- Tuy so ra mạnh hơn lúc nhìn thấy nhiều, nhưng còn kém không ít, chỉ sợ còn không cách nào thừa nhận uy lực của bí thuật được. Tinh thần lực này không được, nhưng mà trong thế hệ trẻ Ngưng Dịch Cảnh xem như rất khó có được, ta có hai bình đan dược có lợi cho Ngưng Dịch Cảnh phân biệt cho bọn họ đi.
Nguyên Ma thở dài một câu, lật tay một cái và trong tay có hai bình đan dược, ném về phía trước.
Liễu Minh cùng thanh niên mặt đen nghe vậy cũng không hiểu ra sao, nhưng thấy Nguyên Ma ban thưởng đan dược thì vô ý thức tiếp được, đồng thời trong miệng cảm ơn.
Lãnh Nguyệt sư thái nghe Nguyên Ma nói vậy thì sắc mặt biến thành khó coi.
Mà Diệp Thiên Mi sau khi nhíu mày một cái lại cao thấp dò xét Liễu Minh vài lần, chợt nhàn nhạt nói ra:
- Liễu sư điệt, cần gì phải che dấu, ngươi bây giờ bày ra cường độ tinh thần lực hẳn không phải cực hạn a! ngươi lần trước chiến đấu với Linh Sư trung kỳ của hải tộc cuối cùng toát ra tinh thần lực mạnh mẽ có lẽ không chút chút này đâu.
Lời này vừa thốt ra, phần lớn người đang ngồi đây giật mình.
Lãnh Nguyệt sư thái cùng Linh Ngọc thượng nhân sau khi nghe xong thần sắc biến thành kinh ngạc.
Nguyên Ma cũng có mấy phần hứng thú nhìn qua Liễu Minh.
Ngạn sư thúc sau khi vuốt chòm râu xong, mỉm cười nhìn qua Liễu Minh phân phó:
- Liễu sư điệt, nếu các vị tiền bối muốn nhìn tinh thần lực mạnh mẽ của ngươi, cũng không cần che che lấp lấp cái gì, đem thần niệm nhất tâm dị dụng của ngươi thúc dục cường độ cao nhất ra đi.
- Nếu sư thúc đã nói như vậy, đệ tử nào dám không tòng mệnh!
Liễu Minh sắc mặt biến hóa hai lần chỉ có thể cười khổ một tiếng trả lời.
- Nhất tâm nhị dụng!
Nguyên Ma nhíu mày một cái, bộ dáng dường như có chút ngoài ý muốn.
Đúng lúc này Liễu Minh đã hít sâu một hơi, hắn sau khi thu bình đan dược lại. Bỗng nhiên biến đổi pháp quyết, có một cổ tinh thần lực không kém cỏi lúc trước tỏa ra ngoài, vòng xoáy vốn chuyển động chung quanh người của hắn lập tức bạo tăng, lớn hơn lúc trước một nửa có thừa.
Dị tượng tinh thần cực lớn như vậy, ở trong mắt phần đông cường giả Hóa Tinh không thể xưng là kinh thế hãi tục gì, nhưng đối với một gã Ngưng Dịch sơ kỳ Linh Sư mà nói cũng cực kỳ sợ hãi, cơ hồ là Linh Sư sơ kỳ có tinh thần lực gấp ba đã hoàn toàn áp vòi rồng của thanh niên mặt đen kia xê dịch biến ảo.
Thanh niên họ Vân mắt thấy cảnh nầy, không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Ở bên cạnh Linh Ngọc thượng nhân cũng có biểu lộ giật mình, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn thẳng Liễu Minh. Trong miệng không ngừng nói lời Đáng tiếc .
Đối với vị cường giả Hóa Tinh của Cửu Khiếu Tông này mà nói, Liễu Minh có được tinh thần lực khổng lồ như vậy, không đi tu luyện Khôi Lỗi Thuật mới tính là lãng phí thiên phú kinh người.
