Ồn Ào Nhỏ!

Chương 52

/79


Mang tâm trạng hoảng hốt, cũng không biết mình sắp sửa đi đến nơi nào. Trên đường người qua kẻ lại thật náo nhiệt đông đúc, nước mắt hình như muốn rơi xuống. Chợt nhớ trước đây không lâu chính là vào cuối mùa thu, khí trời u ám lạnh lẽo, tôi tựa đầu vào trong ngực Đường Tống, ấm áp đến tột cùng, mà giờ này, trong ngực hắn đang ôm lấy người nào?

Nhớ về kỷ niệm, trong lòng không khỏi sinh ra một tình cảm cứng rắn. Cuối cùng là tôi không buông tay, muốn tôi đem hai tay dâng Đường Tống cho người khác, tôi không cách nào làm được.

Tâm ma trong lòng khiến cho mọi sự vật đều thay đổi. Tôi theo suy nghĩ của mình đi tới bệnh viện quen thuộc— Tô Gia Minh đúng lúc ở chỗ đó.

Khi tôi đi là buổi trưa, đúng thời gian nghỉ ngơi, hắn đang bưng một chén mì thịt bò phần phật phần phật hút.

Tôi trực tiếp ở trước mặt hắn ngồi vào chỗ của mình, không đợi hắn hỏi, nói thẳng, Phạm Vận hủy bỏ đính hôn trở về, cha mẹ Đường Tống cũng không còn ngăn cản, cuối cùng để cho bọn họ ở chung một chỗ.

Tô Gia Minh tựa hồ là bị tin tức này làm cho giật mình, thật lâu mới đem thức ăn trong miệng nuốt xuống bụng.

Vậy cậu định làm như thế nào? Hắn hỏi.

Giúp tớ. Tôi chỉ nói hai chữ này.

Tô Gia Minh cúi đầu, lông mi của hắn dài mà cong, giống như khi còn bé. Tôi nhớ được lúc ấy ở trước mặt tôi, hắn thường xuyên làm ra cử động nho nhỏ như vậy. Trong lúc hoảng hốt, tôi cảm thấy tất cả mọi người vẫn chưa có lớn lên.

Nếu là như vậy, nên giúp thế nào?

Cậu cảm thấy, giấu giếm được sao? Tô Gia Minh hỏi.

Uống rượu độc có thể giải khát, tớ cũng đồng ý. Tôi mỉm cười.

Con người này hắn thật đáng giá sao? Tô Gia Minh chợt ngẩng đầu lên, nhìn tôi, cái loại ánh mắt đó đặt ở trên người hắn thật là xa lạ.

Chỉ cần tớ yêu hắn một ngày, hắn đáng giá được tất cả. Tôi tiếp tục mỉm cười, mỉm cười phải tôi hết phương cứu chữa rồi.

Tô Gia Minh cắn hàm răng, thanh âm cũng rất nhẹ, được, Đại Khinh, tớ giúp cậu.

Lần nữa trở lại phòng bệnh thì đã là sau hai giờ chiều. Tần Lệ cùng Hòa Nhất bọn họ đang tìm tôi khắp nơi, tôi hiểu rõ bọn họ là sợ tôi nghĩ không thông suốt xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Làm sao có thể đây? Nếu như mà tôi chết rồi, chỉ còn lại một luồng khói, thì người nhà của tôi thờ phượng bằng gì? (Mô phật)

Chị, chị đi đâu vậy? Tần Lệ cẩn thận từng li từng tí nhìn tôi, hỏi, chị không sao chớ?

Ra ngoài đi lòng vòng, các ngươi đừng lo. Tôi cười an ủi họ.

Chị, chúng ta về nhà trước đi, trở về nhà ông bà ngoại, hai người bọn họ vừa điện thoại tới, nói nhớ chị, chị em chúng ta cùng nhau trở về ở bên cạnh bọn họ mấy ngày thôi. Tần Lệ quan sát cẩn thận nét mặt của tôi.

