Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 819: Xui xẻo
Cửa lao ngục mở ra.
Đinh Nhất kéo một cái ghế vào bên trong, Tạ Tri Phi vén quan bào ngồi xuống.
Yến Tam Hợp cũng đi theo vào, đứng ở phía sau hắn.
Hù dọa người như bà Lại thì phải Tam gia ra trận mới được, khí thế của nàng vẫn còn kém một chút.
Tư thế thẩm vấn đã bày đầy đủ, Đinh Nhất xoay người đi ra ngoài, sóng vai đứng với Tiểu Bùi gia, Lý Bất Ngôn ở ngoài cửa ngục.
Chỉ thấy Tam gia chống tay ngồi dậy đi về phía trước, rũ mày kiếm xuống.
“Mười tám năm trước, ngày mười bốn tháng bảy, Trịnh gia sinh hạ một đôi song sinh, là ngươi đỡ đẻ phải không?”
“Trịnh gia?”
Khóe miệng bà đỡ Lại co rút mấy cái rồi gật đầu.
“Chuyện về cặp song sinh này, ngươi cẩn thận nhớ lại xem.” Tạ Tri Phi cố ý dừng lại một lát, sau đó lạnh lùng nói: “Con gái ngươi nhốt không xa, không muốn nghe tiếng nàng kêu thảm thiết, thì kể hết về chuyện của cặp sinh đôi kia ra.”
“Ta nói, ta nói.” Bà đỡ Lại sợ muốn chết, sao còn dám gạt nữa.
Cần phải bắt đầu từ đâu đây?
Mười năm trước, việc đỡ đẻ trong nhà thế gia thành Tứ Cửu, trên cơ bản đều do ba người làm đó là bà, bà đỡ Lưu, và bà đỡ Tôn chịu trách nhiệm.
Nhưng công việc đỡ đẻ của Trịnh gia, bắt đầu từ đứa cháu lớn đầu tiên của nhà bọn họ, thì đều do bà đỡ Lại làm.
Cho nên bà không chỉ quen thuộc với Trịnh gia, mà mấy chuyện xấu của mấy thiếu phu nhân trong phủ cũng biết tất.
Triệu thị hoài thai cặp song sinh, sinh không dể, vì để cho mẫu tử bình an, không làm hỏng danh tiếng của mình, lúc Triệu thị hoài thai năm tháng, bà vẫn thường xuyên chạy tới viện Hải Đường.
Thứ nhất là chỉ cho Triệu thị biết phải chú ý những gì.
Thứ hai là xem tình hình thai vị.
Làm nghề này, nắm trong tay tính mạng người lớn và con nhỏ, không thể qua loa một chút nào.
Nhất là đỡ đẻ giúp mấy nhà thế gia, không cẩn thận thì mạng cũng chẳng còn.
Qua lại thường xuyên nên đến Triệu thị là người ở đâu, vào cửa như thế nào, trước khi vào cửa đã ồn ào ra sao... bà đều biết được.
Nữ nhân đời này, chỉ có một cơ hội đổi số mệnh, đó là kết hôn.
Số Triệu thị khiến bà cũng hâm mộ, trèo cao gả đến phủ tướng quân, được ăn ngon mặc đẹp chưa nói, phu quân cũng là người tốt.
Bà Lại sống hơn nửa đời người, chưa từng thấy nam nhân nào thương thê tử hơn Trịnh Hoán Đường.
Bụng Triệu thị mới hơi lớn một chút, thì đến giày hắn cũng tự tay mang cho nàng.
Cũng bởi vì Trịnh lão ngũ mà tướng quân mặc dù không đồng ý môn mối hôn sự này, nhưng khi con dâu vào cửa thì cũng không hề bạc đãi.
Bình thường khi tiểu chủ nhân Trịnh phủ sinh ra thì bên cạnh sẽ chuẩn bị một vú em, hai nha hoàn.
Sau khi lên năm tuổi, bên cạnh lại thêm hai đại nha hoàn, bốn tiểu nha hoàn.
Lúc Triệu thị bảy tháng, vú em, nha hoàn của hai đứa bé cũng đã chuẩn bị thỏa đáng.
Quần áo, sữa, giường ngủ và đệm chăn, đều là hàng tốt nhất.
Chủ nhà rất coi trọng, làm bà đỡ như bà lại càng không dám qua loa, trước khi sinh mười ngày, bà đã ở lại Viện Hải Đường.
Ngoại trừ bà đỡ thì Trịnh gia còn mời thái y để phòng ngứa bất trắc.
