Mạt Thế Chi Trọng Sinh

Chương 42 - Không Thiếu Nợ Nhau

/141


Tuy không gian có biến đổi lớn, nhưng Khanh Nhược Tuyết liếc một cái liền nhận ra không gian đời trước của mình!

Gió nhẹ lướt qua, lá cây ăn quả rung động, xa xa có núi cao hồ nước, phần yên lặng này ở tận thế rất khó có được, Khanh Nhược Tuyết trầm mê trong đó, cho đến thật lâu sau, cô mới phát hiện không đúng.

Đúng vậy, rất không đúng, đời này cô căn bản không có lấy được ngọc bội, làm sao có thể vào không gian? Hơn nữa cô còn chưa gặp được nam nhân có ngọc Kỳ lân kia, cô nhớ rõ trước khi hôn mê có thấy 1 bóng người… Dịch Nhiên!!

Không sai, là Dịch Nhiên, đúng rồi, Dịch Nhiên họ Dịch! Chẳng lẽ!!

Suy đoán làm cho Khanh Nhược Tuyết sắc mặt trắng nhợt, nếu như Dịch Nhiên thật là người họ Dịch đời trước… Như vậy biến hóa của Dịch Nhiên, năng lực của Dịch Nhiên, hơn nữa còn biết ngọc Kỳ lân có không gian, chẳng lẽ…

Dịch Nhiên cũng giống cô là sống lại?!

Nếu như vậy, hết thảy đều có thể giải thích, nam nhân có ngọc không phải không xuất hiện, mà là đã sớm xuất hiện! Thậm chí tại bên người mình mà cô lại không phát hiện, còn có Dịch Nhiên đối với cô phát ra phản cảm theo bản năng, tất cả những chỗ không hợp lí ở đời này đều có giải thích!

Vì sao? Tại sao lại như vậy? Rõ ràng để cho ta sống lại là vì muốn đoạt được ngọc bội và lựa chọn con đường khác đời trước, vì sao còn muốn cho nam nhân ngu xuẩn kia cũng sống lại! Vì sao còn muốn cho cậu ta phát hiện bí mật không gian! Vì sao còn muốn cho cậu ta có được dị năng! Không cam lòng! Ta không cam lòng!! Rõ ràng ngọc Kỳ lân là của ta!! Rõ ràng không gian là của ta!! Mà ngay cả dị năng cũng phải là của ta!!!

Phẫn nộ cùng không cam lòng làm cho Khanh Nhược Tuyết trừng mắt nhìn bầu trời bao la, rõ ràng hết thảy đều là của ta!

“Rất quen thuộc sao?” Thanh âm quen thuộc ở bên tai Khanh Nhược Tuyết vang lên.

Khanh Nhược Tuyết lập tức xoay người, một nam nhân mặc áo đen quần jean dựa vào trên cây bễ nghễ nhìn cô, loại ánh mắt phảng phất như đang nhìn con kiến hôi làm cho cô tức giận và hận, nhưng sau một khắc cô nhận ra người nam nhân kia là ai.

Dịch Nhiên!

Thật là cậu ta!

Nói như vậy…

Không, có lẽ cậu ta chỉ là sớm biết bí mật không gian mà thôi, đúng, cậu ta khẳng định không phải sống lại!

Khanh Nhược Tuyết tâm tư bách chuyển, trên mặt tức giận biến mất, ôn nhu mỉm cười nói, “Dịch Nhiên, đây là đâu? Thật xinh đẹp và an tường, là thế ngoại đào nguyên sao?”

Nhìn trên mặt nữ nhân nhu tình ấm áp, Dịch Nhiên cười lạnh một tiếng, thật đúng là không thể xem nhẹ nữ nhân, nếu không phải đời trước nhìn thấu mặt thật của cô ta, hiện tại thật đúng là bị gạt, tiến lên một bước, “Đừng giả bộ, cô làm sao tới, tôi cũng tới như vậy.”

Khanh Nhược Tuyết tâm cả kinh, lại cường chống, “Dịch Nhiên, anh đang nói cái gì, sao tôi nghe không hiểu?”

“Nên hiểu bản thân mình sẽ hiểu, không muốn hiểu bản thân sẽ giả bộ không hiểu, trước kia tôi còn chút do dự khi báo thù, dù sao trả thù một người cái gì cũng không biết đối với cô cũng không công bình, nhưng hiện tại, tôi hoàn toàn không có băn khoăn, tôi biết rõ cô, Khanh Nhược Tuyết.”

Dịch Nhiên ngữ điệu thân mật, càng giống như là tình nhân tâm tình, nhưng Khanh Nhược Tuyết lại thấy rõ đáy mắt Dịch Nhiên, giống như bão tố đánh úp lại, giống như muốn nuốt hết tất cả!

