Edit: KateChou
(ưu việt cảm: tự cho mình hơn hẳn người khác)
Tâm tư Cố Xán Xán không giấu được ai, một khi có chuyện, cái gì cũng không thoải mái, mà khi chuyện xong xuôi, lập tức lại hoạt bát bay nhảy.
Người môi giới trước đó lại gọi điện thoại hối thúc Cố Xán Xán, “Chị Cố, chị xem xét căn nhà kia thế nào rồi? Còn có người khác cũng chuẩn bị đặt lễ đính hôn, nhưng vì đặc biệt thích hợp với chị nên tôi ưu tiên cho chị trước, chị nếu quyết định mua, tôi lập tức từ chối người kia.”
“Không việc gì, anh để lại cho họ đi.”
Người môi giới vừa nghe cảm thấy không đúng a, lúc trước vị khách này cảm giác chỉ cần áp chế, tiếp cận là có thể nắm chắc trong tay, hiện tại đây là cái tình huống gì vậy?
Hay là bị mình dồn ép quá, vì thế giọng nói nhỏ nhẹ hơn, khen căn nhà đó lần nữa, lại nghe thấy đối phương đùng đùng đem mình ra trách mắng.
Người môi giới mạc danh kì diệu, tự mình biết cũng không nhiều, bị mắng đến vã mồ hôi, đầu óc hồ đồ, xấu hổ hỏi, “Chị Cố, chị làm sao mà biết được rõ ràng như vậy?”
“Tiểu Ngô, uổng công anh đã làm nghề này ba năm, còn không bằng một người mới, lần sau anh giới thiệu nhà ở cho tôi, tốt nhất phải hiểu biết rõ ràng một chút.” Cố Xán Xán bất mãn nói.
Bên kia Tiểu Ngô lại càng không hiểu ra sao, nhà vốn là anh chịu trách nhiệm, chìa khóa trong tay anh, lại không có người môi giới khác tiếp xúc qua chủ nhà, sao lại nắm rõ hơn mình được.
Hay là chủ nhà bên kia lại ủy thác cho người khác, anh thật sự không cam lòng, thịt đến trước mắt còn bay mất, chủ nhà đã ủy thác toàn bộ, chỉ cần cầm trên tay 50 vạn, chị Cố này bắt đầu đã trả giá 52 vạn, chính mình kiên trì giữ giá 55 vạn, nói nhiều nhất chỉ có thể giảm thành 54 vạn, nhưng không nghĩ đến bây giờ lại từ bỏ.
Chủ nhà đang ở nước ngoài, nhận điện thoại, nổi trận lôi đình, “Nạp Ni! Cái nhà kia của tôi lại bị phá bỏ và yêu cầu dời đi nơi khác? Lúc trước thời điểm lão Lưu bán cho tôi không nói qua chuyện này.”
Từ đó, Tiểu Ngô không còn dám giới thiệu nhà cho Cố Xán Xán nữa, rốt cuộc cảm thấy được nói không chừng cô có người quen làm ở cục bất động sản. Nói giỡn, chủ nhà còn không biết tin này, bọn họ lại biết, mình còn bán nhà cho cô ấy thế nào được!
Cô nói cái gì mà người mới, khẳng định là nói bừa, người mới mà biết nhiều như vậy, anh có thể ngồi bằng đầu a!
Và giờ phút này, người mới vào nghề môi giới kia trong miệng Cố Xán Xán đang rất hài lòng vui sướng, bởi vì Cố Xán Xán nói cảm ơn, chuẩn bị mời anh đi ăn cơm.
Đây chính là lần đâu tiên hai người hẹn gặp nhau ngoài việc đi xem nhà.
Cố Xán Xán hẹn Mã Liệt đi ăn bò bít tết, bởi vì đây là cửa hàng tốt nhất cô từng ăn qua.
Có đôi kia lựa chọn rất khó, bỏ đi cũng rất khó, nhưng là trên đường đời, không thể tất cả đều có được, chỉ có thể chọn lọc, Tiểu Mã chẳng khác nào giúp cô một đại ân, Cố Xán Xán quyết định xong, buổi tối ngủ cũng rất ngon, cảm thấy mình dạo gần đây quả thực áp lực lớn, lúc đầu là bị Triệu Hoa chọc tức muốn mua nhà cho chính mình, sau lại hơi ép buộc mình, nhất định phải mua được một cái nhà, làm cho mình cũng khẩn trương như vậy, tâm tình không tốt tất nhiên cần phải điều chỉnh, nếu không bên này nhà không vừa ý, bên kia làm việc cũng không tốt, hai đầu đều không ổn.
