Ngạo Thế Huyền Linh Sư

Chương 15 - Liên Minh Luyện Khí.

/117


Đột nhiên, đi tới trước quán hàng của một vị lão giả, Ngưng Sương cảm giác Phượng Ngâm Kiếm hình như hưng phấn khác thường, rất có xu hướng muốn lao ra khỏi không gian.

Ngưng Sương nghi ngờ đứng ở trước quán hàng, nhìn lướt qua, nàng thấy đều là một chút vật phẩm bình thường, nhưng tại sao lại khiến Phượng Ngâm kích động như thế?

Nàng từng cái từng cái cẩn thận lựa chọn, đột nhiên, ở một góc bình thường nàng thấy có một hạt châu. Hạt châu màu trắng giống như che lên một tầng sương mù, nhưng cảm giác đụng vào lại vô cùng bình thường, Ngưng Sương thật sự nhìn không ra có gì lạ, nhưng Phượng Ngâm thì lại càng phát ra kích động.

Nghĩ đến Phượng Ngâm chính là thần khí có linh thức, Ngưng Sương liền lấy ý niệm thử thăm dò cùng nó khai thông. Phượng Ngâm, ngươi có phải muốn hạt châu này hay không?, nếu đúng thì an tĩnh lại một chút, ta sẽ mua cho ngươi.

Lời nói của Ngưng Sương vừa dứt, Phượng Ngâm liền yên tĩnh lại, thấy vậy, Ngưng Sương tự nhiên ý thức được hạt châu này là vật bất phàm. Đại thúc, hạt châu này bán thế nào?

Lão giả thấy Ngưng Sương lựa chọn lâu như vậy, cuối cùng lại chọn ra một vật không ra gì như vậy, nên hắn có ý tốt cười nói: Tiểu thư, đây chỉ là vật lão đầu ta tùy tiện nhặt được, không đáng bao nhiêu tiền, nếu không ngươi hãy nhìn lại một chút vật khác?

Ngưng Sương lắc đầu một cái, bàn tay vung lên, năm mươi huyền thạch liền xuất hiện ở trong lòng bàn tay của nàng, Chỗ huyễn thạch này hẳn là đủ đi?

Sau khi đem huyền thạch thả vào trong tay lão giả, nàng liền đứng dậy muốn rời đi.

Tiểu thư, đợi chút. Ngay tại lúc đó thanh âm của lão giả liền truyền đến.

Ngưng Sương nghe vậy liền xoay người, nghi ngờ hỏi Đại thúc, có phải huyền thạch ta đưa ngươi chưa đủ không?

Lão giả liên tục lắc đầu, sau đó đem một khỏa hạt châu màu đen nhét vào trong tay nàng, Hạt châu kia không đáng được nhiều huyền thạch như vậy, nếu như tiểu thư đã thích hạt châu như vậy, ta liền đem hạt châu này cũng đưa cho tiểu thư.

Thần sắc của lão giả cực kỳ chân thành, Ngưng Sương cũng không tiện từ chối ý tốt kia, nên nàng không thể làm gì khác hơn là nhận lấy, sau đó tiện tay ném vào không gian.

Rời đi chợ đen, Ngưng Sương liền đi không có mục đích, chỉ một đường đi dạo, nhìn vài quán hàng bán huyền khí, cũng không còn thấy cái gì có dáng dấp giống như phi hành khí.

Nam Cung Thanh Ca thấy nàng lưu luyến với các quán hàng huyền khí, nên hắn liền đề nghị nói: Ngưng Sương, không ngại thì đi liên minh luyện khí xem một chút, có lẽ sẽ có thu hoạch.

Liên minh luyện khí? Ngưng Sương nghi ngờ ngước mắt hỏi.

Nhìn vẻ mặt nàng, có thể dễ ràng nhận thấy nàng không biết cái mà toàn bộ đại lục từ già đến trẻ đều biết liên minh luyện khí là cái gì, hắn liền lập tức nói liên tục: Phượng ngâm Đại lục không chỉ có Tứ Đại Đế Quốc, còn có tứ đại liên minh, theo thứ tự là: liên minh luyện khí, liên minh luyện đan, liên minh thuần thú cùng với dong binh đoàn liên minh. Tổng bộ của tứ đại liên minh chia ra ở tứ đại đế đô, mà Phượng Dương Thành vừa vặn chính là địa phương tổng bộ của liên minh luyện khí.

Được, chúng ta đi liên minh luyện khí.

