Ông Xã Không Thể Nuông Chiều

Chương 6

/10


Editor: Đinh Thùy Vân

Cả quãng đường Thượng Quan Thác Dương đều an tĩnh không nói, Thượng Quan Phiên Phiên bị động mặc anh mang đi cũng an tĩnh không nói, cho đến khi bước vào phòng khách, Thượng Quan Thác Dương rốt cuộc đánh vỡ trần mặc.

“Ngồi xuống, cởi mặt nạ xuống.”

“Có thể không cần cởi mặt nạ ra không?” Cô ôm hy vọng hỏi.

“Bây giờ anh không muốn nói chuyện cùng Pandora, em cho là thế nào?” Cô tốt nhất nên thức thời một chút trước khi anh mất hết kiên nhẫn.

Thấy anh cắn răng nghiến lợi, Thượng Quan Phiên Phiên ngoan ngoãn tháo mặt nạ xuống, không được mặt nạ che giấu, cô cảm giác như thiếu đi một tầng bảo vệ càng thêm thấp thỏm. “Em. . . .”

“Em biết rõ anh ghét nhất em mặc mát mẻ biểu diễn, em rốt cuộc đang chơi cái trò phản nghịch gì?” Mặc dù là xử lý chuyện nhỏ này trước, nhưng Thượng Quan Thác Dương đã khai triển toàn bộ hỏa lực đại bác ầm ầm.

“Em không phải là cố ý, là tình huống bất ngờ bạn tốt gặp phải, em tạm thời làm lính chữa cháy.”

“Nếu đã bị anh phát hiện, em còn dám tiếp tục biểu diễn, em chán sống sao?” Nhớ lại tình huống hỗn loạn vừa phát sinh phía sau sân khấu, nếu anh không ở đó, lấy thân phận địa vị của đối phương, cô cũng không thể thoát khỏi móng vuốt của sói nhanh như vậy.

“Trên hợp đồng ghi là không được tùy tiện thay đổi người mẫu, nếu không sẽ coi là vi phạm hợp đồng, đây là yêu cầu đặc biệt của anh.”

“Đáng chết! chuyện ngu xuẩn này anh vẫn còn nhớ, không cần em nhắc nhở, trọng điểm là anh đã biết là em, anh làm sao có thể truy cứu?”

“Em chỉ phụ trách công việc của em.” Cô không phải là giận dỗi, cô có kiên trì của mình.

Một câu nó của cô làm anh không phản bác được, anh cào loạn mái tóc, cưỡng bách mình bình tĩnh để nói chuyện.

“Chuyện ngày hôm trước em định tính thế nào?”

“Coi như chưa có chuyện gì xảy ra đi!” Nếu không còn có thể như thế nào?

Giọng nói lạnh nhạt của cô khiến Thượng Quan Thác Dương hơi nổi đóa, anh không phải là người đàn ông không chịu trách nhiệm, đối với Pandora anh không phải chỉ muốn chơi đùa một chút, đặc biệt là phía sau cô, anh làm sao có thể ích kỉ coi đó là một cảnh trong giấc mơ?

“Chẳng lẽ em thật cho rằng đây là chơi một trò chơi, không bài xích quan hệ với bất cứ người đàn ông nào em có cảm tình?”

“Vậy có phải anh cũng đem những người phụ nữ anh có cảm tình mang về nhà hay không, hoặc là không bài xích cùng đối phương ân ái một lần ở trên xe?”

“Em nói chuyện hoang đường gì vậy! Anh mới không phải là người đàn ông tùy tiện.” Đàn ông bình thường cũng sẽ có cảm giác với những người phụ nữ có điều kiện thật tốt, nhưng mà cảm giác cũng sẽ phân theo tầng lớp và phong cách, anh không phải là một cậu ấm ngây thơ, nhưng cũng không phải là tinh trùng xông lên não, không có hành vi cuồng sắc dục.

“Vậy ở trong lòng anh em là người dâm đãng vô sỉ, có thể tùy tiện xảy ra quan hệ sao?” cô cực kì đau lòng, anh có thể bởi vì thân phận của hai người mà không ủng hộ lòng cô, nhưng anh không thể nào hoài nghi nhân cách của cô.

“Thật xin lỗi, anh không có ác ý, anh chỉ là. . . .” Anh thất bại gầm nhẹ. “Đáng chết! Lần này anh thật sự bị em đánh bại.”

