Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 426 - Nguyên nhân phía sau

/430


Trí Nữ Lãnh Thiền không nghĩ đến người nàng đi theo suốt quãng thời gian qua lại là người hãm hại nàng, làm cho nàng mất đi Vị Lai Thiên Cơ Nhãn. Theo bản năng, bàn tay thon dài sờ lên vải trắng bao phủ hai mắt, hai nhãn cầu nơi đó trống rỗng, hoàn toàn là bị ai đó đào đi.

Nàng vốn nghĩ mình bẩm sinh đã vậy, thật không nghĩ tới lại là bị kẻ khác đào đi hai mắt, thậm chí còn không biết người kia là kẻ nàng vẫn luôn nghĩ là ân nhân cứu mạng. Không hiểu sao, nàng cũng không có tức giận, tâm trạng giống như buông lỏng, không để tâm hai mắt bị đào, cảm thấy món nợ với Dương Thiên Hạo đã không cần phải trả.

Trần Lượng tưởng Trí Nữ Lãnh Thiền sẽ không dễ dàng chấp nhận sự thật này, nào ngờ chỉ thấy sắc mặt nàng chỉ biến hóa ban đầu, về sau lại hết sức bình tĩnh, khiến hắn cũng cảm thấy bất ngờ. Theo đó cũng dễ dàng nói tiếp.

" Lúc đầu, ta gia nhập Thiên Cơ Các cũng tương đối được coi trọng, sớm được tiếp xúc với Dương Thiên Hạo. Khi đó hắn còn rất trẻ, cũng là lần đầu mang ngươi về, nghe nói ngươi sở hữu Tâm Linh Đoán Thể hiếm có, ta cũng hết sức tò mò, muốn nhìn xem nhưng lại không được phép. Cho nên lúc đó chỉ có dùng Thiên Ngoại Phóng Ảnh mà từ xa quan sát. "

" Có lẽ, do khi đó Dương Thiên Hạo tu vi chưa đủ, vì thế nên không có chú ý ta để Phóng Ảnh ấn ký bên trong phòng quan sát. Vốn dĩ ban đầu ta chỉ tò mò muốn xem thử Tâm Linh Đoán Thể là lợi hại như thế nào, nhưng hình ảnh kế tiếp lại khiến ta cảm thấy sợ hãi. "

Nói tới đây, Trần Lượng kìm nén không được nuốt nước bọt, bình tĩnh một lát mới nói tiếp.

" Mặc dù bình thường Dương Thiên Hạo rất lạnh nhạt, nhưng cũng xem như người tốt, chưa từng chủ động gây sự tới ai, còn trợ giúp vô số người không cần báo đáp. Ta rất tôn sùng hắn, cho tới khi thấy cảnh tượng hắn chế trụ ngươi, giống như biến thành người khác mà vươn tay muốn móc đi hai mắt của ngươi. "

Nghĩ tới cảnh tượng đó mà lòng Trần Lượng vẫn không hết sợ hãi, giống như bóng ma không thể xóa nhòa, vẫn bị hắn che lấp dưới đáy lòng. Cảnh tượng Dương Thiên Hạo lạnh lùng đối với một nữ hài chưa đến sáu tuổi móc đi tròng mắt của nàng, mặc cho nàng đau đớn la hét, vùng vẫy dữ dội. Vì giữ cho nàng còn sống mà để nàng chịu đựng lấy sự thống khổ, bởi Vị Lai Thiên Cơ Nhãn kết nối với thân chủ giống như sinh mạng liền kề, muốn đoạt được phải càng tàn nhẫn.

Lãnh Thiền khi đó chỉ sáu tuổi, nửa phần đầu phía trên bị Dương Thiên Hạo cắt đôi, để hắn dễ dàng lấy đi hai mắt. Mà nàng ta khi đó không thể chết, thậm chí còn phải cảm nhận cơn đau dày vò, địa ngục mới đủ để tả cho tâm trạng khi đấy. Lưỡi bị cắt, máu tươi ngập tràn khắp phòng, cổ họng phá nát để nàng không thể phát ra tiếng kêu.

