Kỳ Thiên Lộ

Chương 92: ĐI LÀM

/98


Công ty đồ chơi Tư Cổ, trung tâm nghiên cứu khoa học kỹ thuật.

Chủ quản cao cấp Giang Mỹ Lệ đang nổi lôi đình trong phòng làm việc, nàng vỗ bàn kêu lên: " Chỗ này của ta là trung tâm nghiên cứu, không phải trung tâm phế vật! Không có học lực! Không có kinh nghiệm công tác! Ta cần nhân viên như vậy để làm gì! Người này, ta không thu!"

Phòng làm việc rộng mở hiện lên màn hình trên tường, một trung niên nam tử bất đắc dĩ trả lời: " Ai, Giang chủ quản, Giang đại tỉ...đây không phải là người do bên nhân sự chúng ta thu nhận, chính là do tổng kinh lí tự mình phân phó, muốn cho người nọ đi tới trung tâm nghiên cứu. Ngươi không chịu đón nhận, như vậy đi, ngươi đi nói với tổng kinh lí được không?"

Giang Mỹ Lệ kinh ngạc: " Cái gì? Tổng kinh lí tự mình an bài nhân viên? Thu nhận nhân viên là công việc của ngươi, Bành chủ quản, ngươi đang nói đùa gì vậy?"

Bành chủ quản đưa tay sờ cái đầu hói, cười khổ nói: " Bộ sáng sớm không việc gì làm, ta dám đến quấy rầy đại tỷ sao? Ngành nghiên cứu trung tâm của các ngươi là ngành trọng yếu của công ty, Giang đại tỷ, ngươi là cao cấp chủ quản, ta dám nói đùa sao?"

Giang Mỹ Lệ cau mày, tức giận: " Ta không có chức vị gì an bài cho hắn!"

Bành chủ quản hiện lên một tia không vui trong mắt, thở dài: " Tùy tiện đưa cho hắn một chức vị gì đi, thật sự không thích hợp, ta đi nói chuyện với tổng kinh lí."

Giang Mỹ Lệ hận hận cầm lý lịch trong tay ném lên bàn, nói: " Ngươi đi nói? Bỏ đi, cho hắn tới đi, chỗ này của ta bận rộn muốn chết, còn phải đi xử lý những chuyện linh tinh này."

Bành chủ quản vội vàng nói: " Vậy cảm ơn, người nọ lập tức tới ngay." Nói xong lập tức đi ngay, màn hình tối sầm, bóng người biến mất.

Bí thư ôm một đống văn kiện đi vào, nói: " Giang tỷ, đây là lịch làm việc hôm nay, đám giấy tờ này phải phát ra trong hôm nay, mười giờ bốn mươi phút sáng nay chúng ta có buổi họp tại phòng nghiên cứu thứ hai, mời cô tham gia."

Nàng để xuống giấy tờ, lại nói: " Ngoài phòng tiếp đãi có một người muốn gặp cô, hắn có chứng minh bên ngành tuyển nhân sự."

Trong lòng Giang Mỹ Lệ rất tò mò, một người không có bằng cấp học lực, không có kinh nghiệm công tác, không ngờ lại có thể làm cho tổng kinh lí an bài tới trung tâm nghiên cứu làm việc, hắn đến tột cùng là ai? Chẳng lẽ là em vợ của tổng kinh lí? Nàng phỏng đoán đầy ác ý, nói: " Cho hắn vào đây."

Bí thư đi ra cửa, Giang Mỹ Lệ lại nói: " Gọi người kêu Chư Cát Dương chủ nhiệm ở phòng số 3 tới đây."

Chỉ chốc lát, một người tuổi trẻ đi đến.

Giang Mỹ Lệ cúi đầu nhìn giấy tờ, nhìn suốt mười phút, mới ngẩng đầu lên.

Người tuổi trẻ trước mặt mặc bộ tây trang màu trắng, gương mặt rất bình thường, duy nhất bắt mắt chính là hắn đang đeo mắt kính râm, nhàn nhã ngồi trên ghế sa lon dựa tường, bộ dáng như rất tùy ý, trong lòng Giang Mỹ Lệ càng thêm mất hứng, ngày thứ nhất đến làm việc mà lại tỏ bộ dáng như không cần việc làm.

Cầm lấy lý lịch, Giang Mỹ Lệ nói: " Tính danh."

" Tần Tiểu Thiên."

