Người Vợ Thay Thế

Chương 31: Oan gia gặp gỡ

/84


Long Ngạo Phỉ dẫn theo Từ Tây Bác lái xe về tới khu nhà nhỏ. Đột nhiên bên cạnh có một đứa trẻ từ bụi cỏ chạy ra. Long Ngạo Phỉ vội vàng đổi hướng, tránh khỏi đứa trẻ, nhưng lại trúng một cô gái.

“A…………” Trịnh Vũ Văn mới từ cửa hàng phía trước đi tới, liền thấy một chiếc xe chạy về phía cô, dọa cô hoảng hốt khiến gương mặt đẹp biến sắc kêu lớn.

“Ngạo Phỉ, mau phanh lại.” Từ Tây Bác ngồi một bên vội vàng kêu lên. Thực may mắn xe đã dừng lại ở trước mặt cô ấy. Long Ngạo Phỉ và Từ Tây Bác đều nhẹ nhàng thở ra.

Trịnh Vũ Văn mở mắt thật lớn, vỗ vỗ trái tim vẫn còn đang đập thình thịch của mình, nhìn thấy chiếc xe trước mặt, nổi giận đùng đùng, chạy tới: “Anh lái xe kiểu gì vậy? Có biết lái xe hay không? Không biết lái thì đừng lái, đừng đem tính mạng của người khác ra đùa giỡn.”

Vừa định xuống xe để hỏi thăm, Long Ngạo Phỉ liền bị cô mắng đến ngây ngẩn cả người. Cô gái này cũng mạnh mẽ quá đi.

“Cô đủ rồi nha, không phải người ta chưa đụng vào cô sao? Lớn lên xinh đẹp như thế sao lại giống như người đàn bà chanh chua quá vậy.” Từ Tây Bác ở bên nhịn không được xuống xe, không khách sáo nói

“Trông anh như quái vật ấy, chưa đụng tới , nếu đụng tới không phải tiêu rồi sao? ” Trịnh Vũ Văn nói châm chọc. Con bà nó, thiệt là khiến cô tức chết mà.

“Được rồi, Tây Bác, đừng nói nữa.” Từ Tây Bác vừa muốn nói chuyện đã bị Long Ngạo Phỉ giữ chặt lại, lặng lẽ ghé vào lỗ tai anh nói: “Nhớ kỹ, người đàn ông tốt không đấu cùng phụ nữ , nếu không người bị hại chính là cậu. Đừng trách mình không nhắc nhở cậu”.

“Vị tiểu thư này thật sự xin lỗi. Lần sau tôi nhất định sẽ chú ý.” Long Ngạo Phỉ khách sáo chào hỏi.

“Như vậy còn nghe được, không đến nỗi tệ lắm. Quên đi, không so đo với anh.” Trịnh Vũ Văn trừng mắt liếc Từ Tây Bác đang đứng bên cạnh, ngẩng đầu, ưỡn ngực đi qua trước mặt anh.

“Thật chưa thấy qua người phụ nữ nào như vậy.” Từ Tây Bác tức giận, nhìn theo bóng dáng cô.

“Cậu cũng chưa từng gặp qua nhiều phụ nữ. Mình đậu xe xong rồi cùng nhau đi lên, không thì Tư Dĩnh chờ sốt ruột.” Long Ngạo Phỉ nói xong liền dừng xe lại.

“Mị lực của tình yêu thật không thể coi thường được. Nếu trước kia cùng người khác cãi nhau thì khẳng định người khuyên can Ngạo Phỉ chính là mình. Hôm nay lại đảo vị trí .” Từ Tây Bác lẩm bẩm.

Đinh linh linh, đinh linh linh. Chuông cửa vang, Đới Tư Dĩnh vội vàng chạy ra mở cửa, thấy Long Ngạo Phỉ cùng Từ Tây Bác thì cười ngọt ngào: “Phỉ, anh đã trở lại. Từ Tây Bác, anh cũng đến chơi?”

“Không chào đón anh tới sao?” Từ Tây Bác cố ý hỏi.

“Nếu nói em không chào đón thì anh đi đi. Dù sao cũng nói em không hoan nghênh anh rồi.” Đới Tư Dĩnh tâm tình tốt, cũng vui đùa

“Đương nhiên là không đi.” Từ Tây Bác nói xong, tự nhiên đi vào trong nhà.

“Em yêu, có mệt không.” Long Ngạo Phỉ ôm lấy cô một chút, hôn một cái.

“Phỉ, mau thả em ra. Đừng có không biết xấu hổ như vậy được không, Tây Bác còn ở đây mà.” Đới Tư Dĩnh giãy giụa, anh cũng không nhìn xem đang ở trong tình cảnh nào sao.

“Tốt thôi, anh buông tha em nhưng buổi tối thì không thể tha cho em .” Long Ngạo Phỉ nói nhẹ nhàng bên tai cô, buông cô ra rồi đi vào trong nhà.

Đới Tư Dĩnh thẹn thùng nhìn anh, một chút biện pháp đối phó với anh đều không có.

“Tư Dĩnh, bạn của em đâu, còn chưa tới sao?”. Long Ngạo Phỉ thấy trong phòng không có người lạ.

“Đến rồi, nhưng cô ấy đi mua một vài thứ này nọ. Lập tức sẽ xuất hiện.”