Ngạn sư thúc thấy tình hình này, trên mặt tươi cười vui vẻ, hiển nhiên đối với tinh thần lực Liễu Minh hiển lộ cực kỳ thỏa mãn.
- Tốt, tinh thần lực của Liễu sư điệt không ngờ đạt tới trình độ như vậy. Nếu như vậy có thể thử một lần.
Nguyên Ma thấy vậ lại vỗ tay một cười rộ lên.
- Nguyên Ma đạo hữu, chuyện này là thật!
Lãnh Nguyệt sư thái nghe vậy cũng bắt đầu đại hỉ.
- Trên chuyện này lão phu lại sao có thể có thể lừa gạt được, nhưng mà muốn cứu đệ tử quý tông còn phải có Liễu sư điệt tự nguyện mới được. Dù sao lão phu sử dụng phương pháp đó cũng có tính nguy hiểm, cũng có thể làm cho Liễu sư điệt lâm vào trong hôn mê bất tỉnh.
Nguyên Ma lại nghiêm mặt trả lời.
- Đây là tự nhiên! Ngạn đạo hữu. Xem ra trước mắt cũn chỉ có một mình Liễu sư điệt là người thích hợp lựa chọn, ngươi cảm thấy như thế nào?
Lãnh Nguyệt sư thái gật đầu sau đó thần sắc ngưng trọng nhìn qua Ngạn sư thúc.
- Ta lúc trước đã sớm nói qua rồi. Nếu như bổn tông có người thích hợp thì tuyệt đối không ngăn cản mảy may. Nhưng việc này nguy hiểm như thế. Nếu như Liễu sư điệt không muốn thì Ngạn mỗ cũng không thể dùng sức mạnh ép buộc hắn được.
Ngạn sư thúc nghe vậy thu hồi mặt cười.
- Đây là tự nhiên. Chỉ cần Liễu sư điệt thật sự có thể cứu tỉnh Tú Nương. Bổn tông sẽ giao cái giá khiến Liễu sư điệt thoả mãn.
Lãnh Nguyệt sư thái không chút do dự nói ra.
- Đã như vậy, Ngạn mỗ cũng không thể nói gì. Kế tiếp nhị vị đạo hữu và Liễu sư điệt nói chuyện với nhau đi.
Ngạn sư thúc nghe nói như thế thần sắc hơi trì hoãn xuống.
Liễu Minh cùng thanh niên họ Vân kia lúc này mới mơ hồ hiểu được có chuyện gì xảy ra.
Nhưng lúc này Linh Ngọc thượng nhân lại đứng dậy, nhìn qua Lãnh Nguyệt su thái và Diệp Thiên Mi lôm quyền nói ra:
- Nếu quý tông đã tìm ra người thích hợp, vậy thì lão phu cùng Vân sư điệt cáo từ trước, hắc hắc, bất kể nói thế nào, nếu như Trương sư điệt có thể được cứu tỉnh thì sau này có cơ hội thật lớn tiến giai Hóa Tinh, thậm chí mấy trăm năm sau trở thành cường giả Giả Đan cũng nói không chừng. Chuyện này đối với nhân tộc Vân Xuyên đại lục mà nói nhất định là chiến lực trọng yếu không thể buông bỏ. Nếu như quý tông cần hỗ trợ gì cứ nói là được.
- Đa tạ Linh Ngọc đạo hữu. Nếu thật có cần bần ni nhất định sẽ không khách khí.
Lãnh Nguyệt sư thái nghe xong gật gật đầu trả lời.
Vì vậy Linh Ngọc thượng nhân khách khí với bọn người Nguyên Ma xong sau đó cáo từ rời đi, liền mang theo thanh niên họ Vân rời khỏi đại điện.
Lúc này ánh mắt Lãnh Nguyệt sư thái mới dùng tinh thần lực tiến về phía Liễu Minh, thoáng tự định giá sau đó muốn mở miệng nói cái gì đó.