Giang Mỹ Lệ xác nhận người này chính là người tổng kinh lí an bài, hỏi: " Tần Tiểu Thiên, ngươi có gì giải thích với việc nghiên cứu chế tạo đồ chơi? Đơn giản nói một chút."

Tần Tiểu Thiên nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mặt, thầm nghĩ: " Ta có giải thích gì với đồ chơi? Gặp quỷ rồi, Phó sư bá sao lại an bài một công việc kỹ thuật như vậy cho ta." Hắn nói: " Nghiên cứu món đồ chơi, a a, ta không có gì giải thích, trước kia hình như có chơi đùa qua đồ chơi kỵ sĩ, ân, đúng rồi, có cải tạo qua một chút, ngoài ra thì không có."

Trong lòng Giang Mỹ Lệ nổi giận, làm chủ quản một ngành, nàng lần đầu tiên gặp phải người nhân viên cuồng vọng vô tri như vậy, nói: " Như vậy, ngươi không biết gì về công việc đồ chơi?"

Tần Tiểu Thiên cười hì hì nói: " Cũng không thể nói là không hay biết, ta có sự hiểu rõ về tài liệu của đồ chơi...trình tự ứng dụng có chút yếu kém, a a."

Giang Mỹ Lệ nói: " Nga, có nghiên cứu với tài liệu học, tốt lắm, ngươi học ở đâu? Là khu nhà nghiên cứu nào? Có phát minh gì? Có báo cáo học thuật gì? Sao trong lý lịch không có nói rõ?"

Tần Tiểu Thiên vẫn cười đáp như trước: " Cũng không có, ta là tự học, không có gì chứng minh."

Giang Mỹ Lệ nhịn không được muốn phát hỏa, lúc này, ngoài cửa có một trung niên nhân đi tới nói: " Giang chủ quản có việc tìm ta?"

Giang Mỹ Lệ lửa giận ba trượng, quát: " Chư Cát chủ nhiệm, trước khi vào phải gõ cửa! Đi ra ngoài!"

Chư Cát Dương tựa hồ rất sợ người phụ nữ này, vội vàng lui ra ngoài, phanh phanh gõ cửa hai tiếng.

Giang Mỹ Lệ tức giận hừ hừ nói: " Vào đi!"

Tần Tiểu Thiên âm thầm buồn cười, lão bà này thoạt nhìn rất bá đạo.

Giang Mỹ Lệ nhìn thấy Tần Tiểu Thiên đang nhếch môi cười, quát: " Ngươi! Nghiêm túc một chút!"

Tần Tiểu Thiên thầm nghĩ: " ***, thế tục giới cũng khó hỗn, ta vẫn luôn bảo trì vẻ cười nói, nhưng người đàn bà này tại sao vẫn còn không hài lòng." Hắn thu liễm vẻ tươi cười, ra bộ dáng chăm chú: " Dạ, chủ quản đại nhân."

Chư Cát Dương thiếu chút nữa bị chọc đến cười rộ lên, sắc mặt biến đổi thật nhanh của Tần Tiểu Thiên đúng là quá nhanh, hơn nữa cho tới bây giờ không có ai gọi chủ quản là đại nhân.

Giang Mỹ Lệ cảm thấy rất mệt mỏi, không nhịn được nói: " Chư Cát chủ nhiệm, sau này hắn đến làm việc chỗ phòng số ba các ngươi, ngươi an bài một chức vị, đây là lý lịch của hắn. Phòng số ba các ngươi mấy tháng gần đây là nơi kém cỏi nhất trong các phòng, tất cả các mục nghiên cứu đều chậm trễ không chút tiến bộ, nếu cứ tiếp tục như vậy, kinh phí và tiền thưởng của các ngươi..."

Liên tiếp một chuỗi quát mắng làm cho Chư Cát Dương mặt đỏ tới mang tai, cho đến khi bí thư đi vào mới dừng lại.

Tần Tiểu Thiên thầm nghĩ: " Hay thật, người đàn bà này quả thật đáng sợ, cảm giác như bà ta là bà nội của Chư Cát chủ nhiệm vậy a?"

Bí thư nói: " Giang tỷ, hội nghị phòng số hai lập tức bắt đầu, tỷ có đi qua không?"

Giang Mỹ Lệ gật đầu nói: " Chư Cát chủ nhiệm, Tần Tiểu Thiên sau này là người của phòng các ngươi, chức vị ngươi tùy tiện an bài, nhưng ta sẽ không gia tăng kinh phí, do phòng các ngươi tự mình tiêu hóa, ta còn hội nghị, các ngươi có thể đi."

