Ngoài cửa, các trưởng lão nhìn thấy trong phòng đột nhiên hiện ra một tầng hào quang hồng bạch kỳ dị, cảm thấy không đúng, tế ti đi vào lúc trước, hồi lâu cũng không thấy đi ra, đừng là chuyện gì mới hảo. Trong lòng quýnh lên, các trưởng lão nhân số vừa nhiều, đứng trước cửa chỉ trong chốc lát liền có người không nhẫn nại được, đẩy cửa ra.
Trong phòng lẳng lặng, không ai lên tiếng, Long Phạm đang ôm Lăng Lạc Viêm trở lại trên giường. Các trưởng lão đứng trước cửa vừa chợt tiến vào cũng giật mình, tông chủ xưa nay cùng tế ti bất hòa, trước mắt chứng kiến lại nhìn thấy tông chủ cho phép tế ti như thế ôm hắn, như ôm một hài nhi, chẳng lẽ sau khi tông chủ tỉnh lại tính tình thay đổi ?
Nghe được tiếng bước chân, Lăng Lạc Viêm theo Long Phạm hướng về phía trước cửa nhìn lại, hơn mười bộ dạng khác nhau nhưng đều là nam nhân xuất chúng bất phàm đứng trước cửa, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nhìn hắn.
Xem như chào hỏi Lăng Lạc Viêm đối với bọn hắn nhếch nhếch môi, an tọa trên giường, nâng cằm lên, hướng Long Phạm ý bảo,” Uy, ngươi nhận thức những người đó?”
” Ân.” Long Phạm quay đầu nhìn lại, thần sắc không thay đổi. Ngoài cửa các trưởng lão ngây ngốc ngẩn cả người, nam nhân đang ngồi trên giường xem ra rõ ràng là diện mạo của tông chủ, mười lăm mười sáu tuổi, mái tóc bạch kim, vẻ mặt lạnh lùng, nhưng lúc này xem ra so với ngày xưa lại như hai người khác nhau. Khuôn mặt vẫn như cũ, mắt phượng mày ngài giống nhau, nhưng lại tản mát ra một loại tà khí khó có thể diễn tả, không, không phải, có lẽ nên nói là toát ra nhiều ma tính hơn, nguyên vốn là một đôi mắt lạnh lùng, mới vừa rồi lại nhìn bọn hắn nở nụ cười như thế.
Nụ cười kia, không giống băng, lại giống như hỏa, mê hoặc lòng người. Nếu là năm mươi năm trước nhìn thấy tông chủ lộ ra vẻ mặt này, bọn hắn chắc phải mừng như điên. Xích Diêm tộc có đủ linh phách vốn là hỏa tính, theo năm tuổi tăng trưởng, khí chất cũng nên càng thêm mạnh hơn mới đúng. Đáng tiếc linh phách tông chủ không đủ, bản tính lại không hảo, hai trăm năm qua cũng không có tiến triển gì lớn.
Lúc này bị thương vừa chuyển biến tốt, bỗng nhiên có sự thay đổi lớn như vậy, làm sao bọn hắn lại không khỏi cảm thấy kì quái, cũng có chút bất an. Điều này trái với lẽ thường a. NXB lậu = bọn ăn cắp đê tiện + hèn mọn
Các trưởng lão cùng nhau hướng tới Long Phạm nhìn lại, lúc này chỉ có tế ti mới hiểu rõ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
” Linh thức của tông chủ nhận lấy sinh linh kia, nhưng không thể thành công dung hợp, trước mắt các người đang chứng kiến, đều không phải là tông chủ, mà là linh thể Tư Kì trưởng lão tìm được ở dị thế, ” Đối với các trưởng lão Long Phạm như là đang nói một sự kiện tầm thường bất quá chỉ là việc nhỏ, giống như hoàn toàn không nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của những người đang đứng trước cửa, tiếp tục nói, “Về sau, hắn là tông chủ”.
” Tế ti! Ý của ngươi muốn chúng ta cung phụng hắn như là tông chủ? Một cái sinh linh không biết từ nơi nào đến?” Sinh linh này thậm chí cũng không phải đến từ thế giới này.
