Lột Xác Vì Em

Chương 11

/15


Tạm dừng lại chuyện về tao và em ở đây đã, xin dành riêng phần này nói về công việc và cuộc sống của tao từ lúc đi vũng tàu về cho tới hiện tại, tức là lúc tao đang nói chuyện với mày ở quán cà phê nhé. Tất nhiên trong khoảng thời gian đó tao và Thụy có gặp nhiều chuyện nhưng xin tách hẳn ra cho mày và anh em dễ hiểu. Tao làm ở shop hoa của bạn bé Thụy được một thời gian thì xin nghỉ vì công việc ấy tuy nhẹ nhàng nhưng lương lậu không được bao nhiêu cả. Lại là chỗ quen biết nên cả chủ và nhân viên đều có phần hơi câu nệ, không được thoải mái. Tao làm hồ sơ, đi xin việc ở một công ty du học, phòng market. Cuối cùng cũng được nhận với lý do là sinh viên sắp ra trường muốn đi thực tập trước. Vừa vào làm việc đã phải khao mấy lão trong phòng một chầu rồi. Lão nào cũng tới vỗ vai tao kêu cố gắng đi. Cố gắng cái *beep* gì trong khi mấy lão ấy làm ở đây mấy năm rồi mà có thăng tiến gì được đâu...

Tao làm việc cố gắng lắm, làm ngày làm đêm, còn giới thiệu bao nhiêu khách hàng cho công ty nữa (Đứa bạn nào có ý định du học tao kéo hết vào ấy) Tao làm quên cả việc đi học luôn vì đồng tiền lôi kéo quá, lúc đầu thì xếp lịch lại, sau thì mặc kệ, cho đến một hôm, tao nhớ là đầu học kỳ 4. Khi thầy cô điểm danh thì không thấy có tên tao, thầm nghĩ có lẽ là do in danh sách thiếu vì môn có môn không mới lạ chứ. Thôi cứ mặc kệ, cứ học, cứ làm, rồi ngày đi thi... tao không có tên trong danh sách thi, của tất cả mọi môn. Xuống văn phòng khoa thì biết mình bị đình chỉ học rồi. Cơ mà nó vẫn nhận tiền học phí mới khốn nạn chứ. Muốn thì học lại với khóa sau...

Tao hoang mang, sụp đổ, 2 năm trời giờ kêu học lại nó làm tao cảm thấy hụt hẫng. Những đồng tiền tao kiếm được cũng không thể nào đổi lấy khoảng thời gian 2 năm được. Tao rơi vào trạng thái mất cân bằng và suy sụp hoàn toàn. Thụy cũng biết chuyện, em ở cạnh, an ủi và giúp đỡ tao rất nhiều. Em khuyên tao trong thời gian chờ đợi học lại, thì cố gắng chuyên tâm vào công việc mà tao đang làm đi. Cũng không biết làm gì hơn, vì ngay từ đầu tao đã chọn công việc thay vì việc học. Tao lao đầu vào công việc gấp nhiều lần lúc trước. Được cái tao tiếp thu nhanh và làm việc tốt nên thường xuyên được đi theo sếp. Khoảng 1 tháng sau tao trở thành cánh tay đắc lực của sếp mặc dù vị trí vẫn là nhân viên. Nhưng báo cáo của sếp tao cũng làm thay, thay mặt cả sếp trong những buổi gặp mặt thông thường nữa. Nhưng có lẽ tất cả những việc đó đều ở mức trung bình nếu như không có một ngày, tao vào công ty sớm và gặp sếp với nét mặt lo lắng:

- Sếp hôm nay sao thế, không khỏe à sếp, có cần em mua vài viên nhức đầu không ạ??

- À, không có gì đâu cậu Quân ạ, cậu cứ làm việc đi.

- Sếp đừng giấu em, sếp có chuyện lo lắng rồi, sếp nói ra đi em giúp cho. Em coi sếp như anh trai của em vậy. Thấy sếp thế sao em chuyên tâm làm việc được.

- *chần chừ đôi chút* Cậu Quân, tôi có việc này, cậu giúp được thì tôi sẽ thưởng to. Lại đây tôi nói cho nghe, bí mật nhé....

Nói chuyện hồi lâu, thì ra là lão ấy cần 1 cái bằng đại học, để lên chức. Hồi mới vào công ty lão ấy được tay to đưa vào. Phần bằng cấp lúc nào cũng ở trạng thái chờ cập nhật, do có tay to, phần cũng vì các mối quen biết của lão mà công ty có nhiều khách hàng nên cũng chả ai bới móc ra. Nay giám đốc muốn bổ nhiệm lão làm chức vụ to hơn, cơ mà vì cái phần bằng cấp ấy nên sợ mấy lão khác bơi móc ra rồi làm ầm lên. Nên giờ nhất thiết phải có cái bằng nhét vào thì mới lên chức được. Làm không khéo thì bị mấy lão khác chộp cổ có khi mất chức hiện tại.

- Cậu Quân, cậu giúp được tôi không nào, chuyện này vỡ lở ra, tôi mà có bề gì cậu cũng không có ai nâng đỡ đâu.

- Chuyện này... Sếp cứ để em, em xem có giúp được sếp không nhé.

- Uhm, vậy nhờ cậu. Thôi làm việc đi không mấy đứa kia vào nữa.

