“Tiểu thư , cô thật sự muốn tiếp tục à ?” Tiểu Hồng trông thấy Hoa Mộc Lan cả ngày kỹ viện , trong lòng có nhiều bất an .
Cũng không phải nói nữ tử ở kỹ viện không tốt ! Nhưng với thân phận tiểu thư dù sao có khác biệt . Suốt ngày ở đây , hình như học được rất nhiều thứ gì đó không nên học , huống chi tiểu thư còn giúp kỹ nữ này kiếm khách !
Việc này Yến công tử mà biết , không hiểu sẽ có hậu quả gì xảy ra ?
“ Đương nhiên.” Hoa Mộc Lan hưng trí bừng bừng nói : “ Ta vất vả lắm mới đến giai đoạn này , sao có thể buông tha được ?”
“ Nhưng mà , cô không sợ Yến công tử biết sao?” Vẻ mặt Tiểu Hồng lo lắng .
“ Trông nom hắn.” Hoa Mộc Lan khẽ hừ một tiếng : “ Dù sao hắn không để ý ta trước , đương nhiên ta phải đi tìm việc để làm ! Hơn nữa , ta giúp các nàng , cũng tương đương gián tiếp giúp huynh đệ trong quân của hắn tạo phúc nha !
“….”
Dựa cào cái gì chỉ có hắn được cởi quần áo của nàng , còn các huynh đệ khác buồn khổ ở nơi nào ? Đương nhiên nàng vì người khác mà làm phúc !
“ Tiểu thư !” Tiểu Hồng cũng không biết nên khuyên can Hoa Mộc Lan như thế nào cho phải .
Nàng chỉ có thể thành tâm cầu nguyện , hi vọng sau này Yến Độ Phi biết chuyện sẽ không phẫn nộ , kết cục của các nàng không thảm mới lạ !
Hóa ra cố ý lạnh nhạt Hoa Mộc Lan vài ngày khiến cho Mộc Lan nhớ hắn , nhưng không nghĩ tới lại làm giả hóa thật , tiền tuyến chiến sự bận rộn không chịu nổi .
Mấy ngày này thương mưu chiến lược ( bàn bạn mưu kế ) làm cho hắn nghỉ ngơi không đủ , gần như thức đêm mấy ngày , ngay cả ngủ còn không có chứ đừng nói đến có thời gian muốn gặp Mộc Lan .
“ Ô …” Người nào đó bất giác phát ra âm thanh truyền vào trong tai Yến Độ Phi .
“ Hầu …” Một người khác đánh tiếng hô gia nhập chiến cuộc .
“ Khấu , khấu , khấu ….” Còn có thêm một người ôn tồn lên tiếng .
Yến Độ Phi khó có thể tin được .
Làm cái gì ? Giám quân như hắn còn chưa ngủ , các quan quân cấp dưới lại mệt muốn ngủ thành một đống rồi .
“ Thôi.” Lắc đầu , trong lòng hắn nghĩ đến dung nhan kiều diễm kia : “ Tan họp.”
Đi ra khỏi lều trại , hắn suy nghĩ vì nàng , bởi vậy đối với âm thanh xèo xèo thì thầm của binh lính nói chuyện với nhau , căn bản cũng không để ý .
“ Nghe nói đêm nay kỹ viện buôn bán trở lại đấy !” Giọng nói của một binh lính nào đó hưng phấn truyền vào trong tai Yến Độ Phi .
Kỹ viện ? Hắn cong môi cười , từ sau khi có Mộc Lan , nữ tử khác hắn đều không để tâm .
“ Kỹ viện ? Có từ lần trước , cậu hưng phấn làm gì ? Hay là không tham gia quân ngũ nữa , heo mẹ mà đòi sánh với Điêu Thuyền à?” Một người khác khinh thường nói : “ Muốn chuồn ra khỏi doanh trại , một cuộc bỏ phiếu tốt hơn , đếm xem có nên đi không !”