Anh rễ em vẫn còn ở nằm bệnh viện, chị sao có thể không chăm sóc? Tôi vỗ vỗ tay Tần Lệ, ý bảo cô yên tâm. Đi, chúng ta đi thăm anh rễ thôi.

Nhưng, nhưng người phụ nữ kia cũng ở đó. Tần Lệ càng nói thanh âm càng thấp.

Vẫn luôn muốn gặp cô ấy. Tôi nói.

Hòa Nhất từ xa xa nhìn tới tôi, ánh mắt sáng tối không rõ.

Lúc chúng tôi đi, xa xa đã nhìn thấy một nhóm người của Đường Tống đứng trước phòng bệnh, Dương Dương như cũ ngồi lên xe lăn, nhìn vào cửa phòng bệnh Đường Tống, ánh mắt có chút cô đơn. A Vane liếc lấy tôi một cái liền dời đi ánh mắt, tôi nên nghĩ đến, là cô ta thông báo cho Phạm Vận trở về.

Đoàn người đều có tâm sự riêng, trong lòng thấp thỏm. Thời điểm giống nhau duy nhất chính là nhìn thấy tôi có ý định tiến vào thì sắc mặt của ai cũng lộ vẻ khẩn trương.

Bên trong, có người. A Vane nhắc nhở. Mới vừa rồi Đường Tống đuổi chúng tôi ra ngoài, nói là muốn cùng cô ấy nói chuyện riêng.

Chúng tôi vẫn chưa về, tay vừa chạm vào tay cầm trên cánh cửa, nói, mới vừa rồi Đường Tống đuổi chính là mọi người, cũng không bao gồm tôi.

Nói xong cũng không còn kiên nhẫn đợi cô ta đáp lời, trực tiếp liền đẩy cửa đi vào.

Đập vào mắt chính là cảnh tượng không muốn nhìn thấy nhất — chồng của mình cùng bạn gái trước cùng ở trong phòng.

Cơn ác mộng chợt trở thành thực tế, hai mắt có chút căng đau, nhưng dù sao cũng coi là ở thế gian này mò mẫm lăn lộn qua không ít năm, tôi rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh.

Có câu nói — bạn gái trước giống như cây súng, tôi yếu thì cô ấy mạnh, tôi mạnh thì cô ấy yếu.

Tôi tiến vào thì Phạm Vận đang ngồi ở trước giường bệnh Đường Tống, cô ấy trong trí nhớ của tôi không kém là bao nhiêu, da trắng nõn, mảnh khảnh thon thả, ngũ quan thanh lệ, một cái song móc gài áo khoác, hiện ra bản chất phong độ lạnh lùng của người trí thức. Mà Đường Tống, trải qua lần bị thương này, hai gò má hãm sâu vào, suy yếu rất nhiều, lại tăng thêm một chút xanh xao ý vị.

Nhìn thấy tôi tiến vào, hai người đều có chút hốt hoảng thoáng qua rồi biến mất, thấy thế trong lòng tôi hơi đau.

Em mới tới. Đường Tống thanh âm có chút khàn. Nghe ba mẹ nói em cũng té xỉu, không sao chứ?

Không sao, có thể là bị sợ. Tôi nhìn hắn mỉm cười, sau đó duy trì nụ cười này chuyển sang Phạm Vận. Xin chào, tôi là vợ của Đường Tống, Tần Khinh.

Nghe trong miệng tôi xưng hô, Phạm Vận sửng sốt chốc lát, nhưng cô ấy cũng không phải là người không phóng khoáng như vậy, khoảnh khắc đó liền đứng dậy, nói, xin chào, tôi là Phạm Vận.

Giới thiệu lẫn nhau xong xuôi, tôi trực tiếp ngồi ở bên giường Đường Tống, hỏi, cảm giác như thế nào rồi?