Lúc này, từ trên xuống dưới viện Hải Đường đều ngóng trông hai tiểu chủ tử có thể bình an ra khỏi bụng mẫu thân.
Chạng vạng ngày mười ba tháng bảy, bụng Triệu thị bắt đầu đau.
Nàng sắp xếp Triệu thị tắm rửa, gội đầu, thay quần áo... Hết thảy đâu vào đấy.
Qua giờ tý, cơn đau của Triệu thị tăng lên, cửa cung mở ra, nàng nói với Triệu thị, chỉ cần sống qua một đêm này thì chắc chắn mẫu tử bình an.
Dù sao cũng là con gái của gia đình nhỏ, không chỉ giỏi chịu đau, còn rất nghe lời.
Ngày mười bốn, giờ tỵ hai khắc.
Sau khi Triệu thị hét lớn một tiếng, thì một bé trai rơi vào lòng bàn tay nàng, một lát sau, muội muội cũng thuận lợi sinh ra.
Không ngờ là một đôi long phượng thai.
Trong lòng bà đỡ Lại cực kỳ vui vẻ, thầm nghĩ lần này Trịnh gia chắc chắn sẽ ban thưởng lớn.
Sau khi sản phụ sinh, còn phải đối mặt với một cửa ải: Máu có ngừng chảy không.
Có rất nhiều người chết vì bị băng huyết.
Theo luật lệ, bà đỡ Lại phải ở bên cạnh Triệu thị ba canh giờ.
Triệu thị sinh con xong thì ngủ say, không xảy ra chuyện gì, bà Lại thấy thế bị biết chuyện đã ổn.
Có mấy ngày không về nhà, bà rất nhớ thương già trẻ trong nhà, bèn nghĩ ngày mai trời vừa sáng sẽ về nhà ngay.
Nào ngờ, ngày hôm sau bà còn chưa ra khỏi cửa Trịnh phủ thì cả thành Tứ Cửu đã giới nghiêm toàn thành.
Lúc này bà mới biết, đêm qua Thái tử khởi binh tạo phản, binh bại rồi tự sát.
Nàng còn nghe nói đêm nay thành Tứ Cửu có rất nhiều người chết
Bà Lại nhìn mưa to như trút bên ngoài, tim đập thình thịch, may mà hôm qua mệt quá, ngã đầu đã ngủ, không biết chuyện kinh hãi gì xảy ra.
Ngày đó trời cũng rất đáng sợ, sấm sét vang dội, giống như nổ tung trên đỉnh đầu vậy.
Không thể về nhà, chỉ có thể ở lại Trịnh phủ.
Trong phủ từ trên xuống dưới đều đang bàn chuyện Thái tử tạo phản, bà đỡ Lại chẳng hiểu nổi, mấy quý nhân này đang sống tốt như thế thì mắc gì phải tạo phản chứ.
Nhìn xem, mạng tạo phản đến chết rồi, hại bà có nhà không thể về.
Nào biết qua hai canh giờ, tổng quản của Trịnh phủ tới viện Hải Đường, bảo bà có thể thu dọn đồ đạc rời đi rồi.
Bà đỡ Lại mừng rỡ, thầm nghĩ đúng là Trịnh gia, chẳng cần để gì mà cấm quân, Cẩm Y Vệ vào mắt.
Còn có chuyện vui hơn nữa, đó là Trịnh gia còn phái xe ngựa đưa bà về.
Nửa đường gặp người kiểm tra, phu xe vừa móc lệnh bài Trịnh gia ra thì những người đó đã ngoan ngoãn cho qua.
Bà Lại lần đầu hưởng thụ được đãi ngộ này, cả người trở nên đắc ý, thầm nghĩ về sau có thể khoe khoang.
Nào ngờ, vui quá lại hóa buồn.
Chờ sau khi chuyện Thái tử tạo phản lắng xuống, thành Tứ Cửu lại khôi phục nguyên dạng, bà Lại mang theo hai con gà mái già, đi thăm Triệu thị, thì đến cửa viện Hải Đường bà cũng không vào được.
Vừa hỏi mới biết được, Triệu thị được một đôi quỷ thai, khắc người.
Bà Lại thầm nghĩ mình đỡ đẻ nhiều đứa con như vậy, ngày mười bốn tháng bảy cũng có vài đứa sinh ra, nhưng đâu có nghe nói là khắc người đâu?
Không gặp được người, chỉ có thể về nhà, trên đường về cứ có cảm giác không nói nên lời.
