Hiên Vương nhăn mày, hắn sống rất tốt, là bọn họ quá kích động rồi.
“Gia, tới bên này sợ bị phát hiện, chúng thuộc hạ cũng không có nhiều người đi cùng. Tổng cộng hai mươi tám. Gia, chúng ta bây giờ liền rời đi sao?”
Mộc Lâm muốn hỏi Hiên Vương đã đón được người chưa, nhưng nhìn hắn hiện tại một mình tới đây, có thể. . . . . .
“Không được, ta phải an bài trước đã. Ta muốn mang nàng trở về. . . . . .”
Nàng, chính là Lộ Nhi. Hứa Mạnh bất an hỏi:
“Gần đây bên này tuần tra rất nghiêm, phu nhân hiện tại. . . . . .”
“Nàng rất tốt. Đúng rồi, ta hiện tại cũng làm cha rồi, là nhi tử. . . . . .”
Nói đến Lộ Nhi cùng Oa Oa, Hiên Vương vui vẻ cười, bên trong nhà tất cả mọi người đều vui mừng, Vương gia có nhi tử, đây đối với Đại Nguyệt quốc mà nói, cũng là chuyện tốt một món!
“Chúc mừng gia, chúc mừng gia. . . . . .”
Nơi này, mặc dù rất bí mật, nhưng bọn hắn vẫn không tiện nói ra thân phận của Vương gia, nhưng trên gương mặt mọi người đều vui vẻ.
“Hướng Quân bên kia như thế nào? Mang theo các nàng, chúng ta có thể đi ra ngoài sao?”
Trên gương mặt Hiên Vương trừ cao hứng, lại càng thêm ưu tâm, hắn vừa hỏi, trên mặt mấy người còn lại cũng phai nhạt:
“Gia, khi thuộc hạ đến, Hướng Quân tra rất nghiêm, đến bây giờ vẫn như thế. Vương gia cùng phu nhân, lúc ấy lại chưa rõ sinh tử, thuộc hạ cảm thấy kỳ quái, mà người của phủ thái tử cũng truyền tin tức đến, nói. . . . . .”
Thấp thỏm bất an cúi đầu, Hứa Mạnh không biết nên nói cho Vương gia sự kiện kia hay không.
Sự kiện kia, đối với một đứa nhỏ mới sinh, thật là có điểm tàn nhẫn.
“Tra được cái gì?”
Mắt lạnh của Hiên Vương run lên, nhìn vẻ mặt hai người, là hắn biết, tin tức này đối với bọn họ khẳng định là bất lợi.
“Gia, thật ra thì cũng không có gì, chỉ là lời đồn đại thôi!”
Mộc Lâm vội vàng cắt đứt lời Hứa Mạnh, loại chuyện này không có căn cứ, tốt nhất không thể nói tùy tiện.
“Nói!”
“Gia, tới bên này sợ bị phát hiện, chúng thuộc hạ cũng không có nhiều người đi cùng. Tổng cộng hai mươi tám. Gia, chúng ta bây giờ liền rời đi sao?”
Mộc Lâm muốn hỏi Hiên Vương đã đón được người chưa, nhưng nhìn hắn hiện tại một mình tới đây, có thể. . . . . .
“Không được, ta phải an bài trước đã. Ta muốn mang nàng trở về. . . . . .”
Nàng, chính là Lộ Nhi. Hứa Mạnh bất an hỏi:
“Gần đây bên này tuần tra rất nghiêm, phu nhân hiện tại. . . . . .”
“Nàng rất tốt. Đúng rồi, ta hiện tại cũng làm cha rồi, là nhi tử. . . . . .”
Nói đến Lộ Nhi cùng Oa Oa, Hiên Vương vui vẻ cười, bên trong nhà tất cả mọi người đều vui mừng, Vương gia có nhi tử, đây đối với Đại Nguyệt quốc mà nói, cũng là chuyện tốt một món!
“Chúc mừng gia, chúc mừng gia. . . . . .”
Nơi này, mặc dù rất bí mật, nhưng bọn hắn vẫn không tiện nói ra thân phận của Vương gia, nhưng trên gương mặt mọi người đều vui vẻ.
“Hướng Quân bên kia như thế nào? Mang theo các nàng, chúng ta có thể đi ra ngoài sao?”
Trên gương mặt Hiên Vương trừ cao hứng, lại càng thêm ưu tâm, hắn vừa hỏi, trên mặt mấy người còn lại cũng phai nhạt:
“Gia, khi thuộc hạ đến, Hướng Quân tra rất nghiêm, đến bây giờ vẫn như thế. Vương gia cùng phu nhân, lúc ấy lại chưa rõ sinh tử, thuộc hạ cảm thấy kỳ quái, mà người của phủ thái tử cũng truyền tin tức đến, nói. . . . . .”
Thấp thỏm bất an cúi đầu, Hứa Mạnh không biết nên nói cho Vương gia sự kiện kia hay không.
Sự kiện kia, đối với một đứa nhỏ mới sinh, thật là có điểm tàn nhẫn.
“Tra được cái gì?”
Mắt lạnh của Hiên Vương run lên, nhìn vẻ mặt hai người, là hắn biết, tin tức này đối với bọn họ khẳng định là bất lợi.
“Gia, thật ra thì cũng không có gì, chỉ là lời đồn đại thôi!”
Mộc Lâm vội vàng cắt đứt lời Hứa Mạnh, loại chuyện này không có căn cứ, tốt nhất không thể nói tùy tiện.
“Nói!”
/1138
|