Khanh Nhược Tuyết không khỏi lui về phía sau một bước, “Dịch Nhiên, tôi không hiểu anh đang nói cái gì, đây là nơi nào? Tôi không nên ở chỗ này!”

Sau một khắc, Dịch Nhiên xuất hiện trước mặt Khanh Nhược Tuyết, trên tay cầm ngân đao lóng lánh đặt tại cổ nữ nhân, xúc cảm lạnh buốt làm cho nữ nhân hai chân như nhũn ra, “Cô đã thật sự không hiểu, quên đi.”

Nữ nhân nhãn tình sáng lên, “Anh muốn thả tôi đi ra ngoài sao?”

Dịch Nhiên lật bả đao, “Cô đã không hiểu, tại sao lại biết muốn đi ra ngoài phải dựa vào tôi thả?”

“Tôi…” Nữ nhân nghẹn họng, lập tức mắt hàm châu lệ, “Dịch Nhiên, thực xin lỗi, trước kia là lỗi của em, nếu không phải do cha của em, em căn bản sẽ không như vậy… Em thật sự thích anh, không, em yêu anh, em thật sự rất yêu anh, nhưng mà, anh cũng biết, em chỉ là cô gái yếu đuối, em căn bản không cách nào phản kháng cha của mình… Hu hu hu, Dịch Nhiên, thực xin lỗi…”

【Tiểu Nhiên, anh thật sự thích em…】

Dịch Nhiên lại nghĩ tới câu nói cuối cùng đời trước của Ngao Mộ Thiên, nhoáng một cái lại bị nữ nhân làm cậu mềm lòng.

Khanh Nhược Tuyết giơ lên khuôn mặt điềm đạm đáng yêu lê hoa đái vũ, “Dịch Nhiên, chúng ta một lần nữa bắt đầu được không? Đời này anh có dị năng, cha của em cũng sẽ không phản đối chúng ta nữa ~~ “

Dịch Nhiên nhắm mắt, sau đó mở ra, mỉm cười, “Đứa ngốc, lúc nãy chỉ dọa em mà thôi, kỳ thật anh chưa từng quên em, anh cũng hiểu là đời trước em có nỗi khổ tâm…”

“Thật vậy chăng? Em thật cao hứng ~~” Nữ nhân bổ nhào qua ôm lấy Dịch Nhiên, dư quang khóe mắt nhìn lén trên cổ Dịch Nhiên có đeo ngọc Kỳ lân không, phát hiện không có, không khỏi một hồi thất vọng, bất quá, không quan hệ, hiện tại Dịch Nhiên mặc dù có dị năng nhưng giống như đời trước vẫn yêu cô, cô một ngày nào đó sẽ có được ngọc Kỳ lân!

Cặp môi đỏ mọng của nữ nhân câu dẫn ra độ cong hoàn mỹ, kiễng chân, muốn hôn nhẹ đôi môi mỏng lạnh của Dịch Nhiên, bị Dịch Nhiên không dấu vết né tránh, “Tuyết, nói cho anh biết đời trước em trôi qua thế nào?”

“Dạ.” Bị Dịch Nhiên một câu ‘Tuyết’ làm khuôn mặt nữ nhân đỏ ửng, sau đó mở miệng nói, “… Anh chết, em mới hiểu được kỳ thật em chỉ yêu một mình anh, thực xin lỗi, Nhiên…”

“Không quan hệ, sau đó?” Dịch Nhiên ôm nữ nhân, hai người ngồi ở trên cỏ, nam anh tuấn suất khí, nữ ôn nhu xinh đẹp, nếu như hiện tại có người bên ngoài, nhất định sẽ khen, ‘một đôi tình nhân hoàn mỹ’.

“Về sau cha ép em lập gia đình.” Khanh Nhược Tuyết tựa vào Dịch Nhiên, nhớ tới câu vừa rồi của Dịch Nhiên, tâm thần một hồi nhộn nhạo, vụng trộm nhìn khuôn mặt Dịch Nhiên, đường cong trong trẻo nhưng lạnh lùng, khuôn mặt không khỏi ửng hồng, kỳ thật Dịch Nhiên không tồi, hơn nữa đời này Dịch Nhiên lớn lên anh tuấn lại có băng hệ dị năng, thấy Dịch Nhiên khó được ôn nhu với mình, nữ nhân bắt đầu lựa chọn quên đi vừa rồi bị Dịch Nhiên dùng đao bức cô, “Em chạy thoát, đi B thị.”

“A, B thị hẳn là rất không tồi đi?”

