Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 718: Thời đại truyền tống trận bắt đầu

/761



Lăng Tiêu nghe xong không nhịn được phì cười, yêu thương véo nhẹ cái mũi của Isa, lại hôn lên cái trán mịn màng của nàng, sau đó nói:

- Isa, nàng đem cái loại đáp án này tới chọc phu quân, có phải là đáng phạt hay không hả?
Sắc mặt Isa ửng đỏ, tiếng nói ngọt ngào vang lên:

- Rõ ràng là như thế! Isa còn sống có phu quân, có tỉ muội, Isa cảm thấy rất vui vẻ! Chỉ đơn giản như vậy thôi! Isa không rõ là vì điều gì mà phu quân vẫn không ngừng đi về phía trước, không bao giờ chịu dừng lại. Kì thật bên cạnh phu quân cũng có rất nhiều cảnh đẹp mà! Cuộc sống của phu quân tại sao lại mệt mỏi như vậy?

- Đúng vậy, tại sao cuộc sống lại mệt mỏi như vậy nhỉ?
Lăng Tiêu thấp giọng lầm bầm, khom người ôm lấy thân hình mềm mại như không xương của Isa đi vào bên trong.
- Hả, phu quân...giờ đang là ban ngày mà!

Isa đỏ bừng khuôn mặt nói.
- Gọi là ca ca!

- Ca ca....
Lăng Tiêu nhẹ nhàng nói bên tai Isa:

- Muội không phải là muốn có một hài tử sao?
Isa ưm một tiếng, cuộn tròn trong lòng Lăng Tiêu, không nói thêm gì nữa

….......

Trong một gian mật thất, Lăng Tiêu cùng một lão giả có khuôn mặt cao gầy đang ngồi đối diện, chén trà thơm mát sớm đã không còn hơi ấm. Hai người không có ý định uống trà, chỉ ngồi đó không nói gì.

Mãi tới cuối cùng, trên khuôn mặt lão giả gầy gò kia mới lộ ra nét vui mừng, giống như là đã bị Lăng Tiêu thuyết phục vậy.
Lão giả này chính là nhân vật đứng đầu trong những người bí mật nghiên cứu truyền tống trận tại Thục Sơn phái trong nhiều năm qua, tên gọi Cố Kỳ!

Lão tới đây là do Lăng Tiêu gọi tới. Bởi lẽ Lăng Tiêu muốn ở nơi này đặt truyền tống trận hai chiều thứ nhất tại Thánh Vực, trừ Thục Sơn phái!
Vốn dĩ Cố Kỳ không để ý lắm việc ra mắt truyền tống trận. Đương nhiên hắn không muốn để truyền tống trận lộ ra ánh sáng không phải là vì sợ ảnh hưởng đến căn cơ của Thục Sơn phái. Truyền tống trận này nếu không có người chuyên nghiệp mở ra thì người khác căn bản là không thể sử dụng.

Cố Kỳ sở dĩ không muốn phổ biến truyền tống trận chủ yếu bởi vì nguyên liệu tạo thành nó rất quý giá! Với tài lực như Thục Sơn phái hiện giờ cũng chỉ có thể tạo năm mươi mốt cái mà thôi!
Có thể nói, mỗi một truyền tống trận tương đương với một núi tinh thạch nhỏ tạo thành.
Thực sự rất xa xỉ, rất sang quý!

Trong mắt lão nhân này, truyền tống trận giống như là hài tử của hắn, hiển nhiên là không muốn để Lăng Tiêu tùy tiện đặt khắp nơi. Đương nhiên nếu Lăng Tiêu mạnh mẽ yêu cầu Cố Kỳ cũng không nói được gì, chỉ có điều trong lòng không thoải mái mà thôi.
Chẳng qua chuyện kiến tạo truyền tống trận này Lăng Tiêu cũng không dùng quyền uy của mình mà ra lệnh, như thế sẽ tạo áp lực cho Cố Kỳ. Hắn chỉ kiên nhẫn giải thích cho Cố Kỳ. Hắn chỉ kiên nhẫn giải thích cho Cố Kỳ biết một chút lý tưởng của mình, đồng thời khiến lão an tâm. Vấn đề tài chính Lăng Tiêu sẽ giải quyết! Đan dược của Thục Sơn phái lại một lần nữa được tiêu thụ, mỗi ngày có thể thu được một con số kinh người. Theo Lăng Tiêu nghĩ, năm mươi mốt truyền tống trận cũng không thể thỏa mãn một phần mười diện tích Nam Châu.

Đương nhiên đó chỉ là nói một cách tạm thời, bên trong các đô thị của Nam Châu ít nhất không phải thiết lập một truyền tống trận loại này. Đồng thời vì để cam đoan truyền tống trận không bị phá hoại, mỗi một truyền tống trận đều có một bộ trận pháp bảo vệ tương ứng.
Dãy núi Hỏa Long phía nam...địa bàn của Bạch Sơn thánh giả...khó khăn tiến vào vậy sao? Khóe miệng Lăng Tiêu hiện lên một nụ cười lạnh. Chỉ cần chọn một vùng thâm sơn cùng cốc tạo lập hai cái truyền tống trận thì chỉ trong một ngày đêm có thể truyền tống tới ba nghìn người! Qua mười ngày đã có mấy vạn nhân mã. Đến lúc đó trực tiếp tấn công, sợ rằng gia tộc bên kia ngay cả phản ứng cũng không kịp.

