Rể quý rể hiền - Full

Chương 642

/860


"Cao Phong, anh níu lấy vai của em, em đỡ anh đi, anh có nghe được em nói gì không?"

Kim Tuyết Mai chỉ nằm được ba giây rồi đứng dậy ngay, gác cánh tay Cao Phong lên trên vai mình, đi từng bước một về phía trước.

Phụ nữ vốn yếu đuối, đó là quy luật của tự nhiên.

Bây giờ Kim Tuyết Mai là vợ của Cao Phong, là chỗ dựa duy nhất của Cao Phong, nên càng phải cố gắng hết sức mình.

Kim Tuyết Mai cắn chặt răng, dùng cơ thể yếu đuối của mình nâng Cao Phong lên, tựa như là đang nâng tất cả gánh nặng trong cuộc sống.

Cao Phong hoàn toàn được Kim Tuyết Mai kéo về phía trước, hai đùi chỉ có thể miễn cưỡng chống thân thể. "Anh Trần, anh Trần, tôi sử dụng xe của nhà anh được không?" Kim Tuyết Mai đi ra sân, kêu to.

Phòng khám bệnh gần nhất cách đây cũng hai cây số.

 
 

Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức: Hai con người lạc lõng nương tựa vào nhau, ấm áp mà cô độc, giấu nhau trong tận cùng hồi ức

 

Người đàn ông đẹp trai lạnh lùng ném tờ chi phiếu vào vào mặt, yêu cầu cô kết hôn. Nhưng đằng sau sự lạnh lùng có 1 bí mật...

 

Em chính là ánh sáng của anh, vạn năm không bao giờ đổi thay, bây giờ và mãi mãi.

 

Gần 2 triệu lượt đọc cho bộ fanfic Vkook có ngược có ngọt: Bởi vì chia xa là để nhận ra tình yêu lớn đến đâu

Tại khu phố vắng vẻ đang phát triển này, bạn ngày có khi còn gọi được, giờ này ban đêm căn bản không gọi được xem.

Bây giờ Cao Phong bị bệnh nặng, Kim Tuyết Mai không dám kéo dài thời gian. "Dùng con mẹ gì mà dùng, hết xăng rồi." Trong phòng truyền đến một tiếng bất mãn giận mắng. "Tôi xin anh, Cao Phong bị sốt, tôi xin anh!" Kim Tuyết Mai lớn tiếng kêu lên.

Rất nhiều căn phòng trong khu chung cư sáng đèn nhưng lại không có ai ra hỗ trợ.

Bọn họ vốn khinh thường hai người Kim Tuyết Mai, bây giờ Kim Tuyết Mai lại đắc tội Ngô Phương Hân, vậy nên càng không có ai ra giúp cô "Anh ta đã nói là hết xăng rồi, không nghe hiểu tiếng người à?" Trong phòng truyền đến giọng nói hung dữ.

 
 

Ngôn tình hài hước, "kinh dị" và đầy lãng mạn: Nếu bạn gái và mèo cưng hoán đổi thân xác thì phải làm sao?

 

Nổi máu anh hùng cứu cô một lần, 3 năm sau, tình cờ gặp lại, hai từ duyên phận dường như trở nên càng trớ trêu

 

Một thân phận mới, một quá khứ mới, liệu cô có tìm được chân tướng đằng sau mối thù giết cha?

 

Một thế thân bị gán nợ dần dần bóc trần khuất tất về thân thế của mình, từng bước lột xác


Từ các phòng xung quanh truyền đến từng tràng cười nhạo.

Ngô Phương Hân ở trên tầng hai khoanh tay khoanh tay trước ngực, trên mặt là vẻ mỉa mai, thờ ơ, lạnh nhạt. Kim Tuyết Mai cắn răng, đỡ Cao Phong xoay người rời đi.

Trong khu chung cư, không một ai lên tiếng.

Trong đêm tối, Kim Tuyết Mai một tay cầm điện thoại để chiếu sáng, một tay nắm chặt cánh tay của Cao Phong, bước từng bước di chuyển về phía trước. "Chỉ cần Tuyết Mai còn có thể di chuyển thì sẽ đưa được anh đến phòng khám bệnh." Kim Tuyết Mai cắn răng, lẩm bẩm.

Rốt cuộc hai người cũng đến được phòng khám, bác sĩ nhanh chóng tiến hành hạ sốt cho Cao Phong.

