Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng (Quả Phi Đợi Gả: Nịnh Hậu Đùa Lãnh Hoàn)

Chương 445

/503


Mạc Kỳ Hàn lãnh đạm ngắt lời, "Tốt lắm, trẫm có thể không truy cứu khanh tội khi quân, nhưng chuyện đi Bình Châu, lùi lại mấy ngày đi! Trẫm sẽ hạ chiếu thư, lệnh cho Bình Châu đốc quân nguyên soái Vân Vương gia chăm sóc lão phụ của ái khanh! Ái khanh lui ra đi!"

Hạ Chi Tín ngây cả người, dập đầu, "Vâng, thần đa tạ Hoàng thượng! Thần cáo lui!"

Bên môi giơ lên một chút cười lạnh, Mạc Kỳ Hàn đứng dậy đi đến thư phòng.

"Hoàng thượng, Hạ Chi Tín muốn làm gì?" Lâm Mộng Thanh nghênh tiếp, hỏi.

"Muốn xin về Bình châu, nói là lão phụ bệnh nặng, bị trẫm nói hai ba câu không cho hắn trở về!" Mạc Kỳ Hàn lạnh lùng cười, môi mỏng nhẹ cong lên nói: "Nhất định là Mạc Kỳ Minh đã biết tin!"

"Sao? Ai cho hắn biết?" Lâm Mộng Thanh ngẩn người, hỏi.

Mạc Kỳ Hàn dùng cằm chỉ chỉ cửa đá, ngậm cười nói: "Còn có thể là ai?"

"A? Có… ý tứ gì?" Lâm Mộng Thanh nhất thời phản ứng không kịp, nhìn vách tường trơn bóng nói:"Tường có vấn đề?"

"Ha ha."

Mạc Kỳ Hàn cười, thò tay ấn lên cơ quan, cửa đá từ từ mở ra, Lâm Mộng Thanh kinh ngạc, muốn lắc mình tiến vào, lại bị thân mình Mạc Kỳ Hàn khẽ ngăn, "Để sau, Mạn Mạn có thể đang nghỉ trưa, chờ bên ngoài."

"Haiz, đệ…"

Lâm Mộng Thanh còn chưa nói hết, cửa đá liền bị Mạc Kỳ Hàn đóng lại, buồn bực đấm lên tường một đấm, cắn răng nói: "Nhất định là muốn đi vào thân thiết một phen, làm cái gì a? Ban ngày đó!"

Trong mật thất, Lăng Tuyết Mạn quả nhiên đang ngủ ngon lành, Mạc Kỳ Hàn kéo màn lụa ra, ngồi xuống giường, nhìn dung nhan điềm tĩnh của Lăng Tuyết Mạn, nhẹ nhàng cười, cúi người, hôn lên cánh môi thơm mềm của nàng.

"A… Lại hôn trộm ta… Dâm tặc…" Lăng Tuyết Mạn phát ra thanh âm mềm yếu, vươn tay, sờ soạng vài cái, sau đó chuẩn xác ôm cổ Mạc Kỳ Hàn, cũng là lười không muốn mở mắt.

"Ha ha, dâm tặc đến, nàng còn có thể ngủ được? Không sợ sao?" Mạc Kỳ Hàn cười nhẹ, môi lại hôn, đầu lưỡi cạy mở hàm răng Lăng Tuyết Mạn, lục lọi trong miệng nàng, hôn đến nàng không ngủ được, mở mắt ra, cũng là bỡn cợt chớp lông mi, thình lình cắn lưỡi Mạc Kỳ Hàn.

"Ái!"

Mạc Kỳ Hàn ăn đau, ngẩng đầu lên, tức giận nói: "Nha đầu hư, chuyện tốt đẹp như vậy hoàn toàn bị nàng phá hủy!"

"Hì hì, dâm tặc đến đây, ta có thể ngoan ngoãn đưa tay chịu trói sao?" Lăng Tuyết Mạn đưa lý do thật đầy đủ, cười xinh đẹp.

"A, xem ra trẫm tránh không được, phải làm một lần cho xứng với danh dâm tặc, nếu không thật xin lỗi danh hiệu này phải không?" Con ngươi của Mạc Kỳ Hàn đen thẳm, bên môi cười mười phần không có ý tốt, tiếng nói vừa dứt, liền vùi đầu ở cổ Lăng Tuyết Mạn, Lăng Tuyết Mạn khanh khách cười, ngón tay vụng trộm luồn vào nách Mạc Kỳ Hàn, lại bị hắn phản công, chế trụ tay nàng ở đầu giường, bàn tay hạnh kiểm cực xấu thăm dò vào cổ áo nàng, nắm mềm mại của nàng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:

/503

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status