Ma Thiên Ký

Q.3 - Chương 307 - Người Trong Quan Tài

/1550


Màn sáng hồng quang này tự nhiên chính là cấm chế thượng phẩm linh khí Giao Long giáp da trên người của Liễu Minh biến thành, tuy giới hạn tu vi không cách nào phát huy toàn lực nhưng đối phó với bông tuyết sắc bén như đao này thì dư xài.

Nhưng mà bốn phía trước mặt đều là bông tuyết sắc bén như đao này, Liễu Minh cũng không dám thực lãnh đạm, lúc này hừ lạnh một tiếng, hai tay của hắn không ngừng bấm niệm pháp quyết, từng đoàn từng đoàn ánh sáng màu đỏ chen chúc ra bốn phía, vậy mà hơi ngưng kết ra mười tầng hỏa cầu óng ánh, cũng trong nháy mắt không ngừng thúc dục pháp quyết, lập tức bắn ra bốn phương tám hướng.

Tiếng nổ Ầm ầm không ngừng vang lên.

Hỏa cầu bắn lên tầng băng mỏng, lúc này hóa thành trận trận sóng lửa quét qua tất cả.

Đúng lúc này bên ngoài thân của hắn có một đầu giao sương mù màu đen biến thành, phát ra tiếng long ngâm nhào tới trước, giương nanh múa vuốt ở trên không một hồi, lúc này cuồng phong gào thét, càng cắt mở vô số bông tuyết, ngạnh sanh sanh đánh bông tuyết thất linh bát lạc.

Nhưng mà lúc này trên mặt thiếu niên ở xa lãnh khốc, bỗng nhiên cánh tay khẽ động, một ngón tay hơi mờ điểm qua phía Liễu Minh.

Đột nhiên bầu trời vang lên tiếng nổ mạnh mẽ.

Tuyết rơi biến mất không còn lại cái gì nữa, nhưng sau một khắc Xuy xuy nổ lớn, vô số băng trùy ông ánh dài nửa xích, rậm rạp chằng chịt từ trên cao rơi xuống.

Mỗi một băng trùy dài nửa xích,vô cùng thô to, từ xa nhìn lại giống như có vô số lưỡi đao sắc bén đâm ra ngoài.

Tuy con giao long màu đen bằng sương mù này không ngừng dốc sức liều mạng lao thẳng qua phía trước, nhưng thân hình cũng lập tức bị xuyên thủng ngàn vết thương lở loét, cuối cùng nhất nó gào thét thê lương sau đó hóa thành hắc khí tiêu tán, một lần nữa lùi về trong người của Liễu Minh không thấy bóng dáng.

Kể từ đó, băng trùy lúc này không còn hồng quang ngăn cản nữa. Hơn phân nửa bị trực tiếp bắn ra ngoài, một phần nhỏ thì hàn khí không ngừng nổ tung.

Mặc dù màn sáng này phòng ngự kinh người. Nhưng trong quá trình băng trùy không ngừng va chạm, cũng lập tức nổ tung.

Nhưng mà đúng lúc này Liễu Minh ra tay lần nữa.

Chỉ thấy hắn không nói một lời hư không một trảo, lúc này một đoàn khói đen khởi động, liền biến thành một viên châu màu đen, cổ tay run lên và ném ra ngoài.

Vèo một tiếng!

Viên châu này quay tròn vài vòng, liền biến lớn nhỏ như chén cơm, đồng thời bên ngoài có từng tầng hơi nước nhộn nhạo, một tầng, hai tầng, ba bốn tầng... không ngớt không dứt, trong nháy mắt đã biến thành vòng xoáy màu đen. Cũng đem tất cả băng trùy rơi vào trong đó quấy thành nát vụn.

Nhưng băng trùy từ trên không trung rơi xuống là vô cùng vô tận, giống như cơn mưa lớn không ngừng dốc sức liều mạng bao phủ mặt đất.

Thiếu niên ở xa xa nhìn thấy một màn này, ánh mắt ngưng lại, hơi trầm ngâm sau đó tay áo run lên điểm qua phía Liễu Minh bên này.

Phốc một tiếng, băng trùy trên không trung rơi xuống Liễu Minh dừng lại, đồng thời hàn khí từ bốn phía đã biến mất.

- Rất tốt, ngươi đã có thể ngăn cản phi tuyết thuật của ta. Vậy có tư cách cùng ta tiến vào trong Trấn Yêu Tháp. Hy vọng đến lúc đối mặt với yêu thú Ngưng Dịch hậu kỳ đó, các hạ còn có thể anh dũng như vậy là được.

Thiếu niên đờ đẫn một câu, sau đó không nói một lời quay đầu rời đi, lập tức bay ra phương xa.

Liễu Minh nhìn qua sắc mặt không thay đổi. Nhưng trong tay áo đã cầm lấy đoản kiếm màu vàng, cũng đã chậm rãi buông lỏng sau đó một tay điểm lên hư không.