Nam Cung Thanh Ca nhìn theo bóng dáng của Ngưng Sương, suy nghĩ tới lai lịch của nàng , nhìn ngôn ngữ cử chỉ, tác phong cùng dáng vẻ đều là thế gia vọng tộc, nhưng cùng nàng nói chuyện, thì hình như nàng đối với phiến đại lục này hiểu biết rất ít, lấy sự xử sự khôn khéo lão luyện của nàng, cũng không giống loại người kiến thức nông cạn. . . . . . Nam Cung Thanh ca mặc cho nghĩ thế nào, cũng không nghĩ ra được kết quả.

Bất quá, hắn chắc chắn Ngưng Sương chính là người chính mình cam tâm tình nguyện lui tới .

Liên minh luyện khí sao?

Ngưng Sương tò mò ngước mắt lên nhìn, nàng phát hiện kiến trúc trước mắt so với Thiên Nhai Các chỉ có hơn chứ không kém. Toàn bộ năm tầng của tòa nhà đều hiện lên ngân quang gần như có thể xưng là dấu hiệu của đế đô, bốn chữ to lớn liên minh luyện khí phát ra kim quang chói mắt được treo thật cao ở chính môn, đã nói lên nơi này rất huy hoàng.

Đến gần nhìn kỹ, liền có thể phát hiện những thứ lóe lên ngân quang kia lại chính là những viên linh thú tinh, linh thú tinh đếm không hết hợp thành các loại đồ án, nếu tỉ mỉ tra xét liền có thể nhìn ra thứ bậc cùng quy tắc nhất định. Hiển nhiên, đây chính là cấm chế đại sư dùng thú tinh bày ra trận pháp phòng hộ.

Thấy trận pháp phòng hộ xa xỉ như vậy, Ngưng Sương liền âm thầm cảm khái: Thật là giàu đến chảy mỡ a !

Nhìn ánh mắt ngạc nhiên của Ngưng Sương, Nam Cung Thanh ca liền tự nhiên cười nói: Toàn bộ đại lục giàu có nhất là không phải là Hoàng thất đế quốc, mà là tứ đại liên minh, trong đó đặc biệt là liên minh luyện khí cùng liên minh luyện đan. Những thế lực khổng lồ của các liên minh này, cùng Hoàng thất đế quốc và các thế đại gia tộc tương hỗ lần nhau, đem những người có thiên phú của khắp mọi nơi trên đại lục tất cả đều thu nạp về trong đó, độc quyền thị trường đan dược, huyền khí, huyền thú.

Từ trong lời nói của Nam Cung Thanh Ca, Ngưng Sương liền đối với quy tắc của đại lục này cũng coi biết một chút. Như vậy, nàng càng kiên định hơn tâm tư đi học viện đế quốc. Ở chỗ này sinh tồn, nếu như không đủ cường đại, liền phải ở dưới sự khống chế của những thế lực này , đây tuyệt đối không phải là điều mà nàng mong muốn.

Địa phương bán ra huyền khí của liên minh luyện khí cũng không ở ngay tại nơi nguy nga lộng lẫy này, mà là ở tiểu lâu hai tầng bên cạnh. Trước cửa chính của tiểu lâu có hai môn vệ (người gác cửa), thân hình của bọn họ đều cao lớn, dưới thắt lưng mỗi người đều đeo theo một thanh trọng kiếm.

Hiển nhiên, bọn họ chính là vũ giả, căn cứ theo những gì Minh Huyễn từng nói cho nàng biết về cách phán đoán phẩm giai của vũ giả, hẳn là bọn họ đã đến tu vi thiên vũ sư rồi, tương tự như thiên huyền sư vậy. Trận pháp phòng hộ bằng thú tinh, môn vệ là thiên võ sư, xa xỉ như vậy, Ngưng Sương thật không biết nên nói này là đại tài tiểu dụng (không biết trọng nhân tài) hay là tài đại khí thô đây!

Thân là môn vệ, cả ngày đều là nghên đón, đưa tiễn khách, nên ánh mắt của bọn hắn rất biết nhìn người, vừa thấy ba người Ngưng Sương y phục tinh xảo, khí độ ung dung, bọn hắn liền khách khí dùng tay làm dấu mời: Hoan nghênh quang lâm, mời vào bên trong!

Đi vào đại sảnh, trong đại sảnh rộng lớn có mấy người tụm năm tụm ba ngồi với nhau, mà người phục vụ lại tránh ở trong quầy hàng không chịu ra chào hỏi. Trong sảnh thỉnh thoảng lại có thanh âm than phiền truyền đến.

