Ngự Linh Thể Giới

Q.1 - Chương 10 - Lượng Hồn Thai

/67


Không gian bên trong Huyền Linh các cực kỳ rộng rãi, bốn phương tám hướng, phân thành hai tầng trên dưới.

Thượng tầng là nơi trưởng lão của Huyền Linh các tu hành, mỗi tháng mở ra một lần, Vân gia đệ tử nếu như trên con đường tu hành gặp phải nghi vấn, có thể lên lầu thỉnh giáo.

Hạ tầng lại là nơi diễn luyện, bình thời để cho các đệ tử huyền giả trong tộc tỷ thí, còn có giáo tập chỉ điểm.

Ở sâu trong lầu các, có một tòa đài ngọc hình tròn, bên trên trơn nhẵn, phía ngoài khắc trăm cái ký hiệu ly kỳ cổ quái, tựa như văn mà không phải văn, tựa như chữ mà chẳng phải chữ, làm cho người ta cảm giác vô cùng thần bí huyền diệu.

Vật này tên【 Lượng Hồn Thai 】, chuyên dùng để khảo nghiệm tinh thần hồn lực của một người.

Mà cổ quái ký hiệu phía trên nó được gọi là 【 Huyền Văn 】. Nếu như lấy ý niệm quan tưởng, có thể đem ký hiệu thắp sáng, huyền văn được thắp sáng càng nhiều, ý nghĩa tinh thần hồn lực càng cao, khả năng khống chế Huyền Linh càng mạnh. . . đây cũng là thủ đoạn thường dùng nhất để kiểm tra tinh thần hồn lực.

Huyền văn giả, chúng pháp chi huyền, đại đạo chi ngân, đại biểu một loại lực lượng thuần túy trực tiếp nhất trong thiên địa.

Trên thực tế, Vân Mộ biết cái mà mọi người vẫn gọi là Huyền văn chẳng qua là thần đạo viễn cổ diễn hóa mà thành, có thể dùng để câu thông với lực lượng trong thiên địa, ngoài ra còn rất nhiều điểm huyền diệu khác.

Đáng tiếc trải qua viễn cổ đại kiếp, thần đạo tan biến, sau thời thượng cổ, rất nhiều truyền thừa đã đoạn tuyệt, huyền văn chú giải cũng dần dần thất truyền hậu thế, đa số chỉ có tàn văn, vì vậy phần lớn Huyền giả đối với Huyền văn chỉ biết bề ngoài, không hiểu được giá trị chân thực.

. . .

Xem ra đã chuẩn bị xong rồi, vậy thì bắt đầu đi!

Hạ sư phụ nói xong, hướng về phía Vân Minh Hiên nói.

Vân Minh Hiên hiểu ý gật đầu, bước ra khỏi hàng nói: Khảo nghiệm tinh thần hồn lực bắt đầu từ nội viện đệ tử, tiếp theo đến ngoại viện đệ tử, cuối cùng mới đến người từ phía ngoài. . . Như vậy bây giờ, sẽ do nội viện đệ tử Vân Thiếu Hoa tới trước!

Nghe Vân Minh Hiên kêu tên của mình, Vân Thiếu Hoa vội vàng đáp một tiếng sau đó bước ra khỏi hàng: Vân Thiếu Hoa bái kiến Minh Hiên đường huynh.

Vân Thiếu Hoa là đệ tử chi thứ của Vân gia, cũng là một trong những thiếu niên có biểu hiện xuất chúng nhất trong Vân gia học đường hiện tại, tiên sinh của học đường từng đánh giá hắn rất có thiên phú, vì vậy hắn cũng có chút danh tiếng ở Vân gia.

Vân Minh Hiên rất hài lòng với thái độ của Vân Thiếu Hoa, thân thiết vỗ vỗ vai của đối phương nói: Vân gia đệ tử chúng ta đều tốt lắm, ngươi cố gắng nhé, chú ý tập trung tinh thần, loại bỏ tạp niệm.

