Phi Kiếm Vấn Đạo

Chương 91 - Phi Kiếm Pháp Quyết

/257


Cửu Sơn đảo chủ nói:

- Hai bản tấu này, một là của quận thủ tiền nhậm Quảng Lăng quận - Ôn Thù dâng tấu. Một cái khác là của lão tướng quân Vương Dũng của Huyết Phong quan, Bắc Địa biên quan.

Công Dã Bính vừa nghe thế thì cau mày.

Ôn quận thủ tiền nhiệm thì cũng thôi. Còn cả tướng thủ thành Huyết Phong quan Vương Dũng? Quân đội cũng dính vào?

- Tấu nói cái gì?

Công Dã Bính ngược lại là bình tĩnh hỏi lại.

- Chính là việc của Tần Vân.

Cửu Sơn đảo chủ nói:

- Nói đệ vu hãm Ngân Chương bộ đầu Tần Liệt Hổ, còn muốn bắt trói cả nhà Tần gia. Tần Vân từng lập được công lao ở Bắc Địa biên quan, lại vì giết Thủy Thần đại yêu mà lập được đại công. Người tu hành như vậy đơn giản là bị liên lụy... Còn nói đệ nhất định là có dụng ý xấu xa, hơn nữa, làm như thế cũng sẽ khiến cho người tu hành ở Bắc Địa biên quan lạnh lòng.

Công Dã Bính cười nhạt:

- Liên lụy? Thế nào, công lao lớn thì có thể khinh thường luật pháp triều đình? Huống hồ ta sớm đã thông cáo khắp nơi, chỉ là bắt cả nhà Tần Liệt Hổ vào lao ngục, về phần xử trí như thế nào, ta đều đã thượng bẩm triều đình, để triều đình định đoạt! Thế nào, ta đường đường là quận thủ một quận, phát hiện chứng cứ hắn cấu kết yêu quái thì cả quyền bắt giữ cũng bị tước bỏ?

- Đệ cảm thấy sẽ không có việc gì sao?

Cửu Sơn đảo chủ nghi ngờ nói. Y không hiểu nhiều về việc quan phủ triều đình.

- Yên tâm đi, triều đình để cho ta thủ hộ một phương, cho ta đại quyền!

Công Dã Bính cười nhạo.

- Cũng không thể vì bắt một tên quan bát phẩm nho nhỏ mà đến chất vấn ta được! Cho dù Tần Vân có công lao lớn thế nào, cộng thêm một lão tướng thủ thành Bắc Địa biên quan dâng sớ, chuyện này hơi phiền phức. Nếu như ta đoán không lầm, bọn họ sẽ để cho ta dâng sớ biện giải!

Cửu Sơn đảo chủ khẽ gật đầu.

- Mọi việc ta đều là dựa theo luật pháp triều đình mà hành sự, hơn nữa bằng chứng cũng đầy đủ.

Công Dã Bính cười nói:

- Chờ triều đình hạ chỉ, cộng thêm ta lại dâng sớ biện giải... Một lượt đi một lượt về ít nhất cũng mười ngày nửa tháng, sự việc sớm đã xong.

- Ta nói này sư đệ, đệ làm như vậy cũng quá phiền toái, cứ trực tiếp âm thầm truyền lời cho tên Tần Vân kia.

Trong gương đồng, Cửu Sơn đảo chủ nói:

- Để cho hắn giao thứ huyết dịch đó ra, đổi lấy tính mạng phụ thân hắn. Nếu không thì lấy mạng phụ thân hắn! Tin rằng hắn sẽ ngoan ngoãn giao ra.

- Cửu Sơn sư huynh, huynh không hiểu.

Công Dã Bính nói.

- Ta không hiểu?

Cửu Sơn đảo chủ cau mày.

- Đệ nói nói nghe thử.

- Nói hắn lấy huyết dịch đổi phụ thân, ta cũng cho rằng hắn sẽ đổi.

Công Dã Bính gật đầu.

- Nhưng mà như vậy, mục đích của ta cũng sẽ bại lộ.

Công Dã Bính cười lạnh:

- Tần Vân nhất định sẽ nghi ngờ chúng ta trăm phương nghìn kế muốn huyết dịch này, rốt cuộc là để làm gì? Nhiều huyết dịch như vậy, hắn nhất định sẽ âm thầm để lại một chút, sau đó điều tra rõ rốt cuộc là máu gì.

- Một khi điều tra rõ là máu từ tim của đồng nam đồng nữ. Một trái tim có bao nhiêu máu chứ, ít nhiều phải cả vạn đồng nam đồng nữ mới có nhiều máu như vậy! Đây là đại tội nghiệt! Dựa vào loại chuyện này mà mưu tư lợi, đó cũng là đại tội nghiệt!

