Quyền Tài

Chương 1218 - Giao Phong

/2031


Chín giờ.

Trong phòng, bốn người lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, tích tích tích, tích tích tích, điện thoại của hai chị em sinh đôi vang lên, bất quá tựa như cũng không phải điện thoại, chỉ thấy một người bên trong sau khi lấy điện thoại ra liền ấn nút tắt, hình như là chuông báo nhắc nhở, như là có chuyện gì.

Trầm Tiểu Diễm nghiêng đầu nói: Trương tổng.

Trương Long Quyên gật đầu, Tôi biết.

Trầm Tiểu Mỹ muốn nói lại thôi, Thế nhưng vừa rồi bọn họ nói trước mười hai giờ. . .

Trầm Tiểu Diễm suy nghĩ một chút, nói: Tôi cũng hiểu được hiện tại không thích hợp đi ra.

Trương Long Quyên cười cười, Chúng ta nên làm gì thì làm, không cần phải quản bọn họ.

Cuối cùng thương lượng một chút, mấy người vẫn quyết định đi ra ngoài làm chính sự, đều thu dọn đồ.

Đổng Học Bân biết các nàng đi ra có quan hệ cùng nhiệm vụ của quốc an, cũng không có lắm miệng hỏi, làm ra vẻ cái gì cũng không nghe được, các nàng mở cửa đi ra ngoài, Đổng Học Bân cũng đứng dậy đi theo.

Trầm Tiểu Mỹ đi rất nhanh, đến thang máy trước.

Trầm Tiểu Diễm cũng không rời theo sát tại bên cạnh Trương Long Quyên, sau đó cũng vào thang máy.

Chỉ có Đổng Học Bân đi một mình ở phía sau, hắn đi đứng không tiện, chỉ có thể chậm rãi đi qua.

Một bước. . .

Ba bước. . .

Năm bước. . .

Ba người phụ nữ đều ở trong thang máy đã nửa ngày, Đổng Học Bân mới từ từ đi vào, có chút xấu hổ cười cười với các nàng, biểu thị xin lỗi.

Trương Long Quyên thật ra không để ý, Chị đỡ cậu cho.

Đổng Học Bân nói: Không cần chị Trương, tôi làm gì yếu đuối như vậy.

Trương Long Quyên nói: Ừm, vậy cậu coi chừng chân, đừng để ngã.

Cửa thang máy đóng, em gái Trầm Tiểu Mỹ nhìn Đổng Học Bân, trong lòng không biết nói gì, trước đó các nàng còn ở trước mặt Trương Long Quyên nói Đổng Học Bân ngay cả chạy đều chạy không được, bây giờ xem ra bọn họ vẫn đánh giá cao người trẻ tuổi gọi Tiểu Đổng này, người này ngay cả bước đi đều lao lực? Vậy vết thương trên đùi phỏng chừng không phải bình thường? Nhìn qua hình như là gãy xương, cái này cũng quá vô cùng thê thảm?

Vệ sĩ?

Nào có vệ sĩ thảm như vậy!

Bạn có nghe qua ai tìm một người toàn thân gãy xương tới bảo vệ mình chưa? Cái này rốt cuộc là ai bảo vệ ai nhĩ! Theo Trầm Tiểu Mỹ xem ra, vào thời khắc mấu chốt Trương Long Quyên phỏng chừng đều có sức chiến đấu hơn so với cái này Tiểu Đổng. Mặc dù Trương tổng không có thân thủ gì, nhưng ít nhất có thể chạy trốn, nhưng còn cậu? Chạy? Khẳng định chạy không được! Đánh? Một thân bị thương đánh ai được chứ! Không đợi cậu đụng vào người khác, phỏng chừng đã tự làm mình bị thương!

Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ đều có chút không biết nên nói cái gì!

Kinh.

Cửa thang máy mở ra, tới tầng trệt.