Vâng, cám ơn Minh Hiên đường huynh chỉ điểm, tiểu đệ nhất định sẽ dốc hết sức mình, lấy Minh Hiên đường huynh làm gương.

Vân Thiếu Hoa không khỏi ưỡn ngực, cất bước đi lên lượng hồn thai, khoanh chân ngồi xuống.

Ong ong! ! !

Lượng hồn thai khẽ rung động, trận trận ba động truyền đến.

Vân Thiếu Hoa cố gắng đem ý nghĩ của mình dung nhập vào bên trong lượng hồn thai, sau đó dùng ý chí tập trung vào các đường vân của Huyền văn .

Xuy!

Một đạo huyền quang bỗng nhiên lóe lên, huyền văn đầu tiên trên lượng hồn thai sáng lên, tựa như vô cùng dễ dàng.

Thấy cảnh tượng như thế, Vân Minh Hiên khẽ vuốt cằm, lộ ra nụ cười. Mà trên mặt rất nhiều thiếu niên họ khác thì tràn đầy thần sắc hâm mộ ghen tỵ.

Có thể thắp sáng một cái huyền văn, nói rõ Vân Thiếu Hoa đã có thể làm đem ý chí cùng ý niệm hợp làm một, cũng chính là đệ nhất trọng cảnh giới của tinh thần hồn lực 【 Ý Niệm Như Nhất 】.

Chỉ có làm được chuyện này, mới có tư cách thức tỉnh linh khiếu.

Dĩ nhiên, đó cũng chỉ là có tư cách mà thôi.

. . .

Xuy!

Không lâu lắm, huyền văn thứ hai được thắp sáng.

Trên mặt Vân Thiếu Hoa vẫn giữ thái độ dễ dàng, khóe miệng nhếch thành nụ cười tự tin.

Bắt đầu từ huyền văn thứ ba, đường vân của huyền văn dần dần trở nên phức tạp, Vân Thiếu Hoa cần dùng thêm rất nhiều tinh thần mới có thể chống đỡ nổi.

Sau một hồi lâu, huyền văn thứ ba không một chút bất ngờ sáng lóe lên.

Mọi người không khỏi ngừng thở, không khí cũng trở thành ngưng trọng.

Xuy!

Khi huyền văn thứ tư phát sáng, trên trán của Vân Thiếu Hoa đã lấm tấm mồ hôi, vẻ mỏi mệt cũng đã hiện rõ ràng.

Sắp chịu không nổi nữa sao?

Không ít người khẩn trương quan sát, nhất là Vân Thiếu Kiệt, hắn khẽ nắm chặt tay, âm thầm lo lắng hồi hộp thay cho huynh trưởng của mình.

Không thể không nói, Vân Thiếu Hoa người này mặc dù tính tình nhỏ mọn, nhưng thiên phú không tồi, ý chí cũng không kém, cuối cùng dựa vào nghị lực bền bỉ, đốt sáng lên huyền văn thứ năm.

Cũng không tệ lắm.

Hạ sư phụ khẽ gật đầu tỏ vẻ tán dương, dựa vào biểu hiện trước mắt của Vân Thiếu Hoa, thức tỉnh lưỡng khiếu không có vấn đề gì, nếu như may mắn nói không chừng có thể thức tỉnh tam khiếu, ở Vân gia đã coi như tư chất trung thượng rồi.

Nội viện Vân Thiếu Hoa, mười một tuổi, tinh thần hồn lực đệ nhất trọng, ngũ độ, thông qua khảo nghiệm.

Vân Minh Hiên ghi chép kết quả khảo nghiệm của Vân Thiếu Hoa, cũng rất hài lòng biểu hiện của đối phương, cố ý khen ngợi mấy câu.

Thắp sáng năm cái huyền văn, tinh thần hồn lực chính là năm độ, Vân Thiếu Hoa trở thành huyền đồ đã là chuyện chắc chắn rồi, vì vậy Vân Minh Hiên cũng có chút tâm tư muốn lôi kéo đối phương.

Cảm ơn Hạ sư phụ, cám ơn Minh Hiên đường huynh.