Làm bà đỡ, mỗi một đứa trẻ rơi vào tay, bà đều ngóng trông chúng có thể thuận lợi trưởng thành.
Ngày sau tiền đồ rộng lớn, nàng cũng có vốn liếng mà khoác lác, nhìn đi, đại nhân vật đó là ta đỡ đẻ đó.
Long phượng thai sao lại là quỷ thai chứ?
Bà Lại nghĩ mãi cũng chẳng ra.
Cuối cùng cũng chỉ có thể nói một tiếng là Triệu thị mệnh bạc, không áp được phú quý ngập trời từ trên trời giáng xuống này, ông trời thấy nàng sống tốt quá bèn gây khó khăn vào hai đứa con của nàng.
Bà Lại vốn còn đồng tình với Triệu thị, nào biết không bao lâu, mình cũng bị liên lụy.
Tạ Tri Phi nhíu mày: “Ý ngươi là gì?”
“Trịnh gia chê ta xui xẻo, không cần ta đỡ đẻ nữa, mời bà đỡ Tôn ở thành nam đến.”
Bà đỡ Lại nghĩ thế nào cũng thấy mình rất oan.
“Mấy chuyện ma quỷ này thật sự không được dính vào, cứ dính vào là lại xui xẻ, người bên ngoài nghe thế, nói bà đỡ Lại ta đỡ ra một đôi quỷ thai, thì nào còn ai dám mời ta.
Nếu không phải ta thực sự có bản lĩnh, chưa từng có ai chết trên tay thì bát cơm của ta đã bị đôi quỷ thai kia đập nát rồi.
Về sau ta mới phát hiện, chuyện này không chỉ có một mình ta xui xẻo, những người có liên quan đến quỷ thai đều xui xẻo.”
Bàn tay Yến Tam Hợp đặt trên vai Tạ Tri Phi, bóp mạnh một cái.
Tạ Tri Phi lập tức hỏi: “Xui xẻo thế nào?”
“Đều bị đuổi ra khỏi Trịnh phủ.” Bà Lại đưa tay lên tính toán: “Bà vú bị đuổi, nha hoàn bị đuổi, đến người hầu hạ Triệu thị đều...”
Rầm...
Bà đỡ Lại im bặt.
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 819: Xui xẻo
Cửa lao ngục mở ra.
Đinh Nhất kéo một cái ghế vào bên trong, Tạ Tri Phi vén quan bào ngồi xuống.
Yến Tam Hợp cũng đi theo vào, đứng ở phía sau hắn.
Hù dọa người như bà Lại thì phải Tam gia ra trận mới được, khí thế của nàng vẫn còn kém một chút.
Tư thế thẩm vấn đã bày đầy đủ, Đinh Nhất xoay người đi ra ngoài, sóng vai đứng với Tiểu Bùi gia, Lý Bất Ngôn ở ngoài cửa ngục.
Chỉ thấy Tam gia chống tay ngồi dậy đi về phía trước, rũ mày kiếm xuống.
“Mười tám năm trước, ngày mười bốn tháng bảy, Trịnh gia sinh hạ một đôi song sinh, là ngươi đỡ đẻ phải không?”
“Trịnh gia?”
Khóe miệng bà đỡ Lại co rút mấy cái rồi gật đầu.
“Chuyện về cặp song sinh này, ngươi cẩn thận nhớ lại xem.” Tạ Tri Phi cố ý dừng lại một lát, sau đó lạnh lùng nói: “Con gái ngươi nhốt không xa, không muốn nghe tiếng nàng kêu thảm thiết, thì kể hết về chuyện của cặp sinh đôi kia ra.”
“Ta nói, ta nói.” Bà đỡ Lại sợ muốn chết, sao còn dám gạt nữa.
Cần phải bắt đầu từ đâu đây?
Mười năm trước, việc đỡ đẻ trong nhà thế gia thành Tứ Cửu, trên cơ bản đều do ba người làm đó là bà, bà đỡ Lưu, và bà đỡ Tôn chịu trách nhiệm.
Nhưng công việc đỡ đẻ của Trịnh gia, bắt đầu từ đứa cháu lớn đầu tiên của nhà bọn họ, thì đều do bà đỡ Lại làm.
Cho nên bà không chỉ quen thuộc với Trịnh gia, mà mấy chuyện xấu của mấy thiếu phu nhân trong phủ cũng biết tất.