“Em biết rõ em rất đáng chết, em cũng rất giận em đáng chết.” Giọng nói khàn khàn để lộ đau đớn sâu sắc, cô cố gắng đem nước mắt nuốt ngược trở lại, nhưng chỉ trong chớp mắt một giọt nước lớn đã rơi xuống từ mắt. “Thật lâu trước kia em phát hiện có cảm tình với anh, em thử trốn tránh, coi thường, thậm chí em muốn tìm một người nhét vào lòng mình, một cước đá văng vị trí vốn không nên thuộc về anh, nhưng là mỗi lần đều thất bại. . . .không còn kịp rồi, tình cảm em dành cho anh đã sớm không còn kịp ngăn lại cũng không kịp thu hồi lại rồi.”

Cô lau lung tung nước mắt trên má, từng viên từng viên vẫn như cũ lại xuất hiện đầy trên hai má, “Em không phải cố ý, cho tới nay em đều rất cẩn thận, rất cẩn thận, không dám để cho bất kì một ai phát hiện ra em có tình cảm bệnh hoạn, nhất là anh, em rất sợ anh sẽ dùng ánh mắt như thế nào nhìn em, thật sự sợ anh sẽ xa lánh em. . . .anh biết không? Em từng một lần muốn đi khám bác sĩ tâm lý, xem rốt cuộc có phải em mắc một căn bệnh thần kinh nào đó mới có thể không cách nào kiềm chế hay không. . . .”

Cô khóc không thành tiếng, lòng Thượng Quan Thác Dương cảm thấy đau như vừa bị ai đó nhéo cho một cái, anh rất thích việc cùng cô đùa giỡn, từ trước kia anh đã không thích nhìn thấy vẻ mặt khổ sở của cô, giờ phút này lại càng không rời bỏ cô vì tình yêu say đắm cấm kị mà yên lặng nếm thật nhiều đau khổ.

Anh đồng tình một người phụ nữ chấp nhất với tình yêu, anh đau lòng khốn khổ vì tình cảm của em gái, còn có một chút xíu cảm giác không thể gọi tên, rất trầm trọng, có chút đau, càng khiến trái tim anh thiêu đốt đến khó chịu.

“Em không nghĩ là một trò đùa dai, không muốn tạo ra một loại bối rối không nên có giữa hai chúng ta. . . . .Ngày đó anh không nhận ra em, trong mắt anh hiện vẻ dịu dàng che chở em mà trước đây chưa hề có, em đã len lén hy vọng đó là cái nhìn của một người đàn ông dành cho người phụ nữ, sau đó cái căn bệnh thần kinh đã khỏi của em dường như lại phát tác, em bắt đầu nghĩ giả như là xuống địa ngục cũng không sao.” Con ngươi hốt hoảng của cô tràn đầy nước mắt, từng hạt tiếp nhau rơi xuống, Thượng Quan Thác Dương xung động đem cô như sắp chết đuối kéo ôm vào trong ngực.

“Không cho phép em nói em bị bệnh thần kinh, anh tin không phải là em cố ý.” Lời trấn an không hiểu tự nhiên bật thốt lên, một giây đó anh cũng không xác định vì cái gì mà tin tưởng cô như vậy, một anh trai, còn là một người đàn ông bình thường. . . . .

“Em không phải cố ý, nhưng không biết vì sao em luôn điên cuồng nhớ anh, yêu anh. . . .nhưng xin anh hãy tin tưởng em, em không biết vì sao mọi chuyện lại thành ra như vậy, thật sự không biết. . . .”

“Ngoan! đừng khóc”. Anh dịu dàng dỗ cô, anh biết mọi chuyện rất khó giải quyết nhưng bây giờ anh chỉ nghĩ làm sao để an ủi cô. “Thôi! Đem toàn bộ khóc hết đi!”

Dựa vào lồng ngực ấm áp, bên tai truyền đến trống ngực mạnh mẽ của anh, Thượng Quan Phiên Phiên trong nháy mắt như nắm được phao cứu sinh, kích động khóc lớn lên, sau một hồi lâu, cô khóc mệt, tâm tình tạm thời được phát tiết, cô vẫn còn tham luyến trống ngực như sấm của anh. “Nếu như. . . .em không phải là Thượng Quan Phiên Phiên, không phải là em gái anh, anh sẽ động tâm với em sao?”

