Editor: Mèo coki
Buster dụi dụi Đường Yên vài cái, nâng thân hình nhỏ nhắn của Đường Yên lên, chạy vài bước đã đến đến nhà gỗ bên cạnh hồ, sau khi dừng lại bên cạnh bờ hồ thì Buster cẩn thận dùng chân thăm dò hồ nước rồi khẽ Meo - - hai tiếng, sau đó đẩy nhẹ Đường Yên vào trong hồ, thân hình như báo săn của Buster cũng khôi phục lại nguyên hình, lớn bằng cỡ bàn tay, nhảy vào trong hồ nước, uống vài miếng rồi mới lên bờ, thân hình nhỏ nhắn mệt mỏi nằm sấp ở trên bờ, đầu gác lên trên chân trước, lẳng lặng nhìn Đường Yên đang hôn mê trong hồ.
Đường Yên bị vây trong thống khổ đột nhiên cảm thấy toàn thân được một chất lỏng mát lạnh bao bọc.. Cảm giác nóng rực sâu trong cơ thể dần dần dịu xuống, da thịt khô nứt giống bị đốt cháy được nước hồ mát lạnh làm dịu, dần dần - - mỗi một tấc da thịt đều toát ra sự thoải mái, cảm giác bị đốt cháy kia cũng dần dần biến mất.
Đường Yên chậm rãi mở mắt ra, cảm thấy hình như cảnh vật trước mắt có sự khác biệt, thính giác, thị giác trở nên hết sức nhạy bén, thậm chí cô có thể cảm nhận được sức sống bừng bừng trong cơ thể và một nguồn năng lực rất lớn, giống như vô tận.
Chính là sức mạnh của dị năng giả sau khi cường hóa sao?
Đường Yên âm thầm cảm nhận sức mạnh rất lớn tràn đầy trong cơ thể, không chỉ có thính giác, thị giác trở nên nhạy bén mà ngay cả sức mạnh, tinh thần lực và tốc độ cũng tăng lên rất nhiều, mặc dù không kiểm tra tốc độ nhưng Đường Yên vẫn có thể cảm giác được bây giờ cô mạnh hơn trước khi hấp thu tinh hạch mấy lần.
Đột nhiên cảm thấy có gì đó không phù hợp, lúc này Đường Yên mới phát hiện mình đang ở giữa hồ, mơ hồ nhớ đến lúc trước cô hấp thu tinh hạch ở trong phòng khách, toàn thân đau nhức - - sau đó, đúng rồi, đúng là Buster, trước khi hôn mê thì hình như cô nhìn thấy thân hình Buster to lên, chẳng lẽ là Buster mang cô đến hồ nước, vết thương trên người đều đã khép lại, ngay cả một vết sẹo cũng không cả.
Cô rất kinh ngạc, đột nhiên dứng dậy, trên mặt hiện lên vui sướng.
Không những nước trong hồ có thể uống mà còn có thể cường hóa thân thể, sau khi tận thế, tốc độ tiến hóa của tang thi càng lúc càng nhanh nhưng tốc độ gia tăng dị năng giả của nhân loại lại chậm đến mức làm cho người ta phát giận, hấp thu tinh hạch cũng cực kì nguy hiểm, lần này Đường Yên không suy nghĩ kĩ mà đã hấp thu tinh hạch, thiếu chút là mất mạng. Cô nhớ trong tiểu thuyết có đề cập tới tố chất của thân thể càng cao thì tốc độ hấp thu tinh hạch và tiến hóa càng nhanh, ngược thậm chí có dị năng giả, trong lúc hấp thu tinh hạch sẽ bị nổ tan xác mà chết.
Manh mối này làm cho Đường Yên càng quyết tâm rèn luyện thân thể, nâng cao tố chất của bản thân. Dị năng giả không phải thiên hạ vô địch, ngoại trừ sức mạnh của dị năng thì thân thệ của các dị năng giả đều rất kém, điểm ấy cũng làm cho về sau các dị năng giả cấp cao đều xuất thân từ quân đội, nếu không thì cũng là những người có thân thể cường tráng, nếu Lưu Thấm Nhã không dựa vào mình là nữ chính có hào quanh vô địch, chuyện tốt cứ như bánh thịt từ trên trời rơi xuống thì không có khả năng dị năng tăng lên nhanh như vậy, đặc biệt là sau khi vào căn cứ Thanh Long, ngay lập tức được nam chính che chở cận thận, không giống như những người khác, chỉ vì một chút đồ ăn mà tranh giành đến anh chết tôi sống!
