Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu Thư

Chương 118 - Chương 118

/146


Thượng Quan Minh Tuyên vội vàng bay lên trời muốn đỡ Thượng Quan Tây Nguyệt, nhưng do huyền khí phẫn nộ của Hồ Triệt bộc phát quá lớn, khiến tốc độ của Thượng Quan Tây Nguyệt bay ra ngoài rất nhanh, nên Thượng Quan Minh Tuyên không đuổi kịp.

Không thể nào, Thượng Quan Tây Nguyệt ở giữa không trung che mặt mình, thực sự không muốn nhìn thấy hình dạng mình bị ngã xuống đất, qua một hồi lâu, nàng đều không có cảm giác đau đớn khi bị ngã xuống đất.

A Nàng hiếu kỳ nhìn qua khe hở, phát phát hiện mình không bị té xuống đất, vẫn ở giữa không trung, nhưng lại bị một người mặc y phục màu mực ôm vào trong ngực.

Nàng nhanh chóng thả tay xuống, ngửa đầu nhìn về phía người đỡ mình.

Là Bách Lý Thần!

Khi thấy gương mặt hơn người của Bách Lý Thần, Thượng Quan Tây Nguyệt không khống chế được nên mặt đỏ lên, nàng cảm giác mình thật là mất mặt, đánh nhau với người khác còn bị người ta đánh bay ra ngoài, nàng cảm giác mình không còn mặt mũi gặp người nữa.

Sau khi Bách Lý Thần ra khỏi hoàng cung ngoài hồi phủ thay y phục xong liền vội vàng chuẩn bị đi tìm Thượng Quan Tây Nguyệt, đang ở trong xe ngựa hắn đột nhiên nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, hắn vốn xem thường, đột nhiên nghe thấy hai chữ Nguyệt nhi, hắn nhanh chóng vén rèm lên, liếc mắt đã nhìn thấy Thượng Quan Tây Nguyệt bay về phía này.

Hắn biến sắc, cấp tốc bay lên không trung đỡ nàng, khi nhìn thấy dung nhan tuyệt mỹ không chút phấn son, hắn kinh diễm, hắn biết Thượng Quan Tây Nguyệt rất đẹp, nhưng hắn lại không biết nàng đẹp đến mức này, trong mắt của hắn, trong lòng của hắn đầy hình ảnh của Thượng Quan Tây Nguyệt.

Thượng Quan Minh Tuyên nhìn thấy Thượng Quan Tây Nguyệt được Bách Lý Thần đỡ, thở dài một hơi, rơi xuống mặt đất.

Khi Bách Lý Thần nhìn thấy Thượng Quan Tây Nguyệt vươn tay che kín mặt thêm lần nữa, hắn nhịn không được cười phá lên, hắn cảm thấy Nguyệt nhi như vậy vô cùng đáng yêu.

Khi Bách Lý Thần ôm lấy Thượng Quan Tây Nguyệt, khiến cho thiên địa đều phai mờ, tất cả mọi người hâm mộ nhìn đôi nam nữ tuyệt phối này.

Bọn hắn đều rất ngạc nhiên, từ lúc nào mà Tây Lăng Quốc lại có thêm một mỹ nhân mà không ai biết.

Nữ xinh đẹp động lòng người, có một luồng linh khí nhẹ nhàng, dung nhan như vậy, diễn;Dànn
Bách Lý Thần ôm Thượng Quan Tây Nguyệt trong ngực chậm rãi xoay tròn giữa không trung rồi xuống đất, khiến y phục màu đỏ như là hồ điệp bay múa, giương cánh muốn bay đi, màu đỏ quyến rũ như thế, làm lu mờ ánh mắt tất cả mọi người.

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều ngừng thở, mắt chăm chú nhìn theo hai người này, không ai muốn quấy rầy tình cảnh tuyệt mỹ này.

Nguyệt nhi, nàng còn muốn che mặt tới khi nào! Bách Lý Thần rơi xuống mặt đất, hai tay siết chặt hông Thượng Quan Tây Nguyệt, nhìn nàng từ đầu đến cuối vẫn không buông tay ra, nhẹ nhõm nói.