Người trong đại sảnh khách sạn nhiều hơn so với ngày hôm qua, bận mà không loạn, rất có trật tự, đi qua lại đều là một ít thương vụ nhân sĩ mang theo hành lý chiếm đa số.

Bốn người đi ra thang máy.

Trương Long Quyên tận lực thả chậm bước chân ở phía sau cùng Đổng Học Bân chậm rãi bước đi. Trầm Tiểu Mỹ vừa nhìn Trương tổng đi chậm lại. Cũng tự động cùng chị gái đi chậm bước tiến. Đột nhiên, khóe mắt Trầm Tiểu Diễm nhảy lên, dư quang quét mắt vào một góc trong phòng khách, cũng không nói chuyện. Bất động thanh sắc cho em gái một ánh mắt, Trầm Tiểu Mỹ khẽ gật đầu, bước nhanh đi ra bãi đỗ xe khách sạn kiểm tra trước sau xe một lần. Sau khi xác định không có nguy hiểm cũng không có thiết bị nghe trộm mới khiến cho Trương Long Quyên Đổng Học Bân bọn họ phía sau lên xe.

Xe là Mecedes-Benz S.

Màu đen, rất nổi.

Trầm Tiểu Mỹ ngồi ở vị trí lái xe, Trầm Tiểu Diễm ở phía sau cùng Trương Long Quyên, Đổng Học Bân vừa nhìn, mở cửa ngồi bên cạnh người lái.

Trên xe, Trương Long Quyên hỏi: Làm sao vậy?

Trầm Tiểu Diễm ngưng trọng nói: Trong đại sảnh có người theo dõi chúng ta.

Ừm, mấy người? Trương Long Quyên nói.

Tôi phát hiện ít nhất có hai người. Suy nghĩ một chút, Trầm Tiểu Diễm nói: Em gái, lái xe.

Trầm Tiểu Mỹ gật đầu,. nhấn ga, chiếc Mecedes-Benz đi ra, nhưng vừa ra bãi đỗ xe hơn mười giây, phía sau đã có hai chiếc xe thương vụ bám đuôi.

Quả nhiên. Trầm Tiểu Diễm con mắt hí lại, Bị theo đuôi rồi.

Trương Long Quyên cũng không quay đầu lại nhìn, Trước làm chuyện chính sự đi, mặc kệ bọn họ.

Trầm Tiểu Diễm gật đầu nói: Cũng chỉ có thể như vậy, một hồi tôi xuống xe trước. Trương tổng không cần tự mình đi, dẫn dắt bọn họ rời đi là được.

Được, cô chú ý an toàn.

Ừm, ngày hôm nay chỉ là đăng ký xác định, không nguy hiểm.

Một tiếng đồng hồ sau.

Mecedes-Benz đứng ở phía trước một khu phố thương nghiệp mà Đổng Học Bân không nhận ra. Trầm Tiểu Diễm xuống xe trong nháy mắt liền biến mất trong đám người. Xe tiếp tục đi, mang theo hai chiếc xe phía sau đi dạo xung quanh. Khoảng chừng qua thêm một tiếng. Mecedes-Benz dừng lại, đón Trầm Tiểu Diễm tại địa điểm gặp mặt. Đổng Học Bân từ đầu đến cuối cũng không lên tiếng, nhắm mắt dưỡng thần, hỏi cũng không hỏi một câu. Hai chị em thấy Đổng Học Bân rất có chừng mực, tựa như cũng có tự hiểu lấy mình, thái độ đối với hắn cũng hơi hòa hoãn một ít, không giống lúc đầu.

Mười một giờ.

Xe chạy trở về, điện thoại di động vang lên.

Vừa nhìn dãy số, Trương Long Quyên liền tiếp.

Trương tổng, tiền chuẩn bị xong chưa?

. . . Anh nói đi?

Cô đây là không có ý đưa tiền sao?

Ha ha, anh có thể lý giải như thế.

