Vì là ngày đầu tiên mới đặt chân đến nên bữa tối nay ekip chương trình đã tỉ mỉ chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn dành cho khách mời. Nhưng ngày thứ hai họ sẽ không nhận được loại đãi ngộ như này nữa, họ phải tự chuẩn bị bữa ăn.
Mười người ngồi quanh chiếc bàn gỗ dài tận hưởng mỹ vị. Mọi người cùng nhau vừa ăn vừa trò chuyện.
Lâm Mẫn Mẫn ngồi một bên bóc tôm giúp con gái, “Ekip chương trình lần này thật có tâm. Dù nơi ở là nhà gỗ nhưng cách bài trí bên trong lại thuận tiện vô cùng. Mỗi căn nhà gỗ nhỏ đều có phòng tắm riêng.” Ở một số chương trình khác, bọn họ để cho khách mời dùng nhà tắm công cộng.
Hứa Duyệt nói theo, “Đúng vậy, ekip chương trình tốt lắm, bọn họ còn in hình tôi và chồng trên gối ôm để chúng tôi ôn lại kỷ niệm.” Hứa Duyệt và chồng mình Trần Ba đến bây giờ đã kết hôn mười năm, bọn họ đồng ý tham gia để kỷ niệm mười năm kết hôn.
Kiều Hội nghi ngờ chỉ có nhà mình và Từ Diệc Dương là có chiếc giường nhỏ. Nếu ai cùng phải ngủ trên giường nhỏ thì họ đã sớm nhắc đến rồi.
Cô chưa đến tham quan nhà gỗ của mọi người, trong lòng muốn hỏi bọn họ nhưng cuối cùng chỉ có thể nuốt câu hỏi xuống bụng.
Ăn cơm chiều xong, mọi người có thể tự do làm điều mình muốn. Tham quan đảo hoặc về phòng nghỉ ngơi đều do khách mời tự quyết định.
Hôm nay Kiều Hội đi khá nhiều nên chân cô nổi mụn nước, cô định ăn cơm xong sẽ lên giường nằm.
Dù sao hành trình tại đây tận bốn ngày, ngày mai cô dậy sớm tham quan đảo là được.
Cư dân trên đảo không đông, diện tích cũng nhỏ, đại khái đi khoảng hai tiếng là có thể xem được toàn cảnh thiên nhiên nơi đây.
Sau khi rửa mặt xong Kiều Hội và anh đều leo lên giường nằm.
Hai người tắt điện, im lặng lặng nằm trên giường nghỉ ngơi.
Cơ thể Kiều Hội dính sát vào tường, không có cách nào, chiếc giường này nhỏ, hai người ngủ không được thoải mái.
Chẳng nhẽ kinh phí của chương trình lại ít ỏi như vậy? Hay là bọn họ cố ý?
Kiều Hội nhắm mắt muốn ngủ được càng nhanh càng tốt thì Từ Diệc Dương bất ngờ vươn tay ôm lấy cô.
Kiều Hội giật mình, cô vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở anh, “Từ tiên sinh, đây là nhà gỗ.”
Giữa các nhà gỗ với nhau cách nhau một khoảng nhưng hiệu quả cách âm không tốt. Nếu làm gì đó sẽ bị mọi người nghe thấy.
Dù trong phòng đã tắt đèn nhưng hiện tại mới mười giờ tối, phía ngoài vẫn còn đèn đường sáng trưng xuyên qua khe hở trong nhà chiếu vào phòng. Kiều Hội có thể mơ hồ nhìn thấy gương mặt anh.
Từ Diệc Dương cúi đầu nở nụ cười, anh hỏi lại, “Từ phu nhân, em nghĩ anh muốn làm gì?”
Còn có thể làm gì?
Kiều Hội ấp úng, mãi không trả lời được, trực tiếp đổi đề tài, “Chiếc giường này nhỏ quá, ekip chương trình thật keo kiệt.”
Từ Diệc Dương nghiêng người, kéo cô lại gần, cánh tay anh ôm chặt lấy cô. Cơ thể hai người dính sát vào nhau.
Anh dựa cằm trên đỉnh đầu cô, thở dài nói, “Như vậy tốt hơn nhiều.”
Kiều Hội không đáp lại nhưng quả thật như vậy tốt hơn nhiều.
Tuy nhiên ekip chương trình thật sự muốn cô và anh ôm nhau ngủ cả đêm? Bọn họ không phải người!
