Phong Lưu Pháp Sư

Chương 278 : U Minh thánh nữ đấu Quang Minh thánh nữ

/674


 
Long Nhất cùng Ti Bích hai lưỡi xoắn tít vào nhau, hai thân thể tựa hò quên hết mọi sự trên thế gian, triền miên đắm chìm trong những nụ hôn ngất ngây tuyệt vời.
Sự việc như vậy diễn ra làm cả không gian và thời gian như đứng yên lại, rồi cũng không biết trải qua bao lâu Tì Bích mới hồi thần, vội dùng sức đẩy Long Nhất ra, hai dòng lệ lại một lần nữa lăn dài trên má.
"Long Nhất, chúng ta không thể nào, buông ta ra…." Ti Bích nói trong tiếng khóc nức nở, cặp mắt to đẫm lệ không dám nhìn thẳng vào với ánh mắt nóng bỏng của Long Nhất.
"Trên thế gian này không có chuyện gì không có khả năng, nếu ta đã có duyên được gặp lại nàng, ta nhất định sẽ không buông nàng ra." Long Nhất nhìn Ti Bích không hề chớp mắt, từng bước từng bước đi đến bên cạnh nàng, còn Ti Bích thì lại sợ sệt khóc lóc từng bước từng bước lui về sau
"Đừng ép ta.…" Ti bích tựa người vào vách gian phòng đã bị tan hoang, thân thể mềm mại không tự chủ được run bần bật, hiện trong lòng rất mâu thuẫn. Nàng một mặt muốn cảm nhận sự ấm áp trong lòng Long Nhất, nhưng lý trí lại dữ dội phản đối không cho nàng làm vậy.
"Ta không có bức nàng, là nàng tự bức nàng, chúng ta rõ ràng yêu nhau, vì cái gì phải làm cả hai phải chịu sự khổ đau này cơ chứ?" Long Nhất đã dừng lại, nhãn thần thống khổ nhìn Ti Bích.
"Ta .không. có yêu ngươi." Ti Bích nói lùng bùng từng chữ một trong nước mắt ,tim nàng một lần nữa như đang bị hàng ngàn hàng vạn con dao cắm sâu vào.
Long Nhất nghe vậy khẽ rùng mình, tuy hắn biết nàng chỉ nhất thời nói dối để rời xa hắn, nhưng lòng vẫn như bị người khác cắt thành hai khúc, đau đớn tột cùng. Dù sao cứ vậy cũng chẳng giải quyết được gì cả hắn bèn cắn chặt răng, trầm giọng nói: "Nàng có dám nhìn thằng vào mắt ta, sau đó nói lại lời đó lần nữa không."
Ti Bích gượng gạo nhẹ nhàng ngước mắt lên, đương muốn nói với hắn thì lại gặp phải nhãn thần đỏ ngầu của Long Nhất, trong đó chứa đựng cả thâm tình lẫn đau khổ làm nàng chỉ nói được một chữ "ta", Đến đây yết hầu như bị chặn lại, thốt không nên lời nữa…
"Nói không nên lời à?? Nàng sao lại phải tự dối gạt mình nữa cơ chứ, hai năm nay nàng vốn không quên được ta. Nàng lo lắng cho ta, điều này đã được khẳng định rõ, một: Khi nàng thấy ta đột nhiên lao ra khỏi Tây Môn phủ liền đi theo, hai: nàng lo lắng cho ta nên khi nghe được tiếng nổ mạnh liền không để ý mọi việc tiến đến đây, nàng còn dám nói không yêu ta?" Long Nhất càng nói càng lớn tiếng,đến câu cuối cùng thanh âm như rống lên.
Ti Bích sững sờ vì nàng nghĩ và làm gì Long Nhất đều hết sức để ý, không hề bỏ qua việc gì cả, Khó có thể phủ nhận, nàng ngày nào cũng nhớ tới hắn,nhớ tới mức muốn phát điên lên vì hắn.
"Nhưng……Nhưng….Ta không thể.…" Ti Bích vẫn lắc đầu quầy quậy, mặc dù thiếu một chút nữa là không chịu được, muốn áp mặt ngay vào ngực Long Nhất để cảm nhận sự ấm áp kì diệu của tình yêu.