Buster, cám ơn em! Chút nữa chị sẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho em.
Meo...
Tiếng mèo kêu rất mềm mại, không có nhiều sức sống, chỉ vùi đầu vào trong khuỷu tay của Đường Yên.
Đường Yên lên bờ, cẩn thận ôm lấy Buster, Buster mệt mỏi dựa vào Đường Yên, tinh thần có chút uể oải. Đường Yên đoán rằng hẳn là lần biến thân không lâu trước đó đã tiêu hao rất nhiều tinh lực của Buster, cô bước vào nhà gỗ, cẩn thận đặt Buster lên trên ghế, dùng áo bông mềm mại lót ở phía dưới, sau đó mới lên lầu hai, vào phòng ngủ, thay quần áo sạch sẽ.
Sau khi lau khô tóc, Đường Yên liền xắn ống tay áo vào phòng bếp, chuẩn bị làm một ít thức ăn.
Cô làm hai món đơn giản, ôm Buster, đặt lên bàn, một người một con mèo bắt đầu ăn, ở tận thế cũng không chú ý được nhiều như vậy, có thể no bụng là tốt rồi. Sau khi ăn xong, tinh thần Buster lập tức khôi phục lại, Đường Yên bắt đầu kiểm tra thân thể, nhất thời khuôn mặt lộ ra vẻ king ngạc và mừng rỡ, dị năng lôi điện đã tiến hóa, từ dị năng giả sơ cấp tiến hóa thành dị năng giả cấp một, đừng nghĩ rằng chỉ là một cấp bậc, thực tế thực lực lại chênh nhau một trời một vực. Nói chính xác thì dị năng giả cấp một mới được xem là dị năng giả chân chính, dị năng giả sơ cấp chỉ mới bước chân vào cửa mà thôi.
Cử động vài cái để thích ứng với cơ thể đã biến hóa, Đường Yên không biết bây giờ là lúc nào. Cô đang cân nhắc lần sau có nên tìm một cái đồng hồ đeo tay hay không, để tránh việc mù tịt về thời gian, cô ôm Buster nhanh chóng đi ra khỏi không gian.
Rầm rầm...
Thỉnh thoảng bên ngoài truyền đến vài tiếng vang chấn động, cũng có tiếng người nói chuyện với nhau, cầm đầu đoàn người đó là Lưu Thấm Nhã, Đường Yên kinh ngạc, cũng may... Cô lựa chọn hấp thu tinh hạch ở trong không gian, nếu như ở bên ngoài thì chín cái mạng cũng không đủ chết.
Buster, chúng ta đi thôi. Trên khuôn mặt lạnh lẽo hiện lên nụ cười lạnh: “Thật muốn nhìn thử sắc mặt của Lưu Thấm Nhã sẽ như thế nào- -
Đợi lát nữa, khi đám người Lưu Thấm Nhã tiến vào, nhìn thấy kho hàng trống rỗng thì không biết sắc mặt sẽ ra sao, chậc chậc... Đáng tiếc là cô không thể ở lại quan sát, Đường Yên lặng lẽ lui về phía sau, ra ngoài từ cửa hông.
Đi ra bên ngoài theo đường cống thoát nước, sắc trời vẫn âm u như trước làm cho người ta có cảm giác bị đè nén.
Thời gian nghỉ ngơi ở trong không gian đã đủ để thân thể và tinh thần khôi phục lại trạng thái tốt nhất, hiểu rõ thực lực của Buster không tầm thường, cô liền đặt Buster ở trên vai, lưng cái balo, tay cầm lấy côn cảnh sát lấy được ở nhà xưởng chế biến thực phẩm ra ngoài, nhanh tay lẹ chân rời khỏi kho hàng, cô không muốn lộ dị năng ra ngoài ra ngoài quá sớm, không gian và dị năng là bảo đảm lớn nhất để cô tồn tại ở tận thế.
Bước tiếp theo là phải chạy về căn cứ, sau đó lập kế hoạch tụ họp với ông nội.