Mã Liệt tan tầm về đến nhà, gương mặt tưởi cười, lúc chào hỏi với ba mình cũng cười hì hì, nhìn thấy ba đang tưới hoa trong sân, rất thành khẩn nói, “Ba, để con giúp ba!”
Mã Văn Hùng nháy mắt lệ tuôn, con trai a, lần trước con đem cực phẩm Mộc lan của ba tưới cho thối rữa, ba đã nhẫn nhịn con thật lâu, con còn… Chờ đến lúc con cưới vợ về nhà, xem ba không thể không lấy dép lê đánh con!
Vừa nghĩ, vừa nghẹn khuất đưa bình nước cho anh.
Mã Liệt tưới hết sức nghiêm túc, vẫn tưới, tiếp tục tưới, nhìn thấy hoa lan kia ngây ngô cười…
“Anh cười ngây ngô gì vậy? Gọi món a!” Cố Xán Xán có hơi không biết nói sao, lần trước trong điện thoại nghe được thanh âm của anh lại cảm thấy mạnh mẽ vang dội rất có khí thế, nhất định là ảo giác, ảo giác.
“Ưu tiên phụ nữ, Xán Xán, em gọi trước đi.” Mã Liệt tâm tình tốt đưa thực đơn cho cô.
Cố Xán Xán đã có thói quen ăn bít tết chín toàn bộ, cả mảng thịt ăn rất ngon, không thích lúc cắt thịt còn thấy máu, đương nhiên gọi món như cũ.
Mã Liệt đặc biệt nhanh nhẹn mở miệng nói, “Vậy vui lòng cho tôi ba phần bittết.”
Anh vóc dáng lớn, mỗi ngày việc cũng nhiều, tuy hôm nay là thứ sáu, nửa ngày buổi sáng còn đến công ty xử lý rất nhiều việc, cho nên sức ăn cũng rất lớn.
Kỳ thực Cố Xán Xán mỗi lần đến, cũng hiểu được miếng thịt bò nho nhỏ kia ăn không đủ no, rất muốn gọi hai phần, bất quá cảm thấy như vậy khác người, quả nhiên lúc Mã Liệt gọi ba phần, ánh mắt người phục vụ nâng nâng, tuy rằng che giấu rất tốt, nhưng vẫn là có một tia cười nhạo.
Cố Xán Xán là người nhanh nhẹn, đây là cô mời khách, rất tự nhiên sẵn lòng không hà tiện chút tiền đó, trái lại còn đùa, “Tiểu Mã anh rất có khí chất ông chủ a! Tôi lúc trước nghĩ, chờ tôi có tiền, mua bittết một lần hai phần, ăn một phần, mang về một phần.”
Trước kia nghe người khác nói anh ông chủ, Mã Liệt đều cảm thấy là cười nhạo mình, dù sao nhà anh giàu, nhưng căn cơ nghèo khó, cùng với vài đại gia khác bất đồng, từng ngày trong cuộc sống cũng bình dị, nhưng giờ phút này nhìn Cố Xán Xán cười tủm tỉm nói mình là ông chủ, lại có một cảm giác tự hào.
“Nếu không lần sau tôi mời em, chúng ta gọi bốn phần, tôi hai phần, em hai phần.” Mã Liệt cười nói, vừa nói vừa thấy mình lanh trí quá, đã đưa ra lời mời lần sau.
Cố Xán Xán nghe Tiểu Mã nói như vậy, cười đến khom khom thắt lưng, ngoắc ngón tay, gọi Mã Liệt kề lại gần, ghé vào lỗ tai anh nhỏ giọng nói, “Vừa rồi lúc anh gọi ba phần thịt bò, người phục vụ kia đã bĩu môi, lần sau nếu gọi bốn phần, người ta nhất định sẽ đặc biệt khinh bỉ anh.”
Mã Liệt cảm thấy hơi thở ấm áp cách mình rất gần, nhất thời tim đập nhanh hơn một chút, không biết ra sao, còn chưa kịp phản ứng đã nhìn thấy Cố Xán Xán cười tủm tỉm ngồi lại vị trí, thời điểm cô cười lộ ra răng khểnh, đặc biệt đáng yêu.