Vân Thiếu Hoa nội tâm kích động vô cùng, thông qua khảo nghiệm của Huyền Linh các, đại biểu hắn có tư cách đi lên khải linh đài. Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, hắn nhất định có thể thức tỉnh linh khiếu, tiền đồ sau này bừng sáng.

Kế tiếp, Vân Thiếu Kiệt.

Bởi vì quan hệ với Vân Thiếu Hoa, Vân Minh Hiên đối với Vân Thiếu Kiệt cũng giữ vẻ mặt ôn hoà.

Mà thiên phú của Vân Thiếu Kiệt mặc dù không bằng huynh trưởng, biểu hiện cũng coi như không tồi, vẫn thắp sáng bốn cái huyền văn.

Sau đó, Vân gia thiếu niên nối tiếp nhau xuất hiện, cơ hồ toàn bộ đều thông qua khảo nghiệm, tốt một chút thì bốn cái huyền văn, kém cỏi nhất cũng được ba cái huyền văn.

Dù sao cũng là nội viện đệ tử, tiên thiên đã có ưu thế hơn so với người ngoài.

. . .

Kế tiếp chính là khảo nghiệm ngoại viện đệ tử, Vân gia thiếu niên xôn xao đứng ngoài hăng hái quan sát.

Chu Nhạc, ngươi tới trước.

Bị Vân Minh Hiên gọi tên, Chu Nhạc lo lắng thấp thỏm bước lên lượng hồn thai, trong lòng dâng lên vô số ý niệm. . . nguyện vọng của phụ thân, kỳ vọng của mẫu thân, tương lai của mình. . .

Tạp niệm trào lên, Chu Nhạc nhất thời vô cùng khẩn trương, thậm chí ngay cả lời khích lệ của Điền Uyển Nhi cũng không nghe được.

Thả lỏng một chút đi, đem tinh thần tập trung vào huyền văn.

Hạ sư phụ thấy vẻ mặt Chu Nhạc khẩn trương, không khỏi lên tiếng nhắc nhở một câu.

Chu Nhạc nghe thế hơi chấn động, không dám có suy nghĩ lung tung nữa, đây là cơ hội giúp mình thay đổi vận mệnh, mình phải cố gắng hết sức mới được.

Xuy!

Huyền văn thứ nhất nhanh chóng được thắp sáng, mà Chu Nhạc cũng đã bình tâm hơn nên không còn lo lắng nữa.

Càng thả lỏng, tinh thần lực càng tập trung, huyền văn thứ hai dễ dàng tỏa sáng.

Xuy!

Sau khi huyền văn thứ ba sáng lên, sắc mặt của Chu Nhạc trong nháy mắt tái nhợt, nhưng hắn vẫn tiếp tục kiên trì. Bởi vì hắn biết rõ, chính mình biểu hiện càng tốt, cuộc sống sau này mới có thể tốt hơn.

Xuy!

Khi huyền văn thứ tư rực sáng, phần lớn các thiếu niên của Vân gia đều cảm thấy kinh ngạc.

Đáng tiếc chính là Chu Nhạc cuối cùng chỉ thắp sáng bốn cái huyền văn, huyền văn thứ năm kiên trì được một nửa thì kiệt sức mà bỏ qua.

Dù như vậy biểu hiện của Chu Nhạc đã tốt hơn phần lớn các thiếu niên Vân gia.

Ngoại viện Chu Nhạc, mười một tuổi, tinh thần hồn lực đệ nhất trọng, tứ độ, thông qua khảo nghiệm.

Nghe Vân Minh Hiên tuyên bố, ngoại viện đệ tử không khỏi vui mừng reo hò ủng hộ.

Chu Nhạc là một thiếu niên bình thường, thành công của hắn dường như đã khích lệ các ngoại viện đệ tử. Bọn họ nghĩ ngay cả Chu Nhạc cũng có thể thông qua khảo nghiệm, chính mình chắc cũng sẽ thành công thôi.

