Lãng Tử Gió

Chương 25

/107


Bảo Anh hẹn tôi lúc 3 giờ chiều, mà giờ đã gần 4 giờ vẫn ko thấy mặt nó đâu. Dẫu đã biết cái thói giờ dây thun của đứa bạn và cũng trừ hao thời gian đến muộn 15 phút, tôi vẫn ngóc mỏ ngồi chờ mòn mỏi. Nó bảo đang đến, đang đến, mà cái thì hiện tại tiếp diễn “đang” của nó có vẻ là mãi mãi tiếp diễn, ko bao giờ hoàn thành.

“Xin lỗi, chị là Quỳnh Chi phải ko?”

Một thanh niên trẻ vận áo thun đen có hình ảnh 1 ban nhạc nào đó và quần jean bạc màu rách bem ở giữa gối, cúi đầu hỏi lễ phép. Tôi gật đầu, định mở miệng hỏi sao lại biết tôi, thì anh ta đã ngồi xuống và giải thích luôn – “Em cũng hẹn chị Bảo Anh mà giờ chị ấy vẫn chưa đến. Chị ấy bảo tìm ngồi cùng với chị…”

“À, hóa ra là chúng ta cùng chung số phận leo cây hả?”

Cậu thanh niên nhoẻn miệng cười, nụ cười trông hiền lành, hơi khác với cái vẻ ngoài có phần phá phách của mình. Tôi đoán cậu ấy nhỏ hơn tôi 2-3 tuổi, có lẽ Bảo Anh lại quen qua mạng hay là trong Câu lạc bộ Dancing của nó rồi.

“Em tên gì?”

“Dạ, chị cứ gọi em là Đạt” – Cậu chàng vẫn giữ cách nói chuyện lễ độ, rồi đưa mắt 1 vòng căn phòng của quán café – “Ở đây có nhiều trò chơi vui lắm, nên thường người ta đến có bè có nhóm hết cả …”

“Nên thấy ai ngồi 1 mình là biết ngay chứ gì?”

Đạt ko đáp mà lại cười lần nữa, tay sắp mấy khối gỗ trên bàn thành 1 tòa nhà vuông cao, rồi bắt đầu rút từng khối. Trò rút gỗ này tôi cũng từng thấy nhiều bạn chơi, nhưng chưa bao giờ thử cả.

“Chị ko thử à?”

“Chơi thế nào nhỉ?”

“Mỗi người 1 lượt rút 1 thanh, ai làm ngã là thua”

“À, để xem…”

Tôi vừa giơ bàn tay lên định rút thử, thì nhân vật quan trọng của buổi hẹn xuất hiện. Nó ào tới ôm vai tôi khiến tôi trượt tay hất đổ cả tòa nhà.

“Sorry 2 người nhiều nhaaaaaaa” – Bảo Anh nói với cái giọng kéo dài lanh lảnh – “Kẹt xe ở ngã tư đằng kia quá trời!”

“Mày có lý do nào nghe lạ hơn ko?”

Đáp lại câu hỏi trách móc của tôi, nó cười toe toét khoe hàm răng trắng đẹp vừa được tẩy ở nha khoa tháng trước. Yên vị xong chỗ của mình, Bảo Anh quay sang cầm tay Đạt, người nãy giờ chỉ ngồi cười mỉm.

“Thông cảm đừng giận nghen!”

“Ko sao…”

“Dẹp trò xây nhà này đi, để chị kêu quán lấy bộ Tarot cho em bói nha!”

Tarot? Tôi thắc mắc ngó nhỏ bạn, trong khi Đạt gật đầu đồng ý, vẫy tay gọi nhân viên phục vụ. Lại 1 trò board game nào đó à?


/107

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status