Ta tới mua huyền khí , chờ cũng đã lâu, nhưng lại chẳng có ai lo liệu, thật sự là rất đáng giận !

Ta cũng đã tới nửa ngày rồi, nhưng bọn họ chỉ nói để cho ta xếp hàng, sau đó thì không có động tĩnh gì nữa.

Những lời đó đều lọt vào tai Ngưng Sương, Ngưng Sương bước mấy bước đi tới trước quầy hàng, hướng về phía người phục vụ đang vùi đầu kia lạnh nhạt nói: Xin chào, ta tới mua huyền khí, có thể cho người tiếp đãi không?

Người phục vụ kia cũng không thèm ngẩng đầu lên nhìn nàng, chỉ lạnh lùng ném ra một chữ: Chờ!

Sắc mặt Ngưng Sương bình tĩnh như trước, nàng vẫn như cũ lạnh nhạt hỏi Chờ tới lúc nào?

Bảo ngươi chờ thì ngươi chờ, tai ngươi điếc sao ?!

Trong ánh mắt Ngưng Sương hiện lên hàn ý, thanh âm trong trẻo của Nam Cung Thanh Ca đúng lúc vang lên ở bên tai: Người phục vụ của nơi này, nếu không phải là thân thích của trưởng lão liên minh thì cũng là đệ tử của bọn họ, ỷ vào sau lưng có người, nên bọn họ cũng rất phách lối.

Lời nói của Nam Cung Thanh Ca lấy được sự tán thành của tất cả mọi người trong đại sảnh, hàn ý nơi đáy mắt của Ngưng Sương hiện lên càng đậm, quả nhiên là điếm đại lấn khách ( ý là khách điếm ức hiếp khách)!

Chỉ thấy ống tay áo to lớn của nàng khẽ bay lên, một lọ dịch thể (chất lỏng) vô sắc vô vị liền bốc hơi bay tới phía sau quầy hàng , Ngưng Sương vui vẻ vỗ vỗ tay, hướng Nam Cung Thanh Ca nói: Quên đi, chúng ta trở về!

Nam Cung Thanh Ca mặc dù đã sớm lĩnh giáo qua liên minh luyện khí không coi ai ra gì, nhưng hôm nay lại làm cho Ngưng Sương mất hứng mà về, khiến hắn không khỏi sinh ra tức giận. Vừa định phát tác, lại bị một tiếng tiếng rít chói tai cắt đứt.

A! . . . Tên khốn kiếp nào lại dám hạ độc hại người.

Lúc này mọi người mới phát hiện ra người phục vụ từ phía sau quầy hàng chui ra, chỉ là, lúc này trên mặt nàng hiện đầy những cục mụn màu đỏ, đôi môi lại càng sưng to giống như lạp xưởng. Tay của nàng còn đang không ngừng mà ở trên mặt cào gãi, trên gương mặt đã bị nàng cào ra vài đường vết máu.

Người phục vụ tức giận đằng đằng nhìn lướt qua người trong đại sảnh, cuối cùng đưa mắt dừng lại ở trên người Nam Cung Thanh Ca cách nàng không xa, nổi giận mắng: Thấy ngươi dáng vẻ đứng đắn, nhưng cư nhiên ngươi lại dùng thủ đoạn hạ lưu này để đối phó với một nữ nhân, thật đúng là không biết xấu hổ!

Không hiểu ra sao bị mắng một trận, Nam Cung Thanh Ca cũng tức giận đi lên, trả lời lại một cách mỉa mai nói: Khó trách từ lúc tại hạ tiến vào nơi này liền chỉ nghe thấy tiếng, không thấy người, hóa ra là có người xấu xí quá nên không có mặt mũi để ra ngoài gặp người a!

Lời nói của Nam Cung Thanh Ca lấy được tán thành mạnh liệt của mọi người, thanh âm nghị luận của mọi người cũng vang lên bên tai không dứt.

Ai! Thật là người vô cùng xấu xí, cũng không soi mặt vào nước mà tự nhìn một chút, liền với bực này dung nhan thì há có người ở trên người nàng lãng phí độc dược sao.

Đúng vậy! Liên minh luyện khí thật sự là rất thiếu người sao?, cư nhiên lại để một người xấu xí dọa người như vậy đi ra!

Đủ lời nghị luận bàn tán xôn xao vang lên.