Cái vấn đề này rất quen thuộc, sau đó chợt nhớ ra trước đây rất lâu tựa hồ cô đã hỏi một câu như vậy, chẳng lẽ bắt đầu từ khi đó cô liền. . . . “Anh không trả lời câu hỏi mang tình giả thiết”.

Vùi trong ngực anh, khóe miệng Thượng Quan Phiên Phiên nở ra một nụ cười khổ sở, cô sớm đã đoán được câu trả lời của anh, nhưng cô vẫn cố tình cố chấp. “Mới vừa rồi ở sau sân khấu, chỉ vì ngươi kia có ý xấu với em, anh liền bộ phát tính khí lớn như vậy, không chừa lại lui không phải là tác phong của anh”.

Toàn thân Thượng Quan Thác Dương chấn động, đột nhiên cũng giật mình nhận ra anh nổi trận lôi đình như vậy cũng hơi quá, ngay cả nguyên nhân anh cũng không xác định được, cô suy đoán cái gì?

Anh cữ kì khó chịu có người muốn nhìn trộm em gái anh, giống như muốn động tay động chân với em gái, cô nói đúng, anh đối phó với kẻ địch không nương tay, nhưng cũng chưa từng đuổi tận giết cùng.

Anh biết rõ bảo vệ khách sạn kia bảo vệ mọi thứ rất tốt, vừa có tình huống xảy ra khách sạn sẽ rất nhanh phái người đến xử lý, anh thật sự không cần thiết phải tự mình ra tay, lý trí của anh chạy đi đâu rồi?

“Coi như em cầu xin anh, hãy nghiêm túc trả lời vấn đề của em từ nội tâm có được không?” Thượng Quan Phiên Phiên giọng nói buồn bực yêu cầu. “Nếu như chúng ta không phải là anh em, anh có thể yêu em không?”

Cổ họng Thượng Quan Thác Dương bỗng không lưu loát. “Anh chưa từng nghĩ tới vấn đề này.”

Cô khe khẽ thở dài, bất đắc dĩ tự giễu: “Em thật sự ngu ngốc, cư nhiên vọng tưởng một ngày nào đó anh sẽ nổi điên cùng em! Ha ha!”

“Anh đã nói rồi không cho phép em tự mắng mình.” Anh giận tái mặt lần nữa nhắc nhở cô, chỉ là anh muốn suy nghĩ quá nhiều về vấn đề này, nếu yên lặng mà nghĩ, anh có thể yêu một người con gái như cô không, đáp án có lẽ là sẽ yêu, anh không phải là trong lúc vô tình động tâm với cô mang mặt nạ. “Em xinh đẹp lại thông minh, gần đây anh lại phát hiện em cũng rất hấp dẫn (sexy), nếu như. . . .anh nghĩ có lẽ là anh sẽ yêu em, nhưng mà. . . . .”

“Đủ rồi! Em biết rõ anh muốn nói gì tiếp theo”. Cô nhẹ nhàng rời khỏi cái ôm của anh, cứng rắn nói còn khó coi hơn so với khóc. “Chúng ta là anh em! Loại chuyện như vậy nói một chút là xong.”

“Em. . . .” Trong ngực thiếu đi hơi ấm của cô, anh nhất thời cảm thấy rất trống rỗng, đối mặt với cô gượng cười, anh chợt nhớ lại Pandora xấu hổ lại thẳng thắn cười dưới mặt nạ.

“Em nói thật, coi như chưa có chuyện gì xảy ra.” Cô hít sâu một cái, cố gắng nâng khóe miệng lên, sau đó đứng dậy lên lầu.

Bàn lại đi xuỗng cũng là không có cách nào khác, nhưng mà lại tăng thêm phần phiền não cho anh và thêm đau lòng cho cô thôi, chấm dứt tại đây đi! Tất cả trở lại nguyên vị trí cũ, ngoài mặt cô vẫn sẽ gọi anh là anh trai, tình yêu vẫn cất giấu ở trong lòng như cũ, hơn nữa lại tiếp tục chôn sâu hơn.

Nếu như bọn họ không phải là anh em, anh sẽ yêu thương cô sao?

Đáp án nghiêng về khẳng định, bởi vì so với người khác anh càng rõ ràng hơn về vẻ đẹp của cô, cô tốt, chẳng qua là anh chưa bao giờ lấy góc độ của người đàn ông để nhìn cô.

