Thông qua Mộc Linh quan sát, hắn chú ý tới tộc nhân Hồn tộc kia từng đột nhiên quay đầu, một tư thế sốt ruột tìm bọn họ lần nữa.
Nhưng mà, một chốc sau, tên tộc nhân Hồn tộc kia lại từ bỏ.
Hắn chú ý tới tộc nhân Hồn tộc kia, một mình suy nghĩ kĩ một phen, giống như hạ quyết tâm cái gì, lúc này mới không chút quay đầu rời khỏi.
“Kỳ quái...”
Ánh mắt hắn âm u, ngón trỏ tay trái theo bản năng đặt ở mi tâm mình, sắc mặt thâm trầm.
Ngay tại vừa rồi, tên tộc nhân Hồn tộc kia đột nhiên tỏ ra nóng nảy, hắn cảm giác được Trấn Hồn Châu dưới tầng da mi tâm hắn giống như cũng rục rịch.
Hắn thậm chí cảm thấy, cảm xúc của tên Hồn tộc kia không khống chế được, đều là bởi vì Trấn Hồn Châu ảnh hưởng.
Đây là một loại cảm thụ phi thường huyền diệu.
“Trấn Hồn Châu thật là vật của Hồn tộc, thứ này... Chẳng lẽ có thể ảnh hưởng tộc nhân Hồn tộc?” Hắn âm thầm kinh ngạc.
Phân hồn của hắn chẳng những dung hợp một ít ký ức hỗn độn của Hồn chi thuỷ tổ, lúc ở Bạc La giới, còn dung nhập ký ức hỗn loạn của một tộc nhân Hồn tộc khác trong Hồn Thú.
Theo lý, hắn nên có điều hiểu biết đối với Hồn tộc, đối với lai lịch của Trấn Hồn Châu.
Nhưng, hắn từng tiêu phí một phen tâm tư, đau khổ ở trong ký ức tìm kiếm tin tức về Trấn Hồn Châu.
Kết quả hắn cái gì cũng chưa phát hiện.
Không biết vì sao, Hồn chi thuỷ tổ cùng tộc nhân Hồn tộc đoạt xá Hồn Thú kia, giống như đều đã lau đi tất cả ký ức về Trấn Hồn Châu.
Hắn chỉ biết Trấn Hồn Châu tựa như là thánh vật Hồn tộc.
“Thánh vật? Cùng loại với Huyết Nhục Phong Bi của Thần tộc sao?” Trong lòng hắn thì thào tự nói.
“Tần Liệt!” Thương Diệp đột nhiên hô.
Hắn bỗng nhiên phản ứng lại, nói: “Cái gì?”
“Những dị thú kia của ngươi có cảm giác lực sâu sắc, sẽ do ngươi đi theo ta mau chóng tìm được Hạo Kiệt, còn có những tộc nhân Thị Huyết gia tộc kia nhé?” Ánh mắt Thương Diệp nghiêm nghị hơn nữa vội vàng, “Kiền Thăng và Huyền Lạc đám người bọn họ, đều đóng ở nơi đây, chờ Minh Hú và tộc nhân Quang Minh gia tộc đến, ngươi thấy thế nào?”
“Tộc nhân Hồn tộc kia, tuy đã cho ra phương hướng, nhưng nơi này là Bổn Nguyên Thủy Giới tuyệt đối bóng tối, phương hướng thứ này... hơi không cẩn thận sẽ thay đổi.” Kiền Thăng giải thích.
“Nhỡ đâu trên đường có gì ngoài ý muốn, gặp phải chiến đấu gì, cũng rất dễ bị lạc phương hướng. Ta không thể trông cậy vào gia hỏa Hồn tộc kia, lại đến một lần nữa, chỉ rõ phương hướng cho ta một lần nữa.” Thương Diệp nói.
Tần Liệt gật đầu, nói: “Cũng được.”
Hắn biết Thương Diệp có lý, tên tộc nhân Hồn tộc kia chỉ dẫn phương hướng chỉ là đại khái, nếu muốn bảo đảm không có sơ suất đem Hạo Kiệt và Thị Huyết gia tộc nhanh nhất tìm được, thật đúng là cần hắn và Hư Hồn Chi Linh giúp.