Vòng xoáy màu đen trên không trung lúc này tán loạn biến mất, viên châu cũng biến nhỏ lại và rơi xuống. Màn sáng màu đỏ thẫm trên người của hắn biến mất không còn lại gì.

Liễu Minh lúc này mới bay lên, phá không bay về chỗ cũ.

Người khác gần bình đài nhìn thấy một màn này. Tự là sợ hãi thán phục một phen, nhưng cuối cùng nhất vẫn tự hành giải tán đi.

Chỉ còn lại thiếu nữ tóc dài Nhu nhi vẫn còn lưu lại tại chỗ, nhìn qua phương hướng Liễu Minh đi xa thì trong mắt hiện ra vẻ do dự không hợp với tuổi tác của nàng..

Qua mây giờ sau, trong lòng núi Cự Ma Sơn, trong một tòa đại điện màu đen cấm chế trùng điệp, thiếu nữ Nhu nhi kia im ắng xuất hiện ở chỗ này, cũng nhìn qua quan tài đen nhánh cung phụng trong đại điện, sau đó cúi đầu xuống.

- Nhu nhi, tại sao ngươi tới nơi này, có chuyện gì quan trọng hay sao?

Trong quan tài màu đen có âm thanh nam tử trầm thấp vang lên.

- Tổ phụ đại nhân, ta lúc này mới ở trong tông đụng phải một tên đệ tử ngoài tông, ma tâm thạch mà ngài ban thưởng có phản ứng với hắn.

Thiếu nữ ngưng trọng trả lời, sau đó một bàn tay của nàng đưa lên trước và mở ra, rõ ràng là một tảng đá có hình thái giống như trái tim vậy.

- Cái gì, ma tâm thạch có phản ứng.

Âm thanh trầm ổn của nam tử trong quan tài không ngờ lại nghẹn ngào, ẩn chứa nét vui mừng.

- Nhưng kỳ quái là ma tâm thạch phản ứng chỉ trong nháy mắt mà thôi, lập tức lại khôi phục như thường. Sau đó ta cố ý kiểm tra vật này, nhưng cũng không bất cứ dị thường nào.

Thiếu nữ mặt lộ ra một tia nghi hoặc trả lời.

- Ngươi đem việc này cẩn thận giảng thuật cho ta nghe một lần, ta lại phán đoạn một chút.

Sau một lúc lâu, âm thanh nam tử ngưng trọng hỏi.

- Vâng. Đây là một tên đệ tử Man Quỷ Tông tới đây... Sau đó chiếm danh ngạch Quan sư huynh tiến vào Trấn Yêu Tháp...

Thiếu nữ lúc này dùng âm thanh giòn giã nói ra, đem toàn bộ câu chuyện nói ra một lần, sau đó không nói lời nào lắng lặng đứng chờ.

Sau một lúc lâu, âm thanh nam tử trong quan tài chậm rãi nói ra.

- Nói như vậy, thời điểm ma tâm thạch có phản ứng thì chính là lúc Quan Chỉ Ương thi triển triệu ma thuật, gọi sát di chi lực phủ xuống. Nếu là như thế thì có hai loại khả năng. Một loại là Quan Chỉ Ương triệu hồi ma thần lực, không biết vì nguyên nhân gì đó nhiễm một tầng chân ma khí. Nhưng chân ma khí trong loại tình huống này căn bản không cách nào chính thức bảo tồn được, tiến vào giới này lập tức tan rã trong thiên địa nguyên khí, cho nên ma tâm thạch của ngươi mới có phản ứng. Loại thứ hai chính là Quan Chỉ Ương hoặc là tiểu tử Man Quỷ Tông này có khả năng mang chân ma khí trong người của mình, nhưng không biết tại sao bị ma thần lực kích thích, trong lúc vô tình tiết lộ ra một chút, nhưng lập tức lại kịp phản ứng cho nên thu liễm lại. Nhưng mà so sánh cái thứ hai thì cái đầu tiên là mười phần khẳng định. Dù sao chỉ là một gã Ngưng Dịch Cảnh Linh Sư, nếu thật có chân ma chi khí tiết ra ngoài, cho dù chỉ một tia cũng có thể dễ dàng ma hóa hắn, căn bản không có khả năng còn bảo trì bộ dáng vốn có được. Ngược lại là lúc triệu hồi mượn nhờ ma thần lực vậy mà nhiễm ra một ít chân ma chi khí, cho nên mới sinh ra một màn như lúc trước.

Nam tử chậm rãi nói ra.

- Nói như vậy, Quan sư huynh cùng tên đệ tử Man Quỷ Tông này căn bản không cần quan tâm tới.

Thiếu nữ nghe đến đó mới có hơi giật mình, nhưng không nhịn được hỏi một câu.

- Không cần để ý tới cũng không có khả năng! Dù sao những lời này của ta cũng chỉ là suy đoán mà thôi, hai người này ta vẫn phải tự mình đi xem một chút, mới có thể chính thức xác định. Nếu như hai người này thật sự mang theo chân ma chi khí, dù là có bảo vật hay bí thuật che lấp cũng không dấu được tai mắt của ta. Nhu nhi, sau khi ngươi rời khỏi đây đem Đan Cam gọi tới đây,

Nam tử trong quan tài trầm ngâm nói ra.