Động tĩnh lớn như vậy rất nhanh kinh động đến người trên lầu, ngay sau đó một đại thúc béo mập liền đi ra, hắn ánh mắt ngạo mạn quét mắt nhìn mọi người một lượt, sau đó mới dời mắt chuyển đến quầy hàng.

Vừa thấy, hắn nhất thời hoảng sợ.

Là ai, là ai đem hắn tiểu tâm can của hắn biến thành bộ dáng như này!

Doanh Doanh, là ai đem ngươi biến thành như vậy? trong giọng nói của nam tử trung niên lộ ra mấy phần lo âu, nhưng ánh mắt của hắn lại không dấu vết né tránh nàng.

Người phục vụ nghe thấy thanh âm của nam tử trung niên, liền vội vàng dùng ống tay áo to lớn đem mặt che lại. Sau đó mới chỉ vào Nam Cung Thanh Ca nói lại: Lão gia, chính là hắn làm.

Được sự nhắc nhở của người phục vụ, nam tử trung niên lúc này mới chủ ý đến ba người Nam Cung Thanh Ca đang đứng ở trước quầy hàng, khi ánh mắt của hắn dò xét Nam Cung Thanh Ca thì vị huyền vương kia liền chống đối lại . Bốn mắt nhìn nhau, tia lửa bắn tán loạn, thân hình của hắn bị chấn động phải lảo đảo lùi lại mấy. Lúc này hắn mới ý thức được, đối phương là cao thủ tu vi hơn xa mình, nhưng cao thủ như vậy lại chỉ là một hộ vệ.

Sự phát hiện này khiến sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi, hôm nay chỉ sợ là đã thật sự trêu chọc vào người không nên trêu rồi.

Ánh mắt hắn lạnh lùng hung hăng nhìn chằm chằm người phục vụ, phẫn nộ quát: Nói bậy, vị công tử này phong thần tuấn mỹ, dáng vẻ đường hoàng, thì há có thể dùng thủ đoạn ti tiện hèn hạ này.

Lúc này, một nam tử trẻ tuổi vẻ mặt chính khí ở bên trong đại sảnh đứng dậy hướng nam tử trung niên chắp tay nói: Vị đại nhân này, tại hạ có thể chứng minh vị công tử này chưa từng sử qua một chút thủ đoạn nào.

Đã có một thì sẽ có hai, tiếng nói của hắn vừa dứt, mọi người liền bắt đầu nhao nhao nghị luận. Đại khái nói người phục vụ có bao nhiêu vô lễ, mà ba người Nam Cung Thanh Ca là dùng lễ như thế nào đối đãi, cuối cùng còn bị vu oan.

Nam tử trung niên cũng coi như gián tiếp biết chân tướng sự tình, mặc dù đối với chuyện hủy dung của người phục vụ tâm còn tồn nhiều nghi ngờ. Nhưng đông người nhiều miệng, việc cấp bách trươc mắt là hắn phải dẹp lại nghị luận, nơi nào còn nhớ được chút chuyện nhỏ này của người phục vụ đâu.

Tốt lắm, Doanh Doanh, chuyện ngày hôm nay vốn là ngươi có lỗi trước. Ở chỗ không có bất kỳ người nào có thể chứng minh trước khi bọn họ đi vào mặt của ngươi vẫn hoàn hảo không hao tổn gì, ngươi cũng không lấy ra được bất kỳ chứng cớ nào chứng minh là người ta độc hại ngươi, chuyện này đến đây coi như không có gì. Nam tử trung niên áy náy nhìn Nam Cung Thanh Ca cười cười, nói tiếp: Ta hôm nay ở nơi này tuyên bố, người phục này của ta ngạo mạn vô lễ đối với khách hàng , vì vậy liên minh luyện khí liền đuổi việc, từ nay về sau, cùng liên minh luyện khí không còn liên quan!

Nam tử trung niên nói xong liền dò xét nhìn Nam Cung Thanh Ca một chút, chỉ sợ hắn nhất thời không hài lòng, để cho hộ vệ cường giả của hắn ở nơi này đại phát thực lực.

Nam Cung Thanh Ca lại vỗ vỗ bả vai Ngưng Sương , dịu dàng nói: Ngưng Sương, chúng ta trở về đi! Thật ra thì Thiên Nhai Các cũng có bán huyền khí.

Đông lại sương mỉm cười gật đầu một cái, không dấu vết hướng người phục vụ viên kia bắn đi một đạo ánh mắt khinh thường, sau đó liền cùng Nam Cung Thanh Ca rời đi liên minh luyện khí.

/117

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status