Nương Tử, Vi Phu Muốn Ăn Thịt

Chương 62 - Chương 62

/79


Mấy ngày mưa lớn rốt cục cũng ngừng, hơn phân nửa người bị thương cũng có thể đi lại khắp nơi, đi tìm người nhà bị mất tích. Trong nhà gỗ tập trung nhất thời truyền ra những tiếng cười, ngay cả chỗ hố chôn tập thể mười dặm bên ngoài cũng ngừng cháy hai ngày, không thấy bụi khói lượn lờ.

Xe ngựa Hoa gia ở bên ngoài cửa thành không có cách nào đi lại, ở ngoài cửa thành cỏ ở khắp nơi, phía trên một biển cỏ, cùng nhiều nhà dùng cành khô để chắp vá, không có đường rộng cho xe ngựa đi qua. Nhà hoàn đi theo ghét bỏ che lỗ mũi, trên khăn tay mùi thơm cùng mùi hơi ẩm của nạn dân đan xen một chỗ, lại thơm lại thối, ngay cả chỗ sống sót cũng xen lẫn mùi xộc lên mũi, so với mùi thi thể thối còn khó chịu hơn.

Phu xe của Hoa gia đã sớm có chuẩn bị, bọn họ chuẩn bị cỗ kiệu, trong xe ngựa là thiên kiêm tiểu thư đang ngồi, không thể để bình dân bẩn thỉu nhìn thấy sự xinh đẹp. Không ngồi xe ngựa, liền vào cỗ kiệu, chung quanh phụ nhân còn có mấy cô nương che mạng gió thổi không lọt.

Bởi vì tháng mười một, cái mũ đẹp giống như lông thỏ trắng, sa mỏng năm tầng vây quanh, sắc thái trắng nộn, cô nương gia mặc tầng váy mỏng màu hồng, bộ ngực cao vút một mảnh thịt trắng có hơn phân nửa được vải gạt che lại, áo choàng đỏ bao bọc dáng người, chỉ lộ ra một chút xíu làm cho người khác nghĩ thế nào là trắng, khiến người khác thèm thuồng. Nàng cùng phía chân trời u tối đang hiện ra chút cầu vồng, đẹp mắt thì đẹp mắt, chính là không đúng lúc.

Hạ Lệnh Mị mới vừa chạy tới nơi này, người của triều đình đã phái người đi tìm Uông Vân Phong. Nàng không biểu lộ thân phận, liền chờ đi cùng với dân chúng bình dân. Nhiều vật tư như vậy, nói ít tuyệt nhiên không ít, chỉ có thể phân phát cho người thiếu. Mọi người tới trên đường liền nghĩ xong, hỏi trước một chút Uông đại nhân an bài như thế nào, nếu như hắn an bài không tốt, hoặc là phân phát không đều, như vậy dân chúng bình dân tự nguyện đưa vật phẩm đến thì nên để họ tự phân phát. Từ xưa đến nay, trong dân chúng luôn có những người không phải là ngu trung của triều đình và hoàng tộc như vậy.

Hạ Lệnh Mị nhìn đỉnh đầu cỗ kiệu xuyên qua chỗ lều cỏ của nạn dân, đưa đến chỗ nhà gỗ đang tập trung, nhìn dáng vẻ kia giống như là nhập từ thôn trang, quan viên triều đình vừa rồi cũng vào bên kia. Hạ Lệnh Mị ra dấu tay, để cho mấy ám vệ thầm đi theo nàng, cùng nhau đi theo phía sau.

Nơi này so với cửa thành hỗn loạn mà nói có trật tự hơn. Rất nhiều phòng cũng rộng mở, bên trong nhà mơ hồ bay ra một mùi thuốc nồng đậm, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng ho khan của ai đó, cũng có người nâng đỡ ở bên trong. Hạ Lệnh Mị thấy được có bóng dáng của vị đại phu của Hạ gia, đánh giá nơi phụ cận của Uông Vân Phong. Cũng không biết hắn bận chuyện gì, có ăn uống tốt hay không, ở ngoài thành cùng nạn dân, nhất định là không hợp với quan lại địa phương, hắn vĩnh viễn giống như không hòa thuận với người trong triều, giống như một cái gai, người đến gần liền đâm người đó, dần dà mọi người cũng tránh xa hắn, cũng không nguyện ở cùng hắn để chịu đựng thương tích đầy người.

Nàng nhìn thấy có một vị quan viên đang từ gian khác từ cách đó không xa đi ra, mà ngoài cửa, là cỗ kiệu hoa lệ đang dừng ở đó, thiên kiêm tiểu thư yếu mềm đang được người khác dìu vào trong.

Hạ Lệnh Mị hút một ngụm khí, âm thầm mắng chửi.

Uông Vân Phong mặt người dạ thú này, đi tới chỗ này cũng dẫn theo hoa đào, hắn ngứa da sao!

Haizz, cũng không đúng. Tính tình của Uông Vân Phong, người khác thích hắn cũng vô dụng, hắn phải thích ngươi ngươi mới có thể tiến tới, đối với Hạ Lệnh Mị. Trước và sau khi thích nàng, thái độ của Uông Vân Phong khác hẳn. Có




/79

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status