Ma Thiên Ký

Q.5 - Chương 1135 - Trở Về Tông Môn

/1550


Hiện tại tông môn đang lúc dùng người, bây giờ, Liễu sư đệ có thể trở về, tin rằng trong trận đại chiến sắp tới sẽ lập được nhiều công lao. Đoàn Mãnh cười lớn nói.

Liễu Minh nghe vậy cũng chỉ gật nhẹ đầu.

Mấy ngày sau, Liễu Minh đã bay tới biên giới Vạn Linh Sơn Mạch.

Giờ phút này, hắn liền cảm thấy không gian bên cạnh chấn động rồi cảnh sắc trước mắt bỗng biến đổi. Lúc này, lọt vào trong tầm mắt hắn là một màn hào quang kim sắc rực rỡ, nhìn qua đó hắn liền thấy được những dãy núi quen thuộc năm xưa.

Nhìn kỹ lại thì thấy màn hào quang kim sắc kia đã bao phủ toàn bộ trung tâm của Vạn Linh Sơn Mạch, bên ngoài màn sáng còn có vô số phù văn lưu chuyển liên tục, tản mát ra một cỗ khí tức mênh mang.

Ngoài ra, mỗi ngọn núi lại có một vòng ánh sáng bảo vệ riêng, thỉnh thoảng lại có mấy đội tu sĩ phục sức chấp sự bay tới bay lui làm nhiệm vụ tuần tra, khắp nơi là một khung cảnh cực kỳ sâm nghiêm.

Đây cũng là lần đầu tiên Liễu Minh nhìn thấy cảnh tượng như vậy, xem ra việc Minh Tộc xâm lấn còn nghiêm trọng hơn so với suy nghĩ của hắn.

Đúng vào lúc này, Đoàn Mãnh liền gỡ xuống lệnh bài bên hông, tay ve vẩy vài cái, đồng thời niệm mấy câu chú ngữ, không gian phía trước liền chấn động, trên màn sáng kim sắc liền hiện ra một lỗ thủng lớn gần một trượng.

Hô một tiếng, mọi người liền đạp mây trắng bay vào.

Ngay khi bọn họ đều đi vào trong, màn hào quang liền kéo về như cũ.

Liễu sư huynh, bây giờ ta còn phải về Kim Đỉnh Phong báo cáo mọi chuyện với chưởng tòa, chúng ta liền từ biệt tại đây, hy vọng sẽ nhanh chóng gặp lại. Đoàn Mãnh chắp tay với Liễu Minh rồi cáo từ.

Liễu Minh cũng chỉ khách sáo vài câu rồi đưa mắt nhìn theo đám đệ tử Kim Đỉnh Phong đã đi xa.

Một lát sau, hắn liền quay đầu quan sát dãy núi quen thuộc phía trước, trong mắt còn hiện lên một tia cảm khái. Bỗng nhiên hắc khí quanh thân bốc lên, hắn liền hóa thành một bóng đen, như sao băng bay về một hướng khác.

Qua thời gian một bữa cơm sau, hắn đã phiêu phù đứng trước Lạc U Phong.

Giờ phút này, ngọn Lạc U Phong nguy nga đang bao phủ bởi một lớp hắc khí nhàn nhạt, đỉnh núi như ẩn như hiện, một cơn gió lạnh thấu xương quét qua mặt hắn.

Liễu Minh bồi hồi một lúc trên không trung rồi gỡ lệnh bài bên hông xuống, ném vào trong hắc khí.

Hắc khí bốc lên rồi lộ ra một thông đạo dài hẹp, Liễu Minh không nói hai lời liền điều khiển hắc vân dưới chân bay nhanh vào đường hầm kia.

Không lâu sau hắn liền xuất hiện ở quảng trường trước đại điện.

Ngươi là người phương nào? Đây là chủ điện của Lạc U Phong, không phận sự chớ vào! Bên ngoài đại điện là một thanh niên mày rậm, y đánh giá Liễu Minh một chút, thấy không cảm nhận được độ nông sâu trong khí tức của hắn liền giật mình nói.

Ánh mắt Liễu Minh nhìn vào tên thanh niên mày rậm, thấy người này cũng chỉ tầm hai mươi tuổi, đang mặc quần áo của Lạc U Phong. Thế nhưng người này Liễu Minh chưa từng gặp, có lẽ mới tiến vào Lạc U Phong mấy năm gần đây.

Ta là đệ tử của Lạc U Phong, Liễu Minh. Âm sư có ở trên núi không? Liễu Minh nhíu mày, thu lại linh áp rồi mỉm cười nói.

Ngươi nói ngươi họ Liễu. . . Liễu sư huynh? Có phải là Liễu Minh Liễu sư huynh mà vài chục năm trước đã lập đại công trong Ác Quỷ Đạo rồi mất tích chăng? Thanh niên mày rậm nghe vậy, không dám tin nói.

