Nhất Thế Chi Tôn 1

Q.7 - Chương 3 - Tiên Duyên

/1400


Chỗ đó chính là Côn Luân sơn?

Chỗ đó chính là Ngọc Hư cung?

Vị kia chính là Truyền Thuyết đại năng duy nhất của chư giới?

Hai người mình đã có duyên đi vào thánh địa tiên gia, nhìn thấy Nguyên Hoàng Tiên Tôn, vậy mà lại có mắt không nhận ra núi cao chỉ nghĩ tầm thường, không chút để ý cứ thế rời đi. Bây giờ tiên tung phiêu miểu, mây mù lượn lờ, làm sao còn tìm được đường lên...... trong lòng Vu Bán Sơn và Tề Cẩm Tú cuồn cuộn, đầy ảo não, uể oải và mất mát.

Đêm đó bóng đêm mông lung, vì sao to tướng, đạo quan bình thường, tinh quái canh cửa, đạo nhân bào xanh một mình ngắm sen, một cảnh tượng vô cùng không có gì đặc biệt, ai ngờ lại là tiên duyên thế nhân khó cầu!

Núi hoang gặp tiên, thăng cấp vù vù, cố sự tương tự nhiều đếm không hết, đời đời truyền tụng, nhưng thiên hạ rộng lớn, có được mấy người có được tiên duyên thật sự, lại còn là một vị hàng đầu tiên ban, Truyền Thuyết đại năng?

Hai người mình vậy mà đã bỏ lỡ tiên duyên......

Vu Bán Sơn hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: “Cẩm Tú, đừng thất vọng, hai chúng ta mới vừa tới Tiên Giới, không nhận ra Tiên Tôn là chuyện có thể tha thứ, nếu vì vậy mà buông tay sẽ khiến đại năng coi thường, không bằng chúng ta tìm hiểu cho kĩ, sau đó lại lên Côn Luân sơn, vào trong mây sâu tìm Ngọc Hư cung.”

Tề Cẩm Tú gật đầu: “Được!”

Một Vu Bán Sơn không dễ dàng buông tay, tâm tính kiên định như vậy mới đúng là người khiến tâm hồn cô xao động!

Cô nhìn ngọn núi bên kia cửa sổ, nhìn thật kĩ.

Tiên duyên đã bỏ qua, còn có thể tìm về được không?

Đồ ăn được bưng lên. Hai người ăn xong, Vu Bán Sơn trầm ngâm: “Hôm nay nghe thấy cái gọi là Vạn Giới Thông Thức phù, xem ra là một vật rất quan trọng ở Tiên Giới, hơn nữa muốn có được không khó. Chúng ta tìm hiểu về tình hình Tiên Giới trước, sau này có lẽ sẽ phải dùng tới nó.”

Mới đến, không thể biểu hiện quá, nhiều điều không thể cứ khơi khơi mà đi hỏi.

“Nhưng đến đâu mới lấy được Vạn Giới Thông Thức phù?” Tề Cẩm Tú nhìn qua cửa sổ, xuống con đường bên dưới, nhìn ngay vào một cửa hàng, vì nó có treo một tấm biển vô cùng bắt mắt, viết là:

“Chuyên doanh Vạn Giới Thông Thức phù”.

Này...... Tề Cẩm Tú miệng há hốc.

Thật đúng là tìm rất dễ a!

Đầu đường cuối ngõ tùy tiện ở đâu cũng thấy được!

Mệt mình còn lo phải đi đâu để tìm!

Hai người ăn xong, tới cái tiệm kia, nhìn thấy những miếng kim loại to cỡ bàn tay muôn hình muôn vẻ, cái màu đồng, cái vàng óng ánh tôn quý, khắc đầy hoa văn, vô cùng phong phú.

“Là thứ đồ kì quái mấy người trong tửu lâu đều cầm...... Thì ra đây chính là Vạn Giới Thông Thức phù......” Vu Bán Sơn thầm gật đầu, bừng tỉnh đại ngộ.

Tề Cẩm Tú nhìn quanh.

Vu Bán Sơn quyết định quan sát trước, phát hiện Vạn Giới Thông Thức phù phân thành ba bảy loại, giá bán cũng khác nhau, từ mấy lượng bạc đến mấy ngàn lượng.

“Xem ra là uy lực không giống nhau.” Vu Bán Sơn truyền âm Tề Cẩm Tú, “Không biết thứ này là mua, hay có yêu cầu gì không nhỉ.”

Tề Cẩm Tú nghĩ nghĩ: “Để muội hỏi thử.”

Cô vẫy tay gọi người bán hàng, giả bộ hỏi cách phân biệt các loại, rồi nói bóng nói gió, ý muốn biết yêu cầu của các loại Vạn Giới Thông Thức phù cấp bậc khác nhau.