Kiều Hội bắt đầu thấy tư thế của mình không thoải mái lắm, cô điều chỉnh tư thế vươn tay ôm lấy eo anh.
Cô không còn cách nào. Hoàn cảnh đặc biệt nên cô phải làm vậy để cơ thể thấy thoải mái.
Kiều Hội dựa đầu vào ngực anh, trong bóng đêm yên tĩnh ở phía xa truyền đến tiếng nói cười vui vẻ của mọi người nhưng trong khoảnh khắc này cô chỉ nghe thấy nhịp tim vững vàng của anh.
Mỗi lúc Kiều Hội muốn xoay người nhưng lại không tiện vì mỗi khi cử động giường sẽ vang lên tiếng cót két.
Cô nhỏ giọng gọi anh, “Từ tiên sinh, anh đang ngủ à?”
Từ Diệc Dương chưa ngủ, anh nghe thấy cô hỏi thì ‘hửm’ một tiếng.
“Anh nghe thấy tiếng gì không?”
Kiều Hội ngọ nguậy người, lúc cô cử động tiếng giường kêu rõ ràng hơn.
Từ Diệc Dương nhíu mày, trực tiếp ngồi dậy xem chuyện gì xảy ra. Anh cao 1m85, trọng lượng cơ thể bình thường nhưng có vẻ động tác ngồi lên đột ngột nên chiếc giường lập tức gãy.
Chiếc giường này đã gãy rồi.
Kiều Hội chưa chuẩn bị tâm lý, cảm giác bản thân mình sẽ bị rơi xuống thì cô hô lên.
Từ Diệc Dương xoay người ôm lấy cô, đi xuống giường.
Cũng may chiếc giường này cách mặt đất không cao, dù trong nháy mắt nó sập xuống cũng không khiến cô bị thương.
Kiều Hội vẫn đang được Từ Diệc Dương ôm kiểu công chúa trong lòng, hai tay cô ôm lấy cổ anh, giọng nói đầy vẻ ngơ ngác, “Từ tiên sinh, tối nay chúng ta ngủ ở đâu đây?”
Từ Diệc Dương đặt cô xuống dưới đất, khoác áo gió, bình tĩnh nói, “Vừa khéo có thể bảo chương trình đổi cho chúng ta một chiếc giường lớn hơn.”
“Vâng!”
Từ Dịch Dương mới đi ra ngoài, hai người quay phim nghe thấy tiếng động vội chạy tới đây.
Tiếng sập giường không quá lớn cũng không quá nhỏ nhưng trong không gian yên tĩnh thì vô cùng rõ ràng.
“Tiền bối Từ, có chuyện gì vậy?”
Gương mặt Từ Diệc Dương không có biểu cảm gì nhiều, chỉ nói hai chữ, “Sập gường.”
Lúc anh nói, dường như chuyện này chẳng liên quan gì đến mình. Nhưng lại khiến hai người quay phim và người xem trực tiếp bùng nổ.
‹ Tôi có nghe nhầm không quý vị? Tai tôi có vấn đề hả? ›
‹ Khả năng cao là tôi nghe lầm, các chị em đánh cho tôi tỉnh đi! ›
‹ Không nghe nhầm đâu, rõ ràng hai chữ sập giường nha mọi người ›
‹ Mới hơn mười giờ tối, chưa gì hai người đã manh động vậy hả? ›
‹ Tôi đoán sai rồi, tôi nghĩ rằng ảnh đế Từ chưa bao giờ có scandal tình ái, vẻ mặt ôn hòa chắc là người theo hệ cao lãnh cấm dục. Ai ngờ … ›
‹ Tự dưng nhìn thắt lưng của anh trai Từ tôi lại thấy nó gợi cảm ›
‹ Tôi cứ nghĩ loại sập giường này chỉ có người trẻ trong độ tuổi hai mươi làm được. Không ngờ anh trai Từ ba mươi rồi còn mạnh như vậy? ›
‹ Không hổ danh là nam thần, tuổi tác là cái gì? Anh tôi một tối ba lần ›
‹ Không phải đâu, dựa theo tình hình này một tối mười lần ›
‹ Xem chương trình mới biết tình cảm giữa Kiều Hội và Từ Diệc Dương ổn lắm. Có lẽ fan bạn gái của anh ấy đang trốn trong nhà vệ sinh khóc ›
‹ Chắc tiểu hoan đán Chương XX cũng đang khóc thầm trong nhà vệ sinh vì vuột mất ảnh đế Từ ha ha ›
Người xem trực tiếp cực kỳ kích động. Bây giờ không ngủ gì hết! Bọn họ canh xem chương trình cả đêm!