Cố Xán Xán không nghĩ nhiều như vậy, cô ở đại học thầm mến nam sinh kia, cũng giống như Tiểu Mã, dáng người cao lớn, lúc không cười rất nghiêm túc, cười rộ lên có chút chất phác, bất đắc dĩ bị cô tiến công chiếm đóng thành bạn thân, bây giờ kết hôn đã lâu, cô còn giúp đi rước dâu.
Cô nàng nam tính không có duyên với nam nhân, nam nhân đều thành bạn thân. Theo bản năng, Cố Xán Xán cũng để Tiểu Mã trở thành loại này, huống hồ cô vừa mới chia tay Triệu Hoa, ức chế cỡ nào cũng không muốn tìm bạn trai nhanh như vậy.
Cứ như thế, ăn với nhau rất tự nhiên, mở miệng ngậm miệng, Tiểu Mã Tiểu Mã, Mã Liệt cũng vui vẻ cười ha hả, hơn nữa Mã Liệt rất dễ cười, Cố Xán Xán tùy tiện kể chuyện tiếu lâm, anh liền cười không ngừng, Cố Xán Xán cảm giác rất có thành tựu a, trước kia cô kể chuyện cười đến lúc tạm biệt mọi người cũng không cười nha.
“Tôi cũng kể chuyện cười cho em nghe, có lần tôi đến đây ăn cơm, bỗng nhiên trước mặt bay đến một miếng thịt, tiếp theo có một cô gái hướng đến đây, nói là thịt bò của cô ấy, nói xong dùng dao nĩa đâm vào miếng thịt, lại đâm rất chuẩn, giống như cao thủ võ lâm, em xem có phải rất buồn cười hay không?” Mã Liệt nói xong còn tự mình cười ha ha.
Mà Cố Xán Xán đối diện, vẻ mặt lại ngẩn ra!
“Không buồn cười sao? Đây tuyệt đối là chuyện người thật việc thật! Cách đây không lâu đâu!”
Cố Xán Xán một đầu hắc tuyến (/ □ ), người kia Tiểu Mã nói chắc không phải là mình đi!
“Có người trời sinh khí lực khá lớn, có gì buồn cười đâu.” Cố Xán Xán vẻ mặt nghiêm chỉnh, nghĩ thầm, ngàn vạn lần đừng nhận ra tôi, rất囧.
“Cũng đúng, mẹ tôi vóc dáng cũng nhỏ như em vậy, sức lực lại kinh người, có lần đến nhà người khác, một tay đã đem bộ trà cụ bằng gỗ nhà người ta đập vỡ nát.” Mã Liệt nói với vẻ mặt sùng bái, nhà anh, anh và ba mình thoạt nhìn dáng người đều lớn, trên thực tế tính cách ôn hòa, mà mẹ anh vóc dáng nho nhỏ, lại có sức bạo phát rất lớn nha.
“Nhìn không ra, bác gái cư nhiên là võ lâm cao thủ, lần sau có cơ hội nhất định phải gặp gỡ!” Cố Xán Xán không nghe nhắc đến “cô gái kia” nữa nên an tâm rất nhiều, lại tiến vào tiết tấu trò chuyện vui vẻ.
Vừa nghe Xán Xán muốn gặp mẹ mình, Mã Liệt nội tâm rất kích động lại khẩn trương, mẹ chồng xấu cũng phải gặp con dâu a, tính tình kia của mẹ anh, không được, không thể nhanh như vậy đã sắp xếp gặp mặt, nếu dọa cô gái nhỏ này sợ sẽ không tốt lắm, trong mắt Mã Liệt, Cố Xán Xán nhỏ xinh yếu đuối, tuyệt đối không phải là đối thủ của mẹ anh.
Nhớ lại, vợ trước của anh vóc dáng cũng cao lớn, một thước bảy, nhưng vợ trước và người đàn ông kia, hai người đều bị mẹ mình đánh cho mặt mũi bầm dập không còn sức đánh trả, bây giờ nhớ đến lại có cảm giác rất hỉ cảm.
Hai người tán gẫu thật vui vẻ, hoàn toàn không phát hiện Hoàng Tiểu Phỉ và Triệu Hoa cách đó không xa.