Tính tình nóng nảy Nham Kiêu lập tức đứng dậy,” Ta không đáp ứng! Ta nghĩ các trưởng lão khác cũng không đáp ứng!” (sai lầm vẫn là em)
Lúc này trong tộc cũng tựu lại mười mấy vị trưởng lão, nhưng nếu tất cả mọi người biết được việc này nhất định cũng như hắn không thể tiếp nhận. Xích Diêm tộc tuy nói rằng ở trong thiên địa không được tính là quá mức cường đại tông tộc, nhưng các tộc nhỏ khác cũng không thể sánh bằng, sao có thể dễ dàng để cho một sinh linh không biết lai lịch từ dị thế trở thành tông chủ của tất cả mọi người.
Những lời này của Nham Kiêu xem như nói ra tiếng lòng của tất cả mọi người. Lăng Lạc Viêm nhìn thấy mọi người trước mặt hắn nghị luận việc này, cũng không buồn bực, ngồi trên giường, hắn một tay chống cằm giống như đang xem diễn tuồng, quan sát sắc mặt của mọi người.
Vừa đến đây hắn cái gì đều không biết, nhưng có một điều hắn rất xác định, chỉ cần tên Long Phạm kia quyết định, như vậy những người này cũng không phản đối được bao lâu. Ở trong giới nghệ sĩ một thời gian, hắn đối với việc nhìn người vẫn là có chút tự tin.
Hắn quan sát phản ứng của mọi người, cũng có người quan sát lại hắn, lúc này xem ra tông chủ giống như thay đổi hoàn toàn, có người cũng không bài xích, ” Tế ti, ngươi xác định ? ”
Trong tộc nếu có việc đại sự ngoại trừ ý kiến của tông chủ, có khi ý kiến của tế ti được mọi người coi trọng hơn, không phải vì chuyện gì, đơn giản vì hắn là Long Phạm.
Năm mươi năm qua, nếu không phải tế ti Long Phạm, Xích Diêm tộc đã sớm bị Liệt Diễm tộc áp chế. Trên thực tế cho dù tông chủ không xảy ra việc gì, tế ti cũng có thể nói là người quan trọng nhất trong tộc. Thậm chí so với tông chủ còn muốn trọng yếu hơn một ít. (an tâm…anh sắp sửa bị soán ngôi rồi)
Hơn nữa đối với các trưởng lão từ nhỏ đã đi theo tế ti học hiểu đủ loại sự vật mà nói, Long Phạm không chỉ là tế ti được nể trọng trong tộc, lại như là tôn sư của bọn hắn.
“Ta xác định.” Đôi mắt u lam thoáng hướng sau nhìn lại, đảo qua một lượt trên người Lăng Lạc Viêm, đối hắn đang nhếch môi cười nhạo xem như không thấy, Long Phạm lại nhìn về phía mọi người với các thần thái khác nhau, “Về sau, hắn là tông chủ,”
Lặp lại một lần nữa, làm cho những người đang đứng trước cửa dừng lại bên miệng lời nói phản đối.
Tế ti chẳng lẽ có ý tưởng gì, bằng không lại như thế nào để cho một sinh linh đến từ dị thế chiếm cứ thân thể của tông chủ. Đáng lý nên hủy hắn đi rồi lại tìm cách khác cứu tông chủ mới đúng….
“Không còn nhiều thời gian, tế ti quyết định là được rồi, ” Biết suy nghĩ trong lòng mọi người Quyết Vân lại mở miệng, đối với tông chủ hoàn toàn mới hắn cũng không bài xích, lại cũng không thể nào vui mừng, đôi mắt đang đánh giá mọi người làm cho người ta bất an trong lòng, dù trước đây vẫn thường xuyên đối mặt tông chủ, hắn cũng không lo lắng như thế.
Bị hắn một câu nhắc nhở, mọi người nhao nhao tỉnh ngộ, đúng rồi, đây mới là nguyên nhân mà tế ti quyết định như thế.
” Được rồi, việc này về sau sẽ bàn tiếp,” Nham Kiêu lúc trước phản đối kịch liệt bây giờ cũng nhân nhượng lui xuống, lời nói tuy mang theo bất mãn nhưng vẫn là đáp ứng.
Lăng Lạc Viêm một chút cũng không ngoài ý muốn, nhưng đối với nguyên nhân mọi người thay đổi thái độ cũng có chút hiếu kỳ. Buông bàn tay đang chống cằm xuống, hắn nhíu nhíu mày,” Các vị nếu là quyết định xong rồi, có thể hay không tìm một người nói cho ta biết, là việc gì mà không còn thời gian?”