Đúng lúc này Diệp Thiên Mi ở bên cạnh mở miệng nói:
- Sư tỷ, Nguyên huynh, Ngạn đạo hữu, kế tiếp cho ta và Liễu sư điệt nói chuyện với nhau được chứ?
Lời kia vừa thốt ra, Lãnh Nguyệt và Ngạn sư thúc đều nao nao.
- Nếu Diệp tiên tử tự mình mở miệng, Nguyên mỗ tự nhiên là không có vấn đề. Nhị vị đạo hữu, không bằng chúng ta đi ra thiên sảnh, đi trước tâm sự chuyện chư tông liên hợp đi.
Nguyên Ma lại mỉm cười đáp ứng, cũng chủ động nhường chỗ cho hai người.
Lãnh Nguyệt sư thái cùng Ngạn sư thúc nhìn nhau một cái, tuy nhiên trong nội tâm đều có chút nghi hoặc, nhưng mà tình hình này cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Vì vậy ba người lúc này đứng dậy, cũng rời khỏi chính sảnh.
Liễu Minh thân là vãn bối đệ tử, càng không có biện pháp phản đối, chỉ có thể mặt lộ vẻ cung kinh đứng nguyên tại chỗ.
Chẳng biết tại sao, hắn một mình đối mặt với Diệp Thiên Mi là nữ kiếm tu tiếng tăm lừng lẫy, trong lòng có kiêng kỵ không nhỏ, thậm chí thời điểm đối mặt với đối phương thì luôn luôn có một loại cảm giác bí mật của mình bị đối phương nhìn thấu.
- Liễu sư điệt, ngươi vừa rồi cũng nghe chuyện của Lãnh Nguyệt sư tỷ nói, có lẽ cũng hiểu vì sao Thiên Nguyệt tông tìm ngươi a? Hiện tại có nghi hoặc gì nên nói với ta trước.
Diệp Thiên Mi đợi người khác sau khi rời khỏi đây, cũng không có khách khí trực tiếp hỏi.
- Vãn bối lúc trước cũng từng nghe nói qua, Trương sư tỷ sau khi từ Phù thành của hải tộc trở về vẫn lâm vào trong hôn mê, nhưng không biết cụ thể tình hình như thế nào rồi? Nếu như cứu tỉnh Trương sư tỷ cần người có tinh thần lực cường đại, chư vị tiền bối chẳng phải là người thích hợp hơn vãn bối sao?
Liễu Minh do dự một chút nói ra.
- Tú Nương sở dĩ lâm vào trong hôn mê là vì cường giả Giả Đan của hải tộc gieo xuống một thứ tên là ‘ Mộng Oanh Cổ ’, giờ phút này toàn bộ tâm thần và linh tính đều hãm sâu trong ảo cảnh. Nếu không thể kịp thời cứu nàng ra khỏi, chỉ sợ thật sự không cách nào tỉnh lại được. Cho nên hiện tại cần người có tinh thần lực cường đại thông qua bí pháp của Nguyên Ma đạo hữu tiến vào thần niệm của nàng trong ảo cảnh, sau đó cưỡng ép thức tỉnh nàng dậy. Về phần vì sao lại tìm vãn bối như các ngươi cũn là bởi vì dung lượng thức hải của Tú Nương có hạn, tuyệt không thể thừa nhận thần niệm của người có tu vi mạnh hơn nàng quá nhiều, nếu không thần niệm của nàng sẽ bị pháp lực cắn trả và trầm luân vĩnh viễn. Cho nên lúc này mới cần người tương trợ, chỉ có thể tìm những đệ tử Ngưng Dịch Cảnh sơ kỳ như ngươi. Trước mắt cũng chỉ có ngươi thích hợp mà thôi.
Diệp Thiên Mi suy nghĩ một chút và thản nhiên nói ra.