Mèo con đáng yêu ngây thơ, Pandora xinh đẹp hấp dẫn, tổng hợp hấp dẫn dịu dàng, vứt bỏ tấm mặt nạ, mới thật sự là bản chất của cô, nếu bỏ xuống thân phận của Thượng Quan Phiên Phiên nữa, người con gái thật sự có thể mê hoặc anh, khiến anh thần hồn điên đảo, muốn cất giấu vật quý giá này đi thật tốt.

Một người đàn ông tại sao không thể yêu một người phụ nữ? chỉ vì giữa bọn họ còn có cái gọi là “quan hệ anh em” ràng buộc?

Anh tôn trọng nhân tính, với một số thứ hướng về tình cảm đặc thù, anh cũng ủng hộ việc không cần quan tâm tới lễ giáo dư thừa, dù sao tình cảm có thế nào cũng tùy mình khống chế, nhưng tình huống rơi vào người anh, anh liền không cách nào bình thản ung dung, cái trói buộc nghiêm trọng này đã buộc chặt anh, ngay cả tưởng tượng cũng cảm thấy đây là tội ác.

Anh không nên nghiêm túc suy nghĩ vấn đề người phụ nữ ấy ném ra, nếu như bọn họ không phải là anh em, anh có thể yêu cô không, được rồi! Bây giờ đáp án dĩ nhiên là có, anh đáng chết thêm phiền lòng!

Thứ tình cảm này không được phép tồn tại, anh vẫn muốn hai người tiếp tục phát triển thì có tác dụng cái rắm gì, anh không thể nào luân hãm vào đó!

Đứng dậy tới trước cửa sổ, tính hóng mát một chút, vừa mở cửa sổ sát đất ra, nhìn thấy bên bể bơi có một bóng dáng cũng đang nhìn anh không chớp mắt, lông mày anh nhăn lại, vẻ mặt trở nên phức tạp.

Một khi bắt đầu nhìn cô bằng ánh mắt nhìn phụ nữ, dường như rất khó để quay trở lại ban đầu lần nữa, nhìn theo bóng lưng mảnh khảnh trông cô đơn bất lực, tim của anh như bị ai nhéo.

Trời đang rất lạnh, cô cảm mạo không tốt nhưng nửa đêm vẫn chạy tới nói mát, chưa từng thấy qua cô còn yêu việc tự hành hạ mình!

Thượng Quan Thác Dương do dự có nên xuống lầu khuyên cô trở về phòng hay không, không để ý một chút, nghe phốc một tiếng, đảo mắt nhìn thấy hồ nước gợn sóng lớn một trận, bóng dáng bên hồ bơi đã đi đâu?

Cô gái kia sẽ không ngu xuẩn đến mức ngảy hồ bơi tự sát chứ?

Anh không chút nghĩ ngợi lao xuống lầu chạy tới bên hồ, hồ nước đã bình ổn trở lại, dưới bóng tối lờ mờ, anh không thấy rõ dưới mặt nước có người hay không, dưới tình thế cấp bách anh không hề suy nghĩ nhảy xuống nước, đang muốn lặn xuống đáy hồ, Thượng Quan Phiên Phiên chợt trồi lên trên mặt nước.

“Anh, anh nửa đêm canh ba sao anh lại chạy tới đây bơi lội?” Cô đem mình chìm xuống đáy hồ tìm lại sự tỉnh táo, mới trồi lên mặt nước lấy hơi liền nghe thấy âm thanh nhảy nước, hại cô sợ hết hồn.

Nét mặt cô kinh ngạc, khiến thượng quan thác dương giận đến thiếu chút nữa đem cô áp vào trong nước chết đuối cô. “Em hỏi anh hay thật, anh mới phải là người hỏi em không có việc gì sao lại nhảy xuống nước?”

“Anh lo lắng cho em?” Một dòng nước ấm áp chảy vào trái tim cô, phát hiện đáy lòng yên lặng lại bắt đầu dao động, cô dùng sức lắc đầu quên đi cảm giác nguy hiểm này.

