Bọn họ là một đôi, rất xứng đôi!
Công chúa cực hận nhìn hai thân ảnh dựa rất gần nhau, nhưng trong lòng cũng không thể không thừa nhận hai người rất xứng đôi!
Đặc biệt là Lộ Nhi, trên tay ôm đứa bé, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy hạnh phúc, so với bình thường không biết xinh đẹp gấp bao nhiêu lần, chướng mắt cực kỳ.
Lộ Nhi đi xuống, chuyện thứ nhất chính là nhìn về phía công chúa, chỉ thấy nàng ta một thân đỏ thẫm, cộng thêm khuôn mặt nhỏ nhắn quá mức tinh xảo, giống như bông hồng diễm lệ nhất, xinh đẹp và khí phách.
“Vương gia, ta mệt quá. . . . . .”
Hướng về phía công chúa, Lộ Nhi chỉ thản nhiên cười một tiếng, đôi mắt nàng tràn đầy thâm tình nhìn Hiên Vương, khóe mắt lại thấy công chúa cắn chặt đôi môi đỏ mọng cùng ánh mắt giống như muốn giết người. . . . . .
“Lộ Nhi, vậy chúng ta đi vào nghỉ ngơi trước đi! Chu quản gia, tìm hai bà vú thân phận trong sạch, mau lên!”
Nói xong, ôm lấy Lộ Nhi, Chu quản gia vội vã theo ở phía sau, người một nhà trùng trùng điệp điệp trở lại trong phủ. . . . . .
Nơi ở quen thuộc, bố trí quen thuộc, Lộ Nhi nhìn cách bố trí chưa từng thay đổi, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Công chúa là Vương phi rồi, nàng ta không có thay đổi chỗ này sao?
Lộ Nhi thở dài. Chợt Tiểu Tuệ lên tiếng giải thích:
“Phu nhân, là Chu quản gia vẫn luôn niêm phong viện này không để cho công chúa đi vào. Ngạo Vũ Các là nơi nghỉ ngơi của Vương gia, cùng thư phòng thuộc về nơi quan trọng, công chúa cũng không dám xông vào.”
“Tiểu Tuệ?”
Thanh âm quen thuộc làm cho Lộ Nhi không nhịn được quay đầu lại, nhìn nha đầu nức nở vui mừng, nàng ta thật sự đã từng phản bội mình sao?
Không, sẽ không, nhìn ánh mắt của nàng ta, không có chút áy náy nào.
Hai mắt nhìn chằm chằm nàng ta, nhìn ánh mắt kia không có chút né tránh nào, Lộ Nhi thở dài nói:
“Tiểu Tuệ, làm phiền em. . . . . .”
Công chúa cực hận nhìn hai thân ảnh dựa rất gần nhau, nhưng trong lòng cũng không thể không thừa nhận hai người rất xứng đôi!
Đặc biệt là Lộ Nhi, trên tay ôm đứa bé, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy hạnh phúc, so với bình thường không biết xinh đẹp gấp bao nhiêu lần, chướng mắt cực kỳ.
Lộ Nhi đi xuống, chuyện thứ nhất chính là nhìn về phía công chúa, chỉ thấy nàng ta một thân đỏ thẫm, cộng thêm khuôn mặt nhỏ nhắn quá mức tinh xảo, giống như bông hồng diễm lệ nhất, xinh đẹp và khí phách.
“Vương gia, ta mệt quá. . . . . .”
Hướng về phía công chúa, Lộ Nhi chỉ thản nhiên cười một tiếng, đôi mắt nàng tràn đầy thâm tình nhìn Hiên Vương, khóe mắt lại thấy công chúa cắn chặt đôi môi đỏ mọng cùng ánh mắt giống như muốn giết người. . . . . .
“Lộ Nhi, vậy chúng ta đi vào nghỉ ngơi trước đi! Chu quản gia, tìm hai bà vú thân phận trong sạch, mau lên!”
Nói xong, ôm lấy Lộ Nhi, Chu quản gia vội vã theo ở phía sau, người một nhà trùng trùng điệp điệp trở lại trong phủ. . . . . .
Nơi ở quen thuộc, bố trí quen thuộc, Lộ Nhi nhìn cách bố trí chưa từng thay đổi, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Công chúa là Vương phi rồi, nàng ta không có thay đổi chỗ này sao?
Lộ Nhi thở dài. Chợt Tiểu Tuệ lên tiếng giải thích:
“Phu nhân, là Chu quản gia vẫn luôn niêm phong viện này không để cho công chúa đi vào. Ngạo Vũ Các là nơi nghỉ ngơi của Vương gia, cùng thư phòng thuộc về nơi quan trọng, công chúa cũng không dám xông vào.”
“Tiểu Tuệ?”
Thanh âm quen thuộc làm cho Lộ Nhi không nhịn được quay đầu lại, nhìn nha đầu nức nở vui mừng, nàng ta thật sự đã từng phản bội mình sao?
Không, sẽ không, nhìn ánh mắt của nàng ta, không có chút áy náy nào.
Hai mắt nhìn chằm chằm nàng ta, nhìn ánh mắt kia không có chút né tránh nào, Lộ Nhi thở dài nói:
“Tiểu Tuệ, làm phiền em. . . . . .”
/1138
|