Hắn cũng không muốn rước phiền phức vào trong người, tuy nhiên thân phận tông chủ này chính là phiền phức, ngay tại hắn còn chưa hoàn toàn thích ứng, hắn không muốn trở thành phương tiện bị lợi dụng, mà trước mắt những lời nói của bọn họ có dấu hiệu này.
Quyết Vân do dự một chút nhìn Long Phạm, nguyên lai vị “Tông chủ” này cái gì cũng chưa biết……
” Đều đi ra ngoài đi, việc này ta sẽ giải thích cho tông chủ,” hương sen phiêu tán, thân ảnh đi đến bên giường, phía sau mọi người nghe theo lời hắn phân phó, trước khi đi vẫn quay đầu lại đánh giá, tuy không nguyện ý sinh linh này trở thành tông chủ của bọn hắn, nhưng không thể không thừa nhận vị tông chủ hoàn toàn mới này lại càng giống là người đứng đầu Xích Diêm tộc hơn. Hồng sam trên người hắn là bất luận kẻ nào cũng không thể mặc lên người màu đỏ nóng rực đó.
Trong lòng đủ loại tâm tư phức tạp, các trưởng lão đi ra ngoài. Quyết Vân đi cuối cùng, đóng lại cửa phòng, cảm giác đặc biệt linh mẫn khiến hắn phát hiện vị ‘Tông chủ” này trên người linh phách không đủ, không có linh lực, vị tông chủ lúc này đây chỉ sợ là tránh không khỏi cái chết, sinh linh đó tuy thoát được số phận bị nghiền nát, chung quy lại sẽ như chín sinh linh lúc trước, tiêu tán đi, chỉ là không biết hắn sẽ ở lại trên đời này mấy ngày….
Mang theo vài phần thương xót, hắn cùng những người khác rời đi.
Trong phòng hào quang của viên huyền châu vẫn chưa giảm, khiến mái tóc bạch kim của hồng sam thiếu niên đang ngồi trên giường càng chói sáng đẹp mắt. Long Phạm đứng trước giường, hắn còn chưa mở miệng, Lăng Lạc Viêm đã nói, ”Nghe đến như là có phiền toái a, không biết tế ti đại nhân tính toán giải thích như thế nào với ta ?”. Thật sự là không may, không hiểu vì sao bị mang đến nơi này, lại dung hòa với khối thân thể có thân phận phức tạp như thế này.
Lời nói mang theo chút ngả ngớn cười nhạo, khuôn mặt thiếu niên dưới vầng hào quang cũng lộ ra vẻ sành đời của nam tử trưởng thành cùng có chút không vui, tuy vẻ buồn bực không hiện rõ Long Phạm vẫn nhìn thấy rõ ràng, “Xích Diêm tộc cùng Liệt Diễm tộc mỗi trăm năm liền tụ họp một lần, tông chủ đương nhiệm nhất định phải có mặt, nếu đến ngày đó tức là trăm năm chi kì mà tông chủ vẫn còn chưa tỉnh lại, thì phải bỏ lỡ,”
” Nếu bỏ lỡ ?” nếu không phải hắn, khối thân thể này có lẽ vẫn còn đang ngủ say.
“Tông chủ không cần biết nhiều, trước mắt chỉ cần dưỡng hảo thân thể là được, ” bình thản bên trong lộ ra sự quan tâm, lời nói của Long Phạm dừng bên tai Lăng Lạc Viêm lại làm cho hắn thích thú liếm liếm môi. Lời này nghe như thế nào trong đó đều chắc chắn có nội tình, nếu có người không muốn nói, hắn cũng không có biện pháp miễn cưỡng.
Thả lỏng thân thể ngã về phía sau, hắn nghiêng đầu nhìn bạch y nhân đứng bên cạnh giường, “Nếu muốn lợi dụng sự tồn tại của ta, thì nên khiến cho ta cam tâm tình nguyện bị lợi dụng, tế ti đại nhân của ta, về sau ta là tông chủ, tông chủ…..nên là chủ tử của ngươi ?”
Hết thảy mọi thứ trên thế gian vốn là một thương trường giao dịch, thân ở trong làng giải trí hắn so với bất luận kẻ nào đều cảm nhận sâu sắc điểm này. Nếu là lợi dụng lẫn nhau nên thấu triệt lợi dụng. Nếu có cơ hội cũng không ngại xem đó là thú vui. Long Phạm muốn hắn làm thân phận tông chủ, hắn cần sống ở trên đời này, một khi đã như vậy theo như yêu cầu cũng không sai, bất quá, thủ phạm đưa hắn đến thế giới này tựa hồ chính là nam nhân thoát tục đang đứng trước mặt hắn, mặc kệ trong mắt luôn tỏ ra ủ rũ cùng tịch mịch cất giấu điều gì đó, cơ hội lần này hắn đương nhiên phải đòi lại công đạo cho chính mình.