“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát đi!” Thương Diệp thúc giục.
“Ừm.” Hắn đáp.
Chuyện nên phân phó, ở lúc hắn trầm tư, Thương Diệp và Kiền Thăng, Huyền Lạc đã câu thông, vừa thấy hắn gật đầu, Thương Diệp đã dẫn đầu lướt đi.
Thương Diệp một thân trọng nặng đen sì, ở Bổn Nguyên Thủy Giới tối đen, tựa như tộc nhân Hồn tộc kia, như u hồn bay ở không trung.
“Ta đi với cô ta.” Tần Liệt hướng Kiền Thăng một câu, thân như một dòng điện lạnh, theo đuôi ở phía sau Thương Diệp.
Khi tiến lên, hắn lấy tâm thần ý thức phân phó Hư Hồn Chi Linh, bảo bọn nó trước một bước hướng phương hướng tộc nhân Hồn tộc kia chỉ dẫn tiến lên, mau chóng tập trung vị trí tộc nhân Hạo Kiệt cùng Thị Huyết gia tộc trước.
Lôi Linh và Mộc Linh, ở dưới mệnh lệnh của hắn, hăng hái lao vút đi hướng mục tiêu hắn điểm danh.
Một đạo tâm thần của hắn tràn vào trong Trấn Hồn Châu, lại đi câu thông Thổ Linh, Kim Linh cùng Thủy Linh.
Ba Hư Hồn Chi Linh này nuốt ăn lượng lớn linh tài, đã nghỉ ngơi một thời gian, cảm giác được hắn triệu hồi, cũng từ trong Trấn Hồn Châu bay ra.
Linh hồn cảm giác lực của hắn, ở trong Bổn Nguyên Thủy Giới không chịu ảnh hưởng, hơn nữa phạm vi cảm giác so với Tư Thản Tạp rộng lớn hơn rất nhiều.
Nhưng cùng Hư Hồn Chi Linh so sánh, phạm vi cảm giác của hắn vẫn kém hơn một ít, hơn nữa Hư Hồn Chi Linh là năm con, có thể phân tán di động.
Trong bí cảnh bóng tối tuyệt đối, năm con Hư Hồn Chi Linh thức tỉnh, giống như năm ngọn đèn sáng của hắn, giống năm đôi mắt phân tán bên ngoài, có thể trực quan đem cảnh vật cùng sinh mệnh chủng tộc phụ cận đều nhất nhất tra xét cho hắn.
Chỉ cần dựa vào lực cảm giác nhạy bén của năm con Hư Hồn Chi Linh, hắn chỉ cần không liều chết đi trêu chọc những ác ma bậc cao chiếm lấy Bổn Nguyên Thâm Hải, hắn liền đã có năng lực tự bảo vệ mình ở bí cảnh.
“Tìm được rồi!”
Sau nửa canh giờ, linh hồn cảm giác đến từ Lôi Linh làm Tần Liệt bỗng nhiên chấn động.
Ở phía trước hắn, Thương Diệp quay phắt đầu lại, nói: “Tìm được Hạo Kiệt rồi?”
“Ừm.” Hắn gật gật đầu, nói: “Ngươi theo ta đi, tộc nhân Thị Huyết gia tộc đã biến ảo vị trí, phương hướng tộc nhân Hồn tộc kia cho đã lệch khỏi quỹ đạo.”
“Được!” Thương Diệp quyết đoán nói.
Vì thế đột nhiên, đổi Tần Liệt ở phía trước, hắn thoáng do dự, bắt đầu thuyên chuyển nước lôi trì trong huyệt khiếu.
Hắn thúc giục ra “Tật Lôi Độn” có thể nháy mắt tăng tốc!
Vốn là nhanh như chớp, hắn sau khi được hiệu quả tăng tốc của nước lôi trì, như cầu vồng điện thoáng hiện, ở trước mắt Thương Diệp chợt lóe rồi biến mất.
Thương Diệp cũng sửng sốt một chút, mới đột nhiên phản ứng lại, vội thúc dục bí thuật trong huyết mạch đuổi theo.
“Tốc độ thật nhanh!”
Nàng âm thầm kinh hãi, phát hiện hỗn huyết giả này sau khi nghiêm túc chạy đi, thế mà so với nàng còn nhanh hơn.