Ai có thể ngờ bọn họ kiên trì ngồi xem đột nhiên xem được tin tức nóng hổi.
Chương trình mà phát sóng hai tư giờ bọn họ cũng nguyện ngồi xem suốt đêm.
Một đám người suy nghĩ đen tối không biết Từ Diệc Dương và Kiều Hội làm trò gì mà khiến giường sập được.
Hai anh trai quay phim tự nhiên thấy xấu hổ.
“Vậy hai người …”
Từ Diệc Dương họ nhẹ một tiếng, “Bên ekip chương trình còn giường không? Có thể đổi cho chúng tôi một chiếc giường lớn hơn.”
Anh trai quay phim chưa gặp chuyện này bao giờ, họ đâu nghĩ ngay ngày đầu tiên đã gặp sự cố, “Để chúng tôi đi hỏi đạo diễn đã.”
“Làm phiền hai người rồi.”
Hai anh trai quay phim nhìn nhau, xua tay lắc đầu với Từ Diệc Dương, “Không phiền, đây là chuyện chúng tôi phải làm.”
Lúc Từ Diệc Dương trở lại phòng, Kiều Hội đã thay quần áo.
Cô ngồi xổm bên cạnh chiếc giường nhìn nó.
Chiếc giường này hoàn toàn không cứu vãn nổi, nó bị gãy đôi, phần giữa còn có nhiều vết nứt.
Ai có thể ngờ ekip chương trình để cho họ chiếc giường chất liệu kém như này? Ban nãy ăn cơm tiền bối Lâm Mẫn Mẫn còn bảo họ có tâm, chuẩn bị chu đáo. Kiều Hội thấy không chu đáo tý nào.
Mấy khách mời khác nghe tin đã chạy đến xem náo nhiệt.
Bây giờ không còn sớm, ngoại trừ Đinh Chúc lớn tuổi nên bố con bọn họ đi ngủ sớm thì mọi người đều đến góp vui.
Tiền bối Lâm và con gái sau khi đi dạo, ăn xong bữa khuya thấy bên nhà Từ Diệc Dương đông người nên đến xem tình hình.
Trương Tiểu Hoan chạy đến trước mặt Kiều Hội hỏi, “Chị gái học bá, hai người xảy ra chuyện gì thế?”
Kiều Hội mím môi, “Tự nhiên xảy ra tình huống bất ngờ.”
Mấy vị khách mời không biết nội tình thế nào ồn ào nói chuyện cho đến khi phía chương trình cầm đệm đi tới họ mới ngừng nói chuyện.
Đạo diễn cười ngượng ngùng, “Tạm thời không có giường, hai người cố gắng ngủ trên chiếc đệm giày này một tối nhé. Chúng tôi sẽ đổi giường cho hai người vào ngày mai.”
Trần Ba năm nay ngoài bốn mươi tuổi, diện mạo được chăm sóc cẩn thận nên nhìn trẻ trung. Anh ấy mở lời hỏi, “Diệc Dương, giường nhà cậu bị sao hả?”
Đạo diễn tốt bụng giải thích hộ Từ Diệc Dương, “Không có chuyện gì đâu, chỉ là giường bị sập thôi.”
Trần Ba nhất thời không nói nên lời, anh ấy kết hôn nhiều năm như vậy chưa bao giờ sập giường.
Là anh ấy không đủ mạnh hay chất lượng giường nhà anh ấy tốt? Có lẽ nghiêng về vế sau hơn.
Hứa Duyệt dùng ánh mắt ái muội nhìn Kiều Hội. Kết hôn mười năm, từ tình yêu trở thành tình thân luôn mà cô ấy đã lâu chưa trải nghiệm cuộc sống về đêm kích tình thế này.
Tuổi trẻ đúng là tốt thật.
Kiều Hội sầu não, rõ ràng anh và cô chưa làm chuyện gì cả chỉ do chiếc giường này chất lượng kém.
Thang Mặc không phải kẻ nhiều chuyện cũng chạy đến dùng nắm đấm chạm nhẹ vào tay Từ Diệc Dương, “Cậu mạnh như vậy?”
