Nàng phi lười có độc

Q.3 - Chương 29: Chương 12

/384


“Báo, Thái tử việc lớn không tốt rồi, tất cả bên trong trướng của Mộ Dung Tịnh đều là rắn, người biến mất tích, Sở Hoan chạy trốn.” Binh sĩ chạy vào trướng bẩm báo.

“Cái gì?” Mộ Dung Thành kinh sợ lên, làm động tới quân y đang băng bó vết thương trên cổ tay cho hắn, đau đến chân mày hắn nhíu chặt. Hắn nhấc chân đá văng quân y, sải bước nói với hai phó tướng đang đứng đợi bên ngoài trướng, “Lý tướng quân, ngươi mang hai trăm tinh nhuệ bắt Mộ Dung Tịnh lại cho bản Thái tử, cần phải sống. Trần tướng quân, ngươi mang trăm tên tinh nhuệ theo bản Thái tử đi bắt Sở Hoan” Hắn không thèm để ý tới vết thương trên tay, nhận lấy ngựa binh sĩ dắt tới lập tức lật người mà lên giơ roi vội vã.

Mộ Dung Tịnh, bà ta lại dám tính toán hắn, lợi dụng hắn cứu bà ta ra ngoài, bây giờ lại thừa dịp đêm tối chạy trốn, sau khi hắn bắt bọn họ lại không thể không lột da bọn họ. Mộ Dung Thành trực tiếp xác định Mộ Dung Tịnh mất tích là chạy trốn, lửa giận trong lòng ngập trời, tay quất roi tàn nhẫn dùng sức, con ngựa bị đau cất vó chạy như điên.

--- ---------- -----

Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng, sao nàng có thể là thân huynh muội với Mạnh đại ca chứ? Mẫu hậu nhất định lừa gạt nàng, nhất định vậy, nàng muốn đi tìm Mạnh đại ca hỏi rõ ràng. Đầu óc Sở Hoan trống rỗng chỉ biết liều mạng chạy về phía trước.

Vó ngựa phía sau từng hồi lại từng hồi, dần dần đuổi tới, Mộ Dung Thành nhìn bóng dáng gầy nhỏ lảo đảo chạy trốn phía trước mặt, roi ngựa chỉ về phía trước, tức giận hạ lệnh: “Bắt nàng lại cho bản Thái tử.”

“Vâng.” Hai binh sĩ sau lưng lập tức giục ngựa ra trong chớp mắt tiến tới gần Sở Hoan, thuật cưỡi ngựa tinh xảo lập tức lộ ra nửa người đi bắt Sở Hoan, nhưng khi cánh tay dài vừa mới chạm đến Sở Hoan, trong nháy mắt lại đồng thời ngã xuống từ trên lưng ngựa. Phía trước có người cưỡi ngựa đỏ chạy như bay tới, nữ tử mặc áo chồn bạc màu trắng thuần lập tức như một tia sáng lóe lên tiến tới gần, đưa tay túm lấy Sở Hoan đang sững sờ, “Hoan Hoan, đi lên.”

“Tam tẩu.” Khi Sở Hoan hồi hồn lại đã bị Ôn Noãn mang lên lưng ngựa, con ngựa lập tức quay đầu lại chạy đi như bay.

“Mới vừa rồi dường như bản Thái tử nghe được Sở Hoan gọi nữ tử kia là ‘Tam tẩu’?” Bị cảnh tượng thay đổi ngay trước mắt, Mộ Dung Thành sững sờ hỏi binh sĩ bên cạnh.

“Vâng.” Binh sĩ trả lời.

“Vậy còn do dự cái gì, còn không đuổi theo.” Mộ Dung Thành hét lớn, thúc ngựa lên trước đuổi theo. Sở Hoan, Hàn Vương phi, đêm nay một người cũng đừng nghĩ chạy trốn khỏi từ trong tay hắn. Xem ra ông trời thật sự không tệ với hắn, thế mà lại đưa lên cho hắn cơ hội tốt chuyển bại thành thắng. Chỉ cần hai nữ nhân này trong tay hắn, hắn cũng không tin Quân Dập Hàn còn không ngoan ngoãn dễ dàng đi vào khuôn khổ.

“Tam tẩu, tẩu rốt cuộc đã tới, hức hức hức hức…” Ấm ức tích tụ nơi đáy lòng khiến cho sau khi Sở Hoan nhìn thấy Ôn Noãn không kiềm chế được nữa mà nằm trong ngực nàng gào khóc.