Dọc theo đường đi, Đường Yên không có gặp tang thi, cô không khỏi cảm thấy kỳ quái, cô chưa từng quên từ tối hôm qua đến giờ, hai bên đường phố đầy tang thi du đãng (du đãng là di dạo đó, mà di dạo thì hơi kì vì nó chỉ đi qua đi lại rồi lại đi tới đi lui thôi, nên để nguyên văn), lúc cô đi đến một quán ăn bên cạnh trấn nhỏ giờ thì nghe thấy bên trong truyền đến tiếng đánh nhau, cô theo bản năng lui về phía sau vài bước, ẩn mình thật cẩn thận, nhìn quanh thăm dò.
Trong quán ăn có bốn bóng dáng đang chiến đấu với tang thi, ba nam một nữ.
Những tang thi này đều là tang thi bình thường, thực lực của bốn người này lại không kém, không bao lâu đã chiếm được lợi thế, tính tình của Đường Yên kiếp trước rất kiêu căng nên ít đi lại trong căn cứ, vì vậy không biết nhiều thành viên trong căn cứ cho nên không tùy tiện tiến lên hỗ trợ, cô nhận ra trong bốn người này có hai dị năng giả, theo thứ tự là hệ thổ và hệ hỏa, lực công kích cũng không tệ, trong hai người còn lại, ngoại trừ thực lực của người nữ hơi kém một chút thì người đàn ông còn lại ra tay rất quyết đoán tàn nhẫn, cũng không phải là hạng người thiện lương!
Ai đó? Ra đi...
Giải quyết xong tang thi trong quán ăn, Hạ Thiên Vũ nhìn chằm chằm bóng đen ở chỗ ngã tư đường đối diện, lắc lắc cây gậy dính đầy vết máu, hai mắt sắc bén mang theo sát khí, ba người khác nhanh chóng tiến lên phía trước, bày ra tư thế tấn công.
Con người. Tầm mắt Đường Yên dừng lại trên mặt người đàn ông đó vài giây, mày kiếm, mắt dài nhỏ, bên dưới sống mũi thẳng tắp là đôi môi rất mỏng, thật là một người đàn ông anh tuấn nhưng điều kiện đầu tiên phải là phải bỏ qua cây gậy nhuộm máu trên tay người đàn ông này, Đường Yên cũng không bỏ lỡ thủ đoạn tàn nhẫn vừa rồi của người đàn ông này, dị năng giả hệ thổ, bản lĩnh không tầm thường, người như thế có thể đi được rất xa ở tận thế!
Bốn người Hạ Thiên Vũ rất chấn động, kinh ngạc nhìn Đường Yên, nói: Người sống sót sao?
Nhìn thấy Đường Yên gật đầu, trong mắt bốn người này hiện lên sự tán thưởng mờ nhạt, có thể đi lại một mình ở bên ngoài, sự gan dạ sáng suốt này rất đáng giá khen: “Cô hành động một mình sao?
Trấn nhỏ này đã được quét sạch quá vài lần, số lượng tang thi không nhiều lắm nhưng cũng không ít. Hơn nữa có người đồn đãi vùng lân cận trấn nhỏ này có khả năng xuất hiện tang thi biến dị nên càng không người nào dám tới vùng này, bốn người Hạ Thiên Vũ mới trở về từ trấn nhỏ khác, đi ngang qua quán ăn ngoài ý muốn bị tang thi tập kích nên mới dừng lại một lát.
Không phải, ra ngoài cùng đồng đội, mấy người cũng là thành viên của căn cứ sao? Bây giờ định trở về hả? Đường Yên nhanh chóng bày ra dáng vẻ thành thật, trước khi đi ra ngoài, cô đã tự làm cho mình có chút chật vật, trên người cũng có mấy vết thương, như vậy mới càng có sức thuyết phục, trái lại quần áo sạch sẽ thì ai sẽ tin tưởng cô hành động một mình ở tận thế, tóc tai bù xù, ánh mắt lộ ra vài phần mệt mỏi, tất cả đều được chuẩn bị thỏa đáng, vốn là bộ đội đặc chủng xuất sắc, chút bản lãnh này vẫn phải có.
Ừ!
Có thể cho tôi đi cùng hay không? Đường Yên hỏi một cách khách khí, lấy ra hai cái bánh mì và một bình nước từ trong balo: “Đây coi như là thù lao.
Tận thế không có cơm trưa miễn phí!