“Bán Sơn, chúng ta không có thân phận Tiên Giới, không có hộ tịch, nên không mua được Vạn Giới Thông Thức phù hoàn chỉnh, chỉ mua được loại công năng cơ bản, là liên lạc từ xa, trao đổi võ đạo và mua bán hàng hóa mà thôi. Loại này rất là dễ hư.” Tề Cẩm Tú truyền âm Vu Bán Sơn.

Vu Bán Sơn gật đầu: “Đối với chúng ta hiện giờ như vậy là đủ rồi.”

Nói tới đây, y than thở: “Cảnh xa vạn dặm thành gần ngay trước mắt, xa cuối chân trời cũng có thể trực tiếp nói chuyện với nhau, ở thế giới của chúng ta chính là thần vật trong thần vật, nhưng ở Tiên Giới lại ai ai cũng có, ở đâu cũng thấy, giá cả không bao nhiêu!”

Càng tìm hiểu về Tiên Giới, y càng rung động, vượt xa mọi tưởng tượng trước nay của mình về Tiên Giới, toàn những chuyện chưa nghe bao giờ, những chuyện chưa thấy bao giờ, những thần công tiên bảo có thể đưa tới tinh phong huyết vũ lại chẳng đáng giá bao tiền!

Hai người mua hai cái Vạn Giới Thông Thức phù, sau đó tìm một chỗ nghỉ trọ, đóng chặt cửa, tò mò kích phát một cái.

Hình ảnh hiện lên, trước mặt Vu Bán Sơn và Tề Cẩm Tú xuất hiện một màn nước, một giọng nói thánh thót dễ nghe vọng ra.

Hình ảnh có hai lựa chọn, một là hình chiếu ở ngoài, hai là hiện ra ở trong mắt, Vu Bán Sơn không chút do dự chọn cái đầu. Hình ảnh thay đổi, mây mù làm nền, sơn phong ẩn hiện, có vài phần rất giống Côn Luân sơn mới vừa nhìn thấy.

Từng hàng chữ dần hiện ra:

“Hoan nghênh sử dụng Vạn Giới Thông Thức phù, người mới có thể lựa chọn chỉ dẫn bên dưới, nếu không có thể bỏ qua.”

“Hướng dẫn dành cho người mới: gồm giới thiệu về Vạn Giới Thông Thức phù; các thường thức cơ bản; làm sao dùng được Vạn Giới thương thành......”

Vu Bán Sơn và Tề Cẩm Tú nhìn nhau ngạc nhiên, Vạn Giới Thông Thức phù thực là có linh tính, thật là dễ chịu.

Hai người không hẹn mà cùng thò tay tới chỗ “Giới thiệu về Vạn Giới Thông Thức phù”.

“Bản sản phẩm căn cứ vào Vạn Giới Thông Thức cầu do Côn Luân sơn Ngọc Hư cung Nguyên Hoàng Tiên Tôn chế tạo, có thể nối liên lạc các nơi trong Chân Thật giới và các tầng vũ trụ có liên quan, chỉ cần sử dụng đúng loại Vạn Giới Thông Thức phù, biết được dãy số của đối phương, dù không ở chung trong cùng một giới, cũng vẫn có thể trao đổi với nhau như đang đối diện với nhau......”

“Bản sản phẩm mang vào thế giới của Vạn Giới Thông Thức, cung cấp dịch vụ cho phép mọi người trao đổi võ đạo, thảo luận các loại vấn đề, lấy được tư liệu tu hành, mua bán vật phẩm cần thiết......”

Bài giới thiệu làm Vu Bán Sơn và Tề Cẩm Tú trợn mắt há hốc mồm, tiên bảo thần vật theo họ biết cũng chỉ được đến thế mà thôi, thậm chí còn không bì nổi. Ví dụ như ảo tưởng dùng phi kiếm truyền thư qua Tiên Giới, ngoài vạn dặm cũng được thường xuyên trao đổi, ai ngờ Vạn Giới Thông Thức phù có thể khiến chân trời như trước mắt, trực tiếp đối thoại với nhau!

Tiên bảo thần vật như vậy còn tiện nghi đến mức khiến người ta không thể nào tin được!

Tất cả những điều này đều là do Côn Luân sơn Ngọc Hư cung Nguyên Hoàng Tiên Tôn tạo nên, chính là cái vị đạo nhân bào xanh nhìn thấy trong bóng đêm hôm qua đó!

Trầm mặc nửa ngày, Tề Cẩm Tú rời khỏi giới thiệu, chọn mục tiếp theo trong hướng dẫn dành cho người mới, muốn biết các thường thức cơ bản. Vầng sáng hiện ra rất nhiều nội dung, ví dụ như “giới thiệu lục đại thánh địa”, “giới thiệu cao nhân đứng hàng tiên ban”, “Video dạy học Tinh Hỏa đại pháp” vân vân, theo dòng chữ chú giải bên cạnh, có thể đoán ra chúng nối kết tới những mục khác nhau, chỉ cần chọn vào là sẽ có, quả thật đã làm đảo điên sự tưởng tượng của hai người về Vạn Giới Thông Thức phù.