Tao băn khoăn mãi, sếp nhờ lẽ nào không nhận, mà nhận rồi biết tìm đâu ra bằng cho lão ấy. Đánh liều lên google kiếm thử thì gặp nhiều thông tin đăng nhận làm bằng cấp các loại, lựa một mẫu đăng có vẻ tin tưởng được, ngày đăng gần đây nhất, sđt có vẻ ok nhất. Gọi hỏi dò giá bla bla bla các kiểu, nghiên cứu xem thường thì làm cái này cần chú ý những gì, hỏi nó luôn. Có vẻ ưng ưng thì báo sếp 10 củ Sếp ok cái rụp. Tao nhá đèn thằng kia, hôm đi nhận bằng tao đưa nó 10 củ, sếp coi bằng xog thì tao dẫn sếp đi chỗ khác, nó đứng ở đó đợi tao, tao quay lại lấy 2 củ tiền chênh lệch. Nó đồng ý. Nói chung mọi việc thuận lợi và tao thì từ đấy có thêm một nguồn thu nhập nữa là cò bằng cấp. Nhưng tao không cò cho thằng cờ hó này nữa vì nó lấy mắc vê nờ. Nhân đây nói về việc làm bằng cấp cho anh em hiểu, tụi làm bằng mua xấp tem 7 màu về khoảng 500k đc nguyên xấp. Rồi phôi thì có thằng tự làm, có thằng mua, cũng khoảng giá đó. Vị chi 1 triệu chúng nó có thể làm ra khá nhiều bằng rồi. Thế mà chúng nó vẫn chém ngọt anh em từ vài củ đến vài chục củ nếu anh em gà. Cái chúng nó khó làm là mộc nổi thôi. Chúng nó dám bao công chứng anh em là vì khi đi công chứng, người ta xác nhận bản photo giống y bản gốc, chứ có xác nhận bản gốc là bản thật *beep* đâu. Nói chung ngành này là 1 ngành hái ra bộn tiện, tao quen 1 thằng làm ăn lâu dài, 1 tháng nó kiếm được từ vài chục đến cả trăm củ. Cơ mà lúc nào cũng lo lắng, sợ sệt, có ai gọi làm hàng cũng phải điều tra kỹ mới dám nhận.

Ngày lão sếp lên chức, lão ấy mở tiệc tại nhà, nguyên đám nhân viên cùng phòng cứ ngơ hết người ra khi mà tao được lão ấy dẫn lên bàn của các sếp. Giới thiệu tá lả, chén chú chén anh, xog chầu ấy tao lại đứng lên xin phép dẫn các lão đi tăng 2, tiêu hết vài củ vào tăng 2 đấy. Nhưng cái gì cũng có giá của nó cả

- Cậu Quân này, cậu làm việc tốt lắm. Cậu có muốn thăng chức không nào

- Hjhj, sếp cứ đùa chứ ai chả muốn thăng chức. Nhưng mà em biết em còn phải học hỏi nhiều

- Vị trí của tôi, có thằng khác lên thế rồi, nhưng vị trí của thằng đấy, tôi lo cho cậu lên được. Cũng ở mức phó phòng đấy. Cậu dám nhận không để tôi lo cho

- Sếp đã tin tưởng thì em cũng phải hết lòng thôi ạ

*Búng tay kêu vào mấy em cho các sếp giải trí* Tao xin phép về trước xuống thanh toán trước hết cả. Lần đầu tiên biết được làm ăn là phải biết trên biết dưới như thế nào, lần đầu tiên say như thế, lảo đảo chạy xe, nhưng không về nhà mà lại về nhà Thụy, đứng trước nhà em hồi lâu, nhìn lên phòng em rồi tự mỉm cười. Sau đó tao về nhà tao bằng cách nào thì tao cũng không nhớ. Khoảng 3 tháng sau đó, tao tự lo 1 cái bằng đh, làm từ gốc nên giá có 3 củ thôi, thêm một cái chứng chỉ quốc tế được bonus vào, chả hiểu thằng *beep* kia đào đâu ra (hắn kêu là làm ăn lâu dài nên tặng riêng). Rồi lão kia cũng thu xếp cho tao lên chức phó phòng. Từ ấy lương tháng cơ bản + tiền cò (lâu lâu mới làm 1 vụ vì cũng ngại bị sờ gáy) cũng đủ cho tao sống kha khá ở cái đất tp ấy. Tao dành đủ tiền thuê 1 nhà nhỏ, đủ tiền lên đời cái xe cùi kia thành chiếc AB hiện tại. Cũng đủ tiền lâu tặng Thụy vài món quà nhỏ để vun đắp tình cảm của bọn tao... Nhưng tao vẫn đi học lại, có điều thành học tại chức, khi nào ra trường tao sẽ cố gắng học cao học. Mày đừng nghĩ đi học không có ích, càng đi học mới thấy kiến thức mà mình tiếp thu từ trường lớp nó làm cho bản thân càng đc mở rộng hơn. Công việc và việc học có vẻ vất vả, còn phải chu toàn các mối quan hệ nữa. May mắn khi bên tao có Thụy, em chính là động lực của tao cho đến ngày hôm nay.

Nhưng kể chuyện đời thế thôi, để tao quay lại chuyện tao và Thụy trong suốt khoảng thời gian đó nhé, công việc trôi chảy nhưng có lẽ tình cảm lại là thứ làm tao đau khổ nhất, làm tao trưởng thành nhất... cứng cỏi nhất....


/15

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status