Bà ta vẫy tay, y như đuổi ruồi, căn bản không cho Chư Cát Dương cơ hội nói chuyện đã đem hai người đuổi ra khỏi phòng.

Chư Cát Dương dẫn theo Tần Tiểu Thiên trở lại khu phòng mình, hắn cảm thấy hôm nay thật xui xẻo, mới vừa tới làm thì bị chủ nhiệm mắng chửi một phen, trong lòng hỏa khí muốn bốc lên.

Đi vào phòng làm việc của Chư Cát chủ nhiệm, Tần Tiểu Thiên phát hiện gương mặt của người này thay đổi, ngồi xuống cũng không để ý tới Tần Tiểu Thiên, tự nguyện cầm lấy lý lịch nhìn xem.

Một lát sau, sắc mặt Chư Cát Dương đã rất khó coi, nói: " Không học lực? Không kinh nghiệm? Úc, trời ơi...ngươi...ngươi..."

Tần Tiểu Thiên cũng không quan tâm thái độ của Chư Cát Dương, chỉ tìm cái ghế, đặt mông ngồi xuống, nghiêng đầu nhìn Chư Cát Dương.

Người này có gương mặt ngựa, trán rất cao, mũi ưng, môi dày, cằm lớn, lại xanh mét, tóc hoa râm, lưng có chút gù, vẻ mặt thật khó nói nên lời.

Tần Tiểu Thiên cười nói: " Sao vậy? Chủ nhiệm."

Trong lòng Chư Cát Dương thầm căm tức, lúc này hắn mới phát hiện chủ quản đưa một phế vật cho mình, khó trách bà ta nói không cho kinh phí, như vậy tiền lương của Tần Tiểu Thiên là phải do phòng của mình chi ra. Đương nhiên, mình sẽ không có cho hắn bao nhiêu, cho dù là theo tiêu chuẩn tiền lương thực tập, cũng phải thử việc vài ngày.

" Ngươi biết cái gì?"

Tần Tiểu Thiên nhận thấy Chư Cát chủ nhiệm cơ hồ sắp phát điên, hắn không định tiếp tục kích thích đối phương, nói: " Ta có hứng thú với tài liệu của đồ chơi."

Chư Cát Dương không hỏi nữa, cầm bút viết ra một chuỗi công thức, sau khi viết xong đẩy ra trước, nói: " Đây là công thức trụ cột tài liệu, ngươi tính toán một chút."

Tần Tiểu Thiên làm gì biết công thức tính toán của trụ cột tài liệu? Nhưng điều này cũng không làm khó được hắn, đứng lên đi tới trước người Chư Cát Dương, trong phút chốc đã giam cầm hắn lại. Đây là một chỉnh thể giam cầm, chẳng những người không thể động, ngay cả lối suy nghĩ cũng bị dừng lại.

Cầm trang giấy nọ, Tần Tiểu Thiên tiến vào lưới điện não, trực tiếp treo thưởng năm mươi vạn, yêu cầu giải đề.

Chỉ qua nửa giờ, đáp án đã sao lục xong, Tần Tiểu Thiên rất là cảm khái, có lưới điện não thật sự rất thuận tiện. Hắn khẽ búng ngón tay, tiêu trừ giam cầm.

Chư Cát Dương dùng sức lung lay đầu, trong lòng buồn bực: " Ai, chẳng lẽ ta ngủ thiếp đi hay sao?"

" Viết xong rồi, mời chủ nhiệm nhìn xem."

Chư Cát Dương mơ mơ màng màng nhìn trang giấy, kinh ngạc phát hiện, Tần Tiểu Thiên đưa ra ba đáp án khác nhau, trong đó có một loại cho tới bây giờ hắn cũng không nghĩ qua, không khỏi nói: " Ngô...cái này...coi như là ngươi đáp đúng rồi, nhưng, đây là khoa mục tối trụ cột..."

Hắn vốn định ra thêm mấy vấn đề khó khăn để kiểm tra một chút, nhưng nhìn thấy bộ dáng thản nhiên của Tần Tiểu Thiên, lại tiết kiệm lời, nói: " Được rồi, ngươi đi tới tổ bốn khoa tài liệu làm việc, nhiệm vụ do tổ trưởng bố trí."

Bỏ xuống đáp án trong tay, Chư Cát Dương đứng dậy, nói: " Ta mang ngươi đi."