- Mộng Oanh Cổ? Đây chẳng lẽ là cổ thuật! Nếu là như vậy dưới tình huống bình thường chỉ cần bức sâu độc ra là được, chẳng phải vô sự à.
Liễu Minh sau khi nghe xong có chút kinh ngạc.
- Nếu thật đơn giản như vậy là tốt rồi. Sâu độc này là một trong năm đại tà cổ, một khi ký sinh vào trong thân thể sẽ lập tức tiến vào thần hồn của người bị ký sinh, nếu như cưỡng ép bức nó ra khỏi cơ thể, chỉ có thể làm cho cổ và ký sinh đồng quy vu tận. Phương pháp duy nhất bình yên diệt sát sâu độc này chính là làm cho ký sinh chủ tự tỉnh dậy. Nếu không người khác cho dù có pháp lực thông thiên cũng vô kế khả thi.
Trên mặt Diệp Thiên Mi lần đầu hiện ra biểu lộ ngưng trọng.
- Thậm chí có loại sâu độc tà môn như vậy?
Liễu Minh nghe đến đó sắc mặt đại biến.
- Trên đời có năm đại tà cổ, loại nào không phải thứ giết người trong vô hình. Mộng Oanh Cổ đã sớm như thủ đoạn ôn hòa nhất rồi. Nhưng hiện tại tình hình Tú Nương đã hãm sâu vào trong thế giới hư ảo, căn bản không cách nào tự mình tỉnh táo lại, cũng may trong tay Nguyên Ma đạo hữu có một kiện cửu chuyển linh bàn cực phẩm linh khí, phối hợp một loại pháp trận bí truyền mới có được khả năng đưa thần niệm của người ta vào thế giới hư ảo cua Mộng Oanh Cổ. Mà người nào sau khi đi vào thế giới hư ảo thì tự nhiên tâm chí cùng tinh thần lực càng mạnh càng tốt. Nếu không một khi vô ý cũng có khả năng mất phương hướng trong đó. Đến lúc đó mới thật sự là không có biện pháp!
Diệp Thiên Mi nhìn chằm chằm vào Liễu Minh, từng chữ nói ra.
Liễu Minh nghe đến đó trên mặt tự nhiên âm tình bất định, sau một lúc lâu mới cười khổ một tiếng nói ra:
- Không biết tiền bối cảm thấy nếu vãn bối chịu đi, có thể có bao nhiêu tỷ lê thành công?
- Cái này cũng khó mà nói, phải xem trình độ lợi hại của Mộng Oanh Cổ, cùng với linh tính và trạng thái của Tú Nương sa vào trong đó và biểu hiện của ngươi. Có lẽ tiến vào trong đó ngươi rất dễ dàng giúp nàng tỉnh lại, nhưng cũng có khả năng vô cùng khó khăn. Nhưng mà ngươi cũng không cần lo lắng, nếu như thần niệm của ngươi sa vào thế giới hư ảo, chúng ta cũng chuẩn bị khác ở phía sau, có thể giúp ngươi một tay.
Diệp Thiên Mi bất động thanh sắc nói ra.
- Chuẩn bị ở phía sau? Mong rằng tiền bối minh giám!
Liễu Minh nghe vậy, kinh ngạc hỏi.
- Vạn Diệu Môn có một kiện cực phẩm linh khí là Cửu Chuyển Luân Hồi Bàn, là một kiện linh khí phụ trợ nổi tiếng, quả thực là huyền diệu vạn phần. Đến lúc đó thời điểm ngươi cũng mất đi linh tính, chúng ta có thể phối hợp bí thuật của Nguyên Ma đạo hữu thúc dục linh khí cho ngươi cùng Tú Nương một chút linh tính đầu thai trong thế giới hư ảo đó, cũng có thể tiếp tục luân hồi chín lần. Mỗi một lần chuyển thế đều cưỡng ép làm cho thần thức của ngươi thanh tỉnh. Cũng nói đúng hơn là ngươi tổng cộng có chín cơ hội thức tỉnh Tú Nương. Kể từ đó phong hiểm mà ngươi thừa nhận cũng thấp nhất.