Được, vậy cũng đừng trách chúng tôi không khách khí, ngược lại ngài sẽ ngoan ngoãn đem tiền ra, tin tưởng tôi. Đầu kia của điện thoại phát ra một tiếng cười nhạt, điện thoại liền cúp.

Trương Long Quyên nhắc nhở: Muốn tới.

Trầm Tiểu Mỹ đảo qua chung quanh, . . . Đã tới.

Lúc này, Đổng Học Bân ở ghế cạnh người lái mới phát hiện bọn họ đã bị kẹp lấy trước sau. Bởi vì vừa rồi Trương Long Quyên gọi điện thoại, xe cũng dừng ven đường, xung quanh tương đối vắng, cũng không có người, chỉ có một vài chiếc xe chạy trên đường, cũng không nhiều. Lúc này, một chiếc xe thương vụ từ sau khi bọn họ rời khỏi khách sạn liền theo đuôi đã dừng ở phía sau, phía trước, một chiếc xe tải đi qua không biết lúc nào, đi ngược đến hướng bọn họ, hai người trẻ tuổi mang kính râm của ngồi trên xe, vừa nhìn cũng là nhằm vào Trương Long Quyên bọn họ.

Đường không rộng, căn bản tránh không thoát.

Nếu như bị kẹp thì bọn họ đã bị động!

Trầm Tiểu Mỹ quyết định thật nhanh chuyển xe, nhanh chóng lui về phía sau, muốn tìm một đường né tránh giáp công.

Nhưng bọn họ bên này khẽ động, xe thương vụ phía sau cũng động, khi chiếc Mecedes-Benz chuyển xe quẹo trái, xe thương vụ nhằm vào hướng của xe Mecedes-Benz!

Rầm!

Mecedes-Benz bị đụng một chút! Đèn sau đều nát!

Người trong xe thương vụ lộ ra nụ cười, xe tải bên kia đã ngừng lại không xa.

Lần này va chạm không phải nặng, Mecedes-Benz còn có thể lái được, nhưng bị hai chiếc xe kẹp ở giữa, xe tải chặn đường, phía sau bị xe thương vụ đâm, không đi được.

Reng reng reng, điện thoại di động lại vang lên.

Trương Long Quyên nhấn nút mở loa ngoài rồi tiếp.

Chỉ nghe người kia nói: Trương tổng, tôi nói một lần cuối cùng, hai triệu đôla đổi mạng của cô.

Trương Long Quyên vẫn thờ ơ, cười nói: Vậy phải nhìn xem anh có bản lĩnh lấy được hay không.

Hiện tại các người đã chạy không được, lúc này còn cứng họng, tôi cũng rất bội phục khí độ của cô, không hổ là Trương tổng, tôi cho các người thêm năm phút đồng hồ, năm phút đồng hồ trôi qua, tôi cũng không cam đoan xe tải có cán nát các người hay không, đến lúc đó đã không còn là chuyệ tiền có thể giải quyết!

Tốt, tôi đợi.

Chỉ có năm phút đồng hồ, kiên trì của chúng tôi cũng có hạn!

Cũng không cần phải nhiều lời, Trương Long Quyên cúp điện thoại, Đều nghe thấy chứ?

Trầm Tiểu Diễm cau mày, Em gái, thử lại xem.

Trầm Tiểu Mỹ ừm một cái, nhấn ga đi ra, quẹo một cái, muốn từ bên hông xe tải chui qua, nhưng xe tải lúc này cũng nổ máy, khẽ động một chút, lần thứ hai đem đường che lại. Trầm Tiểu Mỹ lập tức dừng ngay, sau đó lần thứ hai chuyển xe, lại tìm kiếm khe hở phía sau, nhưng xe thương vụ phía sau cũng động, đồng dạng xê dịch xe, xe Mecedes-Benz đi thế nào xe thương vụ chặn thế ấy, một chút khe hở cũng không cho bọn họ.

Trầm Tiểu Mỹ sắc mặt trầm xuống, Không có cơ hội!