“Tư Dĩnh, mình đã trở về.” Người Trịnh Vũ Văn còn chưa đến cửa thì đã nghe thấy tiếng.

“Vũ Văn, cậu đến đây, mình giới thiệu với cậu .” Đới Tư Dĩnh kéo cô đi vào phòng khách.

“Là anh.”

“Là cô.”

Khi Trịnh Vũ Văn và Từ Tây Bác nhìn thấy đối phương đồng thời kêu lên.

“Hai người biết nhau sao?” Đới Tư Dĩnh cảm thấy kỳ lạ hỏi.

“Không biết.” Hai người nói cùng lúc .

Long Ngạo Phỉ lặng lẽ kéo Đới Tư Dĩnh qua, giải thích một cách đơn giản với cô một chút. Đới Tư Dĩnh mới chợt hiểu ra nói: “Thì ra là như vậy.”

“Cô ấy tên là Trịnh Vũ Văn, là bạn tốt nhất của em.” Đới Tư Dĩnh đi đến bên người Vũ Văn, hướng Long Ngạo Phỉ và Từ Tây Bác giới thiệu.

“Xin chào Trịnh tiểu thư, tôi là Long Ngạo Phỉ.” Long Ngạo Phỉ vươn tay ra lịch sự chào cô.

“Xin chào, anh có thể gọi tôi là Vũ Văn giống như Tư Dĩnh.” Trịnh Vũ Văn cũng thực lịch sự vươn tay ra.

“Vũ Văn còn đây là….” Đới Tư Dĩnh vừa muốn giới thiệu Từ Tây Bác thì đã bị cô ngắt lời.

“Tư Dĩnh, cậu không cần giới thiệu, mình không muốn biết anh ta là ai đâu, một người đàn ông không có hàm xúc như vậy, mình không muốn quen biết chút nào.” Trịnh Vũ Văn liếc Từ Tây Bác một cái nói.

“Tư Dĩnh, anh cũng vậy, anh cũng không muốn biết người phụ nữ dữ dội như vậy chút nào .” Từ Tây Bác cũng không hề yếu thế nói.

“Ha ha…” Đới Tư Dĩnh nhìn thấy dáng vẻ của hai người nở nụ cười.

“Tư Dĩnh, em cười cái gì?” Long Ngạo Phỉ ôm lấy cô hỏi, mọi người cũng quay sang nhìn cô chờ nghe câu trả lời.

“Phỉ, anh có nhận thấy hai người họ rất giống diễn viên diễn vở kịch tình yêu nở hoa sau khúc nhạc dạo đầu trên TV không?” Đới Tư Dĩnh cười nói.

“Với anh ta ư? Tư Dĩnh cậu đừng nói giỡn, dù đàn ông trên thế giới có chết sạch mình cũng không chọn anh ta.” Trịnh Vũ Văn khinh thường nhìn Từ Tây Bác.

Thái độ của cô thật sự chọc giận Từ Tây Bác, anh ôn hòa nói: “Trịnh tiểu thư, cho dù đàn ông trên thế giới đều chết sạch cô cũng không chọn tôi như vậy hay nói một cách khác, nếu đàn ông trên thế giới không chết sạch cô sẽ chọn tôi.”

Cái gì? Trịnh Vụ Văn lập tức ngây ngẩn người, anh ta cũng quá miệng lưỡi đi.

“Tôi nhất định theo đuổi cô.” Từ Tây Bác kiên định phun ra những lời này rồi chạy nhanh qua hôn một cái trên mặt cô, dám coi thường anh, anh sẽ cho cô biết sự lợi hại của mình .

“Anh, lưu manh.” Trịnh Vũ Văn cố chà lau chỗ bị anh hôn qua, ra sức dậm chân.

“Ha Ha, tốt lắm chúng ta đi ăn cơm thôi.” Đới Tư Dĩnh cười mời ..

“Tư Dĩnh, đồ ăn em làm ăn ngon quá, anh rất ghen tị với Ngạo Phỉ.”Từ Tây Bác vừa ăn vừa nói không ngừng.

“Cũng không nhìn xem mình là ai? Anh xứng sao?” Trịnh Vũ Văn nhỏ giọng oán hận nói thầm.

Đới Tư Dĩnh cùng Long Ngạo Phỉ lắc đầu buồn cười, nhìn hai người họ, nhanh chóng ăn cơm tối xong.

“Tây Bác, giúp em đưa Vũ Văn về được không?” Đới Tư Dĩnh cố ý muốn tạo cơ hội cho hai người bọn họ, cô có cảm giác bọn họ chính là một đôi oan gia vui vẻ.

“Không cần”

“Vô cùng tình nguyện.”

Trịnh Vũ Văn trừng mắt nhìn Từ Tây Bác, Từ Tây Bác lại cười tà với cô.

“Vậy tạm biệt.” Đới Tư Dĩnh không để ý tới lời nói của họ, chờ hai người đi ra ngoài liền đóng cửa lại .

“Tư Dĩnh, hiện tai chúng ta nên….” Long Ngạo Phỉ từ phía sau ôm lấy cô trực tiếp bước vào phòng ngủ.

“Phỉ, từ từ, tắm rửa đã.”

“Tắm có thể chờ, không vội.”


/84

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status