Diệp Thiên Mi chậm rãi nói ra.
Nguyên Ma thở dài một câu, lật tay một cái và trong tay có hai bình đan dược, ném về phía trước.
Liễu Minh cùng thanh niên mặt đen nghe vậy cũng không hiểu ra sao, nhưng thấy Nguyên Ma ban thưởng đan dược thì vô ý thức tiếp được, đồng thời trong miệng cảm ơn.
Lãnh Nguyệt sư thái nghe Nguyên Ma nói vậy thì sắc mặt biến thành khó coi.
Mà Diệp Thiên Mi sau khi nhíu mày một cái lại cao thấp dò xét Liễu Minh vài lần, chợt nhàn nhạt nói ra:
- Liễu sư điệt, cần gì phải che dấu, ngươi bây giờ bày ra cường độ tinh thần lực hẳn không phải cực hạn a! ngươi lần trước chiến đấu với Linh Sư trung kỳ của hải tộc cuối cùng toát ra tinh thần lực mạnh mẽ có lẽ không chút chút này đâu.
Lời này vừa thốt ra, phần lớn người đang ngồi đây giật mình.
Lãnh Nguyệt sư thái cùng Linh Ngọc thượng nhân sau khi nghe xong thần sắc biến thành kinh ngạc.
Nguyên Ma cũng có mấy phần hứng thú nhìn qua Liễu Minh.
Ngạn sư thúc sau khi vuốt chòm râu xong, mỉm cười nhìn qua Liễu Minh phân phó:
- Liễu sư điệt, nếu các vị tiền bối muốn nhìn tinh thần lực mạnh mẽ của ngươi, cũng không cần che che lấp lấp cái gì, đem thần niệm nhất tâm dị dụng của ngươi thúc dục cường độ cao nhất ra đi.
- Nếu sư thúc đã nói như vậy, đệ tử nào dám không tòng mệnh!
Liễu Minh sắc mặt biến hóa hai lần chỉ có thể cười khổ một tiếng trả lời.
- Nhất tâm nhị dụng!
Nguyên Ma nhíu mày một cái, bộ dáng dường như có chút ngoài ý muốn.
Đúng lúc này Liễu Minh đã hít sâu một hơi, hắn sau khi thu bình đan dược lại. Bỗng nhiên biến đổi pháp quyết, có một cổ tinh thần lực không kém cỏi lúc trước tỏa ra ngoài, vòng xoáy vốn chuyển động chung quanh người của hắn lập tức bạo tăng, lớn hơn lúc trước một nửa có thừa.
Dị tượng tinh thần cực lớn như vậy, ở trong mắt phần đông cường giả Hóa Tinh không thể xưng là kinh thế hãi tục gì, nhưng đối với một gã Ngưng Dịch sơ kỳ Linh Sư mà nói cũng cực kỳ sợ hãi, cơ hồ là Linh Sư sơ kỳ có tinh thần lực gấp ba đã hoàn toàn áp vòi rồng của thanh niên mặt đen kia xê dịch biến ảo.
Thanh niên họ Vân mắt thấy cảnh nầy, không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Ở bên cạnh Linh Ngọc thượng nhân cũng có biểu lộ giật mình, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn thẳng Liễu Minh. Trong miệng không ngừng nói lời Đáng tiếc .
Đối với vị cường giả Hóa Tinh của Cửu Khiếu Tông này mà nói, Liễu Minh có được tinh thần lực khổng lồ như vậy, không đi tu luyện Khôi Lỗi Thuật mới tính là lãng phí thiên phú kinh người.
Ngạn sư thúc thấy tình hình này, trên mặt tươi cười vui vẻ, hiển nhiên đối với tinh thần lực Liễu Minh hiển lộ cực kỳ thỏa mãn.