Cho đến khi nắm hai tròng mắt trong tay, Dương Thiên Hạo mới buông tha nàng, đem thân thể của nàng khôi phục, thay đổi ký ức. Sau khi xử lý máu tươi mới cho thị nữ vào tắm rửa chăm sóc nàng, mà lại không có ai biết hắn vừa mới làm gì, cũng không biết Lãnh Thiền vừa bị tàn nhẫn lấy đi hai mắt, bởi lẽ khi mang nàng về, hai mắt nàng đã bị hắn quấn vải, nên ai cũng nghĩ nữ hài này bị mù.

Tuy nhiên, Trần Lượng biết Dương Thiên Hạo lúc đó ra tay cũng không phải là chính hắn, mà là tựa hồ có người khác nhập thể thay hắn làm việc. Có lẽ Dương Thiên Hạo còn không rõ ràng bản thân đã từng làm ra hành vi tàn nhẫn như vậy, dù sao thì cũng không phải chính hắn muốn ra tay.

Dương Thiên Hạo không lâu sau đó đã thức tỉnh được Thiên Cơ Đồng, ắt hẳn là nhờ dung nhập Vị Lai Thiên Cơ Nhãn, trở thành của mình. Do không sở hữu Tâm Linh Đoán Thể, Thiên Cơ Đồng cũng không thể hiện bản lĩnh lợi hại như Vị Lai Thiên Cơ Nhãn, nhưng lại trợ giúp Dương Thiên Hạo dự đoán Thiên Cơ chính xác, xứng với danh Các Chủ của Thiên Cơ Các.

Trần Lượng hiểu, trước đó cũng không phải là lỗi của Dương Thiên Hạo, vì thế tạm thời áp chế tâm tình, muốn phò tá Dương Thiên Hạo, hi vọng một ngày có thể nói rõ chuyện này với đối phương.

Dù cho ký ức thay đổi, không nhớ về khoảng thời gian mình bị hành hạ tra tấn, nhưng trực giác của nữ nhân mách bảo vẫn còn. Lãnh Thiền dù cảm thấy Dương Thiên Hạo có ơn với nàng, nhưng lại không thể sinh ra thêm chút hảo cảm nào. Nếu không, với mị lực của Dương Thiên Hạo, thêm cả thân phận Khí Vận Chi Tử, nàng sớm đã có chút tình cảm với đối phương.

Lắng nghe tất cả mọi chuyện, Dạ Khinh Ưu giống như cảm thấy thế gian này có vô số tầng mê vụ che lấp. Vốn nghĩ Khí Vận Chi Tử cơ duyên sẽ tự mình đập vào đầu, không ngờ lại còn có chuyện cướp đoạt của người khác. Kể cả khi mấy tên này không nhớ, ắt hẳn dù có nhận được cơ duyên vận khí, cũng đều sẽ không quan tâm nó từ đâu đến.



Rõ ràng, Dương Thiên Hạo là bị kẻ khác nắm sau lưng, tàn nhẫn đoạt đi Vị Lai Thiên Cơ Nhãn của Lãnh Thiền. Có thể là sợ Lãnh Thiền thành công trưởng thành, nhìn thấu hết thảy mọi chuyện, cho nên không thể buông tha nàng.

Xem ra, vị Trí Nữ này cũng hết sức đáng thương, sinh mạng đối với mấy vị Thần Nhân từ phía trên cao nhìn xuống, đều không đáng giá chút nào.

Dạ Khinh Ưu ánh mắt lạnh lẽo không che giấu sát khí, hắn thề sẽ một ngày xuất hiện trước mặt đám người kia, tàn nhẫn giết sạch từng tên, không tha cho một kẻ nào.