Yến Độ Phi mỉm cười . Cuộc sống trong quân đội , hắn mở một mắt nhắm một mắt , làm bộ không nhìn thấy .
“ Cậu biết không , tôi vụng trộm chạy tới xem , nữ không biết ăn cái gì , uống cái gì mà một đám đều đẹp hơn rất nhiều , điều quan trọng hơn là Hoa cô nương của Yến công tử lại xuất hiện ở chỗ đó !” Ban đầu vị binh lính kia không giấu được sự hưng phấn : “ Cậu đã quên cô ấy đẹp như thế nào à ? Lúc trước đều đuổi cô ấy đi , bây giờ lại vất vả chỉ cần một ít bạc là có thể nhìn thấy cô ấy … Cứ nghĩ đến là chảy nước miếng …”
“ Lời cậu nói là thật sao?” Hai tròng mắt của vị binh lính khác cũng sáng ngời : “ Hoa cô nương thật sự hiện thân ở kỹ viện sao?”
“ Đúng vậy !” Binh lính liều mình gật đầu . “ Ở đây còn có các nàng phát truyền đơn tờ quảng cáo kia , không tin cậu cứ xem!”
Tờ quảng cáo chưa kịp tới trong tay vị binh lính khác , nửa đường đã bị Yến Độ Phi chặn lại .
Híp mắt lại , nhìn vào tờ giấy kia , hắn nổi cáu .
Chết tiệt ! Thừa dịp hắn làm việc , nàng lại chạy đến kỹ viện .
Hắn mà không đi kỹ viên một chuyến , bắt nàng trở về giáo huấn một phen thì không phải là hắn ?
Từ khi có Hoa Mộc Lan giúp đỡ , kỹ viện trong quân một lần nữa khai trương !
Trong thời gian nghỉ ngơi , đầu tiên các nàng thay đổi ẩm thực , cố gắng rèn luyện , một lần nữa trang điểm lại , nhưng sau đó phái ngươi đi mua xiêm y mới , thay đổi phong cách ăn mặc màu mè kia .
Rồi sau đó , Hoa Mộc Lan phân tích kỹ xảo các nàng mê hoặc nam nhân . .. Thật ra nàng cũng không phải đánh giá ! Dù sao chỉ cần nàng cảm thấy là đúng , cho qua cửa là được rồi !
Về phần tiêu chuẩn này ? Cũng không giống như trước , nàng vừa vào cửa đã bị cởi quần áo … nam nhân thôi , chắc là càng ăn không được càng muốn ăn chứ ?
Nàng cũng không biết ý tưởng này đúng hay sai , dù sao nhìn binh lính tập nập vào nơi này , nàng cũng rất mỹ mãn .
Như vậy chứng minh kế sách của nàng là đúng nhỉ? A … Rốt cuộc nàng cũng có thể làm tốt một việc .
Nhìn binh lính bỡ ngỡ đến , nàng vội vàng đến trước cửa , khuôn mặt tươi cười nghiêng người nói : “ Mau vào ! Các cô nương của chúng tôi ở bên trong , toàn là ngươi xinh đẹp như hoa , tha hồ chọn lựa , các vị sẽ hài lòng …. Các vị còn chờ gì nữa ?”
“ Hoa cô nương…” Binh lính thưởng thức dung nhan kiều diễm , dáng người đẹp , ai nhìn cũng đều chảy nước miếng , nhưng khóe mắt vô ý miết đến khuôn mặt lạnh ở đằng sau , sắc mặt khó coi đến cực điểm .
“ Làm sao vậy?” Hoa Mộc Lan nhìn bộ dáng binh lính lùi bước
“ Công tử …” Binh lính kinh hãi chỉ vào Yến Độ Phi .
Hoa Mộc Lan nhìn theo hướng chỉ tay , mới phát hiện không biết từ khi nào Yến Độ Phi đã đứng ở bên cạnh nàng , hơn nữa đang dời bước đến trước mặt nàng .
