Có muốn làm hay không?
Cái bụng to của nàng, lúc này thật chướng mắt!
Cái bụng đó, chính là minh chứng nàng phản bội hắn!
Mặc dù nàng vẫn nói hài tử là của hắn, nhưng ai có thể tin tưởng đây? Một hài tử trong bụng hơn ba năm trừ phi là hắn tận mắt thấy.
Hắn không muốn đứa bé này, vẫn luôn là không muốn!
Nếu như nàng thật sự thích trẻ con, hắn không ngại phá lệ lần đầu tiên ban cho nàng một đứa!
Nhưng hắn sẽ không cần, không cần một dã chủng không minh bạch như vậy!
Tay, âm thầm dùng sức đẩy ngã nàng, nhưng sẽ không lấy tính mạng nàng, điểm này hắn còn đang đắn đo.
Nhưng sau này thì sao?
Tâm, thật sự rối loạn cùng lý trí kích động, không ngừng kêu gào!
Xuất thủ hay là lưu lại?
Vốn là một vấn đề rất đơn giản, lúc này hẳn là vô cùng rối rắm!
“Tiểu thư, nô tỳ không có chuyện gì, không sao. . . . . .”
Sợ hãi nhìn Hiên Vương mặt lạnh, tâm Tuệ Nhi cũng lo lắng tới cực điểm:
Vương gia muốn làm cái gì? Tay của Vương gia, nắm vô cùng chặt, đó là điềm báo bão táp sẽ bộc phát!
Vương gia không phải là muốn. . . . . .
Muốn. . . . . .
Tâm, đột nhiên run rẩy, trong đầu chợt nghĩ đến lời Vương gia đã nói ——
Đứa bé này, có thể xóa. . . . . .
Nhìn lại tiểu thư đang ân cần, Tuệ Nhi không khỏi âm thầm lo lắng.
Vương gia lộ sát ý rồi, nhưng tiểu thư lúc này hẳn là cái gì cũng không biết.
Nếu như, nếu như Vương gia thật sự xuất thủ, vậy. . . . . .
“Tuệ Nhi, đứng lên! Chúng ta trở về thôi!”
Nếu bây giờ không thể ra ngoài, vậy Ngô đồng viện bây giờ coi như là nhà của nàng vậy.
Mà Tuệ Nhi mặc dù là người của Vương gia, nhưng chưa từng làm chuyện gì tổn thương đến mình, cũng coi là người nhà của mình.
Dù sao ở chỗ này, người nàng quen thuộc nhất, người tiếp xúc nhiều nhất, người sống chung với nàng lâu nhất chính là Tuệ Nhi!
Cái bụng to của nàng, lúc này thật chướng mắt!
Cái bụng đó, chính là minh chứng nàng phản bội hắn!
Mặc dù nàng vẫn nói hài tử là của hắn, nhưng ai có thể tin tưởng đây? Một hài tử trong bụng hơn ba năm trừ phi là hắn tận mắt thấy.
Hắn không muốn đứa bé này, vẫn luôn là không muốn!
Nếu như nàng thật sự thích trẻ con, hắn không ngại phá lệ lần đầu tiên ban cho nàng một đứa!
Nhưng hắn sẽ không cần, không cần một dã chủng không minh bạch như vậy!
Tay, âm thầm dùng sức đẩy ngã nàng, nhưng sẽ không lấy tính mạng nàng, điểm này hắn còn đang đắn đo.
Nhưng sau này thì sao?
Tâm, thật sự rối loạn cùng lý trí kích động, không ngừng kêu gào!
Xuất thủ hay là lưu lại?
Vốn là một vấn đề rất đơn giản, lúc này hẳn là vô cùng rối rắm!
“Tiểu thư, nô tỳ không có chuyện gì, không sao. . . . . .”
Sợ hãi nhìn Hiên Vương mặt lạnh, tâm Tuệ Nhi cũng lo lắng tới cực điểm:
Vương gia muốn làm cái gì? Tay của Vương gia, nắm vô cùng chặt, đó là điềm báo bão táp sẽ bộc phát!
Vương gia không phải là muốn. . . . . .
Muốn. . . . . .
Tâm, đột nhiên run rẩy, trong đầu chợt nghĩ đến lời Vương gia đã nói ——
Đứa bé này, có thể xóa. . . . . .
Nhìn lại tiểu thư đang ân cần, Tuệ Nhi không khỏi âm thầm lo lắng.
Vương gia lộ sát ý rồi, nhưng tiểu thư lúc này hẳn là cái gì cũng không biết.
Nếu như, nếu như Vương gia thật sự xuất thủ, vậy. . . . . .
“Tuệ Nhi, đứng lên! Chúng ta trở về thôi!”
Nếu bây giờ không thể ra ngoài, vậy Ngô đồng viện bây giờ coi như là nhà của nàng vậy.
Mà Tuệ Nhi mặc dù là người của Vương gia, nhưng chưa từng làm chuyện gì tổn thương đến mình, cũng coi là người nhà của mình.
Dù sao ở chỗ này, người nàng quen thuộc nhất, người tiếp xúc nhiều nhất, người sống chung với nàng lâu nhất chính là Tuệ Nhi!
/1138
|