“Đúng vậy a.” Nữ nhân cười nhẹ hai tiếng, “Nếu không phải bên ngoài còn có tang thi, quả thực cùng với trước tận thế giống nhau, nước điện gas tam thông, còn có điện thoại kiểu mới, đúng rồi, còn có loại xe dùng tinh thạch làm năng lượng mà không cần xăng ~~ “

“Chờ chúng ta đến B thị, anh sẽ cho em cuộc sống tốt nhất.”

“Dịch Nhiên…” Nữ nhân đôi mắt mông lung nhìn khuôn mặt tuấn lãng của Dịch Nhiên, nam nhân ôn nhu mà chân thành nhìn cô, cô bắt đầu ở trong nội tâm lắc lư, lần đầu tiên cô cảm thấy có lẽ không có không gian cũng tốt, tận thế cùng Dịch Nhiên ở một chỗ… Vĩnh viễn cùng một chỗ…

“Sao?” Nam tử nhướn mi, trong trẻo nhưng lạnh lùng làm đường cong nhu hòa rất nhiều, “Đói bụng sao? Anh đi lấy chút thức ăn cho em.”

Nữ nhân ôm lấy nam nhân, “Không có đói, em chỉ có chút không thích ứng…” Đời trước một mực tìm kiếm hạnh phúc, cho là có không gian chính là hạnh phúc, lại không nghĩ rằng nguyên lai hạnh phúc gần như vậy…

Thật lâu bình tĩnh trở lại nữ nhân lại bắt đầu nói lên kiến thức mình ở B thị, “… Về sau, em chết…”

Nữ nhân cảm giác được vòng tay nam nhân cứng đờ, bật cười, “Tuy em chết đi, nhưng em luôn bay a bay, nguyên lai em thành quỷ ~~” Nữ nhân nghịch ngợm lè ra đầu lưỡi giả trang quỷ, lại bị nam nhân gõ nhẹ cái trán, “Bướng bỉnh.”

Khanh Nhược Tuyết cười nhạo ghé vào trên đùi Dịch Nhiên, sau nửa ngày mới dừng cười, “… Bọn họ giải phẫu em.”

“Đừng sợ, đời này có anh.”

“Dạ, em thật cao hứng khi đời này có anh…” Không phải nam nhân vô năng đến bất trị, mà là nam nhân có cánh tay cường tráng…

“Đúng rồi, bọn họ không có tìm ra cái gì sao?”

Nhớ tới 10 năm đó, Khanh Nhược Tuyết rùng mình một cái, “Em lúc ấy quá sợ hãi, vì vậy em liền bay đi, chỉ nhìn thấy bọn họ cắt đầu của em…” Khanh Nhược Tuyết ôm chặt Dịch Nhiên, “Hiện tại nhớ tới em đều cảm thấy sợ hãi…”

“Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em.”

“Dạ ~~ may mắn anh sống lại, may mắn em cũng sống lại.”

“Đúng vậy a, may mắn chúng ta đều sống lại.” Dịch Nhiên vỗ vỗ lưng nữ nhân, “Sau đó? Em cứ như vậy sống lại sao?”

“Không có a.” Khanh Nhược Tuyết cong khóe miệng, bất mãn nói, “Em bay rất lâu… Em nói cho anh biết a, em đi M quốc, chỗ đó có… Em còn đi Y quốc, chỗ đó có… Còn có a, em còn phát hiện một bí mật…”

Nghe nữ nhân miêu tả, nụ cười trên mặt nam nhân càng ôn nhu.

“… Về sau em cứ như vậy sống lại.”

“Tuyết, vất vả em.”

Nữ nhân lắc đầu, “Vẫn là em nên nói xin lỗi anh, nếu không phải em lúc đầu…”

“Được rồi, trời đã cho chúng ta sinh mạng lần thứ 2, chúng ta lần này cần phải hảo hảo quý trọng.” Dịch Nhiên xuất ra một lọ nước, đầu tiên cậu uống hai ngụm, lại đưa cho nữ nhân, “Khát nước rồi, uống nước.”

Khanh Nhược Tuyết cầm lấy lọ nước màu lam, vì Dịch Nhiên săn sóc mà tâm động, quyết định, cả đời này cô không muốn không gian, chỉ cần Dịch Nhiên ở bên người cô là tốt rồi!

“Sao? Ghét bỏ nước miếng của anh sao?” Dịch Nhiên thấy Khanh Nhược Tuyết bất động thật lâu, ủy khuất nháy mắt mấy cái, “Anh còn tưởng rằng quan hệ của chúng ta sẽ thân thiết hơn ~~”

Dịch Nhiên hơi làm nũng nói lời trêu chọc làm Khanh Nhược Tuyết bật cười, sống lại thật tốt, gặp được Dịch Nhiên thật tốt, không có như đời trước đoạt không gian của anh ta thật tốt, mở nắp chai, nước theo yết hầu chảy xuống.