- Tốt, tinh thần lực của Liễu sư điệt không ngờ đạt tới trình độ như vậy. Nếu như vậy có thể thử một lần.
Nguyên Ma thấy vậ lại vỗ tay một cười rộ lên.
- Nguyên Ma đạo hữu, chuyện này là thật!
Lãnh Nguyệt sư thái nghe vậy cũng bắt đầu đại hỉ.
- Trên chuyện này lão phu lại sao có thể có thể lừa gạt được, nhưng mà muốn cứu đệ tử quý tông còn phải có Liễu sư điệt tự nguyện mới được. Dù sao lão phu sử dụng phương pháp đó cũng có tính nguy hiểm, cũng có thể làm cho Liễu sư điệt lâm vào trong hôn mê bất tỉnh.
Nguyên Ma lại nghiêm mặt trả lời.
- Đây là tự nhiên! Ngạn đạo hữu. Xem ra trước mắt cũn chỉ có một mình Liễu sư điệt là người thích hợp lựa chọn, ngươi cảm thấy như thế nào?
Lãnh Nguyệt sư thái gật đầu sau đó thần sắc ngưng trọng nhìn qua Ngạn sư thúc.
- Ta lúc trước đã sớm nói qua rồi. Nếu như bổn tông có người thích hợp thì tuyệt đối không ngăn cản mảy may. Nhưng việc này nguy hiểm như thế. Nếu như Liễu sư điệt không muốn thì Ngạn mỗ cũng không thể dùng sức mạnh ép buộc hắn được.
Ngạn sư thúc nghe vậy thu hồi mặt cười.
- Đây là tự nhiên. Chỉ cần Liễu sư điệt thật sự có thể cứu tỉnh Tú Nương. Bổn tông sẽ giao cái giá khiến Liễu sư điệt thoả mãn.
Lãnh Nguyệt sư thái không chút do dự nói ra.
- Đã như vậy, Ngạn mỗ cũng không thể nói gì. Kế tiếp nhị vị đạo hữu và Liễu sư điệt nói chuyện với nhau đi.
Ngạn sư thúc nghe nói như thế thần sắc hơi trì hoãn xuống.
Liễu Minh cùng thanh niên họ Vân kia lúc này mới mơ hồ hiểu được có chuyện gì xảy ra.
Nhưng lúc này Linh Ngọc thượng nhân lại đứng dậy, nhìn qua Lãnh Nguyệt su thái và Diệp Thiên Mi lôm quyền nói ra:
- Nếu quý tông đã tìm ra người thích hợp, vậy thì lão phu cùng Vân sư điệt cáo từ trước, hắc hắc, bất kể nói thế nào, nếu như Trương sư điệt có thể được cứu tỉnh thì sau này có cơ hội thật lớn tiến giai Hóa Tinh, thậm chí mấy trăm năm sau trở thành cường giả Giả Đan cũng nói không chừng. Chuyện này đối với nhân tộc Vân Xuyên đại lục mà nói nhất định là chiến lực trọng yếu không thể buông bỏ. Nếu như quý tông cần hỗ trợ gì cứ nói là được.
- Đa tạ Linh Ngọc đạo hữu. Nếu thật có cần bần ni nhất định sẽ không khách khí.
Lãnh Nguyệt sư thái nghe xong gật gật đầu trả lời.
Vì vậy Linh Ngọc thượng nhân khách khí với bọn người Nguyên Ma xong sau đó cáo từ rời đi, liền mang theo thanh niên họ Vân rời khỏi đại điện.
Lúc này ánh mắt Lãnh Nguyệt sư thái mới dùng tinh thần lực tiến về phía Liễu Minh, thoáng tự định giá sau đó muốn mở miệng nói cái gì đó.
Đúng lúc này Diệp Thiên Mi ở bên cạnh mở miệng nói:
- Sư tỷ, Nguyên huynh, Ngạn đạo hữu, kế tiếp cho ta và Liễu sư điệt nói chuyện với nhau được chứ?
