Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế

Chương 48 - Chương 45

/107


editor: coki

Bên cạnh nhà gỗ là một mảnh vườn xanh um, những cây nông nghiệp gieo trồng lần trước phát triển rất tốt, chưa tới mấy ngày nữa sẽ cao vụt lên nhanh chóng làm cho Đường Yên vui mừng không thôi. Sau khi tận thế, đất đai cũng chứa đầy mầm bệnh và cằn cỗi nên có rất nhiều loại rau dưa, trái cây đều không thể trồng được, lúc trước khi thấy vậy thì Đường Yên cảm thấy cực kì đáng tiếc nhưng sau khi có không gian thì tất cả mọi chuyện đều thay đổi.

Sau khi không gian thăng cấp thì Đường Yên có thể phóng tinh thần lực ra ngoài và dùng tinh thần lực cẩn thận tra xét xem xung quanh có cá biến dị hoặc là tang thi hay không. Sức mạnh của địa lôi đã hất văng thuyền chở dầu đi nên cô và thuyền chở dầu đều chìm xuống đáy sông. Bây giờ ngay cả Đường Yên cũng không rõ lắm là mình đang ở đâu nữa.

Rào rào .... Chỉ có tiếng nước sông chảy xuôi và tiếng bùn đất cọ xát, rất yên tĩnh!

Đường Yên dùng tinh thần lực quan sát bốn phía, cô vẫn còn ở trên thuyên chở dầu, tuy nhiên bờ sông này lại không phải là bờ sông ở gần bến tàu, cảnh vật xung quanh cực kì xa lạ. Có thể là lúc trước trên thuyền chở dầu dính không ít vết máu nên chung quanh thuyền chở dầu có không ít cá biến dị quanh quẩn. Đường Yên đánh giá vài lần, cấp bậc của cá biến dị đang bơi chung quanh không cao, phần lớn đều là cá biến dị cấp hai. Tuy nhiên số lượng lại làm cho Đường Yên hoảng sợ, từ khi nào thì tốc độ của cá biến dị lại nhanh như vậy, so với Thiểm Thực Giả thì tốc độ của cá biến dị cấp hai nhanh hơn rất nhiều!

Chỗ này cách bờ sông khoảng hai mươi mét, lôi điện có thể không sử dụng được, chỉ có thể đánh nhau bằng sức người. Đường Yên cất kiếm, lấy vũ khí sinh hóa mà Bác Dương đã chuẩn bị cho cô từ trong ba lô ra, vũ khí mà bác sĩ Đường cho cô là vũ khí sinh hóa đạn bạc kiểu mới nên Đường Yên có chút luyến tiếc khi phải sử dụng nó nên lựa chọn vũ khí sinh hóa đời thứ nhất do trung tâm nghiên cứu sinh hóa nghiên cứu chế tạo ra. Đường Yên nhìn cá biến dị bên ngoài không gian, thân cá biến dị mục rửa hôi thối, tốc độ lại nhanh vô cùng, hàm răng sắc bén giống như răng cưa đang cắm vào thuyền chở dầu giống như không kiêng nể triển lãm bộ mặt khát máu tàn tạo của chúng nó.

Đợi sau khi cá biến dị xung quanh thuyền bơi đi thì Đường Yên ra không gian, cẩn thận rẽ nước bơi về phía bờ sông.

Không thể! Đường Yên vừa rời khỏi thuyền chở dầu thì đã bị cá biến dị ở gần đó phát hiện. Đường Yên lập tức huy động tinh thần lực tạo ra hai tấm lá chắn, tay càng hoạt động với tốc độ nhanh hơn nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì không được, dị năng lại không thể dùng...

Rắc .... Một tấm chắn đã bị cá biến dị phá nát, lập tức có bốn con cá biến dị từ phía trước bơi tới, mở cái miệng như chậu máu, lộ ra hàm răng sắc bén giống như răng cưa phóng thẳng đến chỗ Đường Yên.