Nhưng sự thật vĩnh viễn tàn khốc, hai mươi lăm tên ngoại viện đệ tử kế tiếp, không có một người nào thông qua khảo nghiệm, điều này làm cho các thiếu niên từ ngoài tới cực kỳ sợ hãi.

Người cuối cùng của ngoại viện. . . Vân Mộ.

Đọc đến tên Vân Mộ, Vân Minh Hiên rõ ràng nhíu nhíu mày, ánh mắt có chút lạnh lùng. Một cái tiện chủng như vậy, lại dám lấy họ của Vân gia, điều này làm cho hắn cảm giác như một món sơn hào hải vị xuất hiện một viên phân chuột.

Chỉ là Vân Minh Hiên cũng không quá để tâm, bởi vì hắn đã có toàn bộ kế hoạch, chỉ chờ đến khi đào thải Vân Mộ là có thể bố trí xuống. Dù sao hắn tuyệt đối không tin, Vân Mộ có thể thông qua khảo nghiệm, càng không tin đối phương có thể thức tỉnh linh khiếu.

. . .

Vân Mộ tự nhiên không để ý đến ánh mắt của người khác, vững vàng đi lên lượng hồn thai, lẳng lặng ngồi xếp bằng.

Khảo nghiệm này bắt đầu từ khi Vân Mộ tám tuổi, hàng năm cũng sẽ tham gia, đáng tiếc mỗi lần đều không thể vượt qua, rước lấy không ít khinh thường cùng giễu cợt. Rất nhiều thiếu niên bằng tuổi hắn sau lần đầu tiên thất bại, đã từ bỏ mơ ước trở thành Huyền giả, chỉ có Vân Mộ vẫn còn kiên trì.

Hắc hắc, mọi người đoán xem, tiểu tử này có thể thắp sáng bao nhiêu huyền văn?

Bao nhiêu ư? Suy nghĩ nhiều quá rồi, nghe nói tiểu dã chủng này năm trước còn không chịu đựng nổi mười tức cơ.

Vậy chúng ta thử đoán xem hắn có thể kiên trì bao lâu.

Ta đoán khoảng ba tức!

Không phải đâu, ba tức quá ít rồi, nhất định là bộ xương của hắn cứng hơn, phải chịu được bốn tức ấy.

Ta đoán năm tức sao, ha ha ha!

. . .

Vân gia thiếu niên đứng ngoài quan sát, thỉnh thoảng lên tiếng châm chọc.

Mà ngoại viện đệ tử không thể thông qua khảo nghiệm, bộ dạng nhìn có chút hả hê. Bọn họ cũng khẳng định không tin Vân Mộ người này liên tục mấy năm đều xếp hạng chót lại có thể thông qua.

Xuy!

Một tiếng huyền quang tỏa sáng yếu ớt vang lên, chung quanh nhất thời lâm vào trầm tĩnh. Nhất là mấy kẻ vừa rồi còn hăng hái đánh cuộc, hiện tại hận không thể tìm một cái lổ để chui xuống.

Xuy!

Mọi người còn đang giật mình, huyền văn thứ hai trong nháy mắt bị điểm phát sáng, trước sau chênh lệch không tới năm tức.

Làm sao có thể! ? Tiểu tử kia uống lộn thuốc rồi sao! ?

Vân gia thiếu niên cùng ngoại viện đệ tử cả đám trợn mắt há mồm, trên mặt đều là nét khó tin.

Sắc mặt Vân Minh Hiên cực kỳ khó coi, mặc dù chẳng qua là hai cái huyền văn, nhưng giống như tát vào mặt của hắn.

Hạ sư phụ cũng cảm thấy kinh ngạc, hắn đối với Vân Mộ coi như tương đối hiểu rõ, hàng năm khảo nghiệm nghi thức khải linh đều sắp hạng gần chót, mặc dù rất chăm chỉ, đáng tiếc tinh thần hồn lực thật sự quá yếu, ngay cả một cái huyền văn đều không thể thắp sáng, làm sao có thể thức tỉnh linh khiếu.

. . .