Hạ Thiên Vũ suy nghĩ một lúc rồi gật gật đầu. Trấn nhỏ này không xa căn cứ, thêm một
Buster dụi dụi Đường Yên vài cái, nâng thân hình nhỏ nhắn của Đường Yên lên, chạy vài bước đã đến đến nhà gỗ bên cạnh hồ, sau khi dừng lại bên cạnh bờ hồ thì Buster cẩn thận dùng chân thăm dò hồ nước rồi khẽ Meo - - hai tiếng, sau đó đẩy nhẹ Đường Yên vào trong hồ, thân hình như báo săn của Buster cũng khôi phục lại nguyên hình, lớn bằng cỡ bàn tay, nhảy vào trong hồ nước, uống vài miếng rồi mới lên bờ, thân hình nhỏ nhắn mệt mỏi nằm sấp ở trên bờ, đầu gác lên trên chân trước, lẳng lặng nhìn Đường Yên đang hôn mê trong hồ.
Đường Yên bị vây trong thống khổ đột nhiên cảm thấy toàn thân được một chất lỏng mát lạnh bao bọc.. Cảm giác nóng rực sâu trong cơ thể dần dần dịu xuống, da thịt khô nứt giống bị đốt cháy được nước hồ mát lạnh làm dịu, dần dần - - mỗi một tấc da thịt đều toát ra sự thoải mái, cảm giác bị đốt cháy kia cũng dần dần biến mất.
Đường Yên chậm rãi mở mắt ra, cảm thấy hình như cảnh vật trước mắt có sự khác biệt, thính giác, thị giác trở nên hết sức nhạy bén, thậm chí cô có thể cảm nhận được sức sống bừng bừng trong cơ thể và một nguồn năng lực rất lớn, giống như vô tận.
Chính là sức mạnh của dị năng giả sau khi cường hóa sao?
Đường Yên âm thầm cảm nhận sức mạnh rất lớn tràn đầy trong cơ thể, không chỉ có thính giác, thị giác trở nên nhạy bén mà ngay cả sức mạnh, tinh thần lực và tốc độ cũng tăng lên rất nhiều, mặc dù không kiểm tra tốc độ nhưng Đường Yên vẫn có thể cảm giác được bây giờ cô mạnh hơn trước khi hấp thu tinh hạch mấy lần.
Đột nhiên cảm thấy có gì đó không phù hợp, lúc này Đường Yên mới phát hiện mình đang ở giữa hồ, mơ hồ nhớ đến lúc trước cô hấp thu tinh hạch ở trong phòng khách, toàn thân đau nhức - - sau đó, đúng rồi, đúng là Buster, trước khi hôn mê thì hình như cô nhìn thấy thân hình Buster to lên, chẳng lẽ là Buster mang cô đến hồ nước, vết thương trên người đều đã khép lại, ngay cả một vết sẹo cũng không cả.
Cô rất kinh ngạc, đột nhiên dứng dậy, trên mặt hiện lên vui sướng.
Không những nước trong hồ có thể uống mà còn có thể cường hóa thân thể, sau khi tận thế, tốc độ tiến hóa của tang thi càng lúc càng nhanh nhưng tốc độ gia tăng dị năng giả của nhân loại lại chậm đến mức làm cho người ta phát giận, hấp thu tinh hạch cũng cực kì nguy hiểm, lần này Đường Yên không suy nghĩ kĩ mà đã hấp thu tinh hạch, thiếu chút là mất mạng. Cô nhớ trong tiểu thuyết có đề cập tới tố chất của thân thể càng cao thì tốc độ hấp thu tinh hạch và tiến hóa càng nhanh, ngược thậm chí có dị năng giả, trong lúc hấp thu tinh hạch sẽ bị nổ tan xác mà chết.
Manh mối này làm cho Đường Yên càng quyết tâm rèn luyện thân thể, nâng cao tố chất của bản thân. Dị năng giả không phải thiên hạ vô địch, ngoại trừ sức mạnh của dị năng thì thân thệ của các dị năng giả đều rất kém, điểm ấy cũng làm cho về sau các dị năng giả cấp cao đều xuất thân từ quân đội, nếu không thì cũng là những người có thân thể cường tráng, nếu Lưu Thấm Nhã không dựa vào mình là nữ chính có hào quanh vô địch, chuyện tốt cứ như bánh thịt từ trên trời rơi xuống thì không có khả năng dị năng tăng lên nhanh như vậy, đặc biệt là sau khi vào căn cứ Thanh Long, ngay lập tức được nam chính che chở cận thận, không giống như những người khác, chỉ vì một chút đồ ăn mà tranh giành đến anh chết tôi sống!