“Đau quá! Đau quá!!”

‘Bịch’ một tiếng, cái chai rơi trên mặt đất, nước màu lam đổ trên cỏ, Khanh Nhược Tuyết ôm bụng lăn lộn, “Dịch Nhiên, anh cho tôi uống cái gì?” Tại sao lại như vậy? Dịch Nhiên không phải thích cô sao? Vừa mới nãy bọn họ không phải còn đang thương lượng về sau sinh vài đứa nhỏ sao? Tại sao lại như vậy?

“Tuyết, đừng sợ.” Dịch Nhiên ôm lấy Khanh Nhược Tuyết, “Nước này có thể làm cho người tỉnh lại dị năng, anh biết em muốn dị năng, cho nên không có trải qua em đồng ý thì… Anh chỉ là muốn cho em cái kinh hỉ…”

Thấy Dịch Nhiên lo lắng, Khanh Nhược Tuyết đau đến khóc, “Em đau quá… Nhiên, đau quá…”

“Đừng sợ, đợi lát nữa thì tốt rồi, anh sẽ một mực bên người.em.”

“… Dạ, đừng đi…”

“Anh sẽ không đi…”

Lần này rửa tinh phạt tủy chỉ cần một giờ, so với Dịch Nhiên nhanh rất nhiều.

Một thân màu đen, Khanh Nhược Tuyết ngửi mùi trên người, không khỏi buồn nôn, “Nhiên, chúng ta đi ra ngoài đi, em muốn tắm rửa.”

“Em không muốn thử dị năng sao?”

“Thật sự có sao?” Bị Dịch Nhiên nói như vậy Khanh Nhược Tuyết lập tức bị dị năng hấp dẫn, tập trung tinh thần lực, quả nhiên cảm giác được trong cơ thể có một cổ khí bất đồng, vung tay lên, một thủy cầu hiện ra trước mắt cô, sau đó rơi trên mặt đất, Khanh Nhược Tuyết vui vẻ kêu lên, “Là dị năng! Thật là dị năng, em cũng có dị năng!!”

Nếu như lúc trước còn đối Dịch Nhiên có hoài nghi, hiện tại cô căn bản không cách nào hoài nghi Dịch Nhiên, dù sao ai sẽ vô duyên vô cớ cho người khác dị năng?

“Đúng vậy a, cô cũng có …” Dịch Nhiên lẩm bẩm nói, đao trên tay đâm một cái.

“Nhiên, em… Tại sao phải giết em?” Khanh Nhược Tuyết che bụng của mình, bị đao xuyên bụng chảy ra máu đỏ thẫm, đột nhiên cô bừng tỉnh, “… Anh luôn muốn… trả thù em?”

Dịch Nhiên gật gật đầu, “Nếu không phải cô, đời trước của tôi, có thể thảm như vậy sao?”

Khanh Nhược Tuyết bổ nhào xuống đất, “Vì sao… Dị năng…”

“Tất nhiên có chỗ hữu dụng.” Dịch Nhiên thu hồi đao, nếu như vô dụng làm sao có thể cùng cô chơi lâu như vậy? Làm sao có thể lãng phí nước trong con suối cho cô uống?

Khanh Nhược Tuyết chết không nhắm mắt, thân dưới máu tươi một mảnh.

“Đời trước lừa tôi khiến tôi mất mạng, đời này tôi lừa cô lấy đi mạng của cô, hai ta không thiếu nợ nhau, nếu có đời sau, chỉ cần cô không phạm tôi, tôi cũng không tìm cô.”

… 10 phút đồng hồ sau…

Dịch Nhiên phân ra tinh thần lực thấy Lý Kiến Lạc còn quỳ rạp trên mặt đất hôn mê, sau đó từ trong không gian ném ra một người trước mặt Lý Kiến Lạc, thừa dịp bóng đêm, trở về phòng của mình.

Lại vào không gian tắm rửa, thay đổi quần áo chui vào chăn thoải mái ngủ một giấc, làm xong chuyện, tất nhiên thoải mái.

Vạn phần may mắn khanh Nhược Tuyết lúc trước không có nhận ra cậu, nếu không nữ nhân kia ‘chó cùng rứt giậu’ nói ra bí mật không gian, chỉ sợ cậu hiện tại đang chạy trốn trối chết, tại tận thế, cho dù là tin tức giả, cũng sẽ bị mọi người đói đến ‘thất điên bát đảo’ mà tin là thật, huống chi vốn là thật, phỏng chừng đến lúc đó không có chỗ cho cậu dung thân, thật sự là, may mắn.

Hết chương 42.

/141

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status