Lấy Lòng Vương Phi Lạnh Lùng

Chương 16: Trêu cợt người

/67


Vương phủ thời điểm này tĩnh lặng đến rợn người ngoại trừ địa điểm trung tâm. Chính phòng nơi Thiên Lãnh đang nằm nghỉ có một đám người xúm đông xúm đỏ canh me ngoài cửa. Họ là tỳ thiếp, nha hoàn, cận vệ trong phủ… tập trung lại nôn nóng muốn xem tình hình vương gia ngài ra sao rồi? Tin tức vương gia trúng độc đã lan truyền khắp phủ, ai nấy cả kinh, hoảng hồn, không thể tin được sự việc này lại có thể xảy ra. Ngoại nhân lẻn vào phủ hạ độc chăng? Hay người trong phủ động thủ? Kẻ nào to gan đến mức ấy dám hạ độc Phong Quốc nhị vương gia, thiên hạ đệ nhất lãnh khốc vô tình đại danh đỉnh đỉnh chứ?

- Nghe nói gần như toàn bộ hộ vệ trong phủ được lệnh đi tìm vương phi rồi!

- Có thể nào là vương phi hạ độc không?

- Vương phi ác độc như vậy cũng có thể lắm chứ!

- Đúng, đúng chắc chắn là nàng ấy rồi. Dạo gần đây nàng được vương gia cưng chiều lắm, thật không biết điều gì hết dám cả gan hạ độc vương gia.



Đám tỳ thiếp là những người nghiêng theo khuynh hướng này nhất. Các nàng ấy ai cũng ghét Long Linh Nhiên dạo gần đây nghiễm nhiên được độc sủng. Vương gia xem nàng ấy như báu vật, nàng ấy ngang ngược, đánh mắng, chửi rủa, ăn hiếp ai cũng được. Vương gia một câu can thiệp cũng không có, nàng ấy muốn điều gì liền như là trời muốn nhất nhất được thi hành.

Chuyện này đối với các nàng mà nói đúng là ghen tỵ đến bầm tím ruột gan mà không dám có ý kiến gì. Họ Long đó có gì tốt chứ, không xinh đẹp, không có tài năng gì hơn người, còn không biết chiều chuộng vương gia nữa… thật chẳng hiểu dùng bùa chú gì mê hoặc ngài. Vương gia trước giờ đối với chúng tỷ muội không có thiên vị ai hơn ai kém tuy rằng không yêu thương đặc biệt… nhưng là có sủng hạnh chia đều không có vắng vẻ ai. Từ khi để tâm đến Linh Nhiên liền không để ý các nàng nữa, bỏ quên các nàng qua một góc, suốt ngày trong mắt chỉ có Nhiên Nhi với lại Nhiên Nhi… thật không cam tâm.

- Nghe nói ngài bị hạ độc ở chỗ của vương phi!

- Vương phi thấy ngài ấy trúng độc cao hứng vô cùng.

- Nàng ấy bỏ mặc vương gia độc phát tán không mời đại phu tới cứu chữa.

- Nữ nhân ấy ác độc quá, thấy chết mà không cứu sao?



Bọn họ hăng hái thêm mắm thêm muối cho cái kịch bản tự chế kia, không để ý nhân vật chính trong câu chuyện đã tới gần từ khi nào. Linh Nhiên đứng khoanh tay, nghiêng đầu đứng chăm chú nghe. Tỳ thiếp Tương Liên, người hôm bữa bị nàng một chưởng ngay ngực ngất xỉu… may mắn được nha hoàn thân tín lôi về phòng thoát nạn đang hùng hồn diễn thuyết ý kiến của nàng.

- Theo muội thấy là vương phi phen này chết không có chỗ chôn rồi. Các tỷ muội nghĩ xem nàng ta dám bỏ độc trong thức ăn của vương gia, được ngài yêu chiều quá thì trở nên cao ngạo không biết thế nào là trời cao đất dày nữa. Chuyện ác nhân thất đức như vậy cũng dám làm, các tỷ muội nghĩ xem có phải vương phi nàng ấy muốn sát phu rồi chạy trốn theo tình lang không?

- Tỷ tỷ nói cũng có lý nha, nếu không phải là có tâm dan díu tằng tịu với nam nhân khác sao bỗng nhiên lạnh nhạt với vương gia chứ? Các tỷ cũng biết nàng ấy nhân phẩm thế nào mà.