“Gia hỏa này, rốt cuộc ẩn tàng bao nhiêu bí mật? Huyết mạch của hắn, có chỗ nào đặc thù không?”
Trong đôi mắt lạnh lùng của nàng tràn đầy nét kinh dị, tự hỏi huyết mạch Tần Liệt, có trải qua tộc trưởng đời trước của Liệt Diễm gia tộc “Đào tạo” đặc thù hay không, có trải qua kế hoạch điên cuồng đó cải tạo hay không?
Đúng lúc này, nàng phát hiện đã sắp hoàn toàn mất đi tung tích Tần Liệt.
“Bí thuật huyết mạch -- Ảnh Độn!”
Nàng kích phát lực lượng huyết mạch, các luồng u quang màu đen, từ trong giáp nặng đen sì thân nàng khoác tràn ra.
Thân thể nàng, như bị một bóng tối quỷ dị bao lấy, cả người nàng nháy mắt mơ hồ hẳn đi.
Giây lát sau, nàng cũng từ tại chỗ biến mất không thấy.
Vài giây sau, nàng đột nhiên ngưng hiện ngay tại phía sau Tần Liệt lao nhanh đi.
Vừa mới ngưng hiện bóng người, còn chưa hoàn toàn rõ ràng, lại đột nhiên mơ hồ không rõ, chợt biến mất.
Nàng liên tiếp thoáng hiện, lại đột nhiên biến mất, lấy bí thuật huyết mạch để đuổi theo Tần Liệt, mới cam đoan không bị mất dấu.
***
Một khối Ám Diệu Thạch to như cối xay treo cao trên không, phóng thích ánh sáng.
Ánh sáng của khối Ám Diệu Thạch này, không biết vì sao, giống như mang theo một chút màu sắc máu tanh.
Dưới Ám Diệu Thạch, một đám tám người thân khoác áo màu máu, toàn thân tràn đầy mùi máu tươi nồng đậm.
Tám người này, như là vừa mới từ trong ao máu tươi, bị người ta vớt ra.
Bọn họ là tộc nhân Thị Huyết gia tộc lấy Hạo Kiệt cầm đầu.
Nhưng mà, một chốc sau, tên tộc nhân Hồn tộc kia lại từ bỏ.
Hắn chú ý tới tộc nhân Hồn tộc kia, một mình suy nghĩ kĩ một phen, giống như hạ quyết tâm cái gì, lúc này mới không chút quay đầu rời khỏi.
“Kỳ quái...”
Ánh mắt hắn âm u, ngón trỏ tay trái theo bản năng đặt ở mi tâm mình, sắc mặt thâm trầm.
Ngay tại vừa rồi, tên tộc nhân Hồn tộc kia đột nhiên tỏ ra nóng nảy, hắn cảm giác được Trấn Hồn Châu dưới tầng da mi tâm hắn giống như cũng rục rịch.
Hắn thậm chí cảm thấy, cảm xúc của tên Hồn tộc kia không khống chế được, đều là bởi vì Trấn Hồn Châu ảnh hưởng.
Đây là một loại cảm thụ phi thường huyền diệu.
“Trấn Hồn Châu thật là vật của Hồn tộc, thứ này... Chẳng lẽ có thể ảnh hưởng tộc nhân Hồn tộc?” Hắn âm thầm kinh ngạc.
Phân hồn của hắn chẳng những dung hợp một ít ký ức hỗn độn của Hồn chi thuỷ tổ, lúc ở Bạc La giới, còn dung nhập ký ức hỗn loạn của một tộc nhân Hồn tộc khác trong Hồn Thú.
Theo lý, hắn nên có điều hiểu biết đối với Hồn tộc, đối với lai lịch của Trấn Hồn Châu.
Nhưng, hắn từng tiêu phí một phen tâm tư, đau khổ ở trong ký ức tìm kiếm tin tức về Trấn Hồn Châu.
Kết quả hắn cái gì cũng chưa phát hiện.
Không biết vì sao, Hồn chi thuỷ tổ cùng tộc nhân Hồn tộc đoạt xá Hồn Thú kia, giống như đều đã lau đi tất cả ký ức về Trấn Hồn Châu.
