Ngự Linh Sư Thiên Tài

Chương 124 - Chương 114

/135


Editor: ChieuNinh

Người nào đó bị Phượng Vũ để mắt tới, dĩ nhiên là Ngôn Ca Hành.

Đối với thân phận của hắn, Phượng Vũ kết hợp với lời nói hắn từng nói qua, cẩn thận cân nhắc rồi thì cảm thấy hắn vô cùng có thể là quen biết cũ của Luci.

Nhưng quen biết cũ cũng chia hai loại: kẻ thù, hoặc bằng hữu. Mà kẻ thù của Luci, toàn bộ đến từ Quang Minh Thánh Điện.

Nhưng mà, nhìn hắn trước mặt mọi người trợ giúp tuyên đọc mật thư, hành động công khai quyết liệt với Quang Minh Thánh Điện, ngược lại không giống như kẻ thù. Nhưng nếu như hắn là bạn tốt của Luci, trong lời nói lại vô cùng né tránh, chưa bao giờ công khai hỏi Luci, chỉ là mập mờ cho nên chờ tự tới thừa nhận.

—— đúng rồi, thật ra thì cái gọi là bạn cũ còn có một loại có thể là: người tình. Người này và Luci, chẳng lẽ trước kia từng có một chân sao, sau đó lại chia tay, cho nên mỗi lần Ngôn Ca Hành nhắc tới Luci tới luôn rất u oán, thậm chí không muốn gọi thẳng tên, mà là dùng danh hiệu khác để gọi thay. . . . . .

Tưởng tượng ra cảnh tượng nào đó, Phượng Vũ lạnh đến buồn nôn, quyết định vẫn là không nên suy nghĩ lung tung mới tốt.

—— nếu đối phương không thẳng thắn, mình cũng không cần thiết gấp gáp truy vấn ngọn nguồn, ngược lại bại lộ lá bài tẩy của mình. Chỉ là, nên lợi dụng thì vẫn phải lợi dụng thật tốt mới được.

Nhìn Ngôn Ca Hành nhét mật thư vào trong tay Luật Chấn Thanh đi xuống đài, Phượng Vũ hỏi: Ngươi có biết hậu quả của việc làm như vậy hay không?

Giỏi lắm thì bị Quang Minh Thánh Điện đuổi giết thôi. Ngôn Ca Hành thờ ơ nhún vai một cái: Năm đó ta từng thật có lỗi với một người, thế này nhiều nhất coi là làm báo ứng.

Trả lời không chút để ý khiến Phượng Vũ rất hài lòng, nàng không biến sắc tiếp tục hỏi: Nhưng tại sao ngươi muốn làm như vậy đây?

Vì chơi thật vui. Ngôn Ca Hành cười hì hì nói, bộ dáng tặc hề hề kia. Ánh sáng mặt trời chiếu ở trên mặt hắn, làm cho người ta không thấy rõ tâm tình đáy mắt hắn, không cách nào phân biệt là thật tâm hay là qua loa.

Biết hắn sẽ đánh Thái Cực, dĩ nhiên Phượng Vũ sẽ không cứ như thế mà buông tha hắn: Ngôn Ca Hành các hạ. (đánh Thái Cực: giống như không trả lời vào câu hỏi mà đá qua đá lại né tránh)

Chuyện gì? Nghe Phượng Vũ gọi mình trịnh trọng như vậy, sống lưng Ngôn Ca Hành phản xạ có điều kiện mà thẳng tắp.

Ngày ấy ta giúp ngươi điều chế hương, tại sao ngươi thi triển pháp thuật đối với ta?

Từ trước đến giờ Ngôn Ca Hành ăn nói khéo léo, lập tức nghẹn họng. Ngẩng đầu nhìn trời như chuyện không liên quan đến mình, trông cậy vào lừa gạt cho qua: Làm sao có thể, nhất định là ngươi nhớ lộn.

Phượng Vũ cũng nhất quyết không buông tha hỏi tới: Chỉ có cường đạo hạ lưu nhất không phân biệt tốt xấu mới có thể dùng mê hương. Ngươi chẳng những điểm huân hương có hiệu quả thôi miên, còn phối hợp với pháp thuật, hành vi này thật là khiến người giận sôi. Nếu để cho dân chúng điên cuồng mê ca hát của ngươi biết ngươi lại là nhân vật hạ lưu bực này, không biết họ còn có trước sau như một thích ngươi ủng hộ ngươi hay không.

Chuyện này. . . . . . Ta thật sự không biết ngươi đang nói gì, ta cũng không phải là cường đạo, làm sao sẽ dùng mê hương. Ngôn Ca Hành vùng vẫy giãy chết.

Còn muốn chống chế? Có lẽ ta nên giống như ngươi giúp Luật nguyên lão mới vừa rồi, giúp ngươi một lần, chứng minh ngươi ‘trong sạch’. Chỉ là, ta sẽ không mè nheo giống như ngươi, bởi vì ta biết nó lại đặt ở nơi nào.

Nghe vậy, Ngôn Ca Hành theo bản năng một tay bịt túi gấm bên hông, thấy ánh mắt hài hước của Phượng Vũ, mới biết mình mắc mưu, rốt cuộc bất đắc dĩ chấp nhận nói: Được rồi được rồi. . . . . . Ta thừa nhận, ta từng bất chính đối với ngươi, thi triển qua pháp thuật. Chỉ là ——

Tròng mắt hắn xoay động, nói: Ta là vì xác nhận ngươi có phải nữ cô nhi Phượng gia hay không, mới ra hạ sách này, tuyệt đối không có ý niệm cướp tiền cướp sắc gì cả.

—— nữ cô nhi Phượng gia? Nói giỡn, người muốn hỏi người nhất định là Luci.

Lòng dạ Phượng Vũ biết rõ, cũng không chọc phá hắn. Dù sao mục đích của nàng cũng không là muốn buộc hắn tự bạch cung khai, chỉ cần hắn chịu thừa nhận chuyện này là tốt rồi: Ngươi làm chuyện bỉ ổi, ta có thể không truy cứu, nhưng ngươi phải đồng ý ta một điều kiện.

Này này, không công bằng, tối hôm qua ngươi cũng dùng mê hương hôn mê ta. Chẳng lẽ chuyện này không nên vì vậy mà huề nhau sao? Ngôn Ca Hành loạn không có hình tượng la ầm lên.

Không hề giống nhau. Tối hôm qua ta là vì tự vệ, ai kêu ngươi ấp a ấp úng không chịu nói rõ ràng. Mà hôm nay ta có chuyện quan trọng, dĩ nhiên không thể làm gì khác hơn là trước tiên thu thập ngươi. Lại nói, là ai giúp ngươi giải mê hương hay sao?

Hắc hắc, đương nhiên là bởi vì bình thường ta yêu hương nhang, dần dà tự nhiên trở nên có chút có phản ứng miễn dịch, nhanh tỉnh táo phải hơn người khác —— ực, không đúng, ta nói Tiểu Phượng Vũ, ngươi không thể tính sổ khoản này với ta, vậy không công bằng.

Không phục? Vậy thì tốt, tìm người trung lập đến phân xử thử, ta thấy Luật nguyên lão cũng rất thích hợp. Nói xong, Phượng Vũ làm bộ muốn kêu người.

Ngôn Ca Hành bị sợ đến một tay bịt miệng của nàng: Đừng đừng, bị đại thúc nghiêm nghị đó biết liền không xong. Ài. .




/135

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status