Phong Lưu Chân Tiên

Chương 54 - Âm Mưu

/650


Sở A đang dùng cơm với gia đình thì nhận được điện thoại, mở máy lên thì nhìn thấy số lạ liền tắt máy. Hắn rất không thích có người làm phiền khi đang dùng bữa. Dương Thiên thấy điện thoại đột nhiên tắt máy cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ Tô Lịch đưa sai số.

Lần trước Tô Lịch đã giúp hắn lưu lại số điện thoại của hầu hết các quan chức cấp cao trong tỉnh để thuận tiện khi làm việc. Dương Thiên vừa gọi điện chính là cục trưởng cục cảnh sát này. Lắc đầu khó hiểu, Dương Thiên lần nữa gọi lại, bên kia cuối cùn cũng bắt máy kèm theo một âm thanh khó chịu:

- Ngươi là ai?

- Ngươi là cục trưởng cục cảnh sát Thanh Lâm huyện thuộc Bắc Giang tỉnh?

- Không sai. Có điều phải gọi là Bắc Giang thành, Bắc giang vừa được tăng lên làm thành phố, chẳng lẽ ngươi không biết?

Dương Thiên cảm thấy người này thật nhiều lời, Bắc Giang trở thành thành phố thì có liên quan gì đến hắn:

- Việc đó để sau, ta là Dương Thiên.

Sở A ngẩn ra, Dương Thiên, chẳng lẽ là cái tên Dương Thiên mà người kia nhờ hắn giải quyết sao ?

- Ta không biết ngươi làm sao có được số điện thoại của ta, nhưng ta không thể giúp gì cho ngươi.

Nói xong liền định tắt máy, Dương Thiên nói tiếp :

- Vậy sao, ngươi không biết ta cũng không sao. Nhưng Ám tổ ngươi đã từng nghe nói qua sao ?

Sở A dừng tay, giọng có chút run :

- Ngươi đến cùng là ai?

- Ngươi bắt ta đến đây chẳng lẽ không biết ta là ai. Nhưng quên nói cho ngươi ta còn một thân phận khác, thành viên của Ám tổ.

- Ta lập tức đến ngay.

Sở A vội đứng lên, không nói hai lời, thay đồ chạy đến cục cảnh sát. Hắn không rõ ràng Ám tổ là tổ chức như thế nào, nhưng vẫn biết đó là một cơ quan bí mật của nhà nước, mỗi một thành viên đều có quyền lực rất lớn, so với một tên cục trưởng một huyện như hắn thì mạnh hơn rất nhiều.

Dương Thiên lúc này cũng tắt điện thoại, ngồi bắt chéo chân trên bàn, thưởng thức trà, miệng lẩm bẩm :

- Hương vị không được tốt lắm, thật là nhớ đến trà của Nguyệt Hoa tiên tử.

Dương Thiên trước kia một lòng trả thù, hoàn toàn không để ý đến nữ nhi tình trường, nhưng vẫn lưu lại vài món nợ tình. Hắn dự định một thời gian nữa sẽ đến Tu Chân giới tìm các nàng. Dù đã trải qua thời gian rất dài, nhưng tu vị các nàng thấp nhất cũng đã là Nguyên Anh hậu kỳ, nếu không có gì bất trắc, chắc hẳn vẫn còn sống.

Nhớ đến những mỹ nhân trước kia, Dương Thiên không khỏi ngẩn ngơ. Không biết đã qua bao lâu, một người chạy vào phòng thẩm vấn, Dương Thiên cũng tỉnh lại. Người kia có chút khép nép nhìn Dương Thiên :

- Ngươi chính là Dương Thiên.

- Chính là ta.

- Có thể cho ta xem giấy chứng nhận ?

Dương Thiên gật đầu, lấy giấy chứng nhận đưa cho Sở A. Sở A xem xong, cả người run lên, đập vào mắt hắn là hàng chữ Thành viên trung tâm-Thượng tướng. Hắn cũng không ngờ chức vụ của Dương Thiên lại cao như vậy, dưới góc có kí hiệu đặc biệt, hẳn là không giả.

- Thuộc hạ không biết rõ sự việc đã vội vàng làm việc, làm ảnh hưởng đến công tác, mong Thượng tướng tha tội.

Dương Thiên phất tay :

- Không có việc gì, việc này là ý của ta. Hiện tại ta muốn ra ngoài, ngươi có thể sắp xếp ?

- Không vấn đề gì, hiện tại ngài có thể lập tức rời đi.

Sở A cung kính tiễn Dương Thiên ra ngoài, tên cảnh sát thẩm vấn Dương Thiên cùng hai người bắt hắn thấy vậy cũng sợ hãi hỏi :

- Cục trưởng, hắn ta rốt cuộc là ai ?

Sở A lắc đầu :

- Đây là việc cơ mật, các ngươi không nên biết. Vừa nãy lúc thẩm vấn hắn các ngươi không có làm việc gì quá đáng chứ ?

Tên cảnh sát lắc đầu :

- Không có, hắn cũng rất phối hợp nên ta không dùng biện pháp gì. Có điều có một điểm rất lạ.

- Có việc lạ gì ?

- Cái này…

Thấy tên cảnh sát có vẻ khó nói, Sở A cảm thấy việc này không tầm thường, có lẽ có liên quan đến nhiệm vụ bí mật của Dương Thiên. Thành viên Ám tổ rất ít khi xuất hiện, nhưng mỗi lần xuất hiện đều mang theo nhiệm vụ cơ mật. Việc này khiến hắn không khỏi nghi hoặc.