Triệu Hoa thích ăn bit tết, dẫn Hoàng Tiểu Phỉ đến đây là chuyện hoàn toàn bình thường, nhưng không nghĩ lại gặp Cố Xán Xán và người đàn ông khác, hai người nói chuyện vui vẻ, vô cùng thân mật, Triệu Hoa vô tình nhìn thấy, nhất thời sắc mặt biến đổi.
Làm bạn trai trước, Triệu Hoa tự nhiên rất không thoải mái, anh nghĩ Cố Xán Xán chia tay với mình hẳn là phải thương tâm khổ sở mới đúng, nhưng không nghĩ bây giờ bộ dạng so với trước kia còn đẹp ra, lập tức liền cám dỗ người đàn ông khác, hơn nữa người kia thoạt nhìn so với mình còn tốt hơn, một thân tây trang, thần sắc rất có khí thế.
Hoàng Tiểu Phỉ do ngồi đưa lưng lại, không nhìn thấy Cố Xán Xán, chỉ thấy sắc mặt Triệu Hoa không ổn, nhìn lại, mới phát hiện Cố Xán Xán cùng một người đàn ông.
Người kia trông đẹp hơn Triệu Hoa, rất có khí chất, hơn nữa vóc dáng cũng lớn, nhưng nhìn có chút quen mắt, trước tiên, Hoàng Tiểu Phỉ có suy nghĩ giống như Triệu Hoa, chỉ cảm thấy Cố Xán Xán hèn hạ như vậy, đi cám dỗ một soái ca, khó trách tinh thần lại tốt hơn hẳn.
Nhưng nhìn lại, chợt nhớ đến, đây không phải là người môi giới mà giữa trưa hôm đó Cố Xán Xán nói đến sao, các cô làm cho trang web môi giới hôn nhân, nhất định trí nhớ phải tốt, nhớ rõ được gương mặt người khác.
Nhìn thấy Triệu Hoa vẻ mặt lo lắng ngồi không yên, Hoàng Tiểu Phỉ không khỏi đâm một câu, “Sao rồi, nhìn thấy người ta có bạn trai mới, ghen tị?”
Triệu Hoa đang mất hứng, đàn ông đều có tật xấu, cho dù mình đã từ bỏ, cũng không thể chịu được người khác chiếm tiện nghi. Ngoài miệng lại nói, “Sao có thể, anh có em như vậy là đủ rồi, nhưng anh và Cố Xán Xán quen nhau hai năm, cũng không phát hiện cô ấy quen người này, nhìn rất lạ mắt, vừa thấy đã biết không phải người tốt, anh sợ Xán Xán bị lừa, em cũng biết, cô ấy hơi ngây thơ, không thông minh được như em.”
Lời này nói một cách đường hoàng, nhưng trong lòng không thoải mái, đàn ông đều như vậy, nếu bạn gái trước tìm được người đàn ông có điều kiện tốt hơn mình, nhất định sẽ hối hận, nếu cô ấy quen người không bằng mình, sẽ dào dạt đắc ý cảm thấy mình rất tốt!
Hoàng Tiểu Phỉ gặp gỡ nhiều nam nhân, trong lòng hiểu rõ, nhưng trên mặt không vạch trần, cười mỉm giải thích, “Người kia chính là người môi giới dẫn cô ấy đi xem nhà, không thể tưởng được hai người ấy tiến triển nhanh như vậy, còn không phải anh làm hại, cô ấy bây giờ lại tìm được một bạn trai làm môi giới nhà đất sao.”
Quả nhiên Triệu Hoa nghe Hoàng Tiểu Phỉ nói như vậy, sống lưng lập tức thẳng, nhất thời cảm thấy được chính mình vạn người mê!
“Ai, Xán Xán cũng thật là, tính tình cũng rất cương, đáng tiếc tình cảm là không thể miễn cưỡng, bây giờ cô ấy đoán chừng hận chết anh, em và cô ấy là đồng nghiệp, có cơ hội giúp anh khuyên nhủ cô ấy đi.”
“Được rồi, anh Hoa, việc anh giao em nhất định sẽ làm, tuy Xán Xán hiểu lầm em sâu sắc, nhưng bọn em dù sao cũng là đồng nghiệp, không thể ngồi yên không để ý đến.” Hoàng Tiểu Phỉ mở miệng đáp ứng.