Vu Bán Sơn chọn ngay cái giới thiệu về lục đại thánh địa, các dòng chữ ào ạt hiện ra:

“Đạo Môn thánh địa: Côn Luân sơn Ngọc Hư cung, chưởng giáo ‘Nguyên Hoàng’ Tô Mạnh, đã tự chứng Truyền Thuyết, chư giới duy nhất, đệ nhất nhân, là Thượng Cổ Ngọc Hư nhất mạch đích truyền, tu luyện ‘Nguyên Thủy Kim Chương’, có lời đồn người chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn chuyển thế, môn hạ có hai đệ tử, một Thiên Vương hộ cung......”

Đệ nhất nhân, Nguyên Thủy Thiên Tôn chuyển thế? Thông qua giới thiệu Tinh Hỏa đại pháp, Vu Bán Sơn và Tề Cẩm Tú đã biết Truyền Thuyết đại năng mạnh mẽ tới mức nào, tôn quý tới mức nào, đã hiểu được địa vị của Nguyên Hoàng Tiên Tôn trong hàng ngũ chúng tiên, song không ngờ lai lịch của hắn lại lớn đến như thế, không ngờ lại là Nguyên Thủy Thiên Tôn chuyển thế!

Trong thế giới trước kia của họ, Nguyên Thủy Thiên Tôn là thần linh Sáng Thế, là Đạo Tổ Thiên Tôn, đứng bên trên tất cả tiên thần, theo miêu tả trong Tinh Hỏa đại pháp chính là Bỉ Ngạn đại nhân vật, Nguyên Hoàng Tiên Tôn đúng là Nguyên Thủy Thiên Tôn chuyển thế thật sao?

Tề Cẩm Tú đột nhiên nghĩ đến một chuyện, lúc trước lúc cô đi đạo cung hoàn nguyện kính hương, phát hiện pho tượng Nguyên Thủy Thiên Tôn đã xảy ra thay đổi rất rõ, nghe nói là rất nhiều đạo nhân cùng mơ thấy tướng mạo của Thiên Tôn, cho nên mới thay lại tượng.

Hình như quả thật có vài phần rất giống với đạo nhân mặc bào xanh đêm qua!

Chẳng lẽ đó thật sự là Nguyên Thủy Thiên Tôn?

Cô sợ tới mức muốn hồn phi phách tán, vội kể này chuyện này cho Vu Bán Sơn, làm y cũng chấn động và ngạc nhiên.

Thật lâu sau, Vu Bán Sơn mới nói: “Chúng ta lại vào núi. Hi vọng vẫn còn tiên duyên, nhìn thấy được Ngọc Hư cung.”

“Ừ.” Tề Cẩm Tú cũng không muốn buông tay tiên duyên lần này.

Họ tiếp tục đọc:

“Hai đại thánh địa Phật môn: Đông Phương lưu ly tịnh thổ và Phật quốc dưới đất. Đông Phương lưu ly tịnh thổ hình như là Tạo Hóa, do Nguyệt Quang Bồ Tát ít nhất đạt tới cấp độ Truyền Thuyết trấn áp, Phật quốc dưới đất nghe đồn do Di Lặc hàng thế làm chủ, hiện nay không biết đã tới cảnh giới nào.”

“Thánh địa Tả đạo: La giáo Chân Không gia hương, đại năng thức tỉnh Truyền Thuyết đã đạt ba vị......”

“Yêu tộc thánh địa: Yêu Hoàng điện không biết đang ở đâu, nghe nói rất nhiều Đại Thánh thời Thượng Cổ đã trở về, hiện giờ có thể ra tay không chỉ có hai vị......”

“Thánh địa Nhân đạo: Đại Chu Trường Nhạc, do Nhân Hoàng Cao Lãm làm chủ, dưới trướng có hai đại Truyền Thuyết, hiện đang xây dựng ‘Phong Thiên đài’, nếu thành công, sau này có thể lấy nhân đạo thống thiên, có thể sắc phong Nhân tộc là thần linh, quyền lực khống chế trời đất......”

Càng đọc, Vu Bán Sơn và Tề Cẩm Tú càng hiểu thêm về Tiên Giới, hiểu được nơi này còn được họ tự gọi là Chân Thật giới, càng thêm hiểu Côn Luân sơn Ngọc Hư cung là thế lực thiên hạ đều biết, đáng tiếc mình được vào bảo địa mà không biết.

Lúc này, sắc trời bắt đầu tối, Vu Bán Sơn nghĩ nghĩ, nói:

“Cẩm Tú, chúng ta đi Côn Luân sơn.”

Việc này không nên chậm trễ!


/1400

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status