Từ Diệc Dương có chút buồn cười. Trải nghiệm giường sập này đúng là đáng nhớ.
Có lẽ lần sau, anh sẽ cố gắng để xem giường có sập thật không?
Mười người ngồi quanh chiếc bàn gỗ dài tận hưởng mỹ vị. Mọi người cùng nhau vừa ăn vừa trò chuyện.
Lâm Mẫn Mẫn ngồi một bên bóc tôm giúp con gái, “Ekip chương trình lần này thật có tâm. Dù nơi ở là nhà gỗ nhưng cách bài trí bên trong lại thuận tiện vô cùng. Mỗi căn nhà gỗ nhỏ đều có phòng tắm riêng.” Ở một số chương trình khác, bọn họ để cho khách mời dùng nhà tắm công cộng.
Hứa Duyệt nói theo, “Đúng vậy, ekip chương trình tốt lắm, bọn họ còn in hình tôi và chồng trên gối ôm để chúng tôi ôn lại kỷ niệm.” Hứa Duyệt và chồng mình Trần Ba đến bây giờ đã kết hôn mười năm, bọn họ đồng ý tham gia để kỷ niệm mười năm kết hôn.
Kiều Hội nghi ngờ chỉ có nhà mình và Từ Diệc Dương là có chiếc giường nhỏ. Nếu ai cùng phải ngủ trên giường nhỏ thì họ đã sớm nhắc đến rồi.
Cô chưa đến tham quan nhà gỗ của mọi người, trong lòng muốn hỏi bọn họ nhưng cuối cùng chỉ có thể nuốt câu hỏi xuống bụng.
Ăn cơm chiều xong, mọi người có thể tự do làm điều mình muốn. Tham quan đảo hoặc về phòng nghỉ ngơi đều do khách mời tự quyết định.
Hôm nay Kiều Hội đi khá nhiều nên chân cô nổi mụn nước, cô định ăn cơm xong sẽ lên giường nằm.
Dù sao hành trình tại đây tận bốn ngày, ngày mai cô dậy sớm tham quan đảo là được.
Cư dân trên đảo không đông, diện tích cũng nhỏ, đại khái đi khoảng hai tiếng là có thể xem được toàn cảnh thiên nhiên nơi đây.
Sau khi rửa mặt xong Kiều Hội và anh đều leo lên giường nằm.
Hai người tắt điện, im lặng lặng nằm trên giường nghỉ ngơi.
Cơ thể Kiều Hội dính sát vào tường, không có cách nào, chiếc giường này nhỏ, hai người ngủ không được thoải mái.
Chẳng nhẽ kinh phí của chương trình lại ít ỏi như vậy? Hay là bọn họ cố ý?
Kiều Hội nhắm mắt muốn ngủ được càng nhanh càng tốt thì Từ Diệc Dương bất ngờ vươn tay ôm lấy cô.
Kiều Hội giật mình, cô vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở anh, “Từ tiên sinh, đây là nhà gỗ.”
Giữa các nhà gỗ với nhau cách nhau một khoảng nhưng hiệu quả cách âm không tốt. Nếu làm gì đó sẽ bị mọi người nghe thấy.
Dù trong phòng đã tắt đèn nhưng hiện tại mới mười giờ tối, phía ngoài vẫn còn đèn đường sáng trưng xuyên qua khe hở trong nhà chiếu vào phòng. Kiều Hội có thể mơ hồ nhìn thấy gương mặt anh.
Từ Diệc Dương cúi đầu nở nụ cười, anh hỏi lại, “Từ phu nhân, em nghĩ anh muốn làm gì?”
Còn có thể làm gì?
Kiều Hội ấp úng, mãi không trả lời được, trực tiếp đổi đề tài, “Chiếc giường này nhỏ quá, ekip chương trình thật keo kiệt.”
Từ Diệc Dương nghiêng người, kéo cô lại gần, cánh tay anh ôm chặt lấy cô. Cơ thể hai người dính sát vào nhau.
Anh dựa cằm trên đỉnh đầu cô, thở dài nói, “Như vậy tốt hơn nhiều.”
Kiều Hội không đáp lại nhưng quả thật như vậy tốt hơn nhiều.
Tuy nhiên ekip chương trình thật sự muốn cô và anh ôm nhau ngủ cả đêm? Bọn họ không phải người!
Kiều Hội bắt đầu thấy tư thế của mình không thoải mái lắm, cô điều chỉnh tư thế vươn tay ôm lấy eo anh.