Đã tốt hơn nhiều, không có gì đáng ngại. Đường Tống trấn an, nhưng nhìn ra được bởi vì đồng thời đối mặt vợ cùng bạn gái trước, vẻ mặt có chút không tự nhiên.

Lần sau không cho phép gạt em đi một mình nữa, em hiểu rõ anh là vì cứu em, nhưng nếu anh vì vậy mà đã xảy ra chuyện gì, em sống cũng không sung sướng. Tôi vừa nói vừa chạm vào tay Đường Tống, tay của hắn thật lạnh.

Những người kia đều là do anh chọc phải, không nên liên lụy đến em, hơn nữa. . . . . . Đường Tống dừng một chút, tựa hồ ý thức được những người bên cạnh, không có nói thêm gì nữa.

Cũng cùng có tên trong hộ khẩu, còn nói cái gì liên lụy. Tôi mỉm cười, giống như cười đến hết thuốc chữa.

Không khí như vậy chỉ với người thứ ba mà nói, thật sự là lúng túng.

Phạm Vận đứng dậy, nói, em còn có chút việc, đi trước đây, Đường Tống, em. . . . . . Lần sau trở lại thăm anh.

Thật sự là phiền cô. Tôi đứng dậy tiễn khách, mỉm cười, lại cười đến hết thuốc chữa.

Hai người phụ nữ đều có tâm sự riêng nhìn nhau, không nói ra được tình cảm đang xoay vòng.

Phạm Vận xoay người, đi ra ngoài, dáng người thanh thoát, nhìn rất đẹp mắt, trong nháy mắt khi cô ấy mở cửa, tôi lấy ra tờ xét nghiệm của bệnh việc nhìn Đường Tống nói, mới vừa rồi thân thể em không thoải mái, đi kiểm tra, phát hiện mang thai, anh lên chức ba rồi.

Thanh âm không lớn không nhỏ, đủ Phạm Vận nghe.

Tôi nhìn thấy bóng dáng của cô ngừng lại, giống như bị người từ sau đâm một mũi tên, một chút chật vật như vậy chỉ là trong nháy mắt, sau đó cô ấy khéo léo đóng cửa lại, giống như chuyện gì cũng không xảy ra.

Dù bị Đường Tống ôm vào trong ngực thì tôi vẫn nghĩ đến Phạm Vận, nghĩ tới bộ dáng của cô ấy, nghĩ tới thanh âm của cô ấy, nghĩ tới sắc mặt cô ấy sau mỗi lần bị tôi kích thích, muốn cùng cô nói một câu.

Thật xin lỗi, không phải tôi cố ý tổn thương cô, chỉ là không muốn dễ dàng mất đi hắn.

Có lẽ, cô ấy cũng muốn tôi nói những lời này thôi.

Rất nhanh, chuyện tôi mang thai mọi người đều biết, bố chồng mẹ chồng tự nhiên rất là cao hứng, lập tức đem ý tưởng trước kia vứt bỏ, tìm đến chuyên gia chăm sóc cuộc sống ăn uống thường ngày của tôi, cũng bắt đầu mua sắm đồ dùng cho em bé. Tần Lệ cũng vui vẻ không thôi, nói là mình rốt cuộc cũng có đứa cháu trai. Đường Tống thì vẫn nắm tay của tôi, cái gì cũng không nói, chỉ là đôi tay kia lạnh như băng, từ từ ấm áp.

Mọi người náo nhiệt chúc mừng, duy nhất tỉnh táo chính là Hòa Nhất.

Hắn luôn là đứng ở đàng xa yên lặng nhìn tôi, mà tôi thì lại xa xa cùng hắn bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt.

Tôi sẽ giải thích cùng Hòa Nhất, tôi hiểu được ánh mắt của hắn, hắn đang vì tôi cảm thấy thật đáng buồn.

Thật đáng buồn là tôi đánh bại tình địch, lại dùng đứa bé.

Hắn không biết là, đáng buồn nhất chính là, đứa bé này căn bản không tồn tại.


/79

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status