(ưu việt cảm: tự cho mình hơn hẳn người khác)
Tâm tư Cố Xán Xán không giấu được ai, một khi có chuyện, cái gì cũng không thoải mái, mà khi chuyện xong xuôi, lập tức lại hoạt bát bay nhảy.
Người môi giới trước đó lại gọi điện thoại hối thúc Cố Xán Xán, “Chị Cố, chị xem xét căn nhà kia thế nào rồi? Còn có người khác cũng chuẩn bị đặt lễ đính hôn, nhưng vì đặc biệt thích hợp với chị nên tôi ưu tiên cho chị trước, chị nếu quyết định mua, tôi lập tức từ chối người kia.”
“Không việc gì, anh để lại cho họ đi.”
Người môi giới vừa nghe cảm thấy không đúng a, lúc trước vị khách này cảm giác chỉ cần áp chế, tiếp cận là có thể nắm chắc trong tay, hiện tại đây là cái tình huống gì vậy?
Hay là bị mình dồn ép quá, vì thế giọng nói nhỏ nhẹ hơn, khen căn nhà đó lần nữa, lại nghe thấy đối phương đùng đùng đem mình ra trách mắng.
Người môi giới mạc danh kì diệu, tự mình biết cũng không nhiều, bị mắng đến vã mồ hôi, đầu óc hồ đồ, xấu hổ hỏi, “Chị Cố, chị làm sao mà biết được rõ ràng như vậy?”
“Tiểu Ngô, uổng công anh đã làm nghề này ba năm, còn không bằng một người mới, lần sau anh giới thiệu nhà ở cho tôi, tốt nhất phải hiểu biết rõ ràng một chút.” Cố Xán Xán bất mãn nói.
Bên kia Tiểu Ngô lại càng không hiểu ra sao, nhà vốn là anh chịu trách nhiệm, chìa khóa trong tay anh, lại không có người môi giới khác tiếp xúc qua chủ nhà, sao lại nắm rõ hơn mình được.
Hay là chủ nhà bên kia lại ủy thác cho người khác, anh thật sự không cam lòng, thịt đến trước mắt còn bay mất, chủ nhà đã ủy thác toàn bộ, chỉ cần cầm trên tay 50 vạn, chị Cố này bắt đầu đã trả giá 52 vạn, chính mình kiên trì giữ giá 55 vạn, nói nhiều nhất chỉ có thể giảm thành 54 vạn, nhưng không nghĩ đến bây giờ lại từ bỏ.
Chủ nhà đang ở nước ngoài, nhận điện thoại, nổi trận lôi đình, “Nạp Ni! Cái nhà kia của tôi lại bị phá bỏ và yêu cầu dời đi nơi khác? Lúc trước thời điểm lão Lưu bán cho tôi không nói qua chuyện này.”
Từ đó, Tiểu Ngô không còn dám giới thiệu nhà cho Cố Xán Xán nữa, rốt cuộc cảm thấy được nói không chừng cô có người quen làm ở cục bất động sản. Nói giỡn, chủ nhà còn không biết tin này, bọn họ lại biết, mình còn bán nhà cho cô ấy thế nào được!
Cô nói cái gì mà người mới, khẳng định là nói bừa, người mới mà biết nhiều như vậy, anh có thể ngồi bằng đầu a!
Và giờ phút này, người mới vào nghề môi giới kia trong miệng Cố Xán Xán đang rất hài lòng vui sướng, bởi vì Cố Xán Xán nói cảm ơn, chuẩn bị mời anh đi ăn cơm.
Đây chính là lần đâu tiên hai người hẹn gặp nhau ngoài việc đi xem nhà.
Cố Xán Xán hẹn Mã Liệt đi ăn bò bít tết, bởi vì đây là cửa hàng tốt nhất cô từng ăn qua.
Có đôi kia lựa chọn rất khó, bỏ đi cũng rất khó, nhưng là trên đường đời, không thể tất cả đều có được, chỉ có thể chọn lọc, Tiểu Mã chẳng khác nào giúp cô một đại ân, Cố Xán Xán quyết định xong, buổi tối ngủ cũng rất ngon, cảm thấy mình dạo gần đây quả thực áp lực lớn, lúc đầu là bị Triệu Hoa chọc tức muốn mua nhà cho chính mình, sau lại hơi ép buộc mình, nhất định phải mua được một cái nhà, làm cho mình cũng khẩn trương như vậy, tâm tình không tốt tất nhiên cần phải điều chỉnh, nếu không bên này nhà không vừa ý, bên kia làm việc cũng không tốt, hai đầu đều không ổn.
