Chương 11.2: Kỷ Ái bị bắt cóc.
“Hiện tại đám người kia có động tĩnh gì, vẫn không có tìm được nơi đặt chân chuẩn xác của đám người kia sao?” Kỷ Khanh nhíu mày, những người này chế tạo bạo loạn khắp nơi, rõ ràng chính là một đám côn đồ, càng bắt được bọn họ muộn một ngày, sẽ càng tạo thành nguy hại lớn hơn cho xã hội.
“Sự kiện lần trước, chúng ta bắn chết năm người của đối phương, bắt giữ ba người, dựa vào tình huống chúng ta nắm giữ, số người còn lại của đối phương sẽ không vượt qua con số này.” Mạc Triệu Nam mở ra năm ngón tay hướng về phía Kỷ Khanh ra hiệu một chút.
“Sự tình lần trước đối với bọn họ mà nói là bị thương nặng, bọn họ rất có thể sẽ tiến hành trả đũa quy mô lớn hơn.” Trong tay Kỷ Khanh cầm điều khiển từ xa.
Điều khiển từ xa, đối diện cô là hình chiếu, bên trên có một tên côn đồ lộ mặt, vừa lúc bị ống kính của Kỷ Ái bắt giữ được, lại còn tiến hành đặc tả.
“Hiện tại người đàn ông này chính là người duy nhất chúng ta biết diện mạo.” Mạc Triệu Nam chỉ vào hình chiếu.
“Lá gan của cô ta thật sự rất lớn, cũng không sợ đám người này trả đũa sao!” Một người xen mồm nói.
“Người ta là cô chủ lớn, cô chủ nhà giàu, tự nhiên có vệ sĩ bảo vệ, đâu cần anh lo lắng!”
“Nói cũng đúng, đám cô chủ nhà giàu này chính là tùy hứng, không làm cô chủ thật tốt, làm phóng viên, thật là ăn no rững mỡ.”
“Cũng chính là ỷ vào có một người cha có tiền mà thôi, đây nếu là con gái nhà bình thường, đâu thể còn trẻ như vậy dã leo tới vị trí này.”
Mọi người mồm năm miệng mười thảo luận, Kỷ Khanh chỉ là chuyển động bút trong tay, Mạc Triệu Nam chỉ là có chút lo lắng nhìn Kỷ Khanh, anh đến bây giờ cũng không hiểu quan hệ của Kỷ Khanh và nhà họ Kỷ.
Nếu nói Kỷ Khanh này không có quan hệ với nhà họ Kỷ, ai cũng không tin, rốt cuộc bộ dáng của Kỷ Khanh và Kỷ Ái gần như là giống nhau như đúc, nếu nói có quan hệ, hàng năm Kỷ Khanh này đều là bị bộ đội phái đến các nơi chấp hành nhiệm vụ, một mình nuôi nấng một đứa bé, ngày tháng trôi qua có thể nghĩ, đây không giống một cô chủ nhà giàu.
“Được rồi, đều làm việc của mỗi người đi, có tình huống lập tức nói với tôi.”
Kỷ Khanh bên này bắt đầu sửa sang lại các loại tư liệu trong tay mình.
Cô cũng không phải rất quen thuộc tình huống bên này, hơn nữa nhóm người này cũng chính là Mạc Triệu Nam áp chế cho cô, nếu không, đám người này, phỏng chừng đã sớm lật trời, sao có thể thuận theo nghe chính mình chỉ huy như vậy.
“Thế nào? Trở về mấy ngày đã thích ứng ổn rồi đi.” Mạc Triệu Nam cười, lộ ra hàm răngtrắng sáng, phối hợp với làn da ngăm đen của anh, có vẻ đặc biệt chói mắt.
“Thì như vậy thôi, còn có thể thế nào.”
“Ngày đó người gặp được khách sạn chính là Kỷ Ái đi, phóng viên kia.”
“Ừ, em gái tôi, em gái sinh đôi.” Kỷ Khanh là thật sự xem Mạc Triệu Nam trở thành bạn bè, cho nên cũng không tính toán gạt anh.
“Mẹ nó! Không phải chứ, vậy chẳng phải cô là cô chủ nhà giàu sao.” Miệng Mạc Triệu Nam đều có thể đủ nhét nhột quả trứng gà.
“Nếu cô không làm lính, dựa theo quyền thế của nhà họ Mạc hiện giờ, anh vẫn là quan nhị đại, hồng tam đại đi!” Kỷ Khanh chế nhạo nói.
“Được rồi, sao lại nói tới tôi, nhà họ Mạc chỉ là nhìn phong cảnh, gia tộc lớn mà, người cũng nhiều, chuyện dơ bẩn lung tung rối loạn cũng nhiều.” Mạc Triệu Nam bộc tuệch.
/1881
|