Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 64: Khỉ múa

/390


Mùa hè Thượng Hải oi bức không nói, thời gian ban ngày cũng rất dài, thẳng cho đến gần tám giờ thì trời mới hoàn toàn tối đen.

Màn đêm buông xuống, ánh đèn rực rỡ xuất hiện, những tiếng huyên náo dần dần tiêu thất, ban đêm sa đọa cũng tùy theo mà đến, chỉnh thể toàn bộ thành phố được ánh đèn nê-ong bao phủ giống như một vực thẳm uyên thâm.

Một chiếc Benz nhẹ nhàng lướt trên đường quốc lộ, trong ô tô, Lý Dật thuần thục điều khiển vô lăng, còn Lưu Vi biểu tình trên khuôn mặt trông hơi mệt mỏi.

Lúc ban trưa, cùng đi với Lý Dật, Lưu Vi đem trọn các hạng mục trong khu giải trí mà chơi một lần, dùng từ kiệt lực để hình dung chắc cũng không đủ.

Tuy rằng mỏi mệt nhưng nó không thể che giấu hết nội tâm hưng phấn của Lưu Vi, ngồi trên ghế phụ bên cạnh nghỉ ngơi đồng thời nàng cũng nhìn chằm chằm không chuyển mắt vào Lý Dật, tựa hồ trên mặt của hắn đang mọc hoa.

“Có đói bụng hay không?” Cảm nhận được tiểu nha đầu nhìn chằm chằm vào mình, Lý Dật quay sang hỏi.

Lưu Vi gật gật đầu, sau đó lại ngúng nguẩy, nói: “Đại ca ca, anh biết không? Hôm nay chính là ngày vui vẻ nhất trong cuộc đời của em. Từ thuở nhỏ, em thường mơ ước được giống như chúng bạn, có người đưa mình đi tới khu vui chơi. Em nói qua cùng mẹ rất nhiều lần nhưng mẹ đều nói bận công tác quá không có thời gian, thật không ngờ hôm nay được thỏa mãn tâm nguyện.”

“Sau này nếu muốn chơi, liền gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ mang cô đi.” Nhận thấy được trong giọng nói của Lưu Vi có vẻ nuối tiếc, Lý Dật nhẹ giọng nói.

“Ân!” Lưu Vi dùng sức gật đầu: “Đại ca ca, anh thật tốt.”

Lý Dật cũng không nói gì, lúc này chiếc ô tô chạy đến khu phố chợ đêm mà hắn cùng Dương Phàm thường xuyên tới. Hiện tại đã muốn qua chín giờ nhưng trên phố chợ đêm vẫn chật kín người, thậm chí một số cửa hàng thịt nướng còn phải bày bàn ra ngoài đường cho khách nhân ngồi. Thanh âm cười nói nhốn nháo vui vẻ, nối liền không dứt.

Lý Dật đậu xe ở bên ngoài đầu khu phố, sau đó mang theo Lưu Vi đi tới cửa tiệm tận bên trong cùng. Tại sao lại muốn đi tới cửa tiệm đó, hắn cũng không rõ ràng lắm, phải chăng con người đều có tâm lý hoài niệm chuyện xưa.

Tiểu nha đầu chơi cả buổi trưa, bụng sớm đã đói rồi! Chứng kiến cửa tiệm thịt nướng ven hai bên đường, ngửi mùi hương thơm nồng đậm, ánh mắt không khỏi mở lớn, liên tục nuốt nước miếng trong miệng.

Lưu Vi mặc dù cũng theo chân Tiêu Huỳnh Huỳnh ăn qua một số cửa hàng thịt nướng cao cấp. Nhưng so ra mà nói, nàng thích cái bầu không khí náo nhiệt ở trong khu phố chợ đêm này hơn.

Sau một lát, Lý Dật mang Lưu Vi đến cửa tiệm thịt nướng ở cuối khu phố. Ông chủ kia trông thấy Lý Dật nhất thời khuôn mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói: “Huynh đệ, vào trong ngồi đi, vừa lúc có một bàn còn trống.”

Nói xong, ông chủ cửa tiệm hướng Lý Dật nháy mắt. Giống như muốn nói cho hắn nghe: huynh đệ, cô nàng của ngươi thực tinh khiết nha!