Công Dã Bính lạnh lùng nói:

- Triều đình nghiêm lệnh cấm chỉ quan viên như ta làm ra những việc đại tội nghiệt như thế, phá hỏng khí vận của triều đình! Tần Vân chỉ cần mời người dâng sớ nói ra chuyện này, triều đình biết được, ắt sẽ sẽ phái người nghiêm tra. Một khi tra ra, ta sẽ xong đời!

- Huống hồ, sau khi phát hiện ra loại máu gì, hắn nhất định sẽ đoán được Thủy Thần sư điệt hàng năm bắt vô số con dân Quảng Lăng quận dâng lên đồng nam đồng nữ, thế mới có nhiều máu như vậy! Thuỷ Thần sư điệt lại là đồ đệ của huynh, trước đó huynh lại phái ra ba con ma bộc, sai phái Kim Tiêu sư điệt đối phó hắn... Hơn nữa Mặc Thai gia tộc cũng đến vì huyết dịch này, hắn chắc chắn đoán được là Cửu Sơn đảo chủ huynh đây đứng sau màn. Nếu như nói mục đích của ta cũng là máu, e rằng hắn cũng đoán được ta và huynh cấu kết với nhau.

Công Dã Bính lắc đầu.

- Tần Vân cũng không ngốc! Ta đối phó hắn, không nói ra mục đích, hắn tạm thời không xác định được.

- Một khi nói ra mục đích, ta đây sẽ để lại sơ hở lớn!

- Hiện tại ta hành động xử sự theo luật pháp triều đình, đường đường chính chính, ngay cả tông phái phía sau Tần Vân cũng không dám đến nói gì.

Công Dã Bính nói:

- Tuy rằng phương pháp của ta chậm một chút, thế nhưng rất ổn thỏa.

Cửu Sơn đảo chủ trầm mặc, gật đầu:

- Vậy ta chờ tin tốt của đệ.

- Còn xin nhờ Cửu Sơn sư huynh giúp ta chú ý phía Vương Đô, tin tức ở Vương Đô của ta không đủ nhanh nhạy.

Công Dã Bính nói.

- Yên tâm.

Hình ảnh của Cửu Sơn đảo chủ trong gương đồng tiêu tán.

Ẩn cư trong trạch viện, Tần Vân đang ở trong sân tu luyện phi kiếm pháp quyết.

Một thanh phi kiếm đang không ngừng bay qua lại trong sân ngoài, để lại vô số vệt sáng màu bạc trên không trung, mắt thường đều có thể thời thời khắc khắc nhìn thấy hơn trăm bóng kiếm đang bay xuyên qua lại. Nhưng mà dưới sự khống chế của Thiên Địa lực lượng, không có chút động tĩnh nào truyền ra ngoài. Mấy trăm bóng kiếm trập trùng như mưa bụi, từng vệt quét qua bầu trời, tựa như ảo mộng.

- Vù... ù... ù...

Phi kiếm bỗng nhiên lung lay, như tơ liễu bồng bềnh, bóng kiếm tùy ý mà sắc bén.

Ngay lúc đó. Vụt! Vụt! Vụt! Tiếng phi kiếm phá không trung cũng thay đổi, càng thêm hung hiểm, càng thêm dứt khoát, khắp bên trong sân tựa như đang xuất hiện những sợi tơ liễu dập dờn.

Lại qua một hồi lâu.

Phi kiếm lại thay đổi, bên trong sân chỉ còn lại một sợi tơ, đó là đường bay của phi kiếm. Tơ kiếm này lơ lửng bất định, đường bay khó dò, mang vẻ lả lướt không thôi.

- Tâm Như Du Ti! Thành rồi! Tầng thứ ba luyện thành!

Tần Vân khẽ gật đầu.

Môn kiếm quyết mà hắn tu luyện này tên là ‘Du Ti Tà Dương Kiếm Quyết’, là một môn kiếm quyết trong truyền thừa phù hợp nhất để trung hoà với Yên Vũ kiếm ý, cũng là một trong ba đại kiếm quyết mạnh nhất trong trong truyền thừa mà hắn lấy được.

Kiếm quyết này tổng cộng phân ra là mười tầng.

Cũng có thể chia làm bốn cảnh giới quan trọng nhất, theo thứ tự là: Du Ti Cảnh, Thiên Ti Cảnh, Tà Dương cảnh cùng với mạnh nhất là Du Ti Tà Dương cảnh.

Tầng thứ nhất: Ti Vũ

Tầng thứ hai: Liễu Ti

Tầng thứ ba: Tâm Như Du Ti

Tầng thứ tư: Tam Tuyến

Tầng thứ năm: Thập Tuyến

Tầng thứ sáu: Tâm Hữu Thiên Ti Kết

Tầng thứ bảy: Phá Hiểu

Tầng thứ tám: Đại Nhật

Tầng thứ chín: Tà Dương

Tầng thứ mười: Du Ti Tà Dương

Ba tầng đầu tất cả quy về Du Ti cảnh.

Tầng thứ tư đến tầng thứ sáu thì là thuộc đại cảnh giới thứ hai, Thiên Ti cảnh.

