Quy Lai (Trở Về)

Chương 58 - Từ chức

/244


Edit: Min

Beta: Ami

Đồ ăn Kỷ Tùy làm ăn rất ngon, mới chỉ nhìn thôi mà Triệu Ngu đã muốn ăn thêm nhiều.

Tối hôm qua ở nhà họ Tiết cô không ăn gì nhiều, hôm nay trước khi đi bệnh viện cũng chỉ tùy tiện ăn bữa sáng, cơm trưa lại không ăn, bây giờ thật sự đang đói đến hoảng.

Nhưng cô lúc này, phải làm bộ cái gì cũng không muốn ăn thì mới hợp với dáng vẻ hiện tại của bản thân, nghĩ đến đây, cô không thể không cảm thán ở trong lòng, diễn kịch cả ngày thật mệt.

Nhìn những món ăn mỹ vị trêи bàn, trong lòng do dự một chút, cô quyết định đổi hướng đi, không nói câu nào, cầm lấy chén đũa, lập tức lùa từng miếng từng miếng cơm vào miệng.

Thấy cô ăn uống quá độ, bộ dạng như biến bi phẫn thành sức ăn, Kỷ Tùy lại càng lo lắng, nhưng trừ việc kêu cô ăn chậm một chút thì anh cũng không thể làm gì.

Ăn xong bữa cơm, Triệu Ngu mới cảm nhận được thể lực tiêu phí hai ngày nay để diễn kịch cuối cùng cũng được bồi bổ lại, nhưng vẫn phải tiếp tục diễn, vì thế mà cô chủ động thu dọn đống chén đũa. Kỷ Tùy biết cô đang cần phát tiết nên cũng chiều theo ý cô, làm mình cô bận rộn ở phòng bếp, ai ngờ dọn dẹp sạch phòng bếp xong, cô lại bắt đầu lau sàn ở phòng khách.

Kỷ Tùy không ngăn được, cuối cùng lại biến thành hai người tổng vệ sinh với nhau, chờ đến khi bọn họ quét tước xong căn hộ thì đã là 10 giờ tối.

Triệu Ngu ngượng ngùng nói: “Chút chuyện dọn dẹp tôi làm hồi nãy có thể để tôi ở lại đây một đêm được không?”

Kỷ Tùy bật cười: “Cô không cần làm gì cũng ở lại được.”

“Làm phiền anh rồi, tôi không làm chút gì đó cũng ngại khi mở miệng.”

Kỷ Tùy lại bị cô chọc cười lần nữa, một lát sau mới đột nhiên nhớ đến một chuyện: “Ngày mai cô… còn phải đi làm sao?”

Ngày mai là chủ nhật, nhưng phải làm bù cho kì nghỉ Tết Âm lịch nên vẫn là ngày đi làm.

Triệu Ngu lắc đầu: “Không đi.”

Kỷ Tùy không hay nói nhiều, thấy cô lộ ra vẻ mặt chua xót, buồn bã, dù có lòng an ủi nhưng biết nó sẽ không có ý nghĩa gì cả nên sau khi trầm mặc một lúc, anh cuối cùng chỉ nói một câu “Nghỉ ngơi sớm đi.”

Lúc ban ngày Triệu Ngu đã ngủ quá nhiều nên đến tối không còn buồn ngủ nữa, trong lòng lại bày ra kế hoạch tiếp theo, thẳng đến 3 giờ rạng sáng hôm sau mới ngủ thϊế͙p͙ đi.

Mà đêm nay, Kỷ Tùy ngủ ở phòng bên cạnh cô không hiểu sao lại mất ngủ.



Cùng mất ngủ còn có Tiết Tử Ngang ở nhà cũ họ Tiết đón sinh nhật với ông nội.

Tờ mờ sáng ngày mới, Tiết Tử Ngang đã bò dậy từ trêи giường, nhanh chóng rửa mặt rồi lái xe đến thẳng công ty.

Đây là lần anh đi làm sớm nhất từ trước đến nay, thậm chí lúc anh đến công ty, cửa lớn của office building vẫn chưa mở. Anh gấp gáp muốn nhìn thấy Triệu Ngu, anh còn ôm mong chờ, hy vọng cô đến đi làm, nhưng đến khi anh đăng nhập vào hệ thống công ty thì mới phát hiện, sáng sớm hôm qua Triệu Ngu đã nộp đơn xin từ chức.

Cô muốn từ chức?

Cô muốn hoàn toàn rời xa anh?

Cô vậy mà không cho anh cơ hội dù chỉ là một chút?

Con chuột cầm trêи tay không kiềm được mà run rẩy, năm ngón tay siết chặt rồi khép lại, con trỏ máy tính nán lại ở nút “Đồng ý” một lúc lâu nhưng anh vẫn không nhấn xuống.

Đến cuối cùng, anh khẽ cắn môi, trực tiếp từ chối đơn xin từ chức của cô.

Anh là sếp của Triệu Ngu, chỉ cần anh không đồng ý, cô sẽ không thể tiếp tục quá trình từ chức.

Anh biết làm vậy sẽ càng chọc giận cô, nhưng anh không có lựa chọn nào khác.

Muốn anh sau này không gặp được cô nữa, tuyệt đối là không thể.

Lúc nhận được mail, Triệu Ngu mới tỉnh lại trêи giường trong phòng dành cho khách của Kỷ Tùy, nhìn kết quả như vậy, cô không bất ngờ chút nào.

Nếu Tiết Tử Ngang sẽ đồng ý với đơn xin từ chức của cô thì cô cũng không dám làm ra loại chuyện mạo hiểm này.

