Tô Tiểu Ái tìm một khách sạn không cần đăng ký chứng minh thư ở một trấn nhỏ, ở trong này đã ba ngày rồi! Trong phòng khách sạn nhỏ có máy tính, mấy ngày nay cô vẫn luôn xem tin tức qua máy tính, nhưng căn bản không có tin tức nào đưa tin chuyện cô đào hôn!
Tô Tiểu Ái xem trang web, đột nhiên, có dòng chữ tập đoàn Tô thị hấp dẫn sự chú ý của cô, cô mở ra, nhìn thấy tiêu đề tin tức lập tức lạnh lòng: Tập đoàn Tô thị rơi vào tình trạng khủng hoảng tài chính...
Tô Tiểu Ái cẩn thận đọc từng chữ trong bài viết, cảm giác như tim thắt lại từng chút một. Bài báo nói rằng tập đoàn Tô thị đang rơi vào khủng hoảng tài chính nghiêm trọng vì kinh doanh không tốt.
Ban đầu, nhà họ Tô hy vọng thông qua hôn sự với tập đoàn Quân thị để vượt qua khó khăn lần này. Thế nhưng, vào ngày hôn lễ, hai nhà lại không trở thành thông gia, và bây giờ, tập đoàn Tô thị đang đứng trước nguy cơ phá sản.
Không chỉ vậy, Tô Chi Diệc và Hà Mỹ Vân, cha mẹ của Tô Tiểu Ái có khả năng sẽ bị kết án vì khoản nợ khổng lồ mà họ không thể chi trả.
Đọc đến đây, Tô Tiểu Ái không còn giữ nổi bình tĩnh, cô ngồi phịch xuống ghế, đôi mắt mờ mịt, đầy bối rối dán chặt vào màn hình máy tính.
Tô Tiểu Ái cảm thấy đầu óc mình quay cuồng, hoàn toàn choáng váng!
Không phải nhà họ Tô trước giờ vẫn luôn ổn định, thậm chí còn rất tốt sao? Làm sao lại đột nhiên rơi vào tình cảnh phá sản thảm hại như vậy?
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô, có phải vì cô đào hôn nên chọc giận Quân Vô Vọng không? Liệu có phải vì sự tức giận đó mà Quân Vô Vọng quyết định trả thù, khiến nhà họ Tô rơi vào khủng hoảng và đứng trên bờ vực sụp đổ?
Cha mẹ...
Tô Tiểu Ái khóc chạy ra khỏi khách sạn nhỏ, gọi một chiếc xe, đi thẳng đến nhà họ Tô...
Nhà họ Tô lúc này vô cùng bi thảm, tâm trạng người giúp việc cũng rất sa sút, nếu như nhà họ Tô phá sản, vậy, họ cũng phải tìm việc khác.
Người giúp việc nhìn thấy Tô Tiểu Ái trở về, vô cùng vui vẻ kêu lên: "Cô chủ trở về rồi!”
Nghe được tiếng người giúp việc kêu, Tô Chi Diệc và Hà Mỹ Vân vội vàng từ trong phòng chạy ra, nhìn thấy Tô Tiểu Ái, Hà Mỹ Vân khóc chạy lên, ôm chặt lấy cô: "Tiểu Ái... Tiểu Ái, cuối cùng con cũng trở về rồi, Tiểu Ái... cha mẹ sẽ không ép con gả cho cậu chủ Quân nữa...”
Mặc dù bọn họ có thể sẽ bị ngân hàng kiện tụng, kết án, nhưng Tiểu Ái là con gái duy nhất của bọn họ, là niềm hy vọng của bọn họ!
Bọn họ tình nguyện nhận phạt.
Tô Chi Diệc là một người đàn ông mạnh mẽ, cũng nhịn không được mà đỏ hốc mắt.
"Cha mẹ, con lấy... con lấy... con đồng ý lấy cậu chủ Quân... huhu... con đồng ý... con đồng ý, con sẽ không đào hôn nữa..." Tô Tiểu Ái ôm Hà Mỹ Vân khóc nói.
Không lấy thì có thể làm gì? Chẳng lẽ nhìn cha mẹ bị kết án sao? Nhìn tập đoàn Tô thị là tâm huyết của cha mẹ phải đóng cửa sao? Cha mẹ cố gắng dốc sức, phấn đấu cả đời vì tập đoàn Tô thị, cô làm con, sao có thể nhìn tâm huyết của cha mẹ sụp đổ? Làm sao có thể nhìn cha mẹ tuổi già ở trong tù?
...
Tô Chi Diệc thương lượng với Quân Vô Vọng, Quân Vô Vọng vẫn đồng ý kết hôn với Tô Tiểu Ái! Cũng đồng ý bỏ vốn trợ giúp tập đoàn Tô thị vượt qua nguy cơ!
Quân Tử Yến bĩu môi nhìn Quân Vô Vọng, bất mãn nói: "Cha, rõ ràng người phụ nữ kia đã đào hôn rồi, sao cha vẫn muốn cưới cô ta?”
Quân Tử Yến là con trai của Quân Vô Vọng, năm nay sáu tuổi. Cậu bé có kiểu tóc man bun dễ thương, đôi mắt to tròn, miệng nhỏ nhắn, nhìn là muốn ôm ngay, quả thật vô cùng đáng yêu!
Vì sao ư?
Quân Vô Vọng nhìn Quân Tử Yến bĩu môi, không trả lời câu hỏi của cậu.
"Cha, dưa hái xanh không ngọt." Quân Tử Yến chống nạnh nói rất nghiêm túc, dáng vẻ như người lớn.
/60
|