Đuổi hai tên cảnh sát kia đi, Sở A nhỏ giọng :

- Ngươi cứ nói ra, việc này ta sẽ không nói cho bất kì ai.

- Thực ra cũng không phải đại sự gì, hắn muốn ta trả lời 3 câu hỏi của hắn về Lưu Ly, ta cảm thấy hắn đến đây mục đích chính là để tán gái.

Sở A ngẩn ra, sau một hồi liền lấy lại bình tĩnh, chức vụ của Dương Thiên cao như vậy, hẳn là rất bận, làm sao có thời gian tán gái. Xem ra nhiệm vụ lần này cùng Lưu Ly có quan hệ, phải chú ý nàng một chút.

Dương Thiên lúc này đã đi xa, nếu biết Sở A đang nghĩ gì chắc chắn hắn sẽ cười to mà nói :

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta thực sự là đến wyNRIKu tán gái a.

Dương Thiên thấy thời gian cũng đã trễ, gọi điện báo bình an cho Mộc Vũ Hàm xong liền ghé lại bên đường ăn tối. Sau đó trở về nhà, chiến sự đang căng thẳng, hắn bận rộn cả ngày hôm nay, không biết có bị những sever khác lén đánh chiếm mất thành trì nào không ?

Dương Thiên bật máy lên, đăng nhập vào game, kiểm tra một lúc phát hiện thành trì vẫn còn đầy đủ không khỏi cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ những người kia hôm nay có việc hết nên không chiếm thành sao. Dương Thiên cũng mặc kệ, kêu gọi toàn sever phát động công thành. Hắn cũng không quên gọi cho Diệp Linh, hôm nay nếu quên nàng hậu quả chắc chắn không dễ chịu.

Trong lúc Dương Thiên đang hào hứng chiến đấu, tại chính điện Ma môn, một hắc bào nhân đang ngồi trước một pho tượng lớn. Một người khác đang quỳ dưới đất, giọng cung kính :

- Môn chủ, có tin tức quan trọng đến từ Dược gia.

- Dược gia ?

- Bẩm môn chủ, là do Dược trưởng lão lập ra trước kia.

Hắc bào nhân ra vẻ suy nghĩ, dường như nhớ ra điều gì :

- Ta biết hắn, không phải hắn vì áp chế ma khí mà tu vị đại giảm sao. Chẳng lẽ sắp không chịu được. Nếu vậy ngươi lập tức đưa hắn trở về, luyện hóa lượng ma khí kia có thể khiến tu vị của bổn tọa tăng mạnh, nói không chừng có thể kết thành Nguyên Anh.

Ma khí kia hắn thèm thuồng đã lâu, nhưng nếu cưỡng chế lấy ra rất có thể gây phản phệ, chẳng thu được gì. Vì vậy hắn đành chờ đợi tên kia chết đi, lúc đó ma khí vô chủ, có thể dễ dàng luyện hóa.

Người đang quỳ dưới đất liền vội nói :

- Không phải, ma khí của hắn đã hoàn toàn được giải trừ, vết thương cũng đang dần khôi phục.

- Cái gì ?

- Môn chủ, người xem cái này sẽ rõ.

Nói xong, liền lấy một cái ngọc giản đưa cho hắc bào nhân. Hắc bào nhân xem xong, vẻ mặt trầm ngâm :

- Xem ra tin tức này là thật, nếu không cũng không có cách nào giải thích được sự xuất hiện của hắn.

- Môn chủ, có nên phái tiểu thư giết chết hắn không ? Sự tồn tại của hắn chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta.

- Không cần, theo như tin tức, tu vị của hắn được truyền thừa qua rất nhiều thế hệ, sớm đã vô cùng cường đại. Dù là Ma môn chúng ta hay Thiên Sơn Thánh phong đều chưa chắc là đối thủ của hắn.

- Vậy việc này phải làm như thế nào, Huyết Ma kiếm hiện đang ở trong tay hắn, nếu như…

- Việc này ta đã có cách, ngươi không cần lo lắng. Trước tiên ngươi loan tin đã có tin tức về thân phận của Dương Thiên rồi tìm một cái giá thích hợp bán lại tin tức cho các thế lực khác.

Người kia ngẩn ra, tin tức này không phải rất quan trọng sao, sao lại có thể tùy tiện bán ra như vậy ?

Hắc bào nhân dường như hiểu người kia nghĩ gì, liền đáp :

- Theo như tin tức, Dương Thiên nói đây cũn không phải là bí mật, hắn còn muốn thông qua Dược gia để nói cho toàn thể Tu Chân giả biết thân phận của mình nên việc này sớm muộn gì các phái đều sẽ biết. Chi bằng nhân cơ hội này kiếm một chút lợi ích. Ta tin có rất nhiều người muốn biết tin tức này.

- Môn chủ anh minh, thuộc hạ lập tức đi làm.

Hắc bào nhân gọi một người nữa đi vào, lấy ra một cái ngọc giản :

- Đưa nó cho Mị nhi, nàng sẽ biết phải làm thế nào.

Nhìn hai người kia đi xa, hắc bào nhân trầm giọng :

- Hi vọng ngươi không làm ảnh hưởng đến kế hoạch của ta. Nếu không cũng đừng trách ta độc ác. Đăng bởi: ♥Animals♥


/650

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status