“ Ta tới đón nàng trở về.” Trên khuôn mặt Yến Độ Phi vẫn nở nụ cười , tức giận cực điểm cũng phải điên cuồng đốt ở trong lòng.
Khi trở về hắn cũng phải giáo huấn nàng thật tốt !
“ Được!” Hoa Mộc Lan vừa nhìn thấy hắn , đầu tiên là vui vẻ muốn lao vào trong lòng hắn , sau ngẫm lại không đúng , lại lắc đầu nói : “ Không được , tôi còn có chuyện khác , không về với ngài được.”
Hắn xa nàng lâu như vậy , hơn nữa nàng dồn sức cải tạo chỗ này , kiếm khách là quan trọng nhất !
“ Mộc Lan .” Giọng điệu dịu dàng của hắn bắt đầu trầm xuống lạnh lẽo , lửa giận cũng sắp điên cuồng muốn bộc phát ra .
“ Ngài đừng chặn đường!” Hoa Mộc Lan dùng sức đẩy hắn ra , đẩy không ra , rõ ràng tự thân dời bước , trên mặt tiếp tục niềm nở đón khách : “ Mọi người đừng để ý đến hắn , đừng sợ hắn , nhìn các cô nương bên của chúng tôi còn quan trọng hơn!” Nàng vốn muốn nói tiếp , không nghĩ tới mình bị nhấc bổng lên : “ Ê , ngài làm gì thế ?” Nàng bị hắn xốc lên , khuôn mặt áp vào lưng hắn , không thấy được vẻ mặt của hắn , chỉ có thể lấy hai chân không ngừng mà đá đá hắn : “ Tôi còn phải buôn bán , sao ngài lại đánh tôi?”
“ Buôn bán?” Yến Độ Phi nổi xung : “ Nàng muốn làm ăn cái gì ?”
Chết tiệt , chẳng những nàng kêu gọi khách đến , lại còn không thèm nhìn hắn ! Điều này làm cho hắn sao có thể chịu được ?
“ Tôi đến giúp các tỷ muội trong kỹ viện đón khách mà!” Hoa Mộc Lan hợp tình hợp lý nói : “ Có cái gì không đúng à?”
“ Tỷ muội ? Sao nàng gọi thân thiết thế?” Yến Độ Phi hừ lạnh một tiếng : “ Sao lại gọi đám người đó là tỷ muội?” Hắn bước nhanh , rời xa kỹ viện , đi vào trong rừng chỉ có hắn được đến .
“ Các người dấy đương nhiên là chị em của tôi.” Hoa Mộc Lan nói năng hùng hồn đầy lý lẽ : “ Dù sao cũng đều là lấy sắc đẹp phục vụ người khác, gọi tỷ muội có gì không đúng ?”
“ Ai nói nàng lấy sắc đẹp phục vụ người khác?” Yến Độ Phi đem thân thể nàng xoay chuyển trở lại , đối diện nàng : “ Nàng vẫn nghĩ là lấy sắc phục vụ người khác sao?” Sắc mặt hắn u ám , khó coi như muốn động thủ giết người .
“ Đương nhiên tôi phục vụ người khác ! Chẳng lẽ ngài muốn nói ngài không chạm vào tôi ? Chỉ có điều người tôi cùng các nàng phụng dưỡng không giống nhau .” Hoa Mộc Lan lên tiếng : “ Tôi không nghĩ tới thay cha tòng quân lại giống như ở kỹ viện , nhưng ….”
“ Ai nói nàng theo kỹ ?” Yến Độ Phi hung hăng hôn lên môi nàng , lưỡi trơn nhẵn quấy động trong miệng nàng .
Nàng là bảo bối của nàng , che chở cho nàng , nàng ngang nhiên lại chạy đến kỹ viện , lại còn tự xưng theo kỹ?