Buster, cám ơn em! Chút nữa chị sẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho em.
Meo...
Tiếng mèo kêu rất mềm mại, không có nhiều sức sống, chỉ vùi đầu vào trong khuỷu tay của Đường Yên.
Đường Yên lên bờ, cẩn thận ôm lấy Buster, Buster mệt mỏi dựa vào Đường Yên, tinh thần có chút uể oải. Đường Yên đoán rằng hẳn là lần biến thân không lâu trước đó đã tiêu hao rất nhiều tinh lực của Buster, cô bước vào nhà gỗ, cẩn thận đặt Buster lên trên ghế, dùng áo bông mềm mại lót ở phía dưới, sau đó mới lên lầu hai, vào phòng ngủ, thay quần áo sạch sẽ.
Sau khi lau khô tóc, Đường Yên liền xắn ống tay áo vào phòng bếp, chuẩn bị làm một ít thức ăn.
Cô làm hai món đơn giản, ôm Buster, đặt lên bàn, một người một con mèo bắt đầu ăn, ở tận thế cũng không chú ý được nhiều như vậy, có thể no bụng là tốt rồi. Sau khi ăn xong, tinh thần Buster lập tức khôi phục lại, Đường Yên bắt đầu kiểm tra thân thể, nhất thời khuôn mặt lộ ra vẻ king ngạc và mừng rỡ, dị năng lôi điện đã tiến hóa, từ dị năng giả sơ cấp tiến hóa thành dị năng giả cấp một, đừng nghĩ rằng chỉ là một cấp bậc, thực tế thực lực lại chênh nhau một trời một vực. Nói chính xác thì dị năng giả cấp một mới được xem là dị năng giả chân chính, dị năng giả sơ cấp chỉ mới bước chân vào cửa mà thôi.
Cử động vài cái để thích ứng với cơ thể đã biến hóa, Đường Yên không biết bây giờ là lúc nào. Cô đang cân nhắc lần sau có nên tìm một cái đồng hồ đeo tay hay không, để tránh việc mù tịt về thời gian, cô ôm Buster nhanh chóng đi ra khỏi không gian.
Rầm rầm...
Thỉnh thoảng bên ngoài truyền đến vài tiếng vang chấn động, cũng có tiếng người nói chuyện với nhau, cầm đầu đoàn người đó là Lưu Thấm Nhã, Đường Yên kinh ngạc, cũng may... Cô lựa chọn hấp thu tinh hạch ở trong không gian, nếu như ở bên ngoài thì chín cái mạng cũng không đủ chết.
Buster, chúng ta đi thôi. Trên khuôn mặt lạnh lẽo hiện lên nụ cười lạnh: “Thật muốn nhìn thử sắc mặt của Lưu Thấm Nhã sẽ như thế nào- -
Đợi lát nữa, khi đám người Lưu Thấm Nhã tiến vào, nhìn thấy kho hàng trống rỗng thì không biết sắc mặt sẽ ra sao, chậc chậc... Đáng tiếc là cô không thể ở lại quan sát, Đường Yên lặng lẽ lui về phía sau, ra ngoài từ cửa hông.
Đi ra bên ngoài theo đường cống thoát nước, sắc trời vẫn âm u như trước làm cho người ta có cảm giác bị đè nén.
Thời gian nghỉ ngơi ở trong không gian đã đủ để thân thể và tinh thần khôi phục lại trạng thái tốt nhất, hiểu rõ thực lực của Buster không tầm thường, cô liền đặt Buster ở trên vai, lưng cái balo, tay cầm lấy côn cảnh sát lấy được ở nhà xưởng chế biến thực phẩm ra ngoài, nhanh tay lẹ chân rời khỏi kho hàng, cô không muốn lộ dị năng ra ngoài ra ngoài quá sớm, không gian và dị năng là bảo đảm lớn nhất để cô tồn tại ở tận thế.
Bước tiếp theo là phải chạy về căn cứ, sau đó lập kế hoạch tụ họp với ông nội.