Muốn hắn “diễn” tông chủ, hắn phải được đãi ngộ tương xứng.
” Long Phạm tuy thân là tế ti, nhưng coi như một trong những người phụ thuộc tông chủ. Trong tộc, chức vụ tông chủ, nếu muốn nói là chủ, cũng không quá đáng.” Đối với lời nói mang theo khiêu khích của Lăng Lạc Viêm, Long Phạm không lộ ra nửa điểm không cam lòng, đôi mắt thanh lam sâu thẫm vẫn lạnh lẽo u ám, một tay đặt trước ngực, đối mặt hắn cúi người xuống hành lễ.
Bạch y mệ (tay áo màu trắng) theo gió từ bên cửa sổ nhẹ phất qua, giơ lên hương khí nhàn nhạt không nhiễm trần tục. Nam nhân khom người hành lễ xưng hắn là việc chính, nhưng dáng vẻ thi lễ lại thong dong thản nhiên không có nửa điểm cảm giác hắn là phó, tuy cung kính nhưng Lăng Lạc Viêm cảm thấy không thoải mái.
Bên môi vẫn là thói quen gợi lên ý cười, Lăng Lạc Viêm khép lại mắt, “Đứng lên đi, bắt đầu từ ngày mai, ngươi đến chuẩn bị sinh hoạt thường ngày cho ta,”
Hắn không thoải mái, nhất định phải tìm người chia sẻ một phần, mà người thích hợp nhất tự nhiên là Long Phạm. ( anh khéo chọn thật o_o)
” Long Phạm tuân mệnh.” đứng thẳng người dậy, Long Phạm nhìn hồng y thiếu niên trên giường, từ lúc bắt đầu cho đến giờ vẫn luôn là vẻ đạm mạc điềm tĩnh trên mặt không thấy bất cứ biểu tình nào khác, khoát tay tắt đi vầng hào quang của viên huyền châu. Trong bóng đêm chỉ có đôi mắt như thần tinh lộ ra màu xanh lam sâu thẫm nhợt nhạt.
Trong phòng lẳng lặng, không ai lên tiếng, Long Phạm đang ôm Lăng Lạc Viêm trở lại trên giường. Các trưởng lão đứng trước cửa vừa chợt tiến vào cũng giật mình, tông chủ xưa nay cùng tế ti bất hòa, trước mắt chứng kiến lại nhìn thấy tông chủ cho phép tế ti như thế ôm hắn, như ôm một hài nhi, chẳng lẽ sau khi tông chủ tỉnh lại tính tình thay đổi ?
Nghe được tiếng bước chân, Lăng Lạc Viêm theo Long Phạm hướng về phía trước cửa nhìn lại, hơn mười bộ dạng khác nhau nhưng đều là nam nhân xuất chúng bất phàm đứng trước cửa, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nhìn hắn.
Xem như chào hỏi Lăng Lạc Viêm đối với bọn hắn nhếch nhếch môi, an tọa trên giường, nâng cằm lên, hướng Long Phạm ý bảo,” Uy, ngươi nhận thức những người đó?”
” Ân.” Long Phạm quay đầu nhìn lại, thần sắc không thay đổi. Ngoài cửa các trưởng lão ngây ngốc ngẩn cả người, nam nhân đang ngồi trên giường xem ra rõ ràng là diện mạo của tông chủ, mười lăm mười sáu tuổi, mái tóc bạch kim, vẻ mặt lạnh lùng, nhưng lúc này xem ra so với ngày xưa lại như hai người khác nhau. Khuôn mặt vẫn như cũ, mắt phượng mày ngài giống nhau, nhưng lại tản mát ra một loại tà khí khó có thể diễn tả, không, không phải, có lẽ nên nói là toát ra nhiều ma tính hơn, nguyên vốn là một đôi mắt lạnh lùng, mới vừa rồi lại nhìn bọn hắn nở nụ cười như thế.
