Nhật Ký Thuần Dưỡng Nghiệt Đồ

Chương 32 - Khiêu Chiến

/83


Lan Tự trừng mắt nhìn, dè dặt tiến lên chào: “ Trình sư thúc, Tần sư thúc!”

Hôm nay không ít những nhân vật có mặt mũi xuất hiện, nhưng hai vị sư thúc sắp kết hôn này tại sao đều bày ra vẻ mặt lạnh lẽo thế kia?

Trình Diệu nắm chặt Xích Hoàng Kiếm dường như không nghe thấy, tràn ngập sát khí nhìn chằm chằm Trình Tử Xuyên.

Tần Tiêu không có tâm trạng nào hàn huyên với nàng, gật đầu ứng phó một câu: “không cần đa lễ.”

Lan Tự nhìn bên này một chút, lại nhìn bên kia một chút, mím môi nói: “ Hai vị sư thúc, đại lễ sắp bắt đầu.”

Lâu Nguyệt Đồng liếc mắt nhìn Trình Tử Xuyên: Chúng ta đi thôi.

Trình Tử Xuyên đáp: “ Được.”

hắn vừa dứt lời, Trình Diệu liền đẩy Tần Tiêu và Lan Tự sang một bên rồi lao đến, vẻ mặt không còn lãnh ngạo như xưa mà nhiễm một chút điên dại: “ Trình Tử Xuyên! Có gan thì đừng chạy!”

Tần Tiêu: Trình sư huynh...

Lâu Nguyệt Đồng chậc một cái, có chút ghét bỏ nói: “ Trình Tử Xuyên, hay là ngươi đổi họ đi.”

Trình Tử Xuyên: “ Cùng họ với ngươi?”

Lâu Nguyệt Đồng nhíu mày, cười mà như không cười nói: “ Có thể, ta cho phép.”

Trình Tử Xuyên nói: “ Vậy thì cảm ơn.”

Lâu Nguyệt Đồng nhún vai: “ Từ trước đến nay ta vẫn luôn hào phóng với bằng hữu.”

Trình Tử Xuyên từ chối nhận xét, nhàn nhạt bồi thêm: “ Biến bằng hữu thành kẻ địch cũng không chút nào chùn tay.”

Lâu Nguyệt Đồng vỗ tay cười cười: “ Ta thật sự càng ngày càng thích cái sự hiểu lòng người này của ngươi!”

Bầu không khí không coi ai ra gì này quả thực đã chọc mù mắt tất cả mọi người.

Phó Diễn Chi vừa bình thường trở lại sau khi bị thất tình lại cảm thấy mình bị tổn thương: “…”

Trình Diệu thấy bọn họ không thèm đếm xỉa như vậy càng điên tiết, nhưng Tần Tiêu lại đầy lo lắng giữ hắn thật chặt, không ngừng khuyên bảo gì đó.

Phó Diễn Chi nhìn thấy, chợt nhớ tới một chuyện, thấp giọng hói: “ Biểu đệ, tiểu ma nữ, các ngươi có thấy Trình Diệu có điểm gì đó là lạ?”

Lâu Nguyệt Đồng đáp: “ Luống cuống hơn so với trước kia, như con chó điên, gặp ai cũng cắn.”

Phó Diễn Chi yên lặng giơ ngón tay cái lên, tiểu ma nữ lúc nào cũng có thể nói trúng những thứ mà hắn không dám nói.

Lâu Nguyệt Đồng liếc một cái: “ Tiểu ma nữ là nói người nào?”

Phó Diễn Chi nuốt nước bọt chậm rãi tiến ra sau lưng Trình Tử Xuyên. Mắt Trình Tử Xuyên xẹt qua một ý cười: “ Ngươi không phải tiểu ma nữ sao, nói thật cũng khôngcho người ta nói?”

Lâu Nguyệt Đồng hừ nhẹ một tiếng: Lười phải so đo với các ngươi.”