Dọc theo đường đi, Đường Yên không có gặp tang thi, cô không khỏi cảm thấy kỳ quái, cô chưa từng quên từ tối hôm qua đến giờ, hai bên đường phố đầy tang thi du đãng (du đãng là di dạo đó, mà di dạo thì hơi kì vì nó chỉ đi qua đi lại rồi lại đi tới đi lui thôi, nên để nguyên văn), lúc cô đi đến một quán ăn bên cạnh trấn nhỏ giờ thì nghe thấy bên trong truyền đến tiếng đánh nhau, cô theo bản năng lui về phía sau vài bước, ẩn mình thật cẩn thận, nhìn quanh thăm dò.
Trong quán ăn có bốn bóng dáng đang chiến đấu với tang thi, ba nam một nữ.
Những tang thi này đều là tang thi bình thường, thực lực của bốn người này lại không kém, không bao lâu đã chiếm được lợi thế, tính tình của Đường Yên kiếp trước rất kiêu căng nên ít đi lại trong căn cứ, vì vậy không biết nhiều thành viên trong căn cứ cho nên không tùy tiện tiến lên hỗ trợ, cô nhận ra trong bốn người này có hai dị năng giả, theo thứ tự là hệ thổ và hệ hỏa, lực công kích cũng không tệ, trong hai người còn lại, ngoại trừ thực lực của người nữ hơi kém một chút thì người đàn ông còn lại ra tay rất quyết đoán tàn nhẫn, cũng không phải là hạng người thiện lương!
Ai đó? Ra đi...
Giải quyết xong tang thi trong quán ăn, Hạ Thiên Vũ nhìn chằm chằm bóng đen ở chỗ ngã tư đường đối diện, lắc lắc cây gậy dính đầy vết máu, hai mắt sắc bén mang theo sát khí, ba người khác nhanh chóng tiến lên phía trước, bày ra tư thế tấn công.
Con người. Tầm mắt Đường Yên dừng lại trên mặt người đàn ông đó vài giây, mày kiếm, mắt dài nhỏ, bên dưới sống mũi thẳng tắp là đôi môi rất mỏng, thật là một người đàn ông anh tuấn nhưng điều kiện đầu tiên phải là phải bỏ qua cây gậy nhuộm máu trên tay người đàn ông này, Đường Yên cũng không bỏ lỡ thủ đoạn tàn nhẫn vừa rồi của người đàn ông này, dị năng giả hệ thổ, bản lĩnh không tầm thường, người như thế có thể đi được rất xa ở tận thế!
Bốn người Hạ Thiên Vũ rất chấn động, kinh ngạc nhìn Đường Yên, nói: Người sống sót sao?
Nhìn thấy Đường Yên gật đầu, trong mắt bốn người này hiện lên sự tán thưởng mờ nhạt, có thể đi lại một mình ở bên ngoài, sự gan dạ sáng suốt này rất đáng giá khen: “Cô hành động một mình sao?
Trấn nhỏ này đã được quét sạch quá vài lần, số lượng tang thi không nhiều lắm nhưng cũng không ít. Hơn nữa có người đồn đãi vùng lân cận trấn nhỏ này có khả năng xuất hiện tang thi biến dị nên càng không người nào dám tới vùng này, bốn người Hạ Thiên Vũ mới trở về từ trấn nhỏ khác, đi ngang qua quán ăn ngoài ý muốn bị tang thi tập kích nên mới dừng lại một lát.
Không phải, ra ngoài cùng đồng đội, mấy người cũng là thành viên của căn cứ sao? Bây giờ định trở về hả? Đường Yên nhanh chóng bày ra dáng vẻ thành thật, trước khi đi ra ngoài, cô đã tự làm cho mình có chút chật vật, trên người cũng có mấy vết thương, như vậy mới càng có sức thuyết phục, trái lại quần áo sạch sẽ thì ai sẽ tin tưởng cô hành động một mình ở tận thế, tóc tai bù xù, ánh mắt lộ ra vài phần mệt mỏi, tất cả đều được chuẩn bị thỏa đáng, vốn là bộ đội đặc chủng xuất sắc, chút bản lãnh này vẫn phải có.
Ừ!
Có thể cho tôi đi cùng hay không? Đường Yên hỏi một cách khách khí, lấy ra hai cái bánh mì và một bình nước từ trong balo: “Đây coi như là thù lao.
Tận thế không có cơm trưa miễn phí!
Hạ Thiên Vũ suy nghĩ một lúc rồi gật gật đầu. Trấn nhỏ này không xa căn cứ, thêm một
/107
|