Lời kia vừa thốt ra, Lãnh Nguyệt và Ngạn sư thúc đều nao nao.
- Nếu Diệp tiên tử tự mình mở miệng, Nguyên mỗ tự nhiên là không có vấn đề. Nhị vị đạo hữu, không bằng chúng ta đi ra thiên sảnh, đi trước tâm sự chuyện chư tông liên hợp đi.
Nguyên Ma lại mỉm cười đáp ứng, cũng chủ động nhường chỗ cho hai người.
Lãnh Nguyệt sư thái cùng Ngạn sư thúc nhìn nhau một cái, tuy nhiên trong nội tâm đều có chút nghi hoặc, nhưng mà tình hình này cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Vì vậy ba người lúc này đứng dậy, cũng rời khỏi chính sảnh.
Liễu Minh thân là vãn bối đệ tử, càng không có biện pháp phản đối, chỉ có thể mặt lộ vẻ cung kinh đứng nguyên tại chỗ.
Chẳng biết tại sao, hắn một mình đối mặt với Diệp Thiên Mi là nữ kiếm tu tiếng tăm lừng lẫy, trong lòng có kiêng kỵ không nhỏ, thậm chí thời điểm đối mặt với đối phương thì luôn luôn có một loại cảm giác bí mật của mình bị đối phương nhìn thấu.
- Liễu sư điệt, ngươi vừa rồi cũng nghe chuyện của Lãnh Nguyệt sư tỷ nói, có lẽ cũng hiểu vì sao Thiên Nguyệt tông tìm ngươi a? Hiện tại có nghi hoặc gì nên nói với ta trước.
Diệp Thiên Mi đợi người khác sau khi rời khỏi đây, cũng không có khách khí trực tiếp hỏi.
- Vãn bối lúc trước cũng từng nghe nói qua, Trương sư tỷ sau khi từ Phù thành của hải tộc trở về vẫn lâm vào trong hôn mê, nhưng không biết cụ thể tình hình như thế nào rồi? Nếu như cứu tỉnh Trương sư tỷ cần người có tinh thần lực cường đại, chư vị tiền bối chẳng phải là người thích hợp hơn vãn bối sao?
Liễu Minh do dự một chút nói ra.
- Tú Nương sở dĩ lâm vào trong hôn mê là vì cường giả Giả Đan của hải tộc gieo xuống một thứ tên là ‘ Mộng Oanh Cổ ’, giờ phút này toàn bộ tâm thần và linh tính đều hãm sâu trong ảo cảnh. Nếu không thể kịp thời cứu nàng ra khỏi, chỉ sợ thật sự không cách nào tỉnh lại được. Cho nên hiện tại cần người có tinh thần lực cường đại thông qua bí pháp của Nguyên Ma đạo hữu tiến vào thần niệm của nàng trong ảo cảnh, sau đó cưỡng ép thức tỉnh nàng dậy. Về phần vì sao lại tìm vãn bối như các ngươi cũn là bởi vì dung lượng thức hải của Tú Nương có hạn, tuyệt không thể thừa nhận thần niệm của người có tu vi mạnh hơn nàng quá nhiều, nếu không thần niệm của nàng sẽ bị pháp lực cắn trả và trầm luân vĩnh viễn. Cho nên lúc này mới cần người tương trợ, chỉ có thể tìm những đệ tử Ngưng Dịch Cảnh sơ kỳ như ngươi. Trước mắt cũng chỉ có ngươi thích hợp mà thôi.
Diệp Thiên Mi suy nghĩ một chút và thản nhiên nói ra.
- Mộng Oanh Cổ? Đây chẳng lẽ là cổ thuật! Nếu là như vậy dưới tình huống bình thường chỉ cần bức sâu độc ra là được, chẳng phải vô sự à.
Liễu Minh sau khi nghe xong có chút kinh ngạc.
