My Boss Is A Beautiful Girl

Chương 8

/61


Phòng khách và phòng đọc sách của Hà Nhã đều có một mùi hương thơm thoang thoảng, nơi ở của các con gái và con trai đúng là không giống nhau. Tất nhiên, cũng có thể mùi vị trong phòng Hà Nhã là chĩ là mùi binh thường, nhưng vì nơi ở của tòi khó ngửi quá nên mới cảm thấy đây là hương thơm.

Bên cạnh máy tính Hà Nhã đặt một khung hình, trong đó là bức ảnh chụp chung của cô ấy và Hà Nghệ. Trong tấm ảnh, Hà Nhã và Hà Nghệ đều cười rất rạng rỡ, nhung trong lòng tôi cứ luôn cảm thấy nụ cười của Hà Nghệ mang chút khôn khéo, nụ cười của Hà Nhã mới là nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng.

"Bây giờ dù có nhấn nút nào đi nữa thi máy tính của tôi cũng không phản ứng, anh xem thử đi nhé. Anh chưa ăn sáng đúng không, tôi nấu chút gì cho anh ăn, chịu không?"

Đương nhiên là chịu rồi, không ngờ lại có thể khiến người đẹp như Hà Nhã nấu cho tôi ăn, không biết kiếp trước tôi đã tích bao nhiều ơn đức nhỉ, chẳng lẽ tôi là Lôi Phong chuyển thế.

Tôi ấn nút mở nguồn máy tính, đúng là không có phản ứng gì cả. vậy thi hơi gay rồi, tôi đành bắt đầu từ bước cơ bản nhất, trước hết là cắm lại toàn bộ phích điện một lần nữa, vẫn bị như vậy, đương nhiên là vẫn bị rồi, nếu như vậy giải quyết được thi Hà Nhã tìm tôi làm gì.

Không có cách nào, đành tháo thùng máy thử tùng cái vậy, cũng may tôi đã tính toán trước nền khiêng cả thùng máy mình sang.

Nhưng tôi nhanh chóng há hốc mồm, tuy tôi sửa máy rất tệ, nhung vặn vài con ốc vít để tháo nắp thùng cũng không gây khó dễ gì được tôi, quan trọng ở đây là tôi không tim được ốc vít trên nắp đậy thùng máy. Tôi thề đây là lần đầu tiên trong đời tôi nhìn thấy thùng máy có hình dạng kỳ dị như vậy, thứ đồ này nếu tôi thấy nó khi đi dã ngoại thì nhất định sẽ tưởng là vật lạ ngoài hành tinh.

Tôi bước đi theo kiều Bộ Thiền Canh, Bắc Đẩu Trận, Long Hành Hỗ Bộ, và cả bộ pháp Thái Cực nhiều vòng quanh thùng máy đó, nhưng vẫn không biết phải bắt đầu từ đâu, tính đi hỏi Hà Nhã, nhưng lại cảm thấy thật mất mặt quá. Lúc đó, Hà Nhã đã ở trong phòng ăn gọi tôi ra ăn cơm, mặc kệ trước đã, hưởng thụ trước rồi tính sau.

Nhìn Hà Nhã đeo tạp dề sắp xếp chén đũa trong phòng ăn, tôi hạnh phúc đến độ thần trí có chút không tỉnh táo. Nhưng khi Hà Nhã bưng đĩa rau lên, tôi bỗng lao nhào xuống khỏi đình mây hạnh phúc. Nhìn hai đĩa đen kin kịt, dính nhầy nhậy trước mắt, trông hệt như búi đất phò nhiều vừa mới được móc từ dưới cống lên, rải hạt giống vào là có thể thu hoạch được khám khá, nghĩ đến mạng sống nhỏ nhoi của minh, tôi ngần ngại không dám dùng đũa gắp. =]]

Còn Hà Nhã thi háo hức hối thúc tôi ăn nhanh: "Đây là lần đầu một mình tôi tự nấu nướng đó, anh nếm thử xem mùi vị thế nào? "

Thì ra như thế, tôi không muốn minh trờ thành vật thí nghiệm đầu tiên, có chết cũng phải kéo người theo đệm lưng thôi. Tôi cười với Hà Nhã, mời cô ấy: "Chúng ta cùng ăn nhé. "

Hà Nhã mỉm cười ngọt ngào: "Không cần đâu, tôi đã ăn sáng rồi."

Lòng bàn chân tôi toát lên luồng khí lạnh, không lẽ đã có âm mưu từ trước rồi à? Thế cũng phải có lý do rành rọt, tôi dè dặt hỏi Hà Nhã: "Tôi đã làm sai điều gì à? "

"Không có. " Hà Nhã bối rối một lát, nhung mau chóng hiểu ra ngay, đôi mày lá liễu dụng thẳng lên, trùng mắt nhìn tôi: "Ý anh là gì? Anh còn chưa thử thi làm sao có thể chắc rằng nó sẽ khó nuốt. Ăn nhanh lên! " Hà Nhã vừa nói vừa đá mạnh vào chân tôi. Tôi nhớ trong phim "Cô nàng ngổ ngáo" có đoạn đối thoại như vậy: "Nếu cô ấy đánh bạn, nhất định phải giả vờ rằng minh đang rất đau, nếu thật sự rất đau thi phải giả vờ như không có gì." cú đá của Hà Nhã quả là rất đau, tôi vội cắn răng chịu đụng, không để minh hét lên.

Rất may, ngay tại thời điểm ngàn càn treo sợi tóc, điện thoại của tôi reo lên, tạ ơn trời đất, tôi vội bắt máy, là Dương Hiểu Lan điện tới, cô ấy bảo muốn mượn máy tính của tôi làm lại bản sơ yếu lý lịch đễ ngày mai có thề đi ứng tuyển. Cũng đã một tháng rồi, Dương Hiểu Lan vẫn đang tim việc, cơ hội trên Thượng Hải quả thật không nhiều như tường tượng.

"Được rồi, không thành vấn đề, bây giờ anh không có trong nhà, nửa tiếng sau anh sẽ về." Dập máy xong, tôi nói đại khái tinh hình cho Hà Nhã, hỏi cô ấy có thể đưa tôi về một lát được không.

" Không được," Hà Nhã thẳng thừng từ chối: "tôi tim anh trước, máy tính còn chưa sửa xong, người ta điện thoại thi anh về ngay, anh muốn chết à, cứ để cô ta đợi."

" Làm như vậy sao được, buổi chiều cô ấy còn phải xâu thịt nướng, buổi tối mang ra bán, người ta làm lụng nuôi gia đinh, làm gì có nhiều thời gian như vậy mà chờ. Cô không tiễn thi thôi, tôi tự ngồi taxi về." Tòi vừa nói vừa đứng lên định đi lấy thùng máy của minh.

"ơ kìa." Có lẽ đây là lằn đầu Hà Nhã thấy thái độ bất hợp tác của tôi kiên quyết như vậy, tỏ ra ngạc nhiên trước biểu hiện của tôi, sau khi kinh ngạc cũng chẳng biết phải nói điều gì, một lát sau mới nói: "Bảo cô ta tới đây là được rồi, thùng máy của anh ở đây chứ gì? Màn hình của tôi cũng còn ổn, tốt nhất rồi còn gì?"

"Vậy cũng được. " Tôi bấm số Dương Hiểu Lan, nói địa chỉ Hà Nhã cho cò ấy biết, rồi lại hỏi Hà Nhã: "Đúng rồi, phải đi xe buýt tuyến nào để đến đây? "

/61

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status