Chẳng lẽ Lạc U Phong còn có người thứ hai tên Liễu Minh? Nếu như không có, như vậy đương nhiên là ta. Liễu Minh sờ mũi, tựa tiếu phi tiếu nói, đồng thời lật tay lấy ra một lệnh bài đen.

Thanh niên mày rậm thả ra thần thức quét qua quét lại lệnh bài vài lần, sau khi xác nhận lệnh bài là thật, liền vô cùng vui mừng nói:

Quả nhiên là Liễu sư huynh, chưởng tòa đang trong đại điện, kính xin sư huynh chờ trong một lát, tại hạ liền vào bẩm báo. Thanh niên mày rậm thi lễ rồi bước nhanh vào đại điện.

Chừng nửa nén hương sau, thanh niên mày rậm liền đi ra.

Chúc mừng Liễu sư huynh vinh quy Lạc U Phong, chưởng tòa đang chờ sư huynh trong đại điện, mời! Thanh niên mày rậm chắp tay cung kính nói.

Nghe vậy, Liễu Minh liền gật nhẹ đầu, bước vào chủ điện trong ánh mắt kính trọng của thanh niên kia.

Một lát sau, trong đại điện, Âm Cửu Linh vận áo bào xám đang ngồi ghế chủ tọa, chăm chú quan sát Liễu Minh, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ vui mừng.

Đệ tử Liễu Minh, tham kiến sư tôn. Liễu Minh bước nhanh đến phía trước, thi lễ thật sâu với Âm Cửu Linh.

Tốt, tốt, tốt, bình an trở lại là tốt rồi, không cần đa lễ. Năm đó nghe Hiểu Ngũ sư tỷ của ngươi nói ngươi đã mất tích trong Ác Quỷ Đạo, mặc dù vi sư chưa nói với người khác, thế nhưng trong lòng biết rõ, lấy thực lực của ngươi chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì cả, bây giờ nghĩ lại, quả nhiên là thế! Âm Cửu Linh liếc nhìn Liễu Minh, trên mặt không giấu nổi nét vui mừng, liên tiếp nói ra ba chữ Tốt .

Liễu Minh nghe vậy, trong lòng liền nóng lên.

Không ngờ mới qua mấy chục năm mà ngươi đã tu luyện đến Chân Đan trung kỳ, xem ra trong những năm gần đây đã gặp không ít kỳ ngộ. Âm Cửu Linh chỉ tay vào ghế bên cạnh, ý bảo Liễu Minh ngồi xuống.

Sư tôn minh giám, năm đó khi đệ tử ở Ác Quỷ đạo bị đuổi giết. . . Liễu Minh ngồi xuống rồi kể qua những gì đã xảy ra khi tiến vào Cửu U Minh Giới.

Dĩ nhiên một ít chuyện liên quan tới mình, hắn đều không nói tới.

Sau khi Âm Cửu Linh nghe Liễu Minh đã tiến vào Cửu U Minh Giới, trên mặt liền hiện ra vẻ kinh ngạc.

Chuyện liên quan tới Nam Hoang Khôi Đế, Liễu Minh cũng không giấu diếm chút nào, dù sao thì nếu như không được người khác giúp thì hắn chẳng thể nào thuận lợi trở về Trung Thiên Đại Lục thuận lợi như vậy được.

Sau khi Liễu Minh đã kể ra mọi chuyện, hắn liền nói sơ qua về việc liên minh Nam Hoang bày trận chống lại đại quân Minh trùng lúc trước.

Không nghĩ tới, Nam Man chi địa cũng xuất hiện nhiều Minh tộc như vậy, xem ra trận hạo kiếp này là không thể tránh khỏi rồi.

Trên đường đệ tử trở về tông môn, khắp nơi đều có dấu vết tàn sát bừa bãi của đại quân Minh tộc, chẳng lẽ bọn chúng muốn xâm nhập đai lục Trung Thiên ư? Liễu Minh liếc nhìn Âm Cửu Linh, thanh âm trầm xuống nói.

Sự việc ngoại tộc xâm lấn này, trong lịch sử Trung Thiên Đại Lục cũng không phải là chưa từng xảy ra, thế nhưng chuyện Tứ đại Thái Tông Nhân tộc có thể đứng vững qua bao nhiêu thế hệ cũng đều có lý do của nó, nên ngươi cũng không cần quá lo lắng. Âm Cửu Linh dường như thấy Liễu Minh đang lo lắng quá mức nên mỉm cười nói.

Đệ tử hiểu! Liễu Minh khẽ gật đầu nói.

Đúng rồi, không biết Hiểu Ngũ sư tỷ đang ở đâu? Đã ra khỏi Ác Quỷ Đạo chưa? Cuộc chiến trong Ác Quỷ Đạo như thế nào rồi? Liễu Minh đột nhiên nhớ ra điều gì, mở miệng hỏi.