Nàng nghĩ là hắn đang đùa nàng sao ?
Cũng không phải nói nữ tử ở kỹ viện không tốt ! Nhưng với thân phận tiểu thư dù sao có khác biệt . Suốt ngày ở đây , hình như học được rất nhiều thứ gì đó không nên học , huống chi tiểu thư còn giúp kỹ nữ này kiếm khách !
Việc này Yến công tử mà biết , không hiểu sẽ có hậu quả gì xảy ra ?
“ Đương nhiên.” Hoa Mộc Lan hưng trí bừng bừng nói : “ Ta vất vả lắm mới đến giai đoạn này , sao có thể buông tha được ?”
“ Nhưng mà , cô không sợ Yến công tử biết sao?” Vẻ mặt Tiểu Hồng lo lắng .
“ Trông nom hắn.” Hoa Mộc Lan khẽ hừ một tiếng : “ Dù sao hắn không để ý ta trước , đương nhiên ta phải đi tìm việc để làm ! Hơn nữa , ta giúp các nàng , cũng tương đương gián tiếp giúp huynh đệ trong quân của hắn tạo phúc nha !
“….”
Dựa cào cái gì chỉ có hắn được cởi quần áo của nàng , còn các huynh đệ khác buồn khổ ở nơi nào ? Đương nhiên nàng vì người khác mà làm phúc !
“ Tiểu thư !” Tiểu Hồng cũng không biết nên khuyên can Hoa Mộc Lan như thế nào cho phải .
Nàng chỉ có thể thành tâm cầu nguyện , hi vọng sau này Yến Độ Phi biết chuyện sẽ không phẫn nộ , kết cục của các nàng không thảm mới lạ !
Hóa ra cố ý lạnh nhạt Hoa Mộc Lan vài ngày khiến cho Mộc Lan nhớ hắn , nhưng không nghĩ tới lại làm giả hóa thật , tiền tuyến chiến sự bận rộn không chịu nổi .
Mấy ngày này thương mưu chiến lược ( bàn bạn mưu kế ) làm cho hắn nghỉ ngơi không đủ , gần như thức đêm mấy ngày , ngay cả ngủ còn không có chứ đừng nói đến có thời gian muốn gặp Mộc Lan .
“ Ô …” Người nào đó bất giác phát ra âm thanh truyền vào trong tai Yến Độ Phi .
“ Hầu …” Một người khác đánh tiếng hô gia nhập chiến cuộc .
“ Khấu , khấu , khấu ….” Còn có thêm một người ôn tồn lên tiếng .
Yến Độ Phi khó có thể tin được .
Làm cái gì ? Giám quân như hắn còn chưa ngủ , các quan quân cấp dưới lại mệt muốn ngủ thành một đống rồi .
“ Thôi.” Lắc đầu , trong lòng hắn nghĩ đến dung nhan kiều diễm kia : “ Tan họp.”
Đi ra khỏi lều trại , hắn suy nghĩ vì nàng , bởi vậy đối với âm thanh xèo xèo thì thầm của binh lính nói chuyện với nhau , căn bản cũng không để ý .
“ Nghe nói đêm nay kỹ viện buôn bán trở lại đấy !” Giọng nói của một binh lính nào đó hưng phấn truyền vào trong tai Yến Độ Phi .
Kỹ viện ? Hắn cong môi cười , từ sau khi có Mộc Lan , nữ tử khác hắn đều không để tâm .
“ Kỹ viện ? Có từ lần trước , cậu hưng phấn làm gì ? Hay là không tham gia quân ngũ nữa , heo mẹ mà đòi sánh với Điêu Thuyền à?” Một người khác khinh thường nói : “ Muốn chuồn ra khỏi doanh trại , một cuộc bỏ phiếu tốt hơn , đếm xem có nên đi không !”
