Yến Độ Phi dựng một bên mi , vẻ mặt không tùy tiện : “ Ta muốn xem có ngươi có chạy trốn hay không ? Nếu ngươi là nữ nhi thật , nhưng không phải là Hoa Mộc Lan , sợ ta biết tỏng mà nhân cơ hội này bỏ chạy thì sao?” Hắn nói cũng không có sai , nhưng …. Chẳng lẽ nàng cứ để mặc cho hắn xem như vậy ? “ Híc …” Đột nhiên Hoa Mộc Lan nghĩ một chút : ” Nếu tôi rửa mặt , giống Hoa Mộc Lan , vậy ngài có tin tôi không?” “ Có lẽ là hai người có bộ dạng rất giống nhau , nhưng dáng người ngươi cứng nhắc như vậy , lại đen đen xấu xấu , có mặt Hoa Mộc Lan thì được ích gì?” Yến Độ Phi dễ dàng bắt thóp lời nàng , kỳ thật nói nhiều như vậy , mục đích của hắn chỉ có một , chính là từng bước tiếp cận nàng . “ Ngài nói cũng có lý !” Hoa Mộc Lan cúi đầu , lại nói : “ Đó là lý do vì sao tôi muốn có tắm rửa một chút , đổi quần áo , cho ngài nhìn bộ dáng ban đầu của tôi .” “ Nếu ngươi muốn chứng minh , quả thật không thể làm như vậy .” Yến Độ Phi ung dung nhìn nàng , xem nàng muốn làm gì bây giờ . “ Vậy …..” Hoa Mộc Lan vừa không muốn cho hắn thấy , lại muốn chứng minh mình là Hoa Mộc Lan , tình thế cấp bách , suy nghĩ một cái : ” Thế này đi , ngài áp lưng vào lưng tôi , cảm giác sau lưng có người , chắc là có thể .” Tuy rằng nàng thay quần áo gặp chút khó khắn , nhưng … vì muốn cho hắn tin tưởng mình không đào tẩu , lại không muốn cho hắn thấy bộ dạng tắm rửa của mình , nàng đành phải dùng phương pháp này . “ Được .” Yến Độ Phi gật đầu , trong lòng lại bắt đầu muốn ngắm nhìn thân hình xinh đẹp của nàng . Nàng nghĩ hắn thật sự sẽ ngoan ngoãn nghe theo như nàng nói , khi nàng tắm rửa xong , đổi lấy quần áo , đối mặt với bộ dáng ban đầu của mình , nàng nghĩ rất đơn giản ! Chính xác hắn muốn , tuyệt đối không một ít như thế !
/22
|