Mạn Giao hào hứng đồng ý, tranh thủ “ném đá xuống giếng” bồi thêm vài câu. Chuyện vương phi thất thân trinh bạch rồi mới gả cho vương gia cả phủ ai lại không biết. Nữ nhân đó cứ tưởng mình con nhà gia giáo, cao sang lắm hay sao ấy… nàng ta làm kỹ nữ khắp thiên hạ, thật chẳng biết qua tay biết bao nam nhân rồi.

- Đúng rồi, vương phi nàng chắc chắn cấu kết với tình nhân năm xưa, muốn sát phu để tái giá đây mà. Thật nhẫn tâm, uổng công vương gia tốt với nàng ấy.

- Muội thật muốn chính tay giết chết nàng trả thù cho vương gia.

- Thật sao?

Một câu hỏi hai chữ nhưng có sức công phá kinh hồn… đè bẹp dúm dó đám đông đang hào hứng, sôi nổi hết suy đoán rồi tới buộc tội Linh Nhiên. Tiếc rằng khi nàng xuất hiện trước mặt họ thì chẳng ai có dũng khí tiếp tục cuộc hành trình “truy tìm hung thủ” nữa. Vương phi hung dữ có cờ vô địch nha chọc giận nàng không phải tìm chết sao?

- Ta… đúng vậy, Long Linh Nhiên ngươi là nữ nhân “lòng lang dạ sói”, ngươi dám giết chồng bỏ theo trai còn dám đứng trước mặt ta lớn tiếng sao?

- Đúng, ngươi là nữ nhân mặt dày không biết xấu hổ… chúng tỷ muội ta hôm nay thay mặt vương gia dạy dỗ ngươi một chút.

Mọi chuyện luôn cần người khởi đầu đi trước phá đá mở đường, đám tỳ thiếp kia trên dưới cũng tới vài chục người… nàng nào cũng muốn ăn tươi Linh Nhiên từ thuở nào rồi. Nay thấy Cầm Tố và Dư Yên hùng hổ lên giọng liền ùa theo léo nhéo chửi rủa Linh Nhiên. Số đông đúng là có lợi thế tuyệt đối trong trường hợp này, mấy chục cái miệng xỉ vả cùng lúc thì đủ biết… nạn nhân lỗ tai lùng bùng đến mức nào.

Nói rát cổ họng, gào khản cả hơi… thấy họ Long kia mặt không đổi sắc, vẫn bình thản đứng nghe thì mất hết bình tĩnh, chạm tự ái kinh khủng. Các nàng từ “đối thoại” chuyển qua “bạo lực” quần chúng, tất cả ùa lên một lượt… định “lấy thịt đè người” muốn đồng loạt đánh chết Linh Nhiên. Một người thì đánh không lại nàng là cái chắc, một đống người lại là chuyện khác. Giả sử vương gia có trách tội xuống phạt các nàng vô phép dám làm càn thì một tập thể cùng chịu cũng không đáng sợ lắm. Ngài ấy chẳng lẽ lại đem hết nữ nhân của mình giết sạch được sao? Không có khả năng huống hồ vương phi lúc này đang là nghi phạm giết người, vương gia chắc cũng muốn trừng phạt cô ta. Ra tay trước có khi lại hay, ai biết được hên xui thôi.

- Không được làm càn, ai dám vô lễ với vương phi thì đừng trách đao kiếm không có mắt.

Sử Tiết từ đầu đến cuối vẫn theo sau hộ giá Linh Nhiên, hắn cũng chứng kiến một màn gào thét rợn người kia. Tâm hắn lúc này bắt đầu ngưỡng mộ vương phi, nàng quả nhiên có khí chất, tinh thần thép “vững như bàn thạch”. Một người thính giác bình thường có thể đứng nghe chửi loạn cả nửa ngày mà không có biểu tình tức giận, thế gian này lần đầu hắn mới gặp. Hắn là người ngoài nha, mấy câu chửi kia không có nhắm tới hắn, hắn nghe còn bực bội… nàng lại chịu được mới tài chứ.

- Lui ra.

- Vương phi, thuộc hạ được vương gia ra lệnh bảo vệ an toàn cho nàng, kẻ nào đụng tới một sợ tóc của nàng đều phải chết.