Thấy hô hấp của Cao Phong dần dần ổn định lại, cuối cùng Kim Tuyết Mai cũng thở ra một hơi thật dài, ngồi liệt ở trên ghế. "Anh không phải nhiễm virus sốt, cũng không phải bị cảm lạnh, mà là đột nhiên bị sốt" "Trước kia có từng bị thương ở não không?" Bác sĩ nhíu mày hỏi.

Kim Tuyết Mai hơi sửng sốt, vội vàng gật đầu nói phải. "Xuất hiện tình huống như thế này thì sẽ có hai khả năng, một là tăng thêm di chứng, loại khác là vết thương ở não bộ đang dần dần lành lại" "Nếu không sẽ không đột nhiên bị sốt cao, tôi chỉ có thể nói rằng, cô cứ chuẩn bị tâm lý thật tốt đi!" Bác sĩ ở phòng khám nói cho Kim Tuyết Mai biết phán đoán của mình.

Kim Tuyết Mai ghi tạc vào trong lòng, cầm tay Cao Phong không nói một lời.

Sau nửa đêm, nhiệt độ của cơ thể của Cao Phong nhiệt khôi phục về mức bình thường, Kim Tuyết Mai mang Cao Phong về đến nhà.

Mặc dù Cao Phong vẫn giống như trước kia, nhưng Kim Tuyết Mai vẫn luôn nhớ kĩ lời bác sĩ.

 
 

Cường đại như cô mà cam chịu bị hệ thống sai bảo? Cứ thử xem mèo nào cắn mỉu nào!

 

2 năm sau chia tay, hắn không ngờ mình sẽ gặp lại vợ cũ ở nơi tăm tối tột cùng

 

Tiểu hòa thượng tính tình ngây thơ, nhưng rất bạo lực này, thế mà là 1 cô gái?

 

Một đêm kích tình, cô trả được thù, còn anh thì thành nghiện, đúng là vận mệnh trớ trêu


Bây giờ, có khả năng Cao Phong đang dần dần bình phục.

Cho nên trong lòng Kim Tuyết Mai cảm thấy rất chờ mong.

Ngày kế tiếp.

Cao Phong đã hạ sốt hoàn toàn, chỉ có dáng vẻ vẫn còn hơi uể oải và mệt mỏi.

Sau khi Kim Tuyết Mai và Cao Phong chuẩn bị xong thì cùng nhau Cao Phong đi ra ngoài.

Hứa Viễn Nam đã nói bọn họ phải tìm người bồi thường, nếu không ông ta sẽ báo cảnh sát hoặc đích thân xử lý.

Kim Tuyết Mai không còn lựa chọn nào khác.

Kim Tuyết Mai mới vừa đi ra cửa phòng đã cảm thấy bầu không khí trong căn hộ hơi khác thường. Các hộ gia đình trong căn hộ đều nhìn hai người Kim

Tuyết Mai với dáng vẻ trêu tức.

Đặc biệt là những tên đàn ông còn đang độc thân, ảnh nhìn trong mắt họ rất mãnh liệt.

 


Kim Tuyết Mai nghĩ rằng nhất định là do Ngô Phương Hân đã nói chuyện với bọn họ.

Trong lòng than nhẹ một tiếng, Kim Tuyết Mai kéo Cao Phong bước nhanh về phía trước. "Này này, Kim Tuyết Mai, tôi nói với cô cái này, hai người cần phải trả tiền thuê nhà." Bỗng nhiên, một thanh âm truyền tới.

Kim Tuyết Mai hơi nghi ngờ quay đầu lại, nhìn người đàn ông trung niên, hỏi: "Anh Trần, tôi vừa mới giao cho anh mà, vẫn chưa được một tháng..."

Người đàn ông trung niên này chính là chủ căn chung cư cho thuê, đêm qua Kim Tuyết Mai mượn xe của ông ta, ông ta căn bản không cho mượn.

Nhưng, dù cho trong lòng có tức giận, cô cũng không thể biểu hiện ra ngoài. "Cô giao không đủ, cho nên phải giao thêm." Anh Trần lắc đầu nói.

Kim Tuyết Mai khẽ nhíu mày, lúc cho thuê phòng không kí bất kì hợp đồng gì, nên chủ thuê nhà nói cái gì thì là cái đó.