Yến Độ Phi mỉm cười . Cuộc sống trong quân đội , hắn mở một mắt nhắm một mắt , làm bộ không nhìn thấy .
“ Cậu biết không , tôi vụng trộm chạy tới xem , nữ không biết ăn cái gì , uống cái gì mà một đám đều đẹp hơn rất nhiều , điều quan trọng hơn là Hoa cô nương của Yến công tử lại xuất hiện ở chỗ đó !” Ban đầu vị binh lính kia không giấu được sự hưng phấn : “ Cậu đã quên cô ấy đẹp như thế nào à ? Lúc trước đều đuổi cô ấy đi , bây giờ lại vất vả chỉ cần một ít bạc là có thể nhìn thấy cô ấy … Cứ nghĩ đến là chảy nước miếng …”
“ Lời cậu nói là thật sao?” Hai tròng mắt của vị binh lính khác cũng sáng ngời : “ Hoa cô nương thật sự hiện thân ở kỹ viện sao?”
“ Đúng vậy !” Binh lính liều mình gật đầu . “ Ở đây còn có các nàng phát truyền đơn tờ quảng cáo kia , không tin cậu cứ xem!”
Tờ quảng cáo chưa kịp tới trong tay vị binh lính khác , nửa đường đã bị Yến Độ Phi chặn lại .
Híp mắt lại , nhìn vào tờ giấy kia , hắn nổi cáu .
Chết tiệt ! Thừa dịp hắn làm việc , nàng lại chạy đến kỹ viện .
Hắn mà không đi kỹ viên một chuyến , bắt nàng trở về giáo huấn một phen thì không phải là hắn ?
Từ khi có Hoa Mộc Lan giúp đỡ , kỹ viện trong quân một lần nữa khai trương !
Trong thời gian nghỉ ngơi , đầu tiên các nàng thay đổi ẩm thực , cố gắng rèn luyện , một lần nữa trang điểm lại , nhưng sau đó phái ngươi đi mua xiêm y mới , thay đổi phong cách ăn mặc màu mè kia .
Rồi sau đó , Hoa Mộc Lan phân tích kỹ xảo các nàng mê hoặc nam nhân . .. Thật ra nàng cũng không phải đánh giá ! Dù sao chỉ cần nàng cảm thấy là đúng , cho qua cửa là được rồi !
Về phần tiêu chuẩn này ? Cũng không giống như trước , nàng vừa vào cửa đã bị cởi quần áo … nam nhân thôi , chắc là càng ăn không được càng muốn ăn chứ ?
Nàng cũng không biết ý tưởng này đúng hay sai , dù sao nhìn binh lính tập nập vào nơi này , nàng cũng rất mỹ mãn .
Như vậy chứng minh kế sách của nàng là đúng nhỉ? A … Rốt cuộc nàng cũng có thể làm tốt một việc .
Nhìn binh lính bỡ ngỡ đến , nàng vội vàng đến trước cửa , khuôn mặt tươi cười nghiêng người nói : “ Mau vào ! Các cô nương của chúng tôi ở bên trong , toàn là ngươi xinh đẹp như hoa , tha hồ chọn lựa , các vị sẽ hài lòng …. Các vị còn chờ gì nữa ?”
“ Hoa cô nương…” Binh lính thưởng thức dung nhan kiều diễm , dáng người đẹp , ai nhìn cũng đều chảy nước miếng , nhưng khóe mắt vô ý miết đến khuôn mặt lạnh ở đằng sau , sắc mặt khó coi đến cực điểm .
“ Làm sao vậy?” Hoa Mộc Lan nhìn bộ dáng binh lính lùi bước
“ Công tử …” Binh lính kinh hãi chỉ vào Yến Độ Phi .
Hoa Mộc Lan nhìn theo hướng chỉ tay , mới phát hiện không biết từ khi nào Yến Độ Phi đã đứng ở bên cạnh nàng , hơn nữa đang dời bước đến trước mặt nàng .