- Vương gia… lệnh ngài…bảo vệ vương phi!

Ai đó lắp bắp hỏi lại sợ mình nghe không rõ, ngài ấy không phải thân trúng độc nguy kịch sao? Bản thân đã vậy còn quan tâm đến vương phi… sao có thể chứ?

- Đúng, lệnh của vương gia. Tất cả các ngươi ai muốn chết liền được chết, ta không ngại tiễn các ngươi vài bước chân.

- Vương phi… nàng ấy không phải là hung thủ sao? Vương gia vì sao còn bảo bọc, che chở nàng như vậy?

Tương Liên cụt hứng vô cùng chỉ tay vào mặt Linh Nhiên rít lên căm hận. Nàng ta thật đáng chết, thức ăn có độc đó nên do nàng ta ăn thì đúng hơn. Vương gia sao lại xuất hiện tại nơi đó, thời điểm đó cứu cô ta một mạng chứ? Ông trời tại sao lúc nào cũng giúp cô ta, chiếu cố cô ta hết sức. Long Linh Nhiên đó có điểm nào hơn Tương Liên nàng, sao vương gia lại yêu cô ta… mà không yêu nàng. Nàng xinh đẹp hơn cô ta gấp vạn lần, nàng cũng yêu vương gia hơn cô ta gấp vạn vạn lần… nàng vì muốn có được sự yêu chiều của vương gia chuyện gì cũng có thể làm. Sao cuối cùng vương gia vẫn là yêu thương Linh Nhiên, tại sao, tại sao?

- Ngươi bất bình sao?

- Ta đương nhiên, ta không hiểu nữ nhân ác độc ngươi sao có thể khiến vương gia yêu thương như vậy?

- Ngươi đi mà hỏi hắn, bất quá ta cũng biết tại sao? Ngươi tò mò không, ta nói cho ngươi biết.

Ánh mắt cô ta lóe sáng tia hí hửng mong chờ, cái kiểu như nàng sắp tiết lộ ra “lời vàng ý ngọc” bí quyết thu phục nhân tâm dùng ở đâu có tác dụng ở đó ngay không bằng. Linh Nhiên lia ánh mắt qua mấy người còn lại… thấy họ cũng biểu hiện háo hức tương tự. Đám nữ nhân này không phải điên nặng, không thể cứu chữa rồi chăng? Họ tưởng nàng có bùa mê dụ hoặc được nam nhân thật à?

- Ngươi nói đi.

- Hứ, sao phải nói cho các ngươi nghe, bí quyết của ta dễ dàng truyền ra ngoài vậy sao?

- Ngươi nuốt lời.

- Bổn tiểu thư khi nào thì hứa hẹn với ngươi.

- Ngươi…

Cả đảm nữ nhân tai đang dỏng lên tập trung hết sức, thấy sự tình diễn biến theo chiều hướng này thì than thầm tiếc rẻ. Vương phi đúng là hồ ly tinh keo kiệt, có cao chiêu cũng không nghĩ đến việc chia sẻ với người khác. Nữ nhân đó đúng là tham lam, thật mong cô ta chết đi cho đỡ vướng mắt khó chịu.

- Kẻ nào có lòng ta liền nói riêng cho biết bí quyết.

- Thật sao?

- Nghi ngờ thì đừng hỏi, tránh đường cho bổn tiểu thư qua.

Nàng cao ngạo, kiêu hãnh rẽ đám đông bước vào trong chính phòng… bỏ lại sau lưng bao ánh mắt ghen ghét, tính toán, mưu mô… Bọn họ đứng đây mọc rễ cũng đừng hòng bước vào trong, cô ta thì khác muốn vào liền vào, thật đáng ghét. Cô ta nói “có lòng” sẽ truyển thụ bí quyết, “có lòng” là sao nhỉ? Cô ta muốn nhận hối lộ phải không? Ai nấy trong lòng thầm rủa xả, thầm vạch kế hoạch lấy lòng Linh Nhiên. Cô ta được vương gia yêu chiều, theo cô ta học hỏi biết đâu bản thân cũng được ngài để mắt tới thì sao? Thử sẽ biết, mọi sự vẫn nằm trong bức màn bí mật mà ai đoán trước được.


/67

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status