- Nếu thật đơn giản như vậy là tốt rồi. Sâu độc này là một trong năm đại tà cổ, một khi ký sinh vào trong thân thể sẽ lập tức tiến vào thần hồn của người bị ký sinh, nếu như cưỡng ép bức nó ra khỏi cơ thể, chỉ có thể làm cho cổ và ký sinh đồng quy vu tận. Phương pháp duy nhất bình yên diệt sát sâu độc này chính là làm cho ký sinh chủ tự tỉnh dậy. Nếu không người khác cho dù có pháp lực thông thiên cũng vô kế khả thi.
Trên mặt Diệp Thiên Mi lần đầu hiện ra biểu lộ ngưng trọng.
- Thậm chí có loại sâu độc tà môn như vậy?
Liễu Minh nghe đến đó sắc mặt đại biến.
- Trên đời có năm đại tà cổ, loại nào không phải thứ giết người trong vô hình. Mộng Oanh Cổ đã sớm như thủ đoạn ôn hòa nhất rồi. Nhưng hiện tại tình hình Tú Nương đã hãm sâu vào trong thế giới hư ảo, căn bản không cách nào tự mình tỉnh táo lại, cũng may trong tay Nguyên Ma đạo hữu có một kiện cửu chuyển linh bàn cực phẩm linh khí, phối hợp một loại pháp trận bí truyền mới có được khả năng đưa thần niệm của người ta vào thế giới hư ảo cua Mộng Oanh Cổ. Mà người nào sau khi đi vào thế giới hư ảo thì tự nhiên tâm chí cùng tinh thần lực càng mạnh càng tốt. Nếu không một khi vô ý cũng có khả năng mất phương hướng trong đó. Đến lúc đó mới thật sự là không có biện pháp!
Diệp Thiên Mi nhìn chằm chằm vào Liễu Minh, từng chữ nói ra.
Liễu Minh nghe đến đó trên mặt tự nhiên âm tình bất định, sau một lúc lâu mới cười khổ một tiếng nói ra:
- Không biết tiền bối cảm thấy nếu vãn bối chịu đi, có thể có bao nhiêu tỷ lê thành công?
- Cái này cũng khó mà nói, phải xem trình độ lợi hại của Mộng Oanh Cổ, cùng với linh tính và trạng thái của Tú Nương sa vào trong đó và biểu hiện của ngươi. Có lẽ tiến vào trong đó ngươi rất dễ dàng giúp nàng tỉnh lại, nhưng cũng có khả năng vô cùng khó khăn. Nhưng mà ngươi cũng không cần lo lắng, nếu như thần niệm của ngươi sa vào thế giới hư ảo, chúng ta cũng chuẩn bị khác ở phía sau, có thể giúp ngươi một tay.
Diệp Thiên Mi bất động thanh sắc nói ra.
- Chuẩn bị ở phía sau? Mong rằng tiền bối minh giám!
Liễu Minh nghe vậy, kinh ngạc hỏi.
- Vạn Diệu Môn có một kiện cực phẩm linh khí là Cửu Chuyển Luân Hồi Bàn, là một kiện linh khí phụ trợ nổi tiếng, quả thực là huyền diệu vạn phần. Đến lúc đó thời điểm ngươi cũng mất đi linh tính, chúng ta có thể phối hợp bí thuật của Nguyên Ma đạo hữu thúc dục linh khí cho ngươi cùng Tú Nương một chút linh tính đầu thai trong thế giới hư ảo đó, cũng có thể tiếp tục luân hồi chín lần. Mỗi một lần chuyển thế đều cưỡng ép làm cho thần thức của ngươi thanh tỉnh. Cũng nói đúng hơn là ngươi tổng cộng có chín cơ hội thức tỉnh Tú Nương. Kể từ đó phong hiểm mà ngươi thừa nhận cũng thấp nhất.
Diệp Thiên Mi chậm rãi nói ra.
/1550
|