“Tam tẩu đã tới chậm để cho muội chịu uất ức.” Nàng khẽ vuốt lưng nàng ấy trấn an, “Muội nhịn thêm chút nữa, chờ chúng ta bỏ rơi những truy binh phía sau liền an toàn.”

“Dạ.” Sở Hoan lau nước mắt tiếp tục khóc.

Truy binh sau lưng cắn chặt không thả, Ôn Noãn không ngừng thúc giục con ngựa gia tăng tốc độ, mắt thấy khoảng cách cùng truy binh kéo dài bỏ rơi bọn họ, nó lại đột nhiên cất vó hí vang ngừng lại, nàng không hiểu đưa mắt nhìn phía trước, lại thấy một rãnh trời vắt ngang ngay trước mắt, mà truy binh sau lưng đúng lúc này xông tới, ngăn chặn đường lui.

“Bản thái tử xem các ngươi bây giờ còn trốn như thế nào, thức thời liền ngoan ngoãn theo bản Thái tử trở về, nếu không…” Khuôn mặt sắc hoa đào của hắn bởi vì cười mà sinh ra vài phần nham hiểm, “Vực sâu vạn trượng phía trước chính là nơi chôn thân của các ngươi.”

“Được, ta trở về với ngươi.” Ôn Noãn không có bất kỳ kinh hoảng do dự nào, đáp cực kỳ bình tĩnh thong dong, cũng khiến cho Mộ Dung Thành hứng thú dồi dào chờ xem trò vui hơi kinh ngạc hắn nhíu mày nói, “Ngươi tốt nhất thành thật cho ta, đừng giở trò với bản Thái tử.”

“Thái tử suy nghĩ nhiều, hai người chúng ta bị trăm thiết kỵ bao vây trùng trùng, phía trước lại là vách núi, có thể giở trò quỷ gì.” Trong giọng nói của Ôn Noãn mang theo trào phúng nhè nhẹ, nàng nhàn nhạt quét qua vẻ mặt hơi nghẹn của hắn, khẽ cúi người mượn áo lông cáo che giấu nói nhỏ bên tai Sở Hoan, “Ngồi vững vàng, nắm chặt dây cương, nhắm mắt lại.”

“Tam tẩu, tẩu…” Sở Hoan khiếp sợ trợn to mắt còn vệt nước mắt nhìn nàng.

“Có tin tam tẩu hay không?” Ôn Noãn đưa ngón tay che trên môi nàng ấy ngăn lời nàng ấy còn chưa nói xong.

Trên mặt Sở Hoan tràn đầy kiên định gật đầu.

“Vậy thì hãy làm theo lời ta nói.”

Sở Hoan lập tức theo lời mà đi, trong mặt mày tràn đầy hưng phấn và khẩn trương.

“Chuẩn bị xong chưa?” Ôn Noãn hỏi.

Sở Hoan nặng nề gật đầu.

“Còn dây dưa cái gì, không mau tới đây.” Mộ Dung Thành không kiên nhẫn thúc giục, hắn cảm thấy nữ nhân này vô cùng tỉnh táo rất là khác thường, chẳng lẽ các nàng đang đợi viện binh? Nghĩ đến đây, hắn giật mình trong lòng, đang định sai người đi lên mang hai người veef, lại thấy động tác của Ôn Noãn hơi có vẻ cố hết sức xuống ngựa.

“Ngươi xuống ngựa làm gì?” Mộ Dung Thành đột nhiên thấy có gì không đúng, nàng ta hoàn toàn có thể thúc ngựa tới đây, vì sao phải làm điều thừa xuống ngựa? di3n~d@n`l3q21y'd0n

“Đương nhiên là…” Giọng Ôn Noãn chậm rãi kéo dài, đột nhiên nói, “Sở Hoan, ngồi vững vàng.” Roi ngựa trong lòng bàn tay quất lên không, con ngựa bị đau lập tức nhanh chân chạy như điên, kiểu khóa tứ chi kéo ra độ cong cực hạn bay lên, chỉ trong chớp mắt đã bình yên dừng chân ở vách đá đối diện ngoài năm trượng.

“Tam tẩu…” Không trung truyền đến tiếng Sở Hoan kêu gọi.

“Ngươi đang làm cái gì?” Mộ Dung Thành nhìn người ngựa nhanh chóng biến mất ở vách đá đối diện, lửa giận xông thẳng lên trán, tức giận chất vấn, nữ nhân này lại cứu người đi ra ở ngay dưới mí mắt của hắn!

“Đưa nàng ấy đi phía đối diện, chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy?” Ôn Noãn không nhìn lửa giận của


/384

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status