Trầm Tiểu Diễm cũng không có biện pháp, Năm phút đồng hồ sắp hết?

. . . Ừm.

Chuẩn bị ra tay! Một hồi em mang Trương tổng và Tiểu Đổng xuống xe! Theo sườn núi đi xuống! Chị ở lại cản! Sẽ hội hợp với các người sau!

Các nàng chuẩn bị tạm thời lui lại, loại tình huống này quả thật bất lợi đối với bọn họ.

Trước sau hai chiếc xe, Mecedes-Benz tùy thời có nguy hiểm bị đụng nát, hơn nữa trong xe của bọn họ còn không biết có bao nhiêu người, không thể mạo hiểm.

Nhưng Trương Long Quyên nhìn về phía Đổng Học Bân, Tiểu Đổng?

Đổng Học Bân chớp mắt mấy cái, cũng nhìn trái nhìn phải so sánh một chút, Tôi lái xe cho.

Trương Long Quyên nhìn hắn, cười cười, Chạy thì có vẻ quá chật vật, còn có biện pháp?

Đổng Học Bân ừ một tiếng, Tôi thử xem đã, một đám côn đồ mà thôi, ngoại trừ nhiều người, bọn họ cái gì cũng không có.

Trầm Tiểu Diễm lông mày nhíu lại, Có ý gì? Cậu lái xe làm gì? Đường đều bị kẹt, làm sao đi qua? Nhìn tay bó thạch cao và băng gạc băng vải trên người hắn , Hơn nữa cậu làm sao lái xe?

Trầm Tiểu Mỹ trừng mắt nhìn Đổng Học Bân nói: Nghe chị của tôi! Cậu đừng quấy rối!

Nhưng Trương Long Quyên cũng không do phân trần nói: Tiểu Mỹ cô ngồi qua bên cạnh, để cho Tiểu Đổng lái xe.

Trương tổng! Hiện tại không phải lúc nói cái này!

Nghe tôi đi, để cho Tiểu Đổng thử xem.

Phía trước, xe tải đã nổ vang, động, nhưng đầu tiên là lùi xe xa xa, lui đủ về phía sau một trăm mét, bỗng nhiên tăng tốc, lao đến hướng Mecedes-Benz, ra vẻ muốn đụng chết bọn họ.

Trầm Tiểu Mỹ biến sắc, Nhanh xuống xe!

Trương tổng! Ngài phải rõ ràng! Trầm Tiểu Diễm cũng có chút nóng nảy.

Đổng Học Bân cởi dây an toàn, nghiêng thân chen qua ghế lái xe, Trầm Tiểu Mỹ cản lại, nhưng thấy biểu tình của Trương Long Quyên, cũng là không thể làm gì khác hơn là trao đổi với hắn, ngồi xuống chổ cạnh người lái.

Tốc độ xe tải rất nhanh, giống như một ngọn núi lớn đổ ập xuống trong lòng các nàng.

Sắc mặt của hai chi em sinh đôi đều có chút khẩn trương, tuy rằng biết rõ đối phương có thể không dám đụng bọn họ, nhưng phàm là chuyện gì đều có một lỡ như, ai cũng nói không tốt.

Nhưng Đổng Học Bân căn bản là không coi ra gì, dễ dàng nắm tay lái nhìn phía trước, chợt nhấn ga cũng lái xe.

Nhưng mà trong lúc các nàng cũng không biết Đổng Học Bân muốn làm sao thoát khỏi khốn cục, dưới cái nhìn nghẹn họng trân trối của Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ hai người, Đổng Học Bân lại đi tăng tốc!

Chân ga nhấn sát xuống!

Vù một chút! Xe Mecedes-Benz bỗng nhiên lao ra ngoài!

Phương hướng cũng không phải khe hở bên cạnh xe tải! Mà là trực tiếp lao thẳng đến hướng trước mặt xe tải! ! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh


/2031

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status