Phó Diễn Chi thầm nghĩ: Hình như tính tình tiểu ma nữ tốt hơn một chút…”

hắn hắng giọng một cái, nhìn sang bên kia, giải thích: “ Ta cảm thấy hình như Trình Diệu khi tu luyện đã gặp rủi ro…”

Tần Tiêu khi biết hắn là người được Cổ Phong truyền thừa Cổ Linh Mộ đã từng xin hắnlinh dược áp chế tâm ma. Người tu đạo một khi sinh tâm ma đều như ăn cơm uống nước, tập mãi thành quen. Phó Diễn Chi từng cho rằng Trình Diệu có tâm ma cũngkhông phải chuyện gì đáng ngại, nhưng nhìn hoàn cảnh bây giờ, tình hình còn nghiêm trọng hơn so với những gì hắn tưởng tượng rất nhiều.

Trình Tử Xuyên nhún vai, bình thản trần thuật: “ Dùng thủ đoạn đánh cắp này nọ,không phải đồ của mình nên không dùng được lâu dài.”

Ngươi nói cái gì? Trình Diệu mặc kệ Tần Tiêu níu kéo, trong nháy mắt cầm kiếm lao đến, khí thế quanh thân tăng vọt, sát ý đầy trời hướng vào duy nhất một kẻ, kẻ màhắn luôn muốn giết chết – Trình Tử Xuyên!

“ Ngươi và ta tất sẽ phải đánh một trận, ta còn không vội, ngươi vội cái gì?” Trình Tử Xuyên đưa tay, bạch quang hiện lên ngăn cản kiếm thế.

Phó Diễn Chi có đôi lúc hết sức không hiểu, Trình Tử Xuyên thân là người bị hại lại rất tỉnh táo, luôn tỏ thái độ lơ đễnh chọc giận Trình Diệu, chẳng lẽ hắn không muốn báo thù sao?

Như nhìn ra suy nghĩ của Phó Diễn Chi, Lâu Nguyệt Đồng nói: “ Tên kia có một điểm mạnh, điểm đó nói dễ nghe là lạnh nhạt, nói trắng ra là lười.”

Phó Diễn Chi: ...

Trình Tử Xuyên đầu cũng không thèm quay lại: “ Ta nghe được.”

Lâu Nguyệt Đồng hào phóng phủi phủi tay: “ Ừ, ta chính là nói cho ngươi nghe.”

Phó Diễn Chi: ...

Lan Tự thấy họ thật sự động thủ liền sợ đến mức chân tay luống cuống, đang muốn chạy đi thông báo với chưởng môn liền thấy mấy đạo thân ảnh nhanh chóng bay đến, đúng là đám người chưởng môn bị chuyện này làm kinh động.

“ Còn ra thể thống gì!” Chưởng môn vừa nhìn thấy tình hình, trong nháy mắt ra tay tách hai người ra, ước chừng vì đi cùng chưởng môn của các môn phái khác nên trênmặt không rõ tức giận hay không, chỉ nói, “ Trình sư đệ, nếu ngươi muốn luận bàn cùng người khác thì khi nào cũng được, cần gì động thủ vào ngày tốt đẹp hôm nay?”

Cái gọi là thừa thế xông lên chính là đây, Trình Diệu nhiều lần động thủ với Trình Tử Xuyên đều thất bại, nội tâm đã sớm bị đè nén, nghe vậy liền cố ý nói lớn với những người xung quanh: “ Người này giết lão tổ Trình Lệnh, có thù không đội trời chung với Trình gia, không giết được hắn, ta không có lòng dạ nào tổ chức hôn lễ, xin chưởng môn thứ lỗi.”

Chưởng môn thở dài day trán.

Phó Diễn Chi nghe vậy tức giận, trách mắng: “ Tên hỗn đản nhà ngươi thật vô sỉ! Ngươi có dám nói cho mọi người biết Tử Xuyên là ai, mười ba năm trước Trình gia của ngươi đã làm gì không?”

Trình Tiện và Huyền Dự chân nhân bước ra, hai người này tiến đến bên cạnh Trình Diệu, Trình Tiện nói: “ Nếu là việc riêng của Trình gia, nên để ta giải quyết. Diệu nhi, ngươi đi theo các chưởng môn tổ chức hôn lễ, phản đồ của Trình gia này giao cho ta.”

Lời nói hời hợt lật ngược sự thật, biến Trình Tử Xuyên thành phản đồ của Trình gia. Bối phận của hắn cao, lời nói so với Phó Diễn Chi có sức thuyết phục hơn nhiều.