Nghe thấy câu nói mang đầy ý cười này, Thượng Quan Tây Nguyệt thầm nghĩ mình thật không có tiền đồ, có cái gì tốt đâu mà thẹn thùng, sau đó liền chậm rãi thả hai tay ra, khi nhìn thấy mình còn nằm trong ngực Bách Lý Thần, mặt nàng đỏ lên, nhấc chân lên đá một, thoát khỏi ngực của hắn.

Thượng Quan Tây Nguyệt đứng đối diện Bách Lý Thần sửa sang lại đầu tóc có chút xốc xếch, vỗ vỗ mép váy, sau đó khôi phục lại vẻ bình tĩnh ngẩng đầu nhìn về phía Bách Lý Thần Bách Lý Thần, sao chàng tại ở đây!

Mọi người vây xem nghe thấy Thượng Quan Tây Nguyệt gọi như vậy, mở to hai mắt không thể tin nhìn Bách Lý Thần ngạo nghễ đứng thẳng ở đó.

Thì ra hắn là Thần vương, thật không thể tin được! Trong đám người đó, hai mắt của một nữ văn sĩ phát sáng nhìn Bách Lý Thần.

Không ngờ sau khi Thần vương khôi phục lại tuấn mỹ như vậy, khí thế cũng cường đại như vậy, khiến người ta nhịn không được mà động tâm.

Cái gì, Bách Lý Thần, người này lại có thể là ngốc vương Thần vương sao? Thật là khó tin, khó trách sáng nay sôi sùng lời đồn nói Thần vương đang giả ngu, hiện tại xem ra lời đồn không sai.

Tất cả mọi người đều suy nghĩ như vậy, gật đầu, trong đó có một người nhìn về phía Thượng Quan Tây Nguyệt, nhận ra nàng, đột nhiên kích động duỗi ngón tay ra chỉ vào Thượng Quan Tây Nguyệt, kích động hô Thượng Quan Tây Nguyệt! Người này là Thượng Quan Tây Nguyệt, đại tiểu thư phủ Thừa tướng!

Tất cả mọi người nhìn theo ngón tay của hắn, nhìn về phía Thượng Quan Tây Nguyệt, trong mắt đều rất kinh ngạc, không phải nói đại tiểu thư phủ Thừa tướng Thượng Quan Tây Nguyệt có dung mạo xấu xí đến không chịu nổi sao, thể chất là phế vật, nhưng nữ tử trước mắt này tuyệt mỹ như vậy nhìn không hề giống nàng.

Nhưng nhìn thấy Thần vương gọi nàng là Nguyệt nhi, xem ra là không sai, không ngờ Bách Lý Thần không chỉ thâm tàng bất lộ, mà ngay cả Thượng Quan Tây Nguyệt cũng lén gạt mọi người.

Không ngờ Thượng Quan gia đại tiểu thư lại xinh đẹp động lòng người như vậy, thực lực cũng rất cao. Một người đi đường nhìn dung nhan Thượng Quan Tây Nguyệt xinh đẹp, mắt ngây ngốc nỉ non.

Một người khác nhìn hắn, cười một tiếng Đúng vậy, dung mạo tuyệt thế vô song như vậy, không ai so sánh được, làm sao, thích người ta sao, Thần vương nhìn nàng với con mắt khác, nàng còn là vị hôn thê của thái tử nữa!

Bách Lý Thần đứng bên cạnh cũng nghe thấy câu này, khi hắn nghe thấy người khác nói Thượng Quan Tây Nguyệt là vị hôn thê của Bách Lý Hành, mắt mở tay, quét mắt về phía người vừa mới nói câu đó.

Người kia bị ánh mắt của âm trầm Bách Lý Thần nhìn chằm chằm, lập tức ngậm miệng, không dám nhìn thẳng vào con mắt đầy uy hiếp của Bách Lý Thần.

Bách Lý Thần thu mắt lại, lúc này mới nhớ tới vừa rồi Thượng Quan Tây Nguyệt bị người đánh, lập tức kéo Thượng Quan Tây Nguyệt đến bên cạnh mình, đi đến trước mặt Hồ Triệt.

Ngươi là ai, dám quản chuyện của lão tử! Sau khi Hồ Triệt phóng thích huyền khí toàn thân, cảm giác lực bất tòng tâm, thân thể có chút suy yếu, hắn lau vết máu trên mặt, nhìn Bách Lý Thần đang đi tới, miễn cưỡng đứng vững hung hăng nói.

