Bạch Vũ Mộng tức giận, nàng đã gặp qua người không biết tốt xấu, nhưng chưa thấy ai không biết tốt xấu như vậy.
Vì thế Bạch Vũ Mộng rút Tuyết Cẩm nghênh đón, một tiểu thư nhu nhược sao có thể là đối thủ của Bạch Vũ Mộng, Bạch Vũ Mộng nhanh chóng giải quyết nàng.
Vốn muốn tha cho nàng một mạng, nhưng nhìn thấy ánh mắt phẫn hận đó, giống như ai đoạt đồ của nàng vậy, Bạch Vũ Mộng liền ảo não, trực tiếp ra tay giết chết nàng, một kích trí mạng.
Nhị trưởng lão thấy cháu gái bị giết, hai mắt lập tức đỏ bừng, có chút điên cuồng, rống lớn một tiếng, vận toàn bộ sức mạnh xông tới Bạch Vũ Mộng.
Bạch Vũ Mộng cười khinh miệt, không sợ hãi nghênh chiến với nhị trưởng lão, những người khác không cử động, bọn họ muốn nhìn xem sức mạnh những người này tới đâu.
Võ công của nhị trưởng lão không tính là yếu, nếu ngay cả nhị trưởng lão cũng không chống lại được, bọn họ sẽ gặp rắc rối.
Bạch Vũ Mộng cũng không sử dụng toàn bộ sức mạnh, nhưng một lúc sau, vẫn dễ dàng đánh bại nhị trưởng lão.
Sắc mặt đại trưởng lão thâm trầm, nhìn chằm chằm vào Bạch Vũ Mộng, nữ tử này mặc bạch y, tuyệt đại tao nhã, có võ công cao như vậy, làm người ta không thể không suy nghĩ nhiều.
Bạch Vũ Mộng rộng rãi đón nhận ánh mắt của đại trưởng lão, trong đám trưởng lão này, đại trưởng lão âm hiểm nhất, từ nãy đến bây giờ chưa từng nói một câu nói, nếu muốn làm đối thủ của nàng, sợ là chỉ có hắn.
Tuy rằng Bạch Vũ Mộng đứng im, nhưng trong lòng cũng đang cân nhắc, xem thử tiếp theo nên ứng đối thế nào, tuy rằng bọn họ có độc, nhưng nếu tiếp tục như thế, bọn họ cũng sẽ mệt chết.
Đến lúc đó, nếu bọn họ ỷ đông hiếp yếu, sẽ bị tổn thất mà chết. Xem ra nhất định phải nghĩ ra biện pháp.
Lúc này, đại trưởng lão luôn im lặng lại mở miệng : Tiểu cô nương còn nhỏ tuổi mà đã có thành tựu như thế này, không thể không khiến người khác bội phục, nhưng, ngươi đã đứng sai chỗ rồi, không bằng ngươi quy thuận chúng ta thế nào?
Sao? Quy thuận các ngươi, ta được cái gì sao? Bạch Vũ Mộng cảm thấy hứng thú hỏi.
Nhưng không ai lo lắng nàng sẽ đồng ý, bởi vì bọn họ đều hiểu biết Bạch
Vì thế Bạch Vũ Mộng rút Tuyết Cẩm nghênh đón, một tiểu thư nhu nhược sao có thể là đối thủ của Bạch Vũ Mộng, Bạch Vũ Mộng nhanh chóng giải quyết nàng.
Vốn muốn tha cho nàng một mạng, nhưng nhìn thấy ánh mắt phẫn hận đó, giống như ai đoạt đồ của nàng vậy, Bạch Vũ Mộng liền ảo não, trực tiếp ra tay giết chết nàng, một kích trí mạng.
Nhị trưởng lão thấy cháu gái bị giết, hai mắt lập tức đỏ bừng, có chút điên cuồng, rống lớn một tiếng, vận toàn bộ sức mạnh xông tới Bạch Vũ Mộng.
Bạch Vũ Mộng cười khinh miệt, không sợ hãi nghênh chiến với nhị trưởng lão, những người khác không cử động, bọn họ muốn nhìn xem sức mạnh những người này tới đâu.
Võ công của nhị trưởng lão không tính là yếu, nếu ngay cả nhị trưởng lão cũng không chống lại được, bọn họ sẽ gặp rắc rối.
Bạch Vũ Mộng cũng không sử dụng toàn bộ sức mạnh, nhưng một lúc sau, vẫn dễ dàng đánh bại nhị trưởng lão.
Sắc mặt đại trưởng lão thâm trầm, nhìn chằm chằm vào Bạch Vũ Mộng, nữ tử này mặc bạch y, tuyệt đại tao nhã, có võ công cao như vậy, làm người ta không thể không suy nghĩ nhiều.
Bạch Vũ Mộng rộng rãi đón nhận ánh mắt của đại trưởng lão, trong đám trưởng lão này, đại trưởng lão âm hiểm nhất, từ nãy đến bây giờ chưa từng nói một câu nói, nếu muốn làm đối thủ của nàng, sợ là chỉ có hắn.
Tuy rằng Bạch Vũ Mộng đứng im, nhưng trong lòng cũng đang cân nhắc, xem thử tiếp theo nên ứng đối thế nào, tuy rằng bọn họ có độc, nhưng nếu tiếp tục như thế, bọn họ cũng sẽ mệt chết.
Đến lúc đó, nếu bọn họ ỷ đông hiếp yếu, sẽ bị tổn thất mà chết. Xem ra nhất định phải nghĩ ra biện pháp.
Lúc này, đại trưởng lão luôn im lặng lại mở miệng : Tiểu cô nương còn nhỏ tuổi mà đã có thành tựu như thế này, không thể không khiến người khác bội phục, nhưng, ngươi đã đứng sai chỗ rồi, không bằng ngươi quy thuận chúng ta thế nào?
Sao? Quy thuận các ngươi, ta được cái gì sao? Bạch Vũ Mộng cảm thấy hứng thú hỏi.
Nhưng không ai lo lắng nàng sẽ đồng ý, bởi vì bọn họ đều hiểu biết Bạch
/205
|