Tầng thứ bảy đến tầng thứ chín thì là đại cảnh giới thứ ba, Tà Dương cảnh.

Cảnh giới thứ tư Du Ti Tà Dương cảnh cũng chỉ có tầng thứ mười. Dựa theo miêu tả trong pháp quyết phi kiếm, đó là ‘đắc đạo’, chân chính ngộ ra được đạo của Du Ti Tà Dương Kiếm.

Trừ buổi trưa và chạng vạng Tần Vân cùng ăn cơm với mẫu thân và đại ca, những thời gian khác đều dùng luyện kiếm.

Dù sao hắn đã sớm nắm giữ Yên Vũ kiếm ý, cách thời gian giết chết Thủy Thần đại yêu đã được ba tháng, cảm ngộ về Yên Vũ kiếm ý càng nhiều hơn. Yên Vũ kiếm ý tương đối phù hợp với Du Ti Tà Dương Kiếm Quyết, tu luyện hiển nhiên cực nhanh.

Đến buổi tối.

- Vù vù vù...

Giữa không trung, lượng lớn sợi tơ bay lượn vấn vít, nhìn như bình lặng, nhưng trong bình lặng lại có sát khí khủng bố.

Sắc mặt Tần Vân hơi tái.

- Tầng thứ sáu Tâm Hữu Thiên Ti Kết này đòi hỏi điều khiển phi kiếm rất cao, ta chỉ còn thiếu một chút ít.

Tần Vân cũng cảm thấy mệt mỏi rã rời.

- Nghỉ ngơi trước đã.

- Đi.

Ý niệm chợt động.

Bản mệnh Phi kiếm lặng yên ra khỏi trạch viện, không lâu sau thì bay ra ngoài tới quận Thủ phủ.

- Phụ thân!

Đứng trong trạch viện, gương mặt Tần Vân tái đi. Đến nay phụ thân Tần Liệt Hổ vẫn còn ở đó chịu hình phạt giày vò, phụ thân nghiến răng, chỉ phát ra từng tiếng hừ nhẹ.

- Lão già này thật cứng đầu!

- Tiếp đi, cho lão nếm thử mùi vị của 'rút giày gỗ'.

- Được được, xem lão còn chịu được hay không, ta không tin lão không kêu lên!

Hai tên thủ vệ cũng cười khà khà, ánh mắt mang đầy hưng phấn tàn nhẫn.

Sắc mặt Tần Vân càng thêm tức giận.

- Cố gắng nhẫn nhịn, chờ thêm chút nữa. Theo tính toán, một hai ngày này Vương lão tướng quân cũng đã dâng sớ lên triều đình rồi.

Tần Vân mặt tái nhợt.

- Nếu như ta cứ đánh vào quận Thủ phủ, rất có thể là sẽ cá chết lưới rách. Hơn nữa như vậy thì tội danh càng khó rửa sạch. Phụ thân, mẫu thân cùng một nhà đại ca sẽ mãi mãi phải sống trong cảnh trốn chạy.

- Phải nhịn.

Tần Vân tự dặn lòng.

Mà trong quận Thủ phủ, Công Dã Bính đang thong dong vẽ tranh, cảm ứng được tinh thần của Tần Vân, hắn chỉ hơi nhướng mày. Sau một lát, tinh thần kia đã thoái lui.

- Nhìn thấy phụ thân bị hành hạ như vậy, đại hiếu tử, ngươi có thể chịu đến khi nào đây?

Công Dã Bính nhếch miệng cười.

- Hình phạt ngày mai phải tàn nhẫn hơn một chút, nếu như trong ba tới năm ngày này không hiệu quả thì lại mạo hiểm một phen, không vội không vội.

Công Dã Bính lại tiếp tục thong thả vẽ tranh.

Cũng vào buổi tối ngày hôm đó, Vương Đô, quý phủ Tả Đô Ngự Sử.

- Sao?

Tả Đô Ngự Sử Quyền Trừng đang đọc sách, bỗng nhiên trong lòng chợt như có dự báo, nhìn về phía trước.

- Vù!

Trước mặt bỗng nhiên ngưng tụ ra một ảo ảnh, là một nam tử mặc áo bào đen hoa lệ, gương mặt mỉm cười nhàn nhạt.

- Khiêm Hầu?

Tả Đô Ngự Sử Quyền Trừng lập tức đứng dậy.

- Quyền huynh, có một số việc nhỏ xin phiền huynh giúp một lần.

Ảo ảnh Khiêm Hầu cười nói.

Tả Đô Ngự Sử Quyền Trừng liền nói:

- Khiêm Hầu, giao tình của ta và ngài có chuyện gì cứ nói là được.

- Chỉ là chút việc nhỏ, chẳng qua khuyển tử kia của ta khăng khăng cầu ta.

Khiêm Hầu cười nói:

- Chuyện liên quan đến một tiểu tử tên là Tần Vân ở Giang châu Quảng Lăng.

/257

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status