Cô không còn cách nào. Hoàn cảnh đặc biệt nên cô phải làm vậy để cơ thể thấy thoải mái.
Kiều Hội dựa đầu vào ngực anh, trong bóng đêm yên tĩnh ở phía xa truyền đến tiếng nói cười vui vẻ của mọi người nhưng trong khoảnh khắc này cô chỉ nghe thấy nhịp tim vững vàng của anh.
Mỗi lúc Kiều Hội muốn xoay người nhưng lại không tiện vì mỗi khi cử động giường sẽ vang lên tiếng cót két.
Cô nhỏ giọng gọi anh, “Từ tiên sinh, anh đang ngủ à?”
Từ Diệc Dương chưa ngủ, anh nghe thấy cô hỏi thì ‘hửm’ một tiếng.
“Anh nghe thấy tiếng gì không?”
Kiều Hội ngọ nguậy người, lúc cô cử động tiếng giường kêu rõ ràng hơn.
Từ Diệc Dương nhíu mày, trực tiếp ngồi dậy xem chuyện gì xảy ra. Anh cao 1m85, trọng lượng cơ thể bình thường nhưng có vẻ động tác ngồi lên đột ngột nên chiếc giường lập tức gãy.
Chiếc giường này đã gãy rồi.
Kiều Hội chưa chuẩn bị tâm lý, cảm giác bản thân mình sẽ bị rơi xuống thì cô hô lên.
Từ Diệc Dương xoay người ôm lấy cô, đi xuống giường.
Cũng may chiếc giường này cách mặt đất không cao, dù trong nháy mắt nó sập xuống cũng không khiến cô bị thương.
Kiều Hội vẫn đang được Từ Diệc Dương ôm kiểu công chúa trong lòng, hai tay cô ôm lấy cổ anh, giọng nói đầy vẻ ngơ ngác, “Từ tiên sinh, tối nay chúng ta ngủ ở đâu đây?”
Từ Diệc Dương đặt cô xuống dưới đất, khoác áo gió, bình tĩnh nói, “Vừa khéo có thể bảo chương trình đổi cho chúng ta một chiếc giường lớn hơn.”
“Vâng!”
Từ Dịch Dương mới đi ra ngoài, hai người quay phim nghe thấy tiếng động vội chạy tới đây.
Tiếng sập giường không quá lớn cũng không quá nhỏ nhưng trong không gian yên tĩnh thì vô cùng rõ ràng.
“Tiền bối Từ, có chuyện gì vậy?”
Gương mặt Từ Diệc Dương không có biểu cảm gì nhiều, chỉ nói hai chữ, “Sập gường.”
Lúc anh nói, dường như chuyện này chẳng liên quan gì đến mình. Nhưng lại khiến hai người quay phim và người xem trực tiếp bùng nổ.
‹ Tôi có nghe nhầm không quý vị? Tai tôi có vấn đề hả? ›
‹ Khả năng cao là tôi nghe lầm, các chị em đánh cho tôi tỉnh đi! ›
‹ Không nghe nhầm đâu, rõ ràng hai chữ sập giường nha mọi người ›
‹ Mới hơn mười giờ tối, chưa gì hai người đã manh động vậy hả? ›
‹ Tôi đoán sai rồi, tôi nghĩ rằng ảnh đế Từ chưa bao giờ có scandal tình ái, vẻ mặt ôn hòa chắc là người theo hệ cao lãnh cấm dục. Ai ngờ … ›
‹ Tự dưng nhìn thắt lưng của anh trai Từ tôi lại thấy nó gợi cảm ›
‹ Tôi cứ nghĩ loại sập giường này chỉ có người trẻ trong độ tuổi hai mươi làm được. Không ngờ anh trai Từ ba mươi rồi còn mạnh như vậy? ›
‹ Không hổ danh là nam thần, tuổi tác là cái gì? Anh tôi một tối ba lần ›
‹ Không phải đâu, dựa theo tình hình này một tối mười lần ›
‹ Xem chương trình mới biết tình cảm giữa Kiều Hội và Từ Diệc Dương ổn lắm. Có lẽ fan bạn gái của anh ấy đang trốn trong nhà vệ sinh khóc ›
‹ Chắc tiểu hoan đán Chương XX cũng đang khóc thầm trong nhà vệ sinh vì vuột mất ảnh đế Từ ha ha ›
Người xem trực tiếp cực kỳ kích động. Bây giờ không ngủ gì hết! Bọn họ canh xem chương trình cả đêm!
