Màu xám đen

Q.5 - Chương 210: Chương 210

/316


Editor: Nguyen_Khanh

Beta: Quyền Khuyên

Ngày cuối cùng của kỳ thi, bà Umbridge cùng tổ điều tra Bộ Phép thuật rời khỏi Hogwarts. Mãi đến hôm sau, nhìn thấy thông báo dán tại Sảnh đường, chúng tôi mới biết được tin này. Cho dù có rất nhiều người vô cùng tiếc nuối khi không thể nhìn thấy bộ dáng ủ rũ ra đi của Phó Bộ Trưởng, nhưng thông báo kế tiếp cùng tin tức đăng trên Nhật Báo Tiên Tri cũng là tin tốt với chúng tôi.

Thông báo cho chúng tôi biết giáo sư McGonagall tạm thời giữ chức hiệu trưởng, mà Nhật Báo Tiên Tri thì…

"Tất cả chỉ là hiểu lầm. Hiện tại chúng tôi đang truy tìm tung tích của giáo sư Dumbledore." Cho dù Fudge trên ảnh không thể che dấu được sự khó chịu của ông ta nhưng ông ta vẫn tiếp tục trả lời phóng viên, "Đến khi có tin tức thì chúng tôi sẽ mời giáo sư Dumbledore trở lại Hogwarts tiếp tục đảm nhiệm chức hiệu trưởng."

Các học sinh cao hứng muốn phát điên."Nhìn đi!" Rất nhiều học sinh đều nói, "Tớ biết giáo sư nhất định sẽ trở về mà!"

Những ngày kế tiếp không có tiết học, trong trường không chỗ nào không thấy học sinh đùa giỡn, so với quá khứ còn náo nhiệt hơn. Trước kì nghỉ một tuần, rất nhiều người lợi dụng thời cơ mà triệt để thư giãn.

Mà mãi đến sau khi kỳ thi kết thúc, tôi mới nhớ ra sinh nhật của Draco đã qua.

Tôi nhanh chóng viết thư đặt hàng. Khi cậu bước vào phòng sinh hoạt chung, tôi ngăn cậu lại, giả bộ tự nhiên tặng quà cho cậu ấy.

"Quà sinh nhật của cậu. Uhm…" tôi hắng giọng, mỉm cười, "Tớ vẫn chưa chúc mừng sinh nhật cậu!"

Draco nhìn nhìn tôi, chậm rãi nhận lấy quà.

"Ah~ thực cảm động khi cậu nhớ ra…" Cậu miết cạnh hộp quà, ngữ điệu du dương, "…khi mà sinh nhật tớ đã qua được gần nửa tháng!"

"Cậu cũng biết mà, mấy ngày trước ai cũng bận cả. Chuẩn bị cho kỳ thi cũng đủ làm người ta phát điên…" tôi hắng giọng, chột dạ nói dóc, "Cậu không phải cũng quên rồi sao…?"

"Tớ quên?" Draco giận dữ, "Gặp quỷ đi! Tớ làm sao có thể quên! Tớ chỉ muốn xem cậu có nhớ được hay không thôi! Hôm đó mẹ tớ đã gửi cho tớ một hộp quà lớn thế nào, thế mà cậu hoàn toàn chẳng để ý đến!"

"Thực xin lỗi! Thực xin lỗi!" tôi vội vã trấn an, thành khẩn nhận lỗi, "Lần sau tớ nhất định sẽ nhớ… Tớ đảm bảo đây là lần cuối cùng!"

Tôi dám thề với toàn thể thế giới pháp thuật là tôi rất thành tâm. Draco nghe xong lời thề của tôi, hình như còn giận hơn.

Sau đó, cậu lại bắt đầu làm lơ tôi.

Đương nhiên, lần này quả thật là do tôi sai, tôi đã lơ là cậu ấy. Vì thế tôi vô cùng chột dạ, vô cùng cẩn thận đi theo lấy lòng cậu ấy.

Buổi sáng ngày thứ ba sau khi cuộc thi kết thúc, Draco thoải mái dựa trên sofa xem báo. Mà tôi thì ở bên cạnh, thỉnh thoảng cười với cậu, gọt táo lấy lòng cậu, cắt táo thành từng miếng nhỏ, đặt vào đĩa rồi đưa cho cậu ấy.

Blaise đi ngang qua chúng tôi, nhướng nhướng lông mày nhìn chúng tôi.

"A...chuyện này thật là khó gặp mà!" Cậu ta cười mỉm, đánh giá.

Draco hừ một tiếng làm đáp lại, tôi trừng mắt nhìn Blaise.

"Nhưng mà Draco…" cậu ta vẫn không chuyển tầm mắt, "Cậu vẫn muốn để thứ đó ở đó sao?"

"Cái gì?" Draco đặt báo xuống, quay đầu nhìn về phía cửa phòng ngủ huynh trưởng. Ở đó có một phong thư.

Cậu lấy đũa phép ra, quơ quơ. Phong thư lập tức từ trong khe cửa thoát ra, bay nhè nhẹ đến trước mặt bàn chỗ chúng tôi. Đó là một phong thư màu hồng nhạt, mực đỏ tươi. Tên người nhận là Draco Malfoy. Mỗi nét bút đều vô cùng cẩn thận, có thể thấy vô cùng thành tâm.

Không hề nghi ngờ đây là một phong thư tình.

Tôi và Blaise cùng nhìn Draco.

Draco trời sanh tính tình không được tốt, lòng dạ hẹp hòi lại thích mang thù. Nhưng nếu chỉ nói về tướng mạo, cậu ta có một mái tóc bạch kim vô cùng đẹp đẽ, ngũ quan sinh động. Bỏ qua thành kiến về tính tình thì cậu chính là một thiếu niên mười sáu tuổi rất ưa nhìn. Và đương nhiên, đối với thiếu nữ mười mấy tuổi thì bộ dáng của Draco vô cùng có sức hấp dẫn. Lễ tình nhân hàng năm, cậu nhận được không ít chocolate và thư tình.

"Tớ tưởng tại Hogwarts, tất cả thư tín đều do cú mèo gửi." Blaise cười. Cậu ta ngồi xuống cạnh chúng tôi, vắt chân lên đùi, mười ngón tay đan lại, có vẻ rất hứng thú mà nghiêng mình về phía trước, bày ra bộ dạng xem trò hay.

Draco lườm tôi một cái, mở thư ra trước mặt chúng tôi.

"Draco thân ái…" Cậu nhỏ giọng đọc thư.

Tôi vội vàng lấy một miếng táo vừa gọt khi nãy cho vào miệng, để tránh cười ra tiếng khiến cậu ấy thẹn quá hóa giận.

"Draco thân ái…Mình biết là rất mạo muội khi gửi lá thư này cho cậu nhưng mình thật sự rất muốn cho cậu biết tình cảm của mình. Mỗi năm trôi qua, trong đêm dài mình luôn nghĩ đến cậu, giọng nói, nụ cười, dáng vẻ


/316

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status