Nhưng cô không hề nghe tin gì về khoản tiền thuê nhà bị thiếu cả. "Anh Trần, gần đây tôi hơi khó khăn, sau một khoảng thời gian ngắn tôi nộp được không?" Kim Tuyết Mai cắn mỗi một cái, giọng điệu mang vẻ cầu xin. "Ha ha." Nhìn thấy dáng vẻ như vậy của Kim Tuyết Mai, các hộ gia đình đang hóng hớt đều cười nhạo. "Có lúc nào cô không khó khăn, trong này ai không khó khăn?" "Bây giờ thịt lợn cũng đã lên giả, đương nhiên tiền thuê nhà 3 phải tăng giá." "Không phải tôi đang thương lượng với cô, cô giao thêm một triệu bảy trăm nghìn, còn không hai người dọn ra ngoài ngay đi." Anh Trần bĩu môi một cái, nói.

Kim Tuyết Mai đứng như trời trồng mất mấy giây, nhẹ gật đầu, sau đó dẫn Cao Phong rời khỏi sân. "Ai, một người phụ nữ dẫn theo một thằng ngu. Ông nói xem, quả là một cặp đôi thú vị. "Chưa chắc đã là em trai của cô ta à nha, ai biết quan hệ của bọn họ là như thế nào." "Có nghề ngon thì không làm, cô ta căn bản còn ngu hơn cả em trai mình! Nếu cô ta làm cái nghề đó, tôi sẽ là khách hàng đầu tiên đấy, ha ha..."

Đám người trong chung cư cười mãi không ngừng, liên tục bàn luận.

Kim Tuyết Mai dẫn theo Cao Phong vào chỗ làm, Hứa

Viễn Nam đã đứng chờ ở bên ngoài từ lâu.

Thấy Kim Tuyết Mai đi tới, Hứa Viễn Nam lúc này mới hạ cửa xe xuống, nói: "Lên xe đi!" "Tổng giám đốc Nam, bà chủ đầu rồi a?" Kim Tuyết Mai do dự một chút rồi hỏi. "Lên xe trước rồi nói sau, các người đến đây để đền tội, hiểu không?" Hứa Viễn Nam cố ý đen mặt, nói giọng kém thân thiện.

Kim Tuyết Mai dừng một chút, rồi đánh phải dẫn Cao

Phong lên xe.

Hứa Viễn Nam thông qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua Kim Tuyết Mai, khỏe miệng hiện một nụ cười đầy ẩn ý, lúc này mới khởi động xe.

Hai người Kim Tuyết Mai và Hứa Viễn Nam không nói gì, còn Cao Phong thì ngồi ở hàng ghế sau cầm điều khiển chơi xe điều khiển từ xa. "Tổng giám đốc Nam, đây không phải là đường đi bệnh viện?" Kim Tuyết Mai nhìn ra ngoài cửa sổ xe, đột nhiên hỏi một câu. "Ừm, tôi biết." Hứa Viễn Nam trả lời với giọng điệu ngả ngớn.

Kim Tuyết Mai sững sờ, cũng cảm giác được có gì đó không đúng. "Tuyết Mai à, thật ra chuyện này nói lớn thì cũng không lớn, nói nhỏ thì cũng không nhỏ, tôi có thể giải quyết bằng một câu nói ngay!" "Một trăm bảy mươi lăm triệu tiền thuốc men đối với tôi mà nó chỉ là tiền ăn một bữa cơm, chắc là cô cũng biết." "Cho nên số tiền này đối với tôi mà nói không hề quan trọng chút nào." Hứa Viễn Nam vừa lái xe, vừa nhìn biểu cảm của Kim Tuyết Mai thông qua kính chiếu hậu.

Kim Tuyết Mai dừng một chút, sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc, trả lời: "Tổng giám đốc Nam, dù ông có cần số tiền kia hay không, chúng tôi đều sẽ trả. "Trách nhiệm thuộc về chúng tôi nên tôi sẽ không trốn tránh, xin Tổng giám đốc Nam có thể cho chúng tôi một cơ hội."

Về phần tranh luận với Hứa Viền Nam rốt cuộc chuyện này nên trách ai, Kim Tuyết Mai không còn tâm trạng nào để nghĩ nữa.

Kim Tuyết Mai không quen biết ai ở thị trấn bi*n đ*ng, Hứa Viền Nam hoàn toàn có thể đì chết bọn họ ở đây.

 

/860

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status