"Nàng có thể, ta nói nàng có thể, mặc kệ mấy thứ tộc quy quái quỷ kia." Long Nhất lớn tiếng hét lớn, bàn tay to bản giật gấp Ti Bích vào lồng ngực.
Sự chống cự của Tì Bích đến đây thì tan biến hết, ngọc thủ khẽ ôm lấy eo Long Nhất để hưởng thụ cái thứ mật ngọt của tình ái chốn nhân gian mà trước kia nàng chưa từng cảm nhận.
Đại chiến quả.
Lãnh U U cùng Phong Linh chăm chú nhìn cảnh tượng trước mặt, trong lòng kinh ngạc nhìn hai người. Sự việc của Ti Bích từ trước đến nay Long Nhất chưa một lần nhắc tới, các nàng cho tới giờ cũng chưa nhìn thấy bộ dạng đau khổ này của Long Nhất, qua đó cũng thầm hiểu Quang Minh thánh nữ Tì Bích trong lòng Long Nhất có một vị trí trọng yếu không ai thay thế được
Phong Linh không bị thất thần như Lãnh U U hiện trong lòng đang nặng trĩu, sở dĩ nàng gạt Long Nhất tới đây chính là không chịu nổi cảnh Long Nhất thành thân với nữ nhân khác, nhưng nàng cũng biết nặng nhẹ, đã chú ý căn dặn thủ hạ sau khi Long Nhất cùng Nam Cung Hương Vân bái thiên địa xong mới được phép tiến vào. Còn việc nàng muốn dẫn Long Nhât đến đây cũng chỉ vì muốn thành thân với hắn trong cùng một ngày như Nam Cung Hương Vân, như vậy trong lòng nàng mới cảm thấy công bằng. Chỉ là khổ tâm chuẩn bị lâu như vậy, tự dưng lại thành giúp nữ nhân khác may áo cưới.
"Hừ." Lãnh U U đột nhiên thở dài, hơi thở lạnh lẽo hướng về phía Ti Bích đang say đắm trong lồng ngực Long Nhất, vốn Hắc Ám giáo hội và Quang Minh giáo hội đối địch nhau từ muôn thuở nay, hai bên gặp nhau kể như không tử không đình chiến, đặc biệt ngày cực âm đã nung nóng không khí chiên tranh giữa hai giáo hội tới cực điểm.
Lúc này Ti Bích hồi thần trở lại, tuy lệ hoa vẫn còn vương trên khuôn mặt thanh tú của nàng nhưng vẫn bị hơi thở lạnh lẽo kia làm cho rùng mình. Sắc mặt tức thì biến đổi, cặp mắt hướng tới Lãnh U U ngầm đánh giá, một hồi sau nhìn thấy giữa mi tâm của Lãnh U U có ấn ký hắc liên thì lập tức nhận ra ngay nàng là ai. Tại lần xung đột gần đây nhất của Quanh Minh và Hắc Ám giáo hội, U Minh thánh nữ danh tiếng đại tăng, nghe nói thực lực đã vượt ngưỡng ma đạo sư ,lại có kì bảo hắc liên uy lực vô cùng.
"U Minh thánh nữ Lãnh U U?" Ti Bích sau khi ngừng khóc vang lên thanh âm khàn khàn.
"Quang Minh thánh nữ Ti Bích? Đã sớm biết đại danh, ta thật muốn lĩnh giáo một chút." Lãnh U U nói xong liền nhấc tay, một đạo hắc ám ma pháp lập tức hiện ra nhằm hướng Ti Bích phóng tới.
Ti Bích há có thể cam lòng chịu thế yếu, cấp tốc dùng Thánh quang tịnh hóa thuật cửu cấp để đối kháng, bạch quang chợt lóe chói từ thánh quang pháp trượng màu xanh biếc, quang năng một phần phản chiếu lên thai kí màu đỏ trên mặt nàng, thoạt nhìn thập phần quỷ dị. Phía xa Lãnh U U đứng trên hắc liên do nàng gọi ra từ mi tâm cũng quỷ dị khiếp nhân.
