“Không biết, nếu như ta thật sự thua, ta cũng không có nói rằng nhất định phải buộc chàng cưới nàng ta. Chàng có thể không lập gia đình! Huống chi, Hiên, ta có cách, chúng ta có thể thắng dễ dàng!”
Lộ Nhi tự tin cười, Hiên Vương tò mò nháy mắt mấy cái, không hiểu hỏi:
“Cách gì?”
Lộ Nhi cười nhạt, hai tay vòng qua cổ hắn, môi đỏ mọng tiến tới bên tai của hắn, thấp giọng nói:
“Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương [1], chúng ta có thể tiền trảm hậu tấu!”
Hiên Vương lầm bầm, trong mắt vẫn có chút khó hiểu, Lộ Nhi lẩm bẩm trách cứ gõ đầu hắn một cái:
“Hiên Vương, chúng ta đến chỗ nghĩa phụ của ta. . . . . .”
Đem kế hoạch của mình nói một lần, Hiên Vương nhăn mày, chợt cười nói:
“Không tệ, rất tốt!”
Hắn yêu Lộ Nhi, Lộ Nhi là nữ tử duy nhất của hắn, hôm nay, thật vất vả thuyết phục Hoàng thượng, Hoàng thái hậu, hắn rốt cục có thể cưới Lộ Nhi làm thê tử rồi, nhưng ——
Nhưng hiện tại, người duy nhất không thể khống chế, chính là công chúa và Hướng Quân, Hiên Vương cũng rất sợ xảy ra chuyện gì không may, mà không thể đúng hạn ôm mỹ nhân về.
Chủ ý của Lộ Nhi, đúng là hắn cầu còn không được, hơn nữa cứ như vậy, hắn cũng có thể xem thử công chúa rốt cuộc đang đùa cái gì.
“Chàng đồng ý?
Cổ nhân không phải đều rất ngoan cố sao?
Không nghĩ tới Hiên Vương thật sự được khai hóa a, yêu cầu như thế, vậy mà hắn tuyệt không phản đối, Lộ Nhi có chút kinh ngạc.
“Ừ !”
Hiên Vương nghiêm túc gật đầu một cái, nhẹ giọng nói:
“Nếu như nàng nguyện ý, ta hận không thể hiện tại cùng nàng. . . . . .”
“Vương gia, Vương gia. . . . . .”
Tiếng hô khẩn cấp truyền đến, là quản gia. Gần đây trong phủ thật là nhiều chuyện, ngay cả quản gia luôn luôn thận trọng, đều có điểm nôn nóng.
“Chuquản gia, vào đi!”
~*~*~*~*
Chú thích:
[1] Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương -明修栈道, 暗度陈仓
Ngoài sáng giả vờ làm thế này để che giấu việc chính làm ẩn mật trong tối, chọn cách tấn công không ai nghĩ tới.
Hàn Tín sai người sửa sạn đạo (đường núi hiểm trở) để ai nấy đều thấy, đều nghĩ rằng công việc sửa đường còn kéo dài, nên không để ý đến nữa. Trong khi đó Hàn Tín ngầm cất quân bất ngờ đánh ải Trần Thương.
Lộ Nhi tự tin cười, Hiên Vương tò mò nháy mắt mấy cái, không hiểu hỏi:
“Cách gì?”
Lộ Nhi cười nhạt, hai tay vòng qua cổ hắn, môi đỏ mọng tiến tới bên tai của hắn, thấp giọng nói:
“Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương [1], chúng ta có thể tiền trảm hậu tấu!”
Hiên Vương lầm bầm, trong mắt vẫn có chút khó hiểu, Lộ Nhi lẩm bẩm trách cứ gõ đầu hắn một cái:
“Hiên Vương, chúng ta đến chỗ nghĩa phụ của ta. . . . . .”
Đem kế hoạch của mình nói một lần, Hiên Vương nhăn mày, chợt cười nói:
“Không tệ, rất tốt!”
Hắn yêu Lộ Nhi, Lộ Nhi là nữ tử duy nhất của hắn, hôm nay, thật vất vả thuyết phục Hoàng thượng, Hoàng thái hậu, hắn rốt cục có thể cưới Lộ Nhi làm thê tử rồi, nhưng ——
Nhưng hiện tại, người duy nhất không thể khống chế, chính là công chúa và Hướng Quân, Hiên Vương cũng rất sợ xảy ra chuyện gì không may, mà không thể đúng hạn ôm mỹ nhân về.
Chủ ý của Lộ Nhi, đúng là hắn cầu còn không được, hơn nữa cứ như vậy, hắn cũng có thể xem thử công chúa rốt cuộc đang đùa cái gì.
“Chàng đồng ý?
Cổ nhân không phải đều rất ngoan cố sao?
Không nghĩ tới Hiên Vương thật sự được khai hóa a, yêu cầu như thế, vậy mà hắn tuyệt không phản đối, Lộ Nhi có chút kinh ngạc.
“Ừ !”
Hiên Vương nghiêm túc gật đầu một cái, nhẹ giọng nói:
“Nếu như nàng nguyện ý, ta hận không thể hiện tại cùng nàng. . . . . .”
“Vương gia, Vương gia. . . . . .”
Tiếng hô khẩn cấp truyền đến, là quản gia. Gần đây trong phủ thật là nhiều chuyện, ngay cả quản gia luôn luôn thận trọng, đều có điểm nôn nóng.
“Chuquản gia, vào đi!”
~*~*~*~*
Chú thích:
[1] Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương -明修栈道, 暗度陈仓
Ngoài sáng giả vờ làm thế này để che giấu việc chính làm ẩn mật trong tối, chọn cách tấn công không ai nghĩ tới.
Hàn Tín sai người sửa sạn đạo (đường núi hiểm trở) để ai nấy đều thấy, đều nghĩ rằng công việc sửa đường còn kéo dài, nên không để ý đến nữa. Trong khi đó Hàn Tín ngầm cất quân bất ngờ đánh ải Trần Thương.
/1138
|