Lý Dật cũng mỉm cười không phản đối. Kéo Lưu Vi đi vào bên trong, an vị tại một chiếc bàn nằm ở góc đông bắc.

“Vi Vi muốn ăn thứ gì. Tự mình gọi đi.” Lý Dật mỉm cười đưa tờ thực đơn trên bàn cho Lưu Vi.

Tuy rằng bàn ghế trong cửa tiệm đều có chút bẩn, thậm chí trên mặt còn dính vài điểm dầu mỡ. Nhưng Lưu Vi cũng không thèm quản, mà hưng phấn đoạt tờ thực đơn trong tay của Lý Dật, dùng xu thế chớp nhoáng như lôi điện gọi ra một đống.

“Còn gì nữa không, đại ca, anh muốn ăn món nào?” Sau khi cảm thấy đã không sai biệt lắm, Lưu Vi đem tờ thực đơn trả lại cho Lý Dật. Đã chứng kiến hắn cùng người phục vụ ở bên cạnh ngơ ngác nhìn mình giống như là gặp quỷ giữa ban ngày.

“Làm sao vậy? Có phải em gọi quá nhiều hay không?” Lưu Vi cẩn thận nhìn người phục vụ ghi nhớ danh sách, nhỏ giọng hỏi han.

Trên mặt danh đơn ghi chép: “Một đĩa rau hẹ, một đĩa khoai tây chiên, một đĩa thịt nướng hạt tiêu, ba mươi xiên thịt nướng, mười con cá chỉ vàng chiên. Một cá chép, hai đùi gà….Hai chân gà, bốn chân giò hun khói…..”

“Không nhiều lắm….” Lý Dật phục hồi lại tinh thần cười khổ một cái, sau đó nhìn người phục vụ nói: “Theo như nàng nói, tốc độ nhanh lên một chút.”

“Được.” Người phục vụ gật đầu lui ra, nhưng trong lòng thầm nghĩ, hai gia hỏa này thuộc họ nhà heo sao?

Khu phố chợ đêm mặc dù vệ sinh không thể cam đoan, nhưng hương vị cùng tốc độ lại rất nhanh, chỉ lát sau, người phục vụ đã bắt đầu dọn thức ăn lên cho hai người Lý Dật cùng Lưu Vi.

Nguyên bản, Lưu Vi đã đói bụng tới mức hoa mắt chóng mặt, ngửi mùi hương thịt nương bên trong cửa tiệm, thiếu chút nữa đã chảy nước miếng. Chứng kiến người phục vụ dọn thức ăn lên, cũng chẳng cần giữ ý, cúi đầu hung hăng tiêu diệt.

“Chậm một chút, cẩn thận không nghẹn.” Nhìn tướng ăn của Lưu Vi, Lý Dật nhịn không được cẩn thận nhắc nhở.

Câu nói nhắc nhở của hắn không có ảnh hưởng đến tốc độ tiêu diệt thức ăn của Lưu Vi. Hoặc là nói Lưu Vi không có nhiều thời gian để phản ứng, chỉ một mực giống như cuồng phong bạo vũ tiêu diệt thịt nướng. Chờ sau khi hơn hai mươi phút qua đi, nàng đã khử được hơn phân nửa thức ăn ở trên mặt bàn.

Lưu Vi thoải mái nấc nhẹ một tiếng, có trời mới hiểu được dạ dày của nàng lớn đến cỡ nào, mà chưa đựng được nhiều thức ăn như vậy.

“Đại ca ca, làm sao anh không ăn?” Lưu Vi chứng kiến Lý Dật cơ bản không có nhúc nhích, nhất thời xấu hổ nói.

Hắn đang muốn trả lời Lưu Vi, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng cãi nhau, quay đầu vừa nhìn, rõ ràng chứng kiến được một đám thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi đang tiến vào trong quán thịt nướng. Đám thanh niên này ăn mặc quần áo rực rỡ, trong đó lại có vài tên xăm hình.