Triệu thị hoài thai cặp song sinh, sinh không dể, vì để cho mẫu tử bình an, không làm hỏng danh tiếng của mình, lúc Triệu thị hoài thai năm tháng, bà vẫn thường xuyên chạy tới viện Hải Đường.
Thứ nhất là chỉ cho Triệu thị biết phải chú ý những gì.
Thứ hai là xem tình hình thai vị.
Làm nghề này, nắm trong tay tính mạng người lớn và con nhỏ, không thể qua loa một chút nào.
Nhất là đỡ đẻ giúp mấy nhà thế gia, không cẩn thận thì mạng cũng chẳng còn.
Qua lại thường xuyên nên đến Triệu thị là người ở đâu, vào cửa như thế nào, trước khi vào cửa đã ồn ào ra sao... bà đều biết được.
Nữ nhân đời này, chỉ có một cơ hội đổi số mệnh, đó là kết hôn.
Số Triệu thị khiến bà cũng hâm mộ, trèo cao gả đến phủ tướng quân, được ăn ngon mặc đẹp chưa nói, phu quân cũng là người tốt.
Bà Lại sống hơn nửa đời người, chưa từng thấy nam nhân nào thương thê tử hơn Trịnh Hoán Đường.
Bụng Triệu thị mới hơi lớn một chút, thì đến giày hắn cũng tự tay mang cho nàng.
Cũng bởi vì Trịnh lão ngũ mà tướng quân mặc dù không đồng ý môn mối hôn sự này, nhưng khi con dâu vào cửa thì cũng không hề bạc đãi.
Bình thường khi tiểu chủ nhân Trịnh phủ sinh ra thì bên cạnh sẽ chuẩn bị một vú em, hai nha hoàn.
Sau khi lên năm tuổi, bên cạnh lại thêm hai đại nha hoàn, bốn tiểu nha hoàn.
Lúc Triệu thị bảy tháng, vú em, nha hoàn của hai đứa bé cũng đã chuẩn bị thỏa đáng.
Quần áo, sữa, giường ngủ và đệm chăn, đều là hàng tốt nhất.
Chủ nhà rất coi trọng, làm bà đỡ như bà lại càng không dám qua loa, trước khi sinh mười ngày, bà đã ở lại Viện Hải Đường.
Ngoại trừ bà đỡ thì Trịnh gia còn mời thái y để phòng ngứa bất trắc.
Lúc này, từ trên xuống dưới viện Hải Đường đều ngóng trông hai tiểu chủ tử có thể bình an ra khỏi bụng mẫu thân.
Chạng vạng ngày mười ba tháng bảy, bụng Triệu thị bắt đầu đau.
Nàng sắp xếp Triệu thị tắm rửa, gội đầu, thay quần áo... Hết thảy đâu vào đấy.
Qua giờ tý, cơn đau của Triệu thị tăng lên, cửa cung mở ra, nàng nói với Triệu thị, chỉ cần sống qua một đêm này thì chắc chắn mẫu tử bình an.
Dù sao cũng là con gái của gia đình nhỏ, không chỉ giỏi chịu đau, còn rất nghe lời.
Ngày mười bốn, giờ tỵ hai khắc.
Sau khi Triệu thị hét lớn một tiếng, thì một bé trai rơi vào lòng bàn tay nàng, một lát sau, muội muội cũng thuận lợi sinh ra.
Không ngờ là một đôi long phượng thai.
Trong lòng bà đỡ Lại cực kỳ vui vẻ, thầm nghĩ lần này Trịnh gia chắc chắn sẽ ban thưởng lớn.
Sau khi sản phụ sinh, còn phải đối mặt với một cửa ải: Máu có ngừng chảy không.
Có rất nhiều người chết vì bị băng huyết.
Theo luật lệ, bà đỡ Lại phải ở bên cạnh Triệu thị ba canh giờ.
Triệu thị sinh con xong thì ngủ say, không xảy ra chuyện gì, bà Lại thấy thế bị biết chuyện đã ổn.
Có mấy ngày không về nhà, bà rất nhớ thương già trẻ trong nhà, bèn nghĩ ngày mai trời vừa sáng sẽ về nhà ngay.
Nào ngờ, ngày hôm sau bà còn chưa ra khỏi cửa Trịnh phủ thì cả thành Tứ Cửu đã giới nghiêm toàn thành.
Lúc này bà mới biết, đêm qua Thái tử khởi binh tạo phản, binh bại rồi tự sát.