Đăng nhập vào hệ thống trêи điện thoại, cô rất nhanh lại gửi thêm một đơn xin từ chức lên, quả nhiên, lại lập tức bị từ chối.

Không muốn chơi loại trò chơi như thế này với một đứa con nít đang giận dỗi như anh, cô bỏ di động ra rồi trở mình ngủ tiếp, nhưng không lâu sau, Hà Nam liền gọi điện tới.

Vừa thấy điện thoại thông báo Triệu Ngu liền biết, chắc chắn là Tiết Tử Ngang bày mưu đặt kế, quả nhiên, câu đầu tiên Hạ Nam nói chính là: “Chị Triệu Ngu, có phải chị quên hôm nay phải đi làm rồi không? Không xin nghỉ thì sẽ tính là bỏ bê công việc đó, chị mau đến đây đi.”

Triệu Ngu cười cười: “Chị cũng từ chức rồi, sao lại tính là bỏ bê công việc?”

“Sao lại muốn từ chức chứ? Chị cãi nhau với Tiết tổng à?”

“Không phải cãi nhau, là chia tay.”



Phía bên kia điện thoại, Tiết Tử Ngang nghe qua loa điện thoại, ánh mắt trầm xuống.

Triệu Ngu tiếp tục nói: “Thật ra cũng không phải chia tay.”

Tiết Tử Ngang mặt đang vui vẻ, đang muốn cầm lấy điện thoại để tự nói thì lại nghe thấy giọng nói đầy tự giễu của cô truyền đến: “Chị ở trong lòng anh ấy, chắc từ trước đến nay cũng không phải là bạn gái, sao lại gọi là chia tay cơ chứ? Có tư cách gì để nói chia tay?”

“Triệu Ngu…” Giọng của Tiết Tử ngang vừa cất lên thì bên kia đã cúp máy.

Hạ Nam nơm nớp lo sợ cầm điện thoại, nhìn về sắc mặt đang cực kỳ khó coi của sếp: “Tiết tổng….”

Nhắm mắt lại rồi nắm chặt tay thành quyền, hít sâu nhiều lần, Tiết Tử Nang mới miễn cưỡng ổn định cảm xúc và trầm giọng nói: “Dùng danh nghĩa của cô, nghĩ cách làm cô ấy xuất hiện, nếu thật sự không được thì cô trực tiếp nói với cô ấy rằng, cô ấy không đến công ty tôi sẽ lập tức sa thải cô, vì cô nên cô ấy nhất định sẽ đến.”

Hạ Nam: “……”

Sau khi về căn hộ của mình, Triệu Ngu lại nhận được cuộc gọi của Hạ Nam.

“Chị Triệu Ngu, lúc em ăn cơm không cẩn thận bị bong gân, bác sĩ nói không được di chuyển ít nhất trong một tuần, nhưng buổi họp thường niên ngày mai em còn có tiết mục phải biểu diễn, đến lúc đó chị có thể thay em được không? Trừ chị ra, em cũng không biết phải tìm ai nữa, dù sao kịch bản chị cũng biết rồi, cũng đã xem tụi em tập luyện, chị thay em đi, có được không?”

Hạ Nam đương nhiên sẽ không nói trắng ra “lý thuyết uy hϊế͙p͙” của Tiết Tử Ngang, đến đứa ngốc cũng biết làm vậy chỉ đổ thêm dầu vào lửa, nhưng cô cũng biết rõ lời nói dối của cô có bao nhiêu sơ hở, Triệu Ngu nghe không hiểu mới là lạ.

Vậy nên cô chỉ gửi hy vọng Triệu Ngu sẽ đồng ý xuống bậc thang (ý là xuống nước), đồng ý cho Tiết Tử Ngang một cơ hội.

Hoa Xán là một tập đoàn lớn, cuộc họp thường niên mỗi năm đều rất long trọng, dù không đến mức phát sóng trực tiếp tại chỗ, nhưng vẫn chụp ảnh đăng lên để tuyên truyền một chút, khó để nói Trang Diệc Tình có nổi hứng lên đến cuộc họp thường niên của công ty đối thủ cạnh tranh hay không, thế cho nên Triệu Ngu ngay từ đầu đã cự tuyệt việc chủ trì công tác và tiết mục văn nghệ, cô chỉ muốn làm người qua đường bình thường, ẩn nấp ở trong đám người.

Tiết mục mà Hạ Nam tham gia biểu diễn là một vở kịch sân khấu do phòng quản lý thư ký tổ chức, suất diễn của cô không nhiều lắm, không có lời kịch, để đạt tới mục đích hài hước yêu cầu nên hóa trang rất khoa trương, bộ mặt thật cũng bị che lại hoàn toàn, nếu bị chụp ảnh đăng lên tin tức thì cũng không có nguy cơ bị bại lộ.

Sau khi nghiêm túc suy xét, Triệu Ngu nói: “Vậy được rồi, em gửi video tập luyện qua cho chị, cả kịch bản và lời kịch nữa, chị không đến công ty tập luyện với mọi người đâu.”

Nếu Tiết Tử Ngang hao tâm tổn trí muốn gặp cô thì cứ gặp thôi, dù sao cô cũng không định rời khỏi Hoa Xán.

Nghe câu trả lời của cô, Hạ Nam cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tiết Tử Ngang vẫn luôn ngồi cạnh Hạ Nam nghe Hạ Nam gọi điện cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nếu Triệu Ngu lại từ chối thì anh chỉ có thể tiếp tục ngồi canh trước cửa chung cư cô thôi.

/244

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status