Mã Liệt tan tầm về đến nhà, gương mặt tưởi cười, lúc chào hỏi với ba mình cũng cười hì hì, nhìn thấy ba đang tưới hoa trong sân, rất thành khẩn nói, “Ba, để con giúp ba!”
Mã Văn Hùng nháy mắt lệ tuôn, con trai a, lần trước con đem cực phẩm Mộc lan của ba tưới cho thối rữa, ba đã nhẫn nhịn con thật lâu, con còn… Chờ đến lúc con cưới vợ về nhà, xem ba không thể không lấy dép lê đánh con!
Vừa nghĩ, vừa nghẹn khuất đưa bình nước cho anh.
Mã Liệt tưới hết sức nghiêm túc, vẫn tưới, tiếp tục tưới, nhìn thấy hoa lan kia ngây ngô cười…
“Anh cười ngây ngô gì vậy? Gọi món a!” Cố Xán Xán có hơi không biết nói sao, lần trước trong điện thoại nghe được thanh âm của anh lại cảm thấy mạnh mẽ vang dội rất có khí thế, nhất định là ảo giác, ảo giác.
“Ưu tiên phụ nữ, Xán Xán, em gọi trước đi.” Mã Liệt tâm tình tốt đưa thực đơn cho cô.
Cố Xán Xán đã có thói quen ăn bít tết chín toàn bộ, cả mảng thịt ăn rất ngon, không thích lúc cắt thịt còn thấy máu, đương nhiên gọi món như cũ.
Mã Liệt đặc biệt nhanh nhẹn mở miệng nói, “Vậy vui lòng cho tôi ba phần bittết.”
Anh vóc dáng lớn, mỗi ngày việc cũng nhiều, tuy hôm nay là thứ sáu, nửa ngày buổi sáng còn đến công ty xử lý rất nhiều việc, cho nên sức ăn cũng rất lớn.
Kỳ thực Cố Xán Xán mỗi lần đến, cũng hiểu được miếng thịt bò nho nhỏ kia ăn không đủ no, rất muốn gọi hai phần, bất quá cảm thấy như vậy khác người, quả nhiên lúc Mã Liệt gọi ba phần, ánh mắt người phục vụ nâng nâng, tuy rằng che giấu rất tốt, nhưng vẫn là có một tia cười nhạo.
Cố Xán Xán là người nhanh nhẹn, đây là cô mời khách, rất tự nhiên sẵn lòng không hà tiện chút tiền đó, trái lại còn đùa, “Tiểu Mã anh rất có khí chất ông chủ a! Tôi lúc trước nghĩ, chờ tôi có tiền, mua bittết một lần hai phần, ăn một phần, mang về một phần.”
Trước kia nghe người khác nói anh ông chủ, Mã Liệt đều cảm thấy là cười nhạo mình, dù sao nhà anh giàu, nhưng căn cơ nghèo khó, cùng với vài đại gia khác bất đồng, từng ngày trong cuộc sống cũng bình dị, nhưng giờ phút này nhìn Cố Xán Xán cười tủm tỉm nói mình là ông chủ, lại có một cảm giác tự hào.
“Nếu không lần sau tôi mời em, chúng ta gọi bốn phần, tôi hai phần, em hai phần.” Mã Liệt cười nói, vừa nói vừa thấy mình lanh trí quá, đã đưa ra lời mời lần sau.
Cố Xán Xán nghe Tiểu Mã nói như vậy, cười đến khom khom thắt lưng, ngoắc ngón tay, gọi Mã Liệt kề lại gần, ghé vào lỗ tai anh nhỏ giọng nói, “Vừa rồi lúc anh gọi ba phần thịt bò, người phục vụ kia đã bĩu môi, lần sau nếu gọi bốn phần, người ta nhất định sẽ đặc biệt khinh bỉ anh.”
Mã Liệt cảm thấy hơi thở ấm áp cách mình rất gần, nhất thời tim đập nhanh hơn một chút, không biết ra sao, còn chưa kịp phản ứng đã nhìn thấy Cố Xán Xán cười tủm tỉm ngồi lại vị trí, thời điểm cô cười lộ ra răng khểnh, đặc biệt đáng yêu.