“Anh đang muốn hỏi xem em bơi thế nào mà lại không đổi đồ bơi? Em muốn chết đuối hay là chết lạnh à?” Anh theo bản năng phản bác lại, nhìn thấy bộ dáng khả ái của mèo con đang vội vàng rời khỏi hồ nước, anh không nhịn được buồn cười, nhìn thấy cô ngay cả quàn áo ngủ đều ướt đẫm, chất liệu vải bông mềm mại dính chặt vào trên da thịt như ẩn như hiện của cô, hồ nước lạnh như băng trong nhày mắt trở nên ấm áp.

Ánh mắt anh bỗng chốc nóng rực, Thượng Quan Phiên Phiên theo ánh mắt của anh cúi đầu vừa nhìn, mới phát hiện mình mới chỉ mặc áo ngủ, hơn nữa bình thường sau khi tắm rửa cô không có thói quen mặc nội y ngủ. . .

Cô xấu hổ xoay người lại, anh cũng đột nhiên hồi thần, quay đầu sang chỗ khác bắt buộc mình không chú ý tới đường cong lộ liễu trên lưng. “Không có gì thì về nghỉ ngơi sớm một chút, anh về phòng trước”.

Nghe anh muốn đi, Thượng Quan Phiên Phiên không biết bị cái gì kích thích, xoay người lại ôm anh từ phía sau. “Làm ơn, ở đây giúp em một chút, em chỉ muốn ôm anh một cái. . . . một cái là được rồi.”

Cơ thể Thượng Quan Thác Dương cứng đờ, lý trí nói anh không thể đồng ý, lại không đành lòng vứt bỏ cô, anh biết cô đang chịu đựng khóc nức nở, anh muốn quay đầu lại an ủi cô, cô lại lo lắng anh muốn cự tuyệt, cho nên vội vàng nói: “Em không muốn là Thượng Quan Phiên Phiên, anh không nên nhìn em, tạm thời coi em là Pandora , không cần đẩy em ra có được không?”

“Em cần gì phải làm khổ mình như vậy chứ?” Cô gần như không để ý đến tôn nghiêm, van xin làm anh đau lòng, cô khi nào thì không có cốt khí như vậy? Anh, là vì anh. . . .”một đoạn tình cảm chắc chắn sẽ không có kết quả, hèn mọn như vậy có đáng giá không?”

“Em cho rằng đáng giá là được”. Cô vẫn muốn xóa đi tội ác, làm lạnh nội tâm, không nghĩ tới cô vẫn không kiên quyết dừng lại như vậy, “Anh biết không? Em lại có những suy nghĩ rất tà ác, dù sao cũng hư hỏng, em không sợ sẽ tiếp tục rơi xuống. . . .. chỉ cần có thể ở lại bên anh, cả đời không thể lộ ra ngoài ánh sáng, trọn đời không thể siêu sinh thì có làm sao. . . .anh nhất định sẽ nghĩ là em rất đáng sợ đi!”

Cô tỏ tình không chùn bước khiến Thượng Quan Thác Dương rung động thật sâu, Anh không biết đáp lại như thế nào, cô thân bị vùi lấp vào bụi gai lại dũng cảm đánh thật nặng vào nội tâm anh, anh biết rõ cô là một cô gái tốt đáng được quý trọng, anh có tài đức gì mà có thể khiến cô yêu say đắm như một con thiêu thân lao vào lửa. . .. .

Đáng chết! Anh đang nghĩ cái gifm cô không phải phụ nữ, mà là em gái của anh. . . . .anh nhạy cảm nhận ra cô dang phát run, là nước quá lạnh hay là cô quá cô đơn bất lực?

Anh bắt đầu cảm thấy anh cần lấy lại dáng vẻ tươi cười cho cô, khiến cô vui vẻ cười to, phần ý nghĩ này đã vượt quá trách nhiệm của một người anh trai, giống như không chỉ riêng cảm giác tội ác vì gây ra một sai lầm lớn, không chỉ là đoạt đi trong sạch của cô rồi muốn phụ trách, không chỉ là đồng tình với cô gái ngu ngốc.. . . . .

Không chỉ là. . . .còn có cái gì? Anh có dự cảm, nếu như để mặc nhiều hơn nữa, tiếp tục vĩnh viễn không dừng lại

Linh hồn Pandora không cẩn thận ẩn thân trong thể xác Thượng Quan Phiên Phiên, dường như cô nói câu kia không còn kịp nữa, anh đã động tâm, chính xác đã động tâm với cô, dùng sức nghĩ muốn quay đầu lại giằng co lại hành hạ làm đau khổ lẫn nhau, cô không muốn, anh làm sao lại chịu?