Đường Yên nhanh chóng lấy vũ khí sinh hóa từ trong không gian ra, nhắm vào con cá biến dị gần nhất Pằng…pằng .... Đường Yên bắn liên tục vài phát, tiếng súng nổ bất thình lình làm cho bọn cá biến dị bất giờ, nhân cơ hội này Đường Yên không ngừng rẽ nước bơi tới chỗ bờ sông. Nước sông gợn sóng, rất nhanh có mấy con cá biến dị vọt tới từ phía sau, Đường Yên mồ hôi đầm đìa, không nghĩ tới cá biến dị lại khó chơi như vậy, cô tiếp tục giơ vũ khí sinh hóa lên nhắm bắn. Nhất thời nước sông bị nhuộm đỏ...

Đường Yên tập trung tinh thần lực, lập tức viên đạn cực đi với tốc độ cực nhanh gim vào đầu cá biến dị, sau đó máu tươi bắt đầu lan ra nhuộm đỏ một mảng sông. Cá biến dị ngửi thấy mùi máu tươi nông đậm nên bơi lại dày đặc giống như tằm ăn rỗi... Thấy thế, Đường Yên không nhịn được ọe vài cái, sau khi bắn vài con cá biến dị ở xung quanh thì Đường Yên không dám ham chiến, nhanh chóng bơi về phía bờ sông.

Gần rồi! Gần rồi! Tay cô đã có thể va chạm mảnh đất màu nâu kia rồi.

Bất chấp tất cả, hai chân Đường Yên đạp vào con cá biến dị ở gần nhất sau đó mượn lực tung người nhảy lên bờ sông, thân thể nặng nề rơi trên mặt đất, bùn đất cộng với quần áo ướt sũng làm cho Đường Yên chật vật không chịu nổi, chỗ mu bàn tay còn bị vẩy của cá biến dị cắt qua. Đường Yên nằm sấp ở trên bờ thở dốc, không còn sức lực để bận tâm đến những vết thương này nữa, cô không thể tưởng được chỉ là cá biến dị cấp hai mà lại khó chơi như vậy, nguy hiểm thật... Rất may mắn vì cô có không gian, nếu không thì chỉ sợ sẽ bị cá biến dị chia xác rồi!

Đường Yên lật người lại, cố gắng bình ổn lại con tim đang đập mãnh liệt.

Cô là... Đường Yên? Lúc này, một giọng nói kinh ngạc vang lên, Đường Yên cảnh giác đứng dậy, giơ súng lên nhìn sang.

Đường Yên hơi sững sờ, Mã Lương?

Mã Lương chần chờ nhìnĐường Yên chật vật, ngồi ở dưới đất, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp: “Đường Yên, tại sao cô lại ở chỗ này? Vừa dứt lời thì anh ta cẩn thận nhìn xung quanh vài lần, sau đó định đi qua đỡ Đường Yên dậy. Đường Yên và anh ta chẳng có hiềm khích gì, lúc trước ở căn cứ nghe lệnh bởi Lưu Thấm Nhã chẳng qua là kế hoãn binh, từ đầu đến cuối anh ta đều không có ý định đầu quân cho Lưu Thấm Nhã.

Sau khi cấm địa Miêu Trại sụp đổ thì Đường Yên chưa từng gặp lại Mã Lương, cô còn tưởng rằng anh ta đã chết rồi nên không nghĩ tới lại gặp Mã ở nơi này. Đường Yên đánh giá Mã Lương gầy yếu, xanh xao vàng vọt, hiển nhiên khoảng thời gian Mã Lương sốn không được tốt lắm.

Nghe Mã Lương hỏi, Đường Yên liếc nhìn về mặt sông ở phía xa... Trong đầu nhớ lại hình ảnh cá biến dị dữ tợn khát máu, khóe miệng giựt giựt, im lặng mượn lực từ cánh tay Mã Lương để đứng lên.

Thấy Đường Yên hờ hững không trả lời, Mã Lương có vẻ như hiểu ra cái gì đó, ánh mắt tối đi, đôi mắt ửng đỏ. Lúc trước Mã Lương gia nhập đội Lưu Thấm Nhã cũng chỉ vì muốn mượn tay Lưu Thấm Nhã để đến Tiêu Sơn tìm người nhà, hiện giờ... Vẻ mặt Mã




/107

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status