Nụ cười kia, không giống băng, lại giống như hỏa, mê hoặc lòng người. Nếu là năm mươi năm trước nhìn thấy tông chủ lộ ra vẻ mặt này, bọn hắn chắc phải mừng như điên. Xích Diêm tộc có đủ linh phách vốn là hỏa tính, theo năm tuổi tăng trưởng, khí chất cũng nên càng thêm mạnh hơn mới đúng. Đáng tiếc linh phách tông chủ không đủ, bản tính lại không hảo, hai trăm năm qua cũng không có tiến triển gì lớn.
Lúc này bị thương vừa chuyển biến tốt, bỗng nhiên có sự thay đổi lớn như vậy, làm sao bọn hắn lại không khỏi cảm thấy kì quái, cũng có chút bất an. Điều này trái với lẽ thường a. NXB lậu = bọn ăn cắp đê tiện + hèn mọn
Các trưởng lão cùng nhau hướng tới Long Phạm nhìn lại, lúc này chỉ có tế ti mới hiểu rõ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
” Linh thức của tông chủ nhận lấy sinh linh kia, nhưng không thể thành công dung hợp, trước mắt các người đang chứng kiến, đều không phải là tông chủ, mà là linh thể Tư Kì trưởng lão tìm được ở dị thế, ” Đối với các trưởng lão Long Phạm như là đang nói một sự kiện tầm thường bất quá chỉ là việc nhỏ, giống như hoàn toàn không nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của những người đang đứng trước cửa, tiếp tục nói, “Về sau, hắn là tông chủ”.
” Tế ti! Ý của ngươi muốn chúng ta cung phụng hắn như là tông chủ? Một cái sinh linh không biết từ nơi nào đến?” Sinh linh này thậm chí cũng không phải đến từ thế giới này.
Tính tình nóng nảy Nham Kiêu lập tức đứng dậy,” Ta không đáp ứng! Ta nghĩ các trưởng lão khác cũng không đáp ứng!” (sai lầm vẫn là em)
Lúc này trong tộc cũng tựu lại mười mấy vị trưởng lão, nhưng nếu tất cả mọi người biết được việc này nhất định cũng như hắn không thể tiếp nhận. Xích Diêm tộc tuy nói rằng ở trong thiên địa không được tính là quá mức cường đại tông tộc, nhưng các tộc nhỏ khác cũng không thể sánh bằng, sao có thể dễ dàng để cho một sinh linh không biết lai lịch từ dị thế trở thành tông chủ của tất cả mọi người.
Những lời này của Nham Kiêu xem như nói ra tiếng lòng của tất cả mọi người. Lăng Lạc Viêm nhìn thấy mọi người trước mặt hắn nghị luận việc này, cũng không buồn bực, ngồi trên giường, hắn một tay chống cằm giống như đang xem diễn tuồng, quan sát sắc mặt của mọi người.
Vừa đến đây hắn cái gì đều không biết, nhưng có một điều hắn rất xác định, chỉ cần tên Long Phạm kia quyết định, như vậy những người này cũng không phản đối được bao lâu. Ở trong giới nghệ sĩ một thời gian, hắn đối với việc nhìn người vẫn là có chút tự tin.
Hắn quan sát phản ứng của mọi người, cũng có người quan sát lại hắn, lúc này xem ra tông chủ giống như thay đổi hoàn toàn, có người cũng không bài xích, ” Tế ti, ngươi xác định ? ”
Trong tộc nếu có việc đại sự ngoại trừ ý kiến của tông chủ, có khi ý kiến của tế ti được mọi người coi trọng hơn, không phải vì chuyện gì, đơn giản vì hắn là Long Phạm.
Năm mươi năm qua, nếu không phải tế ti Long Phạm, Xích Diêm tộc đã sớm bị Liệt Diễm tộc áp chế. Trên thực tế cho dù tông chủ không xảy ra việc gì, tế ti cũng có thể nói là người quan trọng nhất trong tộc. Thậm chí so với tông chủ còn muốn trọng yếu hơn một ít. (an tâm…anh sắp sửa bị soán ngôi rồi)
Hơn nữa đối với các trưởng lão từ nhỏ đã đi theo tế ti học hiểu đủ loại sự vật mà nói, Long Phạm không chỉ là tế ti được nể trọng trong tộc, lại như là tôn sư của bọn hắn.