" Ta… vậy mà bị hắn tàn nhẫn như vậy lấy đi hai con mắt… "

Lãnh Thiền thất thần, toàn thân khẽ run rẩy, nàng không chút nghi ngờ về câu chuyện Trần Lượng kể, tin đó là sự thật. Bởi vì khi nghe hắn kể về mọi chuyện, ký ức nàng đã dồn dập ùa về, Tâm Linh Đoán Thể phát huy, đem những ký ức về quá khứ ngay ngắn sắp xếp lại.

Nàng sinh ra ở một gia đình đầm ấm, đầy đủ phụ mẫu, huynh đệ tỷ muội, dù khi đó tuổi nhỏ nhưng vẫn còn nhớ rõ. Cho đến khi cả nhà bị diệt, phải lưu lạc đầu đường, được Dương Thiên Hạo nhận về. Dựa vào Thiên Cơ, nàng có thể xác định được là việc bọn họ bị diệt tránh không khỏi liên quan đến Dương Thiên Hạo.

Hận ý trong lòng gia tăng, cảm xúc này của nàng chưa từng mạnh mẽ như vậy. Dạ Khinh Ưu đi đến trước mặt Lãnh Thiền, đem nàng ôm lấy, bàn tay đặt trên mái tóc vuốt ve đầu nàng, trong ánh mắt hắn cất chứa sự lạnh lẽo, giọng nói thế nhưng lại tràn đầy ôn nhu.

" Yên tâm, ta sẽ giúp nàng trả thù. "

" Dạ công tử, đa tạ ngươi. "

Lãnh Thiền vùi đầu vào trong ngực hắn, vì mất đi đôi mắt làm nàng không thể khóc, đau khổ không cách nào thể hiện, chỉ cảm giác nam nhân trước mắt khiến cho nàng hết sức tin tưởng, an tâm vô cùng. Dù không thể nhìn thấy dáng vẻ của hắn, nhưng đủ khiến cho nàng động lòng.

Trần Lượng nhìn cảnh này, chỉ biết xoay lưng thở dài, chờ đợi hai người, hắn nói ra hết lời che giấu, trong lòng hiện tại cảm thấy hết sức thanh thản, cũng không còn cảm thấy có lỗi với Lãnh Thiền.

Lãnh Thiền ở trong ngực Dạ Khinh Ưu, nàng cảm thấy an tâm vô cùng. Bao lâu nay, đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác thoải mái, an lành đến vậy. Cuối cùng cũng hiểu vì sao lại có nhiều nữ nhân trầm mê bên trong bể tình như vậy, cảm giác có một nam nhân che chở làm nàng hết sức hưởng thụ, trầm luân vào bên trong.

" Dạ công tử, ta giống như đã thích ngươi. "

Lãnh Thiền không hề che giấu tâm tư mà nói ra, hai cánh tay thon dài vòng sau lưng ôm chặt lấy Dạ Khinh Ưu. Trên khóe môi rất lâu mới nở ra nụ cười tinh xảo, hết sức mê người.

Nghe thấy Lãnh Thiền thổ lộ, Dạ Khinh Ưu im lặng không có trả lời. Trong thâm tâm, hắn không hề có thật sự thích nàng, chỉ là tràn ngập đồng cảm. Không lên tiếng, cũng là bởi nàng biết hắn sẽ nói dối, cho nên im lặng là lựa chọn tốt nhất. Với hắn mà nói, càng nhiều nữ nhân bên cạnh, đơn thuần là trách nhiệm, càng nhiều ở chung sẽ càng sinh ra yêu thương các nàng, tâm lý chiếm hữu càng cao, cũng không có khả năng chân chính động chân tình.



Đây là bản tính của nam nhân, bên cạnh nữ nhân càng nhiều, đa phần là vì dung mạo, khí chất, tâm tính và thiên phú. Nhưng chủ yếu vẫn là quan tâm đến dung mạo, ngươi có thấy kẻ nào có hậu cung toàn nữ nhân tầm thường hay không? Dĩ nhiên dù chối bỏ thế nào thì đó cũng là sự thật.