“Long ca, tiền tháng này không phải đã thu rồi sao? Như thế nào lại phải đóng thêm ah!” Ông chủ quán thịt nướng nhìn tên đầu lĩnh xăm hình, nhất thời vẻ mặt biến đổi, tuy nhiên cũng không dám biểu hiện bất mãn, chỉ có thể miễn cưỡng nặn ra một nụ cười tươi, hỏi.

Nam nhân xăm hình hung hăng nói: “Mẹ nó, bảo ông đưa thì đưa, không cần phải nhiều lời vô nghĩa.”

“Đúng rồi, có phải xương cốt đang ngứa hay không?”

“Mau vào trong chuẩn bị tiền cho bọn tao, thuận tiện làm thêm vài món ăn, cùng bia lạnh.”

Một đám người hoàn toàn coi ông chủ quán thịt nướng trở thành đống bùn, sau khi ra mệnh lệnh, rồi nghênh ngang đi vào bên trong quán. Chứng kiến tất cả chuyện này, Lý Dật hơi nhíu mày, nhưng im lặng không lên tiếng.

Tên nam nhân kia hắn nhận thức, nói chuẩn hơn thì “Lý Dật” trước kia nhận thức, kẻ này chính là đại ca của đám lưu manh hoạt động ở khu phố chợ đêm, ngày thường dẫn theo đám tiểu đệ, đối ngoại thổi phồng là thành viên của Mãnh Hổ bang, dựa vào cái danh đó mà thu phí bảo kê của các ông chủ cửa tiệm phụ cận chung quanh.

Những chủ quán tại khu phố chợ đêm phần lớn đều từ nơi khác tới, buôn bán nhỏ lẻ chỉ cầu bình an, căn bản không dám đắc tội cùng nam nhân xăm hình, mỗi tháng đành phải giao nộp tiền phí bảo kê địa điểm.

“Đại ca ca, đám người kia thật ngang ngược nha!” Chứng kiến một đám lưu manh không coi ai ra gì, nghênh ngang đi vào trong quán. Lưu Vi nhỏ giọng nói thầm một câu, trong mắt lộ ra biểu tình chán ghét cực điểm.

Nghe được Lưu Vi nói, Lý Dật chẳng biết nên giải thích như thế nào, đành phải cười khổ: “Ăn thêm chút nữa đi.”

Lúc này đám người của nam nhân xăm hình đã ngồi vào trong quán, một tên thanh niên đầu trọc bên cạnh hắn, vẻ mặt sát khí lớn tiếng nói: “Mau nhanh tay lên, các đại gia đói bụng rồi đó!”

Khi nói chuyện, tên thanh niên đầu trọc nhìn thoáng qua Lý Dật, đồng thời cũng chứng kiến được Lưu Vi ở bên cạnh người hắn.

“Long ca, kia không phải là thằng nhãi Lý Dật, làm ở trong Phượng Hoàng dạ tổng hội sao! Tiểu tạp chủng này lại tán tỉnh được một cô nàng thanh thuần, thực con mẹ nó ngạc nhiên!” Tên thanh niên đầu trọc vẻ mặt quái dị nhìn hai người Lý Dật nói.

Tên nam nhân xăm hình nghe được tên thanh niên đầu trọc nói như thế, lập tức đem ánh mắt quẳng ném về phía hai người Lý Dật, khi chứng kiến bộ dáng thanh thuần cùng diện mạo tú lệ của Lưu Vi thì cũng giống như ngạ lang chứng kiến được con mồi. Đồng thời dâm quang trong con ngươi tản mát ra, khóe miệng không khỏi xuất hiện một nụ cười dâm đãng.

Dưới sự dẫn dắt của tên nam nhân xăm hình, một đám người mỉm cười dâm đãng đi tới bên cạnh Lý Dật, vây quanh chiếc bàn, chỉ nghe nam nhân xăm hình tấm tắc nói: “Lý Dật, tiểu tử như mày cũng lĩnh hội được thuật tán gái sao? Đây chính là tiểu thư trong dạ tổng hội đi, cũng đủ thanh thuần, có phải hồng bài không, một đêm bao nhiêu tiền? Hôm nay đại ca coi trọng, mày phải đem nàng giao cho đại ca, coi như là hiếu kính, thế nào?”

/390

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status