Hắn chỉ biết Trấn Hồn Châu tựa như là thánh vật Hồn tộc.
“Thánh vật? Cùng loại với Huyết Nhục Phong Bi của Thần tộc sao?” Trong lòng hắn thì thào tự nói.
“Tần Liệt!” Thương Diệp đột nhiên hô.
Hắn bỗng nhiên phản ứng lại, nói: “Cái gì?”
“Những dị thú kia của ngươi có cảm giác lực sâu sắc, sẽ do ngươi đi theo ta mau chóng tìm được Hạo Kiệt, còn có những tộc nhân Thị Huyết gia tộc kia nhé?” Ánh mắt Thương Diệp nghiêm nghị hơn nữa vội vàng, “Kiền Thăng và Huyền Lạc đám người bọn họ, đều đóng ở nơi đây, chờ Minh Hú và tộc nhân Quang Minh gia tộc đến, ngươi thấy thế nào?”
“Tộc nhân Hồn tộc kia, tuy đã cho ra phương hướng, nhưng nơi này là Bổn Nguyên Thủy Giới tuyệt đối bóng tối, phương hướng thứ này... hơi không cẩn thận sẽ thay đổi.” Kiền Thăng giải thích.
“Nhỡ đâu trên đường có gì ngoài ý muốn, gặp phải chiến đấu gì, cũng rất dễ bị lạc phương hướng. Ta không thể trông cậy vào gia hỏa Hồn tộc kia, lại đến một lần nữa, chỉ rõ phương hướng cho ta một lần nữa.” Thương Diệp nói.
Tần Liệt gật đầu, nói: “Cũng được.”
Hắn biết Thương Diệp có lý, tên tộc nhân Hồn tộc kia chỉ dẫn phương hướng chỉ là đại khái, nếu muốn bảo đảm không có sơ suất đem Hạo Kiệt và Thị Huyết gia tộc nhanh nhất tìm được, thật đúng là cần hắn và Hư Hồn Chi Linh giúp.
“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát đi!” Thương Diệp thúc giục.
“Ừm.” Hắn đáp.
Chuyện nên phân phó, ở lúc hắn trầm tư, Thương Diệp và Kiền Thăng, Huyền Lạc đã câu thông, vừa thấy hắn gật đầu, Thương Diệp đã dẫn đầu lướt đi.
Thương Diệp một thân trọng nặng đen sì, ở Bổn Nguyên Thủy Giới tối đen, tựa như tộc nhân Hồn tộc kia, như u hồn bay ở không trung.
“Ta đi với cô ta.” Tần Liệt hướng Kiền Thăng một câu, thân như một dòng điện lạnh, theo đuôi ở phía sau Thương Diệp.
Khi tiến lên, hắn lấy tâm thần ý thức phân phó Hư Hồn Chi Linh, bảo bọn nó trước một bước hướng phương hướng tộc nhân Hồn tộc kia chỉ dẫn tiến lên, mau chóng tập trung vị trí tộc nhân Hạo Kiệt cùng Thị Huyết gia tộc trước.
Lôi Linh và Mộc Linh, ở dưới mệnh lệnh của hắn, hăng hái lao vút đi hướng mục tiêu hắn điểm danh.
Một đạo tâm thần của hắn tràn vào trong Trấn Hồn Châu, lại đi câu thông Thổ Linh, Kim Linh cùng Thủy Linh.
Ba Hư Hồn Chi Linh này nuốt ăn lượng lớn linh tài, đã nghỉ ngơi một thời gian, cảm giác được hắn triệu hồi, cũng từ trong Trấn Hồn Châu bay ra.
Linh hồn cảm giác lực của hắn, ở trong Bổn Nguyên Thủy Giới không chịu ảnh hưởng, hơn nữa phạm vi cảm giác so với Tư Thản Tạp rộng lớn hơn rất nhiều.
Nhưng cùng Hư Hồn Chi Linh so sánh, phạm vi cảm giác của hắn vẫn kém hơn một ít, hơn nữa Hư Hồn Chi Linh là năm con, có thể phân tán di động.