Đây cũng chỉ mới là ý tưởng của Lăng Tiêu, còn áp dụng như thế nào thì còn cần thám tử tra xét kĩ càng tình hình bên kia mới được. Nhưng lấy phương thức dùng truyền tống trận đánh lén hoàn toàn có thể khiến cho bất cứ đối thủ nào ứng phó không kịp!
Thiết lập truyền tống trận ở nơi này chính là trung tâm của tương lai.

Bên Thục Sơn phái tất nhiên không thể trở thành trung tâm trạm trung chuyển. Lăng Tiêu tất nhiên là không muốn biến nơi thanh tu của mình thành một cái chợ náo nhiệt.

Hết thảy chuyện này cũng được hoàn thành một cách hoàn toàn bí mật. Đại bản doanh thành lập truyền tống trận tạm thời này mấy ngàn năm sau được gọi là Tổ vực của truyền tống trận trong Thánh Vực, hàng năm đều có vô số người tới đây tham quan kính ngưỡng.

Mà hiện tại tác dụng ban đầu của nó chỉ có một!
Đó chính là, chiến tranh!
Giải thích của Isa đối với ý nghĩa của tính mạng mặc dù được đa số mọi người công nhận nhưng lại đánh sâu vào lí niệm của Lăng Tiêu. Cho tới nay Lăng Tiêu vẫn hơi lo trước tính sau. Nhưng đây không phải là vì bản thân hắn mà chính là vì Thục Sơn phái!
Lăng Tiêu cũng đã từng vô số lần nghĩ tới chuyện để cho bọn họ tự lo nhưng cứ mỗi khi chuyện tới trước mắt lại không nhịn được phải lo lắng cho bọn họ. Hắn không muốn bất cứ kẻ nào bị tổn thương. Sau lần Thục Sơn phái trải qua cuộc chiến tranh thảm liệt vừa rồi, Lăng Tiêu rốt cục nhận rõ một sự thật. Môn nhân của Thục Sơn phái thực sự đã trưởng thành. Các hán tử của Binh đoàn Tia Chớp cũng không hề để công phu hoang phế!

Mặc dù là trong trận chiến đó cũng có rất nhiều người chết đi nhưng sau khi trải qua khảo nghiệm máu lửa, người của Thục Sơn phái đã chính thức trưởng thành.

Lăng Tiêu cũng lần đầu tiên cảm thấy mình có thể...có thể thả lỏng.

Chính vì tình huống này mà một truyền tống trận bên ngoài Thục Sơn phái rốt cục lặng lẽ được thiết lập.

Phía bên Liên Minh Nam Châu đang không ngừng tiến hành thanh trừ. Mặc dù sớm biết Tư Đồ gia đã có ý niệm xưng đế trong đầu nhưng hắn còn nghĩ hẳn là bọn họ phải đợi cho liên minh ổn định đã. Chẳng qua khi Tư Đồ gia tự lột bỏ mọi lớp ngụy trang, Tư Đồ Quang Huy tự xưng đế đã khiến cho mọi mâu thuẫn được tích lũy từ trước rốt cục bộc phát.
Tư Đồ Quang Huy lấy thủ đoạn lôi đình chém giết hai tộc chủ gia tộc cũng không thể ngăn cản loại bộc phát này nổ ra. Nguyên nhân cơ bản của nó chính là do lợi ích được phân phối không công bằng!
Nhất thời cả Liên Minh Nam Châu gió mưa liên miên. Chẳng qua Tư Đồ gia bởi vì có Tư Đồ Quang Huy tồn tại, địa vị của hoàng tộc được củng cố vững như Thái Sơn, không người nào có thể rung chuyển.

Những gia tộc năm đó thân cận với Lăng Tiêu lần này cơ bản bị thanh trừ hoàn toàn. Bạch gia của quận Bạch Lộ, do đồng tông với Bạch lão đã bị thanh tẩy cả tộc.

Gia chủ Bạch Sơn mang theo người quen Lăng Tiêu là Bạch Nhạc và mười mấy cường giả có cảnh giới Đại viên mãn cùng với một chi quân đội một vạn năm ngàn người tiến thằng vào đại bản doanh của Thục Sơn phái tại trung nam quận.

Bạch Sơn vừa thấy Lăng Tiêu, những giọt lệ tuổi già liền tuôn rơi. Tư Đồ gia tộc thanh trừ khiến người Bạch gia chết trận vô số. Những người có thể chạy tới nơi này đều là thành phần tinh nhuệ, còn hơn trăm vạn tộc nhân ở trong quận Bạch Lộ đều không thể thoát thân.

Ngay lúc này, không biết là có phải do thẹn quá hóa giận hay không, Tư Đồ gia tộc rất có thể cho thảm sát toàn quận.
Là một trong những nhân vật cao tầng của Thục Sơn, Bạch lão mặc dù đã thoát ly Bạch gia nhưng trong thân thể vẫn chảy dòng máu của Bạch gia, làm sao có thể nén được lửa giận này, cầu khẩn Lăng Tiêu nhận lấy nhóm người này của Bạch gia, sau đó lại cầu xin Lăng Tiêu trong tương lai hãy báo thù cho họ!

Tư Đồ gia có thể cho đồ thành nhưng thật ra khả năng cũng không lớn. Chẳng qua nếu trong giận dữ mà giết sạch trực hệ của Bạch gia thì cũng rất có khả năng. Đám người Vân Sơn nhìn thấy khuôn mặt mang theo thương tích của đám người Bạch gia, trong lòng cũng cảm thấy hết sức đồng tình với họ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/761

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status