“ Ta tới đón nàng trở về.” Trên khuôn mặt Yến Độ Phi vẫn nở nụ cười , tức giận cực điểm cũng phải điên cuồng đốt ở trong lòng.
Khi trở về hắn cũng phải giáo huấn nàng thật tốt !
“ Được!” Hoa Mộc Lan vừa nhìn thấy hắn , đầu tiên là vui vẻ muốn lao vào trong lòng hắn , sau ngẫm lại không đúng , lại lắc đầu nói : “ Không được , tôi còn có chuyện khác , không về với ngài được.”
Hắn xa nàng lâu như vậy , hơn nữa nàng dồn sức cải tạo chỗ này , kiếm khách là quan trọng nhất !
“ Mộc Lan .” Giọng điệu dịu dàng của hắn bắt đầu trầm xuống lạnh lẽo , lửa giận cũng sắp điên cuồng muốn bộc phát ra .
“ Ngài đừng chặn đường!” Hoa Mộc Lan dùng sức đẩy hắn ra , đẩy không ra , rõ ràng tự thân dời bước , trên mặt tiếp tục niềm nở đón khách : “ Mọi người đừng để ý đến hắn , đừng sợ hắn , nhìn các cô nương bên của chúng tôi còn quan trọng hơn!” Nàng vốn muốn nói tiếp , không nghĩ tới mình bị nhấc bổng lên : “ Ê , ngài làm gì thế ?” Nàng bị hắn xốc lên , khuôn mặt áp vào lưng hắn , không thấy được vẻ mặt của hắn , chỉ có thể lấy hai chân không ngừng mà đá đá hắn : “ Tôi còn phải buôn bán , sao ngài lại đánh tôi?”
“ Buôn bán?” Yến Độ Phi nổi xung : “ Nàng muốn làm ăn cái gì ?”
Chết tiệt , chẳng những nàng kêu gọi khách đến , lại còn không thèm nhìn hắn ! Điều này làm cho hắn sao có thể chịu được ?
“ Tôi đến giúp các tỷ muội trong kỹ viện đón khách mà!” Hoa Mộc Lan hợp tình hợp lý nói : “ Có cái gì không đúng à?”
“ Tỷ muội ? Sao nàng gọi thân thiết thế?” Yến Độ Phi hừ lạnh một tiếng : “ Sao lại gọi đám người đó là tỷ muội?” Hắn bước nhanh , rời xa kỹ viện , đi vào trong rừng chỉ có hắn được đến .
“ Các người dấy đương nhiên là chị em của tôi.” Hoa Mộc Lan nói năng hùng hồn đầy lý lẽ : “ Dù sao cũng đều là lấy sắc đẹp phục vụ người khác, gọi tỷ muội có gì không đúng ?”
“ Ai nói nàng lấy sắc đẹp phục vụ người khác?” Yến Độ Phi đem thân thể nàng xoay chuyển trở lại , đối diện nàng : “ Nàng vẫn nghĩ là lấy sắc phục vụ người khác sao?” Sắc mặt hắn u ám , khó coi như muốn động thủ giết người .
“ Đương nhiên tôi phục vụ người khác ! Chẳng lẽ ngài muốn nói ngài không chạm vào tôi ? Chỉ có điều người tôi cùng các nàng phụng dưỡng không giống nhau .” Hoa Mộc Lan lên tiếng : “ Tôi không nghĩ tới thay cha tòng quân lại giống như ở kỹ viện , nhưng ….”
“ Ai nói nàng theo kỹ ?” Yến Độ Phi hung hăng hôn lên môi nàng , lưỡi trơn nhẵn quấy động trong miệng nàng .
Nàng là bảo bối của nàng , che chở cho nàng , nàng ngang nhiên lại chạy đến kỹ viện , lại còn tự xưng theo kỹ?
Nàng nghĩ là hắn đang đùa nàng sao ?
/22
|