Cố Xán Xán không nghĩ nhiều như vậy, cô ở đại học thầm mến nam sinh kia, cũng giống như Tiểu Mã, dáng người cao lớn, lúc không cười rất nghiêm túc, cười rộ lên có chút chất phác, bất đắc dĩ bị cô tiến công chiếm đóng thành bạn thân, bây giờ kết hôn đã lâu, cô còn giúp đi rước dâu.
Cô nàng nam tính không có duyên với nam nhân, nam nhân đều thành bạn thân. Theo bản năng, Cố Xán Xán cũng để Tiểu Mã trở thành loại này, huống hồ cô vừa mới chia tay Triệu Hoa, ức chế cỡ nào cũng không muốn tìm bạn trai nhanh như vậy.
Cứ như thế, ăn với nhau rất tự nhiên, mở miệng ngậm miệng, Tiểu Mã Tiểu Mã, Mã Liệt cũng vui vẻ cười ha hả, hơn nữa Mã Liệt rất dễ cười, Cố Xán Xán tùy tiện kể chuyện tiếu lâm, anh liền cười không ngừng, Cố Xán Xán cảm giác rất có thành tựu a, trước kia cô kể chuyện cười đến lúc tạm biệt mọi người cũng không cười nha.
“Tôi cũng kể chuyện cười cho em nghe, có lần tôi đến đây ăn cơm, bỗng nhiên trước mặt bay đến một miếng thịt, tiếp theo có một cô gái hướng đến đây, nói là thịt bò của cô ấy, nói xong dùng dao nĩa đâm vào miếng thịt, lại đâm rất chuẩn, giống như cao thủ võ lâm, em xem có phải rất buồn cười hay không?” Mã Liệt nói xong còn tự mình cười ha ha.
Mà Cố Xán Xán đối diện, vẻ mặt lại ngẩn ra!
“Không buồn cười sao? Đây tuyệt đối là chuyện người thật việc thật! Cách đây không lâu đâu!”
Cố Xán Xán một đầu hắc tuyến (/ □ ), người kia Tiểu Mã nói chắc không phải là mình đi!
“Có người trời sinh khí lực khá lớn, có gì buồn cười đâu.” Cố Xán Xán vẻ mặt nghiêm chỉnh, nghĩ thầm, ngàn vạn lần đừng nhận ra tôi, rất囧.
“Cũng đúng, mẹ tôi vóc dáng cũng nhỏ như em vậy, sức lực lại kinh người, có lần đến nhà người khác, một tay đã đem bộ trà cụ bằng gỗ nhà người ta đập vỡ nát.” Mã Liệt nói với vẻ mặt sùng bái, nhà anh, anh và ba mình thoạt nhìn dáng người đều lớn, trên thực tế tính cách ôn hòa, mà mẹ anh vóc dáng nho nhỏ, lại có sức bạo phát rất lớn nha.
“Nhìn không ra, bác gái cư nhiên là võ lâm cao thủ, lần sau có cơ hội nhất định phải gặp gỡ!” Cố Xán Xán không nghe nhắc đến “cô gái kia” nữa nên an tâm rất nhiều, lại tiến vào tiết tấu trò chuyện vui vẻ.
Vừa nghe Xán Xán muốn gặp mẹ mình, Mã Liệt nội tâm rất kích động lại khẩn trương, mẹ chồng xấu cũng phải gặp con dâu a, tính tình kia của mẹ anh, không được, không thể nhanh như vậy đã sắp xếp gặp mặt, nếu dọa cô gái nhỏ này sợ sẽ không tốt lắm, trong mắt Mã Liệt, Cố Xán Xán nhỏ xinh yếu đuối, tuyệt đối không phải là đối thủ của mẹ anh.
Nhớ lại, vợ trước của anh vóc dáng cũng cao lớn, một thước bảy, nhưng vợ trước và người đàn ông kia, hai người đều bị mẹ mình đánh cho mặt mũi bầm dập không còn sức đánh trả, bây giờ nhớ đến lại có cảm giác rất hỉ cảm.
Hai người tán gẫu thật vui vẻ, hoàn toàn không phát hiện Hoàng Tiểu Phỉ và Triệu Hoa cách đó không xa.