- Cái gì, chẳng lẽ tổ phụ muốn động dùng thủ đoạn đó. Lão nhân gia người không phải đã nói đây là lúc bất đắc dĩ mới dùng sao?

Thiếu nữ nghe vậy thì cả kinh, dường như cảm thấy ngoài ý muốn.

- Tình hình của ta như vậy chuyển biến xấu nhanh hơn dự liệu, nếu không áp dụng kế sách tự cứu, chỉ sợ thật sự không cách nào vãn hồi. Trấn Yêu Tháp dù cho không có chuyện không may, ta cũng biến đại nạn sắp tới. Lúc này ta nhất định phải tìm được vật đó.

Âm thanh nam tử trầm ngâm nói ra.

- Tổ phụ đại nhân yên tâm, Nhu nhi biết rõ nên làm thế nào.

Thiếu nữ nghe đến đó lúc này cung kính nói ra.

- Rất tốt! Đúng rồi, nhị thúc của ngươi hiện tại như thế nào? Hắn hiện tại vẫn lấy tên tuổi của Nguyên Ma nghĩ rằng thập phần thích thú a.

Đột nhiên nam tử hỏi một câu.

- Nhị thúc hiện tại mang theo Diệp sư huynh đi liên minh tham gia tuyển bạt tam chân lục tử. Tình hình cụ thể như thế nào cháu gái thực không rõ lắm.

Thiếu nữ nghe xong lời này sắc mặt hơi đổi, trong miệng có chút hàm hồ trả lời.

- Cái gì tam chân lục tử? Hắn thật cho rằng bằng vào chút tài nguyên là có thể chồng chất ra một gã tu sĩ Chân Đan sao. Nếu thật sự dễ dàng như thế thì ta cũng không rơi xuống kết cục này. Nếu như không kết thành Chân Đan, cho dù Vân Xuyên nhiều ra hai ba tên Giả Đan như hắn muốn đi, đối mặt với hải tộc và hải yêu hoàng có là cái gì chứ. Cả Vân Xuyên thậm chí bổn tông đệ tử đều không biết rằng Nguyên Ma chính là nhị thúc của ngươi, nhưng làm sao biết được hắn là kẻ đoạt lấy tên tuổi của Nguyên Ma đệ nhất đại lục trước kia không tiếc tâm huyết trợ hắn cưỡng ép phá tan cảnh giới, hắn lại sao có thể có cơ hội tiến giai Giả Đan, cũng có thể dùng danh tiếng của Nguyên Ma hành tẩu bên ngoài.

Nam tử hừ lạnh nói ra, trong lời nói mơ hồ lộ ra một tia trào phúng.

Thiếu nữ nửa quỳ trước quan tài nhưng không dám noi thêm cái gì.

- Tốt rồi, ngươi đi xuống đi. Hôm nay ta nói những lời này không được để lộ ra ngoài với bất cứ ai.

Rốt cuộc âm thanh của nam tử bình tĩnh lại, cũng mơ hồ để lộ ra một tia mệt mỏi.

Thiếu nữ tự nhiên cung kính đáp ứng, lúc này rời khỏi đại điện.

- Hắc hắc, chân ma chi khí, Nguyên Ma! Nhị đệ, ngươi cũng đừng đắc ý quá sớm, cũng ngàn vạn đừng cho rằng xem mình là hàng giả lại là Nguyên Ma thật, ngươi bây giờ chỉ là vật thay thế ta mà thôi. Chờ ta tìm được vật kia, chẳng những có thể lập tức giải quyết tai họa ngầm của công pháp, càng có cơ hội không nhỏ thành tựu Chân Đan, đến lúc đó danh tiếng Nguyên Ma sẽ rơi vào trong tay của lão phu, ngươi vẫn chỉ là bóng dáng của ta mà thôi.

Sau khi thiếu nữ rời đi, nam tử trong quan tài thì thào lẩm bẩm, nhưng âm thanh càng ngày càng thấp, cuối cùng nhất dần dần không còn âm thanh nào.

Mà khi trời đã khuya, bên ngoài đại điện có tiếng bước chân vang len, khác có một đạo nhân ảnh bỏ qua đông đảo cấm chế đi vào trong đại điện, mặt mũi tràn ngập cung kính quỳ trước quan tài.

- Đan Cam bái kiến sư tổ, không biết sư tổ lần này triệu hoán đồ tôn có chuyện gì phân phó, đồ tôn nhất định chết muôn lần cũng không chối từ.

Người nói chuyện chính là Cam Đan đã dắt Liễu Minh tiến vào Nguyên Ma Môn.

- Đan Cam, sư tổ ta trước kia đối xử với ngươi như thế nào?

Sau một lúc lâu, trong quan mộc mới truyền ra âm thanh của nam tử.

/1550

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status