Hai người từ mật thất đồng thời bay ra, giữa không trung bắt đầu triệu hồi vô số ma pháp cao cấp quyết đấu.
Long Nhất nhíu mày, thầm nghĩ hai nha đầu thật sự là coi như mình không tồn tại a. Hắn vừa định phóng ra ngoài thì Phong Linh đi tới bên cạnh, cười nói: "Chàng không nên lo lắng, muội nghĩ các tỉ ấy tự có chủ ý."
Long Nhât nghĩ đi nghĩ lại, các nàng muốn đánh thì cứ đánh cho đã đi, hai nàng thực lực tương đương, đánh mệt tự nhiên sẽ nghỉ thôi, tin tưởng rằng các nàng không thù hận nhau tới mức phải dùng đến lưỡng bại câu thương cường đại pháp thuật.
Nắm ngọc thủ nhỏ nhắn của Phong Linh, Long Nhất dùng tay còn lại phất ra tinh thần lực bày bố một đại phạm vi kết giới, mục đích để tránh hơi thở lộ ra ngoài đưa tới phiền toái. Rồi hắn chậm rãi vào trong viện tìm một chỗ sạch sẽ,cùng Phong Linh ngồi xuống
"Linh nhi, nàng như thế nào mà vẫn phải cải trang thành nam nhân? U U vẫn chưa biết nàng là nữ nhân à?" Long Nhất tựa cằm vào vai Phong Linh hỏi, trong lòng nhớ tới cuộc sống vô âu vô lo lúc trước tại Mễ Á Học Viện.
Phong Linh cười mỉm, lắc đầu nói: "Muội chưa có nói cho U U tỷ biết.Từ lúc trở lại Hắc Ám giáo hội thời gian gặp mặt tỷ ấy không nhiều lắm, hơn nữa muội nghĩ không có gì cần thiết mà cần phải nói cho tỷ biết sự thật cả."
"Vậy thì hôm nay nói luôn một lượt đi, hai nàng tại đây bày biện mục đích chẳng phải muốn kết nghĩa phu thê với ta sao?" Long Nhất cười lớn, hắn từ lúc thấy Lãnh U U người mặc áo cưới đã hiểu ngay ra các nàng có chủ ý gì.
"Là U U muốn gả cho ngươi, ta không có." Phong Linh vội vàng phủ nhận quan hệ.
"Nàng không muốn gả cho ta? Tốt, vậy sau này ta sẽ không lấy nàng nữa." Long Nhất nhìn chăm chú vào mặt Phong Linh, thần sắc tươi cười lúc nãy đã biến mất.
Phong Linh sửng sốt đối diện khuôn mặt nghiêm nghị của Long Nhất, trong lòng không biết hắn nói thật hay đùa, liền bào chữa câu nói khi nãy: "Tên xú hỗn đản đáng ghét, chàng nhất định bức ta phải nói ra à?"
"Ai da." Long Nhất nhịn không được cười một tràng.
Nghe được nụ cười khả ố của Long Nhất, Phong Linh nhận ra ngay hắn cố ý đùa cợt mình liền hừ một tiếng: "Không phải chàng muốn cưới chúng ta, là chúng ta muốn cưới chàng"
"Ách …… Có khác biệt sao?" Long Nhất ngạc nhiên hỏi.
"Đương nhiên có." Phong linh gật đầu
"Nói nghe coi" Long Nhất hứng thú muốn truy ra câu trả lời cuối cùng của nàng.
Phong Linh cười hì hì, tiếp theo thanh âm nói trong trẻo cất lên: " Muội nói cho huynh nghe,huynh chuẩn bị tốt chưa?"
Long Nhất có chút buồn cười, gật gật đầu, hắn đương nhiên biết Phong Linh muốn nói cái gì.
"Hai người khác nhau ở chỗ……" chưa dứt câu thì song nhãn của nàng lưu chuyển nhìn thẳng vào mặt Long Nhất, đột nhiên tọa lên đùi hắn, đồng thời hai tay vòng ra sau cổ hôn tới tấp.