“ Hôm nay không được…”

Chưởng môn có tâm phân rõ phải trái, nhưng Huyền Dự chân nhân lại nói: “ Việc riêng giải quyết riêng là tốt nhất, chưởng môn, đừng để người khác lấy Cửu Nguyên Môn ta làm trò cười!”

“ Trò cười?” Chưởng môn nghe những lời này liền cảm thấy khó chịu, nhếch môi thong thả ung dung nói, “ Mỗi nhà đều có một quyển sách khó đọc, Cửu Nguyên Môn dám mở cửa nói thẳng, đi đắc chính ngồi đắc thẳng, có gì là trò cười?”

hắn nhìn những chưởng môn đứng quanh, tất cả mọi người đều gật đầu đáp: “ Đúng là thế.”

“ Cửu Nguyên chưởng môn quả nhiên đại khí.” Phó Diễn Chi nói, “ Trình Diệu đã nóivậy, ta cũng có một việc nhỏ trong tay muốn nhờ mọi người phân xử. Năm đó ta cómột vị biểu cô được gả cho huynh trưởng của tộc trường Trình gia, hai người họ cómột đứa con nuôi thiên phú xuất chúng, giỏi hơn Trình Diệu cả một bậc. Mười ba năm trước, ta lại nhận được tin của Trình gia, nói một nhà ba người của biểu cô tất cả đều gặp nạn. Ta và phụ thân mặc dù đau buồn lại chưa từng hoài nghi. Nhưng hôm nay, ta tìm được tiểu biểu đệ mới biết năm đó hắn đã bị người ta cưỡng đoạt căn cốt, vợ chồng biểu cô cũng vì cứu hắn nên bị hại…”

hắn bỗng nhiên chỉ một ngón tay vào Trình Diệu: “ Ngươi, Trình Diệu, lúc trước căn cốt và thiên phú tuy tốt nhưng cũng chỉ thường thôi, về sau lại một bước lên trời… cuối cùng là vì sao?”

Lời nói này vạch trần điều gì, không cần nói cũng biết.

Trình Diệu đoạt căn cốt của đường đệ, Trình gia sát hại diệt khẩu tộc thân, nếu lời Phó Diễn Chi nói là thật, Trình gia đã làm chuyện không chính đáng, táng tận thiên lương, vĩnh viễn không thể ngóc đầu.

Mọi người kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Trình Diệu và Trình Tiện khẽ thay đổi.

“ nói bậy!” Trình Tiện không đồng ý, lạnh lùng nói, “ Ta không biết tại sao Vẫn Lôi Cung trăm phương ngàn kế bảo về một tên phản đồ, ta chỉ nói một điều, Trình Yến và Phó Tiếu Lăng căn bản không có hài tử nào thiên phú xuất chúng, chỉ nhặt về một đứa trẻ bình thường bị vứt bỏ. Mười ba năm trước bọn họ đã qua đời, đó là sự thật! Người Phó thiếu chủ ngươi nói, bất quá chỉ là một tên phản đồ của Trình gia, liên hợp người ngoài sát hại tộc nhân, mưu đoạt tiên khí, đại nghịch bất đạo!”

hắn cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Trình Tử Xuyên: “ Người này còn vừa động thủ với Diệu nhi, làm sao nói hắn là một phế nhân bị đoạt căn cốt?”

Bên nào cũng cho rằng mình đúng, đều có lý lẽ riêng.

Lâu Nguyệt Đồng ghét nhất là loại đấu nhau bằng nước miếng này, nghe xong phiền phức hừ nhẹ một tiếng: “ nói lý với loại người này làm gì cho phí nước miếng, ngụy biện đúng không, vậy thì đánh cho hắn không dám ngụy biện nữa!”

Trình Tử Xuyên vẫn trầm mặc đột nhiên khẽ vuốt cằm: “ Có lý.”

“ Tán tu Trình Tử Xuyên khiêu chiến Trình Diệu của Cửu Nguyên tiên môn, thiên hạ làm chứng, bất luận sống chết!” (Tán tu: người tu hành tự do, không có sư môn)

Bạch y khí khái, cô đơn mà lộng lẫy.

một câu nói này, đã bất ngờ thay đổi hoàn toàn cục diện.

/83

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status