Triệu Hoa thích ăn bit tết, dẫn Hoàng Tiểu Phỉ đến đây là chuyện hoàn toàn bình thường, nhưng không nghĩ lại gặp Cố Xán Xán và người đàn ông khác, hai người nói chuyện vui vẻ, vô cùng thân mật, Triệu Hoa vô tình nhìn thấy, nhất thời sắc mặt biến đổi.
Làm bạn trai trước, Triệu Hoa tự nhiên rất không thoải mái, anh nghĩ Cố Xán Xán chia tay với mình hẳn là phải thương tâm khổ sở mới đúng, nhưng không nghĩ bây giờ bộ dạng so với trước kia còn đẹp ra, lập tức liền cám dỗ người đàn ông khác, hơn nữa người kia thoạt nhìn so với mình còn tốt hơn, một thân tây trang, thần sắc rất có khí thế.
Hoàng Tiểu Phỉ do ngồi đưa lưng lại, không nhìn thấy Cố Xán Xán, chỉ thấy sắc mặt Triệu Hoa không ổn, nhìn lại, mới phát hiện Cố Xán Xán cùng một người đàn ông.
Người kia trông đẹp hơn Triệu Hoa, rất có khí chất, hơn nữa vóc dáng cũng lớn, nhưng nhìn có chút quen mắt, trước tiên, Hoàng Tiểu Phỉ có suy nghĩ giống như Triệu Hoa, chỉ cảm thấy Cố Xán Xán hèn hạ như vậy, đi cám dỗ một soái ca, khó trách tinh thần lại tốt hơn hẳn.
Nhưng nhìn lại, chợt nhớ đến, đây không phải là người môi giới mà giữa trưa hôm đó Cố Xán Xán nói đến sao, các cô làm cho trang web môi giới hôn nhân, nhất định trí nhớ phải tốt, nhớ rõ được gương mặt người khác.
Nhìn thấy Triệu Hoa vẻ mặt lo lắng ngồi không yên, Hoàng Tiểu Phỉ không khỏi đâm một câu, “Sao rồi, nhìn thấy người ta có bạn trai mới, ghen tị?”
Triệu Hoa đang mất hứng, đàn ông đều có tật xấu, cho dù mình đã từ bỏ, cũng không thể chịu được người khác chiếm tiện nghi. Ngoài miệng lại nói, “Sao có thể, anh có em như vậy là đủ rồi, nhưng anh và Cố Xán Xán quen nhau hai năm, cũng không phát hiện cô ấy quen người này, nhìn rất lạ mắt, vừa thấy đã biết không phải người tốt, anh sợ Xán Xán bị lừa, em cũng biết, cô ấy hơi ngây thơ, không thông minh được như em.”
Lời này nói một cách đường hoàng, nhưng trong lòng không thoải mái, đàn ông đều như vậy, nếu bạn gái trước tìm được người đàn ông có điều kiện tốt hơn mình, nhất định sẽ hối hận, nếu cô ấy quen người không bằng mình, sẽ dào dạt đắc ý cảm thấy mình rất tốt!
Hoàng Tiểu Phỉ gặp gỡ nhiều nam nhân, trong lòng hiểu rõ, nhưng trên mặt không vạch trần, cười mỉm giải thích, “Người kia chính là người môi giới dẫn cô ấy đi xem nhà, không thể tưởng được hai người ấy tiến triển nhanh như vậy, còn không phải anh làm hại, cô ấy bây giờ lại tìm được một bạn trai làm môi giới nhà đất sao.”
Quả nhiên Triệu Hoa nghe Hoàng Tiểu Phỉ nói như vậy, sống lưng lập tức thẳng, nhất thời cảm thấy được chính mình vạn người mê!
“Ai, Xán Xán cũng thật là, tính tình cũng rất cương, đáng tiếc tình cảm là không thể miễn cưỡng, bây giờ cô ấy đoán chừng hận chết anh, em và cô ấy là đồng nghiệp, có cơ hội giúp anh khuyên nhủ cô ấy đi.”
“Được rồi, anh Hoa, việc anh giao em nhất định sẽ làm, tuy Xán Xán hiểu lầm em sâu sắc, nhưng bọn em dù sao cũng là đồng nghiệp, không thể ngồi yên không để ý đến.” Hoàng Tiểu Phỉ mở miệng đáp ứng.
/64
|