Cuộc chiến trong Ác Quỷ Đạo đã xảy ra không ít biến cố, việc này nói ra rất dài dòng, thời gian gần đây tình thế lại có chút đặc thù nên đừng nói tới nữa. Còn về Hiểu Ngũ, sau một trận ác chiến trong Ác Quỷ Đạo, nàng đã trở về bình an. Bây giờ nàng đã vô cùng tôn sùng ngươi a. Thế nhưng gần đây Minh tộc xâm lấn, đang lúc dùng người nên Hiểu Ngũ đã đi làm nhiệm vụ trong tông rồi, còn chưa trở lại. Âm Cửu Linh thản nhiên nói.

Thì ra là thế. Liễu Minh nghe vậy ánh mắt lóe lên, cũng không có hỏi nhiều nữa.

Hai người vừa hàn huyên một hồi, Liễu Minh liền tranh thủ thỉnh giáo vài vấn đề tu luyện cấp Chân Đan. Âm Cửu Linh đã tu luyện tới Chân Đan cảnh đỉnh phong, tu luyện cũng là công pháp Âm thuộc tính, đương nhiên kinh nghiệm cực kỳ phong phú, y liền giảng giải kỹ càng cho Liễu Minh một lần.

Liễu Minh nghe y chỉ bảo một lúc lâu nên cũng đã nhận thức rõ ràng hơn về con đường tu luyện sau này của mình.

Bây giờ ngươi đã ở cấp Chân Đan, theo quy định của tông môn, bây giờ ngươi đã có thể xin thành Bí Truyền Đệ Tử của bổn môn rồi. Theo ta biết, hiện giờ Thiên Qua chưởng môn đang ở ngọn núi chính của Thái Thanh Môn, không bằng bây giờ ngươi hãy bái kiến chưởng môn luôn đi. Lúc này cũng vì sự tình của Minh tộc nên chưởng môn cũng cực kỳ bận rộn, không dễ tìm đâu. Âm Cửu Linh liếc Liễu Minh một cái, cười nói.

Đệ tử hiểu! Liễu Minh nghe vậy khẽ giật mình, lập tức chắp tay nói.

Muốn trở thành Bí Truyền Đệ Tử, thì phải trải qua thí luyện, được sự đồng ý của chưởng môn mới có thể tấn chức, thế nhưng bằng vào tu vi hiện nay của ngươi, lại thêm biểu hiện khi ở trong Ác Quỷ Đạo, ta tin rằng cũng chẳng có vấn đề lớn cả. Âm Cửu Linh cười khẽ nói.

Đa tạ sư tôn nhắc nhở. Liễu Minh ánh mắt khẽ động trả lời.

Sau đó, Liễu Minh lại hỏi thăm một ít sự tình trong tông môn rồi mới từ biệt Âm Cửu Linh, đi ra ngoài điện.

Âm Cửu Linh nhìn theo bóng lưng hắn, trên mặt lộ nét hài lòng, có thể dạy ra được một Bí Truyền Đệ Tử, một chưởng tòa như y cũng được hãnh diện không ít, mà toàn bộ Lạc U Phong cũng đều được khen ngợi.

...

Thời gian một chén trà sau, Liễu Minh liền xuất hiện trên quảng trường ngọn chủ phong.

Kiến trúc trên ngọn núi này vẫn chẳng thay đổi chút nào, thỉnh thoảng lại có vài tên tu sĩ đi qua, sắc mặt nặng nề, bộ dáng vội vàng, đa phần đều coi như không thấy Liễu Minh.

Trong lòng hắn cũng biết được đây là do chuyện Minh tộc xâm lấn, xem ra chuyện này đã tạo thành áp lực không nhỏ với Thái Thanh Môn.

Bên ngoài đại điện, Liễu Minh đưa ra lệnh bài thân phận, nói muốn bái phỏng Thiên Qua chưởng môn.

Hai tên thủ vệ dường như cũng nghe qua tên của hắn, bọn họ kinh ngạc nhìn một chút rồi một người lập tức quay vào thông báo.

Một lát sau, tên thủ vệ đệ tử đi ra, thi lễ với Liễu Minh một cái rồi nói:

Liễu sư huynh, chưởng môn mời vào.

Liễu Minh nhẹ gật đầu, sửa sang lại quần áo rồi cất bước đi vào, xuyên qua một hành lang dài, liền tới đại điện.

Lúc này trong điện đã có ba người, ngoài Thiên Qua Chân Nhân, không ngờ Kim Thiên Tứ cũng ở đây.

Ngoài ra còn có một thanh niên áo xám, gương mặt vuông chữ điền, hai tay chắp sau lưng, dường như đang nói gì với Kim Thiên Tứ.

Càng làm cho Liễu Minh kinh ngạc là, Thiên Qua chưởng môn và Kim Liệt Dương lại đứng hai bên thanh niên, đang cúi đầu cung kính lắng nghe lời y nói.


/1550

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status