“Ta xác định.” Đôi mắt u lam thoáng hướng sau nhìn lại, đảo qua một lượt trên người Lăng Lạc Viêm, đối hắn đang nhếch môi cười nhạo xem như không thấy, Long Phạm lại nhìn về phía mọi người với các thần thái khác nhau, “Về sau, hắn là tông chủ,”
Lặp lại một lần nữa, làm cho những người đang đứng trước cửa dừng lại bên miệng lời nói phản đối.
Tế ti chẳng lẽ có ý tưởng gì, bằng không lại như thế nào để cho một sinh linh đến từ dị thế chiếm cứ thân thể của tông chủ. Đáng lý nên hủy hắn đi rồi lại tìm cách khác cứu tông chủ mới đúng….
“Không còn nhiều thời gian, tế ti quyết định là được rồi, ” Biết suy nghĩ trong lòng mọi người Quyết Vân lại mở miệng, đối với tông chủ hoàn toàn mới hắn cũng không bài xích, lại cũng không thể nào vui mừng, đôi mắt đang đánh giá mọi người làm cho người ta bất an trong lòng, dù trước đây vẫn thường xuyên đối mặt tông chủ, hắn cũng không lo lắng như thế.
Bị hắn một câu nhắc nhở, mọi người nhao nhao tỉnh ngộ, đúng rồi, đây mới là nguyên nhân mà tế ti quyết định như thế.
” Được rồi, việc này về sau sẽ bàn tiếp,” Nham Kiêu lúc trước phản đối kịch liệt bây giờ cũng nhân nhượng lui xuống, lời nói tuy mang theo bất mãn nhưng vẫn là đáp ứng.
Lăng Lạc Viêm một chút cũng không ngoài ý muốn, nhưng đối với nguyên nhân mọi người thay đổi thái độ cũng có chút hiếu kỳ. Buông bàn tay đang chống cằm xuống, hắn nhíu nhíu mày,” Các vị nếu là quyết định xong rồi, có thể hay không tìm một người nói cho ta biết, là việc gì mà không còn thời gian?”
Hắn cũng không muốn rước phiền phức vào trong người, tuy nhiên thân phận tông chủ này chính là phiền phức, ngay tại hắn còn chưa hoàn toàn thích ứng, hắn không muốn trở thành phương tiện bị lợi dụng, mà trước mắt những lời nói của bọn họ có dấu hiệu này.
Quyết Vân do dự một chút nhìn Long Phạm, nguyên lai vị “Tông chủ” này cái gì cũng chưa biết……
” Đều đi ra ngoài đi, việc này ta sẽ giải thích cho tông chủ,” hương sen phiêu tán, thân ảnh đi đến bên giường, phía sau mọi người nghe theo lời hắn phân phó, trước khi đi vẫn quay đầu lại đánh giá, tuy không nguyện ý sinh linh này trở thành tông chủ của bọn hắn, nhưng không thể không thừa nhận vị tông chủ hoàn toàn mới này lại càng giống là người đứng đầu Xích Diêm tộc hơn. Hồng sam trên người hắn là bất luận kẻ nào cũng không thể mặc lên người màu đỏ nóng rực đó.
Trong lòng đủ loại tâm tư phức tạp, các trưởng lão đi ra ngoài. Quyết Vân đi cuối cùng, đóng lại cửa phòng, cảm giác đặc biệt linh mẫn khiến hắn phát hiện vị ‘Tông chủ” này trên người linh phách không đủ, không có linh lực, vị tông chủ lúc này đây chỉ sợ là tránh không khỏi cái chết, sinh linh đó tuy thoát được số phận bị nghiền nát, chung quy lại sẽ như chín sinh linh lúc trước, tiêu tán đi, chỉ là không biết hắn sẽ ở lại trên đời này mấy ngày….
Mang theo vài phần thương xót, hắn cùng những người khác rời đi.
Trong phòng hào quang của viên huyền châu vẫn chưa giảm, khiến mái tóc bạch kim của hồng sam thiếu niên đang ngồi trên giường càng chói sáng đẹp mắt. Long Phạm đứng trước giường, hắn còn chưa mở miệng, Lăng Lạc Viêm đã nói, ”Nghe đến như là có phiền toái a, không biết tế ti đại nhân tính toán giải thích như thế nào với ta ?”. Thật sự là không may, không hiểu vì sao bị mang đến nơi này, lại dung hòa với khối thân thể có thân phận phức tạp như thế này.