Trong bí cảnh bóng tối tuyệt đối, năm con Hư Hồn Chi Linh thức tỉnh, giống như năm ngọn đèn sáng của hắn, giống năm đôi mắt phân tán bên ngoài, có thể trực quan đem cảnh vật cùng sinh mệnh chủng tộc phụ cận đều nhất nhất tra xét cho hắn.
Chỉ cần dựa vào lực cảm giác nhạy bén của năm con Hư Hồn Chi Linh, hắn chỉ cần không liều chết đi trêu chọc những ác ma bậc cao chiếm lấy Bổn Nguyên Thâm Hải, hắn liền đã có năng lực tự bảo vệ mình ở bí cảnh.
“Tìm được rồi!”
Sau nửa canh giờ, linh hồn cảm giác đến từ Lôi Linh làm Tần Liệt bỗng nhiên chấn động.
Ở phía trước hắn, Thương Diệp quay phắt đầu lại, nói: “Tìm được Hạo Kiệt rồi?”
“Ừm.” Hắn gật gật đầu, nói: “Ngươi theo ta đi, tộc nhân Thị Huyết gia tộc đã biến ảo vị trí, phương hướng tộc nhân Hồn tộc kia cho đã lệch khỏi quỹ đạo.”
“Được!” Thương Diệp quyết đoán nói.
Vì thế đột nhiên, đổi Tần Liệt ở phía trước, hắn thoáng do dự, bắt đầu thuyên chuyển nước lôi trì trong huyệt khiếu.
Hắn thúc giục ra “Tật Lôi Độn” có thể nháy mắt tăng tốc!
Vốn là nhanh như chớp, hắn sau khi được hiệu quả tăng tốc của nước lôi trì, như cầu vồng điện thoáng hiện, ở trước mắt Thương Diệp chợt lóe rồi biến mất.
Thương Diệp cũng sửng sốt một chút, mới đột nhiên phản ứng lại, vội thúc dục bí thuật trong huyết mạch đuổi theo.
“Tốc độ thật nhanh!”
Nàng âm thầm kinh hãi, phát hiện hỗn huyết giả này sau khi nghiêm túc chạy đi, thế mà so với nàng còn nhanh hơn.
“Gia hỏa này, rốt cuộc ẩn tàng bao nhiêu bí mật? Huyết mạch của hắn, có chỗ nào đặc thù không?”
Trong đôi mắt lạnh lùng của nàng tràn đầy nét kinh dị, tự hỏi huyết mạch Tần Liệt, có trải qua tộc trưởng đời trước của Liệt Diễm gia tộc “Đào tạo” đặc thù hay không, có trải qua kế hoạch điên cuồng đó cải tạo hay không?
Đúng lúc này, nàng phát hiện đã sắp hoàn toàn mất đi tung tích Tần Liệt.
“Bí thuật huyết mạch -- Ảnh Độn!”
Nàng kích phát lực lượng huyết mạch, các luồng u quang màu đen, từ trong giáp nặng đen sì thân nàng khoác tràn ra.
Thân thể nàng, như bị một bóng tối quỷ dị bao lấy, cả người nàng nháy mắt mơ hồ hẳn đi.
Giây lát sau, nàng cũng từ tại chỗ biến mất không thấy.
Vài giây sau, nàng đột nhiên ngưng hiện ngay tại phía sau Tần Liệt lao nhanh đi.
Vừa mới ngưng hiện bóng người, còn chưa hoàn toàn rõ ràng, lại đột nhiên mơ hồ không rõ, chợt biến mất.
Nàng liên tiếp thoáng hiện, lại đột nhiên biến mất, lấy bí thuật huyết mạch để đuổi theo Tần Liệt, mới cam đoan không bị mất dấu.
***
Một khối Ám Diệu Thạch to như cối xay treo cao trên không, phóng thích ánh sáng.
Ánh sáng của khối Ám Diệu Thạch này, không biết vì sao, giống như mang theo một chút màu sắc máu tanh.
Dưới Ám Diệu Thạch, một đám tám người thân khoác áo màu máu, toàn thân tràn đầy mùi máu tươi nồng đậm.
Tám người này, như là vừa mới từ trong ao máu tươi, bị người ta vớt ra.
Bọn họ là tộc nhân Thị Huyết gia tộc lấy Hạo Kiệt cầm đầu.
/2116
|