Nhìn thấy Vân Mộ dễ dàng đã làm hai cái huyền văn phát sáng, không ít thiếu niên họ khác bắt đầu có chút mong đợi. Bọn họ muốn xem xem, lời đồn đãi thiếu niên này luôn luôn thảm bại, đến cuối cùng sẽ có thành tựu thế nào.

Nhưng làm người ta cảm thấy kỳ quái, huyền văn thứ hai sau khi thắp sáng, lượng hồn thai không còn động tĩnh, huyền văn thứ ba mãi cũng không hề có dấu hiệu biến đổi gì.

Theo lý thuyết, hai cái huyền văn trước dễ dàng phát sáng, ít nhất sau đó còn có thể thắp sáng thêm hai cái mới đúng? Xuất hiện tình huống giống như Vân Mộ, quả thật làm cho người có chút khó hiểu.

Ngoại viện đệ tử Vân Mộ, mười hai tuổi, tinh thần hồn lực đệ nhất trọng, lưỡng độ. . . Thông qua khảo nghiệm.

Vân Minh Hiên lạnh lùng tuyên bố kết quả khảo nghiệm, mặc dù hành động lúc trước của Vân Mộ có chút ngoài dự liệu của hắn, nhưng kết luận cuối cùng cũng có thể tiếp nhận được. Chỉ có lưỡng độ tinh thần hồn lực, dù có tư cách đi lên khải linh đài, cũng không thể thức tỉnh linh khiếu.

Vân đầu gỗ, chúc mừng ngươi a! Rốt cục thông qua khảo nghiệm rồi!

Chu Nhạc là người đầu tiên chạy đến bên cạnh Vân Mộ, lộ ra vẻ cao hứng phi thường, lần này Điền Uyển Nhi cũng không ngăn trở.

Vân Mộ cười nắm bả vai Chu Nhạc, trong mắt tràn đầy vẻ hưng phấn.

Hắn kiếp trước tinh thần hồn lực hoàn toàn không hợp cách, nhưng bây giờ đã có lưỡng độ, điều này nói rõ luyện hồn phương pháp thật sự có hiệu quả, chỉ cần hắn tiếp tục kiên trì, hắn nhất định có thể đứng ở khởi điểm cao hơn.

Hừ, chỉ có lưỡng độ tinh thần hồn lực đã đắc ý vênh váo, quả nhiên là loại người thấp kém.

Vân Minh Hiên cất lời, giống như đem một gáo nước lạnh dội vào Vân Mộ.

Vân Mộ thản nhiên nhìn đối phương một cái, khinh phiêu phiêu nói: Nhớ kỹ lời của ngươi ngày hôm này, một ngày nào đó, ta sẽ để cho ngươi thưởng thức tất cả những hương vị này.

Dứt lời, Vân Mộ trở lại vị trí của mình, lưu lại Vân Minh Hiên sắc mặt xanh mét đứng tại nguyên chỗ.

. . .

Khảo nghiệm tiếp tục.

Vân Minh Hiên cắn răng, cố nén cảm xúc tức giận, tiếp tục khảo nghiệm.

Cũng không lâu sau, kết quả cuối cùng đã có.

Người từ phía ngoài có năm mươi sáu người, có ba người thông qua khảo nghiệm.

Để cho Vân Mộ cảm thấy bất ngờ chính là, Điền Uyển Nhi cũng là một người trong đó, hơn nữa tinh thần hồn lực đạt tới ba độ, rất có hi vọng thức tỉnh linh khiếu, thiếu chút nữa làm cho Chu Nhạc sung sướng phát điên.

Một cuộc khảo nghiệm đơn giản, phảng phất có thể diễn tả được toàn bộ màu sắc của cuộc sống, có người vui mừng có người buồn bã, có người hâm mộ có người ghen tỵ.

Nhìn mọi người chung quanh mặt mũi như đưa đám, Vân Mộ trong lòng sinh ra một tia gợn sóng.

Khảo nghiệm đã qua, kế tiếp chính là nghi thức khải linh.

/67

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status