CHƯƠNG 6
Hoa huyệt xử nữ lần đầu bị ngoại vật xâm phạm, ngón tay Diêm Hướng mới vào một nửa đã bị tầng tầng lớp lớp thịt non mềm bên trong gắt gao mút chặt.
Khe hở kia thực sự quá nhỏ, hắn cố gắng thử, nhưng dưới tình huống cô không động tình mà muốn tiến vào thực sự quá khó khăn.
Diêm Hướng đem mục tiêu chuyển tới hai mảnh môi xảo nộn phía trên, dùng tay vân vê khiến Thịnh Hạ kinh sợ run rẩy.
“Không cần Đừng chạm vào người tôi ”
Ngoài việc mở miệng cự tuyệt, Thịnh Hạ cũng không còn cách nào ngăn cản bàn tay làm loạn phía dưới, trơ mắt nhìn hắn cưỡng ép mở ra địa phương mới trên cơ thể mình.
“Em sẽ phải cầu xin anh đừng dừng lại.” Diêm Hướng không để ý Thịnh Hạ giãy giụa, coi lời cự tuyệt của cô thành gió thoảng bên tai.
Tầng thịt non mềm che lấp tiểu đậu tử bên trong, chưa từng có người chạm qua cấm địa này, cảm giác kinh sợ vốn đang dâng lên của cô dần trở nên nghi hoặc.
Rõ ràng cảm thấy rất khó chịu, cũng không biết vì sao cô nhịn không được kẹp kẹp chân.
Cô hồn nhiên quên mất, biến hóa này sao qua được mắt Diêm Hướng đang gắt gao dán chặt lên cơ thể cô.
Diêm Hướng khẽ cười một chút, lộ ra biểu tình quả nhiên là như thế, lực đạo vân vê hạt đậu nhỏ tăng lên một chút.
“Nha…”
Mặt Thịnh Hạ đỏ bừng, khi ý thức được mình kêu ra tiếng liền hoảng loạn ngậm chặt miệng.
Nơi đó…có cảm giác như muốn đi tiểụ
Ý nghĩ này khiến Thịnh Hạ càng thêm hổ thẹn, tay Diêm Hướng bị chân cô kẹp chặt đến nỗi không thể động đậy, hắn không thể không dùng tay khác để di dời lực chú ý của cô.
Phân lượng hai bầu ngực đầy đặn trong tay hắn không hề nhỏ, cho dù sờ qua lớp quần áo cũng thấy vô cùng mềm mại, vô cùng thoải mái.
Thịnh Hạ bị xoa tới thân thể có chút nóng lên, thần kinh căng chặt hơi thả lỏng một chút. Diêm Hướng bắt lấy cơ hội này, dùng một ít dâm thủy̠ trên ngón tay cắm vào lỗ nhỏ bên trong.
Màng trinh vốn chưa từng bị dị vật xâm nhập giờ lại bị ngón tay to lớn của hắn đâm vào xé rách, đối với Thịnh Hạ không khác gì tra tấn, một chút thoải mái lập tức biến mất, khuôn mặt nhỏ không còn huyết sắc.
“Đau quá…không cần…”
Thịnh Hạ chưa có kinh nghiệm trong chuyện này, nhưng cũng không đại biểu cô không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Anh…sao anh lại có thể làm vậy…”
Nước mắt không ngừng rơi xuống, thời điểm cô biết mình phải gả cho hắn cũng chưa từng khóc, hiện tại lại cảm thấy trong lòng vô cùng ủy khuất, không ngừng dùng tay đánh Diêm Hướng.
Người đàn ông một chút cũng không lưu tình, tùy ý để mặc cô đánh hắn, thật mau cả một ngón tay đều đi vào.
Dưới bụng truyền đến một trận lửa nóng, nếu là côn thịt mình tiến vào hẳn càng thoải mái đi.
Mới tưởng tượng như vậy Diêm Hướng đã cảm thấy huynh đệ mình có xu thế tỉnh dậy, trong lòng thầm mắng một câu không có tiền đồ, ngón tay lại tham luyến cảm giác ấm áp bên trong.
Bên trong một trận khuấy đảo, Thịnh Hạ càng cảm thấy cơ thể khó chịụ
“Ai nha…đau…”
“Để cho tôi nhìn một chút, màng trinh em còn hay không.”
Thịnh Hạ vốn không có cơ hội cự tuyệt, thậm chí muốn rút lui cơ thể cũng không được.
Hai đùi bị ép mở càng rộng, nếu không phải có váy áo che lấp, hành động này để người khác nhìn thấy không chừng sẽ phát sinh chuyện gì, may mắn ở đây không có người.
Diêm Hướng nói xong liền không khách khí, trực tiếp bỏ thêm một ngón tay vào.
Không gian bên trong ngày càng nhỏ hẹp, hai ngón tay song song bị huyệt thịt bao lấy, lực cản lớn hơn không ít so với lúc đầụ
Thịnh Hạ bắt lấy cánh tay hắn, khuôn mặt đẫm nước lắp bắp khẩn cầu “Không cần vào nữa, cầu xin anh…tôi đau quá…”
/158
|