Ai có thể ngờ bọn họ kiên trì ngồi xem đột nhiên xem được tin tức nóng hổi.
Chương trình mà phát sóng hai tư giờ bọn họ cũng nguyện ngồi xem suốt đêm.
Một đám người suy nghĩ đen tối không biết Từ Diệc Dương và Kiều Hội làm trò gì mà khiến giường sập được.
Hai anh trai quay phim tự nhiên thấy xấu hổ.
“Vậy hai người …”
Từ Diệc Dương họ nhẹ một tiếng, “Bên ekip chương trình còn giường không? Có thể đổi cho chúng tôi một chiếc giường lớn hơn.”
Anh trai quay phim chưa gặp chuyện này bao giờ, họ đâu nghĩ ngay ngày đầu tiên đã gặp sự cố, “Để chúng tôi đi hỏi đạo diễn đã.”
“Làm phiền hai người rồi.”
Hai anh trai quay phim nhìn nhau, xua tay lắc đầu với Từ Diệc Dương, “Không phiền, đây là chuyện chúng tôi phải làm.”
Lúc Từ Diệc Dương trở lại phòng, Kiều Hội đã thay quần áo.
Cô ngồi xổm bên cạnh chiếc giường nhìn nó.
Chiếc giường này hoàn toàn không cứu vãn nổi, nó bị gãy đôi, phần giữa còn có nhiều vết nứt.
Ai có thể ngờ ekip chương trình để cho họ chiếc giường chất liệu kém như này? Ban nãy ăn cơm tiền bối Lâm Mẫn Mẫn còn bảo họ có tâm, chuẩn bị chu đáo. Kiều Hội thấy không chu đáo tý nào.
Mấy khách mời khác nghe tin đã chạy đến xem náo nhiệt.
Bây giờ không còn sớm, ngoại trừ Đinh Chúc lớn tuổi nên bố con bọn họ đi ngủ sớm thì mọi người đều đến góp vui.
Tiền bối Lâm và con gái sau khi đi dạo, ăn xong bữa khuya thấy bên nhà Từ Diệc Dương đông người nên đến xem tình hình.
Trương Tiểu Hoan chạy đến trước mặt Kiều Hội hỏi, “Chị gái học bá, hai người xảy ra chuyện gì thế?”
Kiều Hội mím môi, “Tự nhiên xảy ra tình huống bất ngờ.”
Mấy vị khách mời không biết nội tình thế nào ồn ào nói chuyện cho đến khi phía chương trình cầm đệm đi tới họ mới ngừng nói chuyện.
Đạo diễn cười ngượng ngùng, “Tạm thời không có giường, hai người cố gắng ngủ trên chiếc đệm giày này một tối nhé. Chúng tôi sẽ đổi giường cho hai người vào ngày mai.”
Trần Ba năm nay ngoài bốn mươi tuổi, diện mạo được chăm sóc cẩn thận nên nhìn trẻ trung. Anh ấy mở lời hỏi, “Diệc Dương, giường nhà cậu bị sao hả?”
Đạo diễn tốt bụng giải thích hộ Từ Diệc Dương, “Không có chuyện gì đâu, chỉ là giường bị sập thôi.”
Trần Ba nhất thời không nói nên lời, anh ấy kết hôn nhiều năm như vậy chưa bao giờ sập giường.
Là anh ấy không đủ mạnh hay chất lượng giường nhà anh ấy tốt? Có lẽ nghiêng về vế sau hơn.
Hứa Duyệt dùng ánh mắt ái muội nhìn Kiều Hội. Kết hôn mười năm, từ tình yêu trở thành tình thân luôn mà cô ấy đã lâu chưa trải nghiệm cuộc sống về đêm kích tình thế này.
Tuổi trẻ đúng là tốt thật.
Kiều Hội sầu não, rõ ràng anh và cô chưa làm chuyện gì cả chỉ do chiếc giường này chất lượng kém.
Thang Mặc không phải kẻ nhiều chuyện cũng chạy đến dùng nắm đấm chạm nhẹ vào tay Từ Diệc Dương, “Cậu mạnh như vậy?”
Từ Diệc Dương có chút buồn cười. Trải nghiệm giường sập này đúng là đáng nhớ.
Có lẽ lần sau, anh sẽ cố gắng để xem giường có sập thật không?
/68
|