Mệnh Hoàng Hậu

Chương 19: Thiếu

/59


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc Cố Cẩm Nguyên từ trong trà lâu đi ra, nàng phát hiện nha hoàn của nàng đã trở lại, xe ngựa của nàng cũng đã trở lại, xa phu đều tốt.

Đến lúc này, nàng không muốn hỏi nhiều, cũng không muốn biết nhiều hơn, dù sao hắn là Thái tử, hắn là lớn nhất.

Xe ngựa đã trở lại, nàng bước lên.

Lên xe ngựa, bên cạnh nha hoàn Nhiễm Ti ôm một túi điểm tâm, cúi đầu, xem ra tìm xe ngựa khắp nơi đã mệt đến muốn ngất ngư rồi.

Nàng nhắm mắt dưỡng thần, nhớ lại từng biểu hiện vừa rồi của Thái tử, cũng từng lời đã nói qua.

Ở chung với vị Thái tử này, thật là mệt mỏi, người này làm việc cũng thật sự là khó hiểu.

Nhưng hành vi kỳ lạ, cũng luôn có nguyên nhân, hắn đã tìm tới mình, vậy nhất định là có âm mưu.

Âm mưu gì đây? Một người dư thừa như mình, có cái gì khiến Thái tử để ý?

Cố Cẩm Nguyên nghĩ đến đây, chợt nhớ tới, chỗ đặc biệt duy nhất của mình, đích nữ Ninh Quốc Công phủ, hoặc là nói đích trưởng nữ.

Mình đã từng đoán, mẹ con Hồ Chỉ Vân và Cố Lan Phức đón mình trở về, là muốn mình nhận lấy hôn sự với Nhị hoàng tử, tuy nhiên nhìn việc Cố Lan Phức đã làm, giống như không phải như vậy, nhưng ít ra thân phận đích nữ Ninh Quốc Công phủ, nếu như không phải tranh, chỗ hôn sự với Nhị hoàng tử vẫn có thể giành được.

Tính đi tính lại, chỉ có cái này mới có thể dính dáng đến chuyện của vị Thái tử gia này.

Cho nên, hắn nhìn trúng cái này, nên muốn tiến hành lợi dụng sao?

Cố Cẩm Nguyên giơ tay lên đỡ trán, trong đầu nàng nhớ tới những sách sử đã từng đọc qua kia, về huynh đệ trong nhà bất hòa, về thủ túc tương tàn, huynh đệ hoàng gia quan hệ không giống nhà khác, từ lúc sinh ra đã muốn tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế, đó là quan hệ ngươi chết ta sống, cho nên vị Thái tử gia này, phòng bị Nhị hoàng tử lớn tuổi hơn mình, nên mới lôi kéo mình?

Cố Cẩm Nguyên cảm thấy có thể là mình suy nghĩ nhiều, dù sao mình chỉ là nữ nhân ngay cả gót chân cũng không đứng vững ở trong Ninh Quốc Công phủ, nhưng việc làm của vị Thái tử gia này khiến cho người ta không đoán ra được, thế cho nên nàng không thể không nghĩ nhiều.

Đồng thời không khỏi cảm khái, kinh thành này, thật đúng là lòng người hiểm ác, từng bước nguy cơ.

Suy nghĩ miên man như vậy, xe ngựa đã về tới Ninh Quốc Công phủ.

Trở về, trước tiên mang theo một ít điểm tâm đến chỗ lão thái thái, bái kiến lão thái thái, lại tặng điểm cho lão thái thái, lão thái thái dĩ nhiên là vui mừng, tuy nói bà không thiếu mấy thứ này, nhưng vẫn cảm động trước tấm lòng của Cố Cẩm Nguyên.

Vừa hay Nhị phu thân Tam phu nhân đều ở đó, cùng đánh bài với lão thái thái, nhìn thấy cái này, đều lên tiếng khen ngợi Cố Cẩm Nguyên, nói Cố Cẩm Nguyên hiếu thảo, nói Cố Cẩm Nguyên tính tình thận trọng, đặc biệt là Nhị phu nhân, cố ý nhắc tới: “Tẩu tử nhà ta nhìn thấy Cẩm Nguyên, ý vị hỏi ta, Cẩm Nguyên đã định hôn sự chưa, khi nào thì thành thân, ta nghĩ thầm, ngươi vẫn là quên đi, cháu của ta kia có chỗ nào xứng với Cẩm Nguyên!”

Lời này Nhị phu nhân nói bảy phần đúng ba phần giả, chính xác là tẩu tử nhà mẹ bà cảm thấy Cố Cẩm Nguyên lớn lên rất tốt, bộ dạng làm cho người ta nhìn muốn đui mù, đời này chưa từng thấy qua người nào đẹp như vậy, tính tình cũng thấy trầm ổn, lấy một con dâu như vậy vào cửa, không bao giờ buồn phiền gì nữa.

Về ba phần giả chính là, bà đương nhiên cảm thấy chất tử của mình không xứng với Cố Cẩm Nguyên, bà cảm thấy chỉ nói qua về chuyện hôn sự này.

Lão thái thái nghe xong, lại cười ha hả: “Hôn sự này, ta nói rồi, Cẩm Nguyên không cần phải gấp.”

Nhị phu nhân thấy lão thái thái nói như vậy, cũng cười theo, không hề nói đến chất tử kia của mình nữa.

Dù sao việc này, bên trong còn nhiều, rất nhiều, Cố Cẩm Nguyên không thể tự mình quyết định, còn phải xem chỗ Nhị hoàng tử, nàng có thể tránh thoát hay không.

Cố Cẩm Nguyên nghe thấy vậy, lông mi đen dịu dàng rũ xuống, khẽ mím môi, làm như không hiểu.

Thật vất vả qua đề tài này, cùng lão thái thái và hai vị phu nhân đánh bài một hồi, thấy lão thái thái có chút mệt mỏi, rốt cuộc nàng cũng có thể trở về.

Lúc trở về, trong vườn lại nổi lên mưa phùn, nói mưa là có chút coi trọng rồi, giống như tơ vài yếu ớt nhỏ bé bình thường, gió thổi, thành một tầng sương mù ướt át, sương như khói, như bông vải, giống như bức tranh điêu khắc bao phủ bên trong sương khỏi.

Không mang ô, Nhiễm Ti


/59

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status