Dạ Khinh Ưu biết Lãnh Thiền là nữ tử thông minh, cho nên không có nói nhiều. Nếu nàng chủ động yêu hắn, vậy hắn chỉ cần đáp trả lại nàng.

Cả hai ôm nhau một lúc mới tách ra, Lãnh Thiền lại trở lại bộ dáng ban đầu, bình thản nhẹ nhàng, tư thái ung dung, tràn ngập trí tuệ.

" Bây giờ quay lại, chúng ta có bị phát hiện hay không? "

Lãnh Thiền hiện tại quan tâm chính là vấn đề này, động chạm tới quá khứ của nàng, ắt hẳn kẻ phía trên kia sẽ nhắm tới nàng, còn sợ liên lụy đến Dạ Khinh Ưu. Dạ Khinh Ưu thản nhiên lắc đầu, đáp.

" Yên tâm, không có khả năng bọn chúng sẽ nhìn chằm chằm mỗi sinh linh. Chỉ có thể suy diễn mà tính toán ra, nếu không dụng tâm dò xét thì chắc chắn không biết. Nhưng vì để an toàn, nàng vẫn là nên tạm vào Không Gian Bí Cảnh một thời gian, còn về Trần Lượng, chỉ cần xóa đi ký ức của hắn về chuyện của nàng là được. "

Lãnh Thiền và Trần Lượng nghe hắn quyết định, đều an tâm làm theo, tùy hắn định đoạt. Dạ Khinh Ưu không nghĩ nhiều, nói xong liền làm, đem ký ức của Trần Lượng xóa đi một đoạn nhỏ, còn đem Lãnh Thiền đưa vào Không Gian Bí Cảnh, lợi dụng Tang Thương Bí Cảnh, hi vọng bên trong tồn tại một Thượng Cổ Thiên Cơ Bí Pháp Chi Đạo dành riêng cho nàng, giúp nàng ngộ ra Thiên Cơ Đại Đạo.

Dù biết giống như không có khả năng, nhưng Dạ Khinh Ưu vẫn có chút hi vọng. Còn về phần hắn, cũng không cần phải xóa đi ký ức, hắn có đủ khả năng để chống lại.

Đem Trần Lượng quay lại Dạ Nguyệt Lâu, hắn tạm thời để Trần Lượng hỗ trợ cho Thục Trinh đem Dạ Nguyệt Lâu xây dựng ổn định.

Dạ Khinh Ưu sau đó lại tiếp tục quay trở về phòng bế quan, đợi một thời gian khi toàn bộ việc đều ổn thỏa, sẽ đem Phi Nguyệt Đăng quay trở lại Đại Giới Vực.

Chẳng qua, Dạ Khinh Ưu vừa mở cửa bước vào phòng, đập vào trước mắt là hình ảnh hai vị mỹ nhân hoàn toàn là tuyệt sắc vưu vật giống như đã sớm chờ đợi hắn. Quần áo hai nàng mỏng manh, trên sàn là từng kiện y phục bị các nàng cởi sạch. Trên người chỉ còn mỗi bộ áo mỏng như cánh ve, nhìn thấy được cả nội y, dáng người tinh xảo thon thả đằng sau không thể chê vào đâu.

Vừa nhìn thấy Dạ Khinh Ưu, đôi mắt của hai nàng ẩn hiện hình trái tim, điên cuồng lao tới hắn.

" Dạ công tử… "

Âm thanh của hai vị mỹ nữ ngọt ngào tràn ngập mê hoặc, mà đọng lại bên tai Dạ Khinh Ưu vẫn là giọng nói tinh nghịch của Lạc Tú Hồng.

" Ca ca, đây đã là muội muội trợ giúp hết sức. Ca ra sức mà hưởng thụ đi… "

/430

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status