Bách Lý Thần không nói gì, cứ lẳng lặng nhìn hắn, không có một chút phập phông, nhưng chính cái trạng thái bình tĩnh này, Hồ Triệt lại cảm giác mình đã không thở nổi nữa, hắn cảm giác rất ngạt thở, như có một bàn tay vô hình bóp chặt cổ của mình.

Bách Lý Thần rất tức giận, môi mỏng nhếch lên, trong mắt có vẻ tức giận, hắn tức giận đồng thời cũng lo lắng, nếu vừa rồi hắn không tới kịp, nhất định Thượng Quan Tây Nguyệt sẽ bị thương, cứ như vậy chỉ mới nghĩ tới đây, cảm giác ngực thắt chặt lại.

Này, ngươi, rốt cục ngươi là ai, nói cho lão tử biết. Xưng tên ra đi! Hồ Triệt ráng chống đỡ mình nhìn thẳng vào Bách Lý Thần, hắn không thể không thừa nhận, nam tử trước mắt chỉ dùng một ánh mắt đã khiến người ta khó bước. Chứ đừng nói là động thủ, bản thân hắn tuyệt không phải là đối thủ của hắn.

Nghe thấy Hồ Triệt mở miệng nói một tiếng lão tử, Bách Lý Thần nhíu mày lại, mắt như lưỡi kiếm sắc bén bắn về phía hắn, sau đó tay phải đưa ra phía trước nắm chặt lại trong hư không, thân thể Hồ Triệt bị khống chế nghiêng về phía trước, chân cũng bị kéo lê trên mặt đất, trực tiếp bị kéo đến trước mặt Bách Lý Thần. Sau đó bị Bách Lý Thần nắm chặt cổ.

Khụ khụ, ngươi, ngươi thả ta ra! Hồ Triệt nắm thật chặt tay Bách Lý Thần, muốn đẩy tay của hắn ra, nhưng tay Bách Lý Thần như nham thạch không nhúc nhích tí nào. Khuôn mặt Hồ Triệt đỏ bừng, có thể coi là như thế, mắt lộ vẻ hung hăng rống to một tiếng Nói cho các ngươi biết, các ngươi biết lão tử là ai không, lão tử là ――

Ầm. . .

Chưa nói hết câu, một tiếng vang vang lên, sau khi thấy rõ, đám người trừng lớn mắt, như không dám tin vào hai mắt của mình, trời ạ, chuyện này, Bách Lý Thần làm mọi người kinh hãi quá mà, vậy mà, vậy mà. . . .

A. . .

Hai mắt Hồ Triệt đột nhiên trừng lớn, đỏ bừng miệng chảy máu, đồng thời hắn buông cánh tay bóp lấy tay Bách Lý Thần ra, thân thể Hồ Triệt khẽ cong, hô hấp cứng lại, ngửa đầu ngã trên mặt đất, quỷ khóc sói gào, hai chân đạp loạn, co ro trên mặt đất, giống như con nhộng.

Chuyện này. . Chuyện này. . . Người chung quanh, chỉ vào cảnh tượng này, miệng há lớn, nửa ngày cũng không nói nên lời.

Thật là đáng sợ, tất cả mọi người hít vào một hơi, đều không nhịn được gấp rút nhấc hai chân lên, không nhịn được cách xa Thượng Quan Tây Nguyệt một chút.

Vừa rồi, vừa rồi một cước của Thượng Quan Tây Nguyệt vừa vặn đá trúng chỗ quan trọng bên dưới của nam tử!

Bên tai truyền đến tiếng gào thét kinh thiên động địa, có thể nghĩ ra, Thượng Quan Tây Nguyệt dùng lực lớn cỡ nào.

Không để ý ánh mắt của mọi người, Thượng Quan Tây Nguyệt bình tĩnh thu chân lại, như người liên quan, vỗ góc áo, hời hợt nói Ngươi mở miệng ra là lão tử này lão tử kia, ta khiến cho ngươi không làm nổi lão tư nữả.

Nghe thấy câu nói kia, trong lòng mọi người chỉ còn lại một ý nghĩ, hung ác, quá độc ác, sau này nhìn thấy nàng nhất định phải tránh xa ra.

A. . . A. . . Mặt mũi Hồ Triệt đỏ bừng, co quắp lại,


/146

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status