Nàng còn nghe nói đêm nay thành Tứ Cửu có rất nhiều người chết
Bà Lại nhìn mưa to như trút bên ngoài, tim đập thình thịch, may mà hôm qua mệt quá, ngã đầu đã ngủ, không biết chuyện kinh hãi gì xảy ra.
Ngày đó trời cũng rất đáng sợ, sấm sét vang dội, giống như nổ tung trên đỉnh đầu vậy.
Không thể về nhà, chỉ có thể ở lại Trịnh phủ.
Trong phủ từ trên xuống dưới đều đang bàn chuyện Thái tử tạo phản, bà đỡ Lại chẳng hiểu nổi, mấy quý nhân này đang sống tốt như thế thì mắc gì phải tạo phản chứ.
Nhìn xem, mạng tạo phản đến chết rồi, hại bà có nhà không thể về.
Nào biết qua hai canh giờ, tổng quản của Trịnh phủ tới viện Hải Đường, bảo bà có thể thu dọn đồ đạc rời đi rồi.
Bà đỡ Lại mừng rỡ, thầm nghĩ đúng là Trịnh gia, chẳng cần để gì mà cấm quân, Cẩm Y Vệ vào mắt.
Còn có chuyện vui hơn nữa, đó là Trịnh gia còn phái xe ngựa đưa bà về.
Nửa đường gặp người kiểm tra, phu xe vừa móc lệnh bài Trịnh gia ra thì những người đó đã ngoan ngoãn cho qua.
Bà Lại lần đầu hưởng thụ được đãi ngộ này, cả người trở nên đắc ý, thầm nghĩ về sau có thể khoe khoang.
Nào ngờ, vui quá lại hóa buồn.
Chờ sau khi chuyện Thái tử tạo phản lắng xuống, thành Tứ Cửu lại khôi phục nguyên dạng, bà Lại mang theo hai con gà mái già, đi thăm Triệu thị, thì đến cửa viện Hải Đường bà cũng không vào được.
Vừa hỏi mới biết được, Triệu thị được một đôi quỷ thai, khắc người.
Bà Lại thầm nghĩ mình đỡ đẻ nhiều đứa con như vậy, ngày mười bốn tháng bảy cũng có vài đứa sinh ra, nhưng đâu có nghe nói là khắc người đâu?
Không gặp được người, chỉ có thể về nhà, trên đường về cứ có cảm giác không nói nên lời.
Làm bà đỡ, mỗi một đứa trẻ rơi vào tay, bà đều ngóng trông chúng có thể thuận lợi trưởng thành.
Ngày sau tiền đồ rộng lớn, nàng cũng có vốn liếng mà khoác lác, nhìn đi, đại nhân vật đó là ta đỡ đẻ đó.
Long phượng thai sao lại là quỷ thai chứ?
Bà Lại nghĩ mãi cũng chẳng ra.
Cuối cùng cũng chỉ có thể nói một tiếng là Triệu thị mệnh bạc, không áp được phú quý ngập trời từ trên trời giáng xuống này, ông trời thấy nàng sống tốt quá bèn gây khó khăn vào hai đứa con của nàng.
Bà Lại vốn còn đồng tình với Triệu thị, nào biết không bao lâu, mình cũng bị liên lụy.
Tạ Tri Phi nhíu mày: “Ý ngươi là gì?”
“Trịnh gia chê ta xui xẻo, không cần ta đỡ đẻ nữa, mời bà đỡ Tôn ở thành nam đến.”
Bà đỡ Lại nghĩ thế nào cũng thấy mình rất oan.
“Mấy chuyện ma quỷ này thật sự không được dính vào, cứ dính vào là lại xui xẻ, người bên ngoài nghe thế, nói bà đỡ Lại ta đỡ ra một đôi quỷ thai, thì nào còn ai dám mời ta.
Nếu không phải ta thực sự có bản lĩnh, chưa từng có ai chết trên tay thì bát cơm của ta đã bị đôi quỷ thai kia đập nát rồi.
Về sau ta mới phát hiện, chuyện này không chỉ có một mình ta xui xẻo, những người có liên quan đến quỷ thai đều xui xẻo.”
Bàn tay Yến Tam Hợp đặt trên vai Tạ Tri Phi, bóp mạnh một cái.
Tạ Tri Phi lập tức hỏi: “Xui xẻo thế nào?”
“Đều bị đuổi ra khỏi Trịnh phủ.” Bà Lại đưa tay lên tính toán: “Bà vú bị đuổi, nha hoàn bị đuổi, đến người hầu hạ Triệu thị đều...”
Rầm...
Bà đỡ Lại im bặt.
/834
|