Lúc này trên bầu trời Ti Bích cùng Lãnh U U đương bất phân thắng bại, chỉ thấy Ti Bích triệu hồi mười đạo quang bạo thuật đánh về phía Lãnh U U, sau đó nàng giơ cao quang minh pháp trượng bắt đầu niệm chú ngữ của thập thánh cấp pháp thuật "Quang Minh thần phẫn nộ", quang hệ nguyên tố bắt đầu ngưng tụ tại đỉnh trượng, hình thành một quang cầu từ từ bành trướng, khí thế hủy thiên diệt địa.
"Tịnh đế liên hoa, phá bỏ." Hắc liên của Lãnh U U tức khắc bạo trừng, mười mấy quang bạo thuật hoàn toàn bị phá bỏ.
Lãnh U U đắc thủ cười lớn nhìn xuống phía dưới, thấy người mình vẫn cho là nam nhân – Lăng Phong – đang nằm trong lòng Long Nhất hôn thắm thiết thì chiến ý vừa có được tức thì tan biến. Trong lòng nàng kinh ngạc đến độ bị thánh cấp ma pháp của Ti Bích tấn công cũng không hề biết gì.
Ti Bích sau khi phóng ra cấp mười Quang Minh ma pháp đột nhiên thấy Lãnh U U không tránh mà sững sờ tại chỗ, không khỏi quýnh lên. Nàng đương nhiên hiểu được U Minh thánh nữ cùng Long Nhất có quan hệ rất mật thiết, bởi vậy trong lúc cùng nàng tương đấu cũng không có ý làm thương tổn.
Lúc này nếu muốn thu hồi ma pháp đã thi phóng ra cũng đã muộn rồi, mắt thấy quang cầu đang đánh tới Lãnh U U, Ti Bích bất chấp tất cả, trong tay phát ra hai đạo phong ấn hợp lực thần quang hộ thuẫn hướng tới Lãnh U U,nhằm bảo vệ tính mạng nàng.
Trên người Lãnh U U toát ra một vòng phòng ngự màu trắng sữa, khi ma pháp đánh về phía nàng lập tức dừng lại. ma pháp đánh vào quang thuẫn, một công một thủ vô thanh vô tức biến mất. Kỳ thật nếu thần quang hộ thuẫn hoàn toàn đầy đủ thể dạng thì Ti Bích cấp mười thánh cấp ma pháp "Quang Minh phẫn nộ" tịnh không đủ để đánh nát nó.
Long Nhất ở phía dưới thấy hai nàng trên cao vô sự thở dài một hơi. Mặc dù hắn cùng Phong Linh đắm say không màng sự đời, nhưng vẫn phân ra một tinh thần lực chú ý đến tình hình trên bầu trời, vốn định ra tay cứu giúp thì thấy ti bích đã ra tay, liền triệt đi công lực.
Lãnh U U cảm nhận được chấn động cạnh mình mới hồi phục tinh thần lại, có chút cảm kích liếc mắt nhìn Ti Bích,xong lại bực bội nhìn xuống phía dưới.
Ti Bích nhìn theo ánh mắt Lãnh U U, cũng không tránh khỏi kinh ngạc. Tuy Long Nhất cùng Phong Linh đã rời môi, nhưng Phong Linh vẫn như cũ ngồi ở trên đùi hắn, hai tay ôm lấy cổ, tư thế thập phần ám muội
Hai nàng đồng thời nhảy xuống, thần sắc phẫn nộ cùng nhãn thần ác tâm trừng mắt nhìn Long Nhất. Hai vị thánh nữ vừa mới đánh cho trời long đất lở này giờ như có chung cừu địch.
Phong Linh bị Long Nhất hôn tới thần hồn mê muội, đã sớm chẳng biết trời đất là gì, nay cảm giác được đôi môi Long Nhất rời khỏi liền mở cặp mắt đang mê man tình ái ra, thấy Long Nhất cười khổ nhìn ra sau bèn quay đầu lại, tức thì đối diện hai cặp mắt khí thế sát nhân.
 

/674

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status