Lời nói mang theo chút ngả ngớn cười nhạo, khuôn mặt thiếu niên dưới vầng hào quang cũng lộ ra vẻ sành đời của nam tử trưởng thành cùng có chút không vui, tuy vẻ buồn bực không hiện rõ Long Phạm vẫn nhìn thấy rõ ràng, “Xích Diêm tộc cùng Liệt Diễm tộc mỗi trăm năm liền tụ họp một lần, tông chủ đương nhiệm nhất định phải có mặt, nếu đến ngày đó tức là trăm năm chi kì mà tông chủ vẫn còn chưa tỉnh lại, thì phải bỏ lỡ,”
” Nếu bỏ lỡ ?” nếu không phải hắn, khối thân thể này có lẽ vẫn còn đang ngủ say.
“Tông chủ không cần biết nhiều, trước mắt chỉ cần dưỡng hảo thân thể là được, ” bình thản bên trong lộ ra sự quan tâm, lời nói của Long Phạm dừng bên tai Lăng Lạc Viêm lại làm cho hắn thích thú liếm liếm môi. Lời này nghe như thế nào trong đó đều chắc chắn có nội tình, nếu có người không muốn nói, hắn cũng không có biện pháp miễn cưỡng.
Thả lỏng thân thể ngã về phía sau, hắn nghiêng đầu nhìn bạch y nhân đứng bên cạnh giường, “Nếu muốn lợi dụng sự tồn tại của ta, thì nên khiến cho ta cam tâm tình nguyện bị lợi dụng, tế ti đại nhân của ta, về sau ta là tông chủ, tông chủ…..nên là chủ tử của ngươi ?”
Hết thảy mọi thứ trên thế gian vốn là một thương trường giao dịch, thân ở trong làng giải trí hắn so với bất luận kẻ nào đều cảm nhận sâu sắc điểm này. Nếu là lợi dụng lẫn nhau nên thấu triệt lợi dụng. Nếu có cơ hội cũng không ngại xem đó là thú vui. Long Phạm muốn hắn làm thân phận tông chủ, hắn cần sống ở trên đời này, một khi đã như vậy theo như yêu cầu cũng không sai, bất quá, thủ phạm đưa hắn đến thế giới này tựa hồ chính là nam nhân thoát tục đang đứng trước mặt hắn, mặc kệ trong mắt luôn tỏ ra ủ rũ cùng tịch mịch cất giấu điều gì đó, cơ hội lần này hắn đương nhiên phải đòi lại công đạo cho chính mình.
Muốn hắn “diễn” tông chủ, hắn phải được đãi ngộ tương xứng.
” Long Phạm tuy thân là tế ti, nhưng coi như một trong những người phụ thuộc tông chủ. Trong tộc, chức vụ tông chủ, nếu muốn nói là chủ, cũng không quá đáng.” Đối với lời nói mang theo khiêu khích của Lăng Lạc Viêm, Long Phạm không lộ ra nửa điểm không cam lòng, đôi mắt thanh lam sâu thẫm vẫn lạnh lẽo u ám, một tay đặt trước ngực, đối mặt hắn cúi người xuống hành lễ.
Bạch y mệ (tay áo màu trắng) theo gió từ bên cửa sổ nhẹ phất qua, giơ lên hương khí nhàn nhạt không nhiễm trần tục. Nam nhân khom người hành lễ xưng hắn là việc chính, nhưng dáng vẻ thi lễ lại thong dong thản nhiên không có nửa điểm cảm giác hắn là phó, tuy cung kính nhưng Lăng Lạc Viêm cảm thấy không thoải mái.
Bên môi vẫn là thói quen gợi lên ý cười, Lăng Lạc Viêm khép lại mắt, “Đứng lên đi, bắt đầu từ ngày mai, ngươi đến chuẩn bị sinh hoạt thường ngày cho ta,”
Hắn không thoải mái, nhất định phải tìm người chia sẻ một phần, mà người thích hợp nhất tự nhiên là Long Phạm. ( anh khéo chọn thật o_o)
” Long Phạm tuân mệnh.” đứng thẳng người dậy, Long Phạm nhìn hồng y thiếu niên trên giường, từ lúc bắt đầu cho đến giờ vẫn luôn là vẻ đạm mạc điềm tĩnh trên mặt không thấy bất cứ biểu tình nào khác, khoát tay tắt đi vầng hào quang của viên huyền châu. Trong bóng đêm chỉ có đôi mắt như thần tinh lộ ra màu xanh lam sâu thẫm nhợt nhạt.
/223
|