Anh thở dài, cầm lấy cánh tay nhỏ bé đang ôm lấy anh cố định rồi xoay người cô lại, Thượng Quan Phiên Phiên hốt hoảng rút tay về che kín mặt, giống như cô thật xấu xí không phải là người.

“Cầu xin anh...có thể đừng an ủi em ngay lập tức không? Coi như là thương hại em, đồng tình với em, một phút này hãy để cho em lần cuối cùng làm Pandora, em chỉ muốn lẳng lặng ôm anh...” Cô không nhịn được nức nở nghẹn ngào.

Lần đầu tiên Thượng Quan Thác Dương phát hiện cô đau lòng lại là lực sát thương nghiêm trọng đánh vào lòng anh, bàn tay anh dán lên mềm mại cô lại liều chết che giấu đi, mạnh mẽ ôm trọn vào lòng bàn tay anh, bộ mặt đầy nước mắt trợn lên kinh ngạc.

Cô không thể tin được......anh thế nhưng lại hôn cô?

Nụ hôn của anh rất nhẹ, rất dịu dàng, giống như một làn gió xuân ấm áp lên môi cô, anh buông bàn tay đang nắm lấy tay cô ra, chuyển sang giữ thật chặt eo cô, mạnh mẽ mà có lực, làm cho cô như bị mất phương hướng chìm ngập trong hồ nước nhẹ lay động, cô không cách nào không chìm đắm trong đó, sau đó hôn lại anh thật dịu dang, để cho anh hiểu cô cảm động.

Đây là mơ sao? Cô hy vọng vĩnh viễn không cần tỉnh lại.

Vừa mới dừng hôn, Thượng Quan Thác Dương nhẹ nhàng chống đỡ trán cô, vẫn không buông xiềng xích ra khỏi tay cô, “Không phải đồng tình, không phải thương hại, chỉ là anh muốn hôn em.” Suy nghĩ phát ra từ nội tâm, cho nên anh không nhịn được tùy tâm sở dục.

“Anh...đồng ý tạm thời coi em là Pandora?” cô không khỏi vui mừng.

Bộ dáng cô như nhận được đại ân điển của trời đất nhảy cẫng lên hôn anh, “Mặc dù anh không xác định được có phải là anh điên rồi không, nhưng anh biết rõ em là ai.”

Dứt lời, anh không kịp đợi tiếp tục thưởng thức ngọt ngào của cô, lần này đòi hỏi của anh chuyển sang mãnh liệt, dây dưa với đầu lưỡi của cô cứ như là không có ngày mai.

Thượng Quan Phiên Phiên rất rõ bọn họ đang làm cái chuyện khiến trời đất không thể dung tha, nhưng giờ phút này cô lại cảm động muốn khóc, coi như bị cả thế giới này phỉ nhổ thì làm sao, ngay từ đầu cô dã xác định yêu anh sâu sắc, yêu như vậy.

“Nếu như đây là con đường xuống địa ngục...” Anh nặng nề thở dốc, chống lại đôi con ngươi sáng trong đang ý loạn tình mê, “Chúc mừng em, em thành công...như em mong muốn, chúng ta cùng nhau xuống địa ngục đi!” Ông trời! Anh trầm luân...hoàn toàn cảm nhận được cái cô gọi là không thể tự kiềm chế, cô không sợ lây nhiễm anh, không sợ làm trái với đạo đức cuốn các dây gai xung quanh toàn bộ linh hồn anh.

Từ một giây bắt đầu Thượng Quan Thác Dương như là bị ma ám, không còn cách nào suy nghĩ chuẩn mực đạo đức, anh hoàn toàn đầu hàng, từ khi cô giả trang Pandora đã vô tình bắt đầu cấm kị, tựa hồ nhất định bọn họ không thể quay đầu trở lại.

Là bị động đi theo cũng tốt, là cam tâm tình nguyện chìm đắm cũng được, lần này cuộc hành trình đến với địa ngục vạn kiếp bất phục nếu thật như hoàn toàn không có hòi kết, ít nhất bọn họ vẫn có thể làm bạn đồng hành của lẫn nhau, anh thừa nhận anh cùng cô điên rồi...để cho anh và cô cùng nhau xuống địa ngục đi

/10

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status