Tần Tiểu Thiên cười nói: " Vậy làm phiền chủ nhiệm." Trong khẩu khí không có ý đối nghịch.

Trung tâm nghiên cứu của công ty đồ chơi Tư Cổ nằm bên thành thị của Hải Châu Thị, cũng là một tòa học viện thành nổi tiếng, có rất nhiều đại học nghiên cứu viện, trung tâm nghiên cứu của đại công ty càng nhiều hơn.

Tần Tiểu Thiên miễn cưỡng có một phần công việc, nếu bằng vào bản lãnh của hắn, chỉ có thể tìm được công việc bảo tiêu hộ vệ. Dưới sự trợ giúp của Phó Sơn, hắn đi vào trung tâm nghiên cứu của công ty đồ chơi Tư Cổ.

Đây là một tòa trung tâm nghiên cứu trình độ cao, nhân viên làm việc bên trong phần lớn đều là tốt nghiệp bác sĩ sinh, những sinh viên bình thường không thể vào được. Nếu không phải tổng kinh lí của công ty Tư Cổ lên tiếng, Tần Tiểu Thiên căn bản không thể đi vào làm việc.

Mấy ngày sau, Tần Tiểu Thiên từ từ thích ứng công việc của tổ bốn phòng số ba, phi thường đơn giản, nhiệm vụ của hắn là làm tạp vụ.

Công việc của tổ bốn là nghiên cứu hợp kim tài liệu, tiểu tổ cùng loại cũng không ít, có nghiên cứu ky vật tài liệu, có nghiên cứu không ky vật tài liệu, có nghiên cứu đào từ tài liệu...Tổ bốn nghiên cứu hợp kim tài liệu, địa vị tại trung tâm nghiên cứu dường như cao, nhân số tương đối nhiều, chỉ một tổ đã chiếm cứ một tầng lầu lớn.

Tổ bốn của trung tâm nghiên cứu là hợp kim tổ, do mười mấy khóa đề tổ hình thành, từng khóa đề tổ có một nghiên cứu đạo sư, nhân viên nghiên cứu có tới mười mấy người đều là người dưới tay của vị đạo sư đó, còn một bộ phận nhân viên hành chính. Tần Tiểu Thiên bị phân phối làm nhân viên của một đạo sư trong đó, nhưng hắn không phải là nhân viên nghiên cứu, mà là nhân viên tạp vụ trong khóa đề tổ này.

Chư Cát Dương cố ý phân phó riêng, không cần chiếu cố cho Tần Tiểu Thiên, cứ việc sử dụng, tiền lương đãi ngộ là tiêu chuẩn thấp nhất, không cần đề bạt thăng chức, bởi vì Tần Tiểu Thiên không có học lực và kinh nghiệm công tác.

Tần Tiểu Thiên nhận một đống vật phẩm, gồm cả công việc phục vụ ăn uống, computer, thân phận chứng minh, còn một đống đồ vật linh tinh, thậm chí còn cả dụng phẩm dùng vệ sinh rửa mặt.

Hắn cũng không để ý công việc mình là gì, chẳng qua chỉ muốn thể nghiệm cuộc sống một chút mà thôi, cho dù mỗi ngày sáng sớm phải bưng nước pha cà phê cho các nhân viên, hắn cũng làm rất nghiêm túc.

Tổ khóa đề thứ mười một, đạo sư tên là Hoàng Duyên Cường, khóa đề tổ này là do tám nhân viên nghiên cứu tạo thành, dưới tay mỗi nhân viên còn có bốn trợ thủ, ngoài ra còn có một nhân viên hành chính, một nhân viên tạp vụ, hình thành một tiểu tổ. Tầ Tiểu Thiên vừa vào, bị phân phối cho một nghiên cứu viên, tên là Lam Hân Uyển, chịu trách nhiệm hết thảy mọi việc của tiểu tổ năm người này.

Như vậy tính ra, Tần Tiểu Thiên tổng cộng có sáu thủ trưởng, ngay cả nhân viên hành chính kia, ai cũng có thể sai việc hắn. Trực tiếp nhất là Lam Hân Uyển, hơn ba mươi tuổi, có được ba bằng cấp bác sĩ.

Bốn trợ thủ phân biệt là Ngô Khởi, Lưu Kiên, Angela và Kim Thừa Chung, đều là người có bằng cấp bác sĩ, cho dù là nhân viên hành chính Hứa Tiểu Ngũ, cũng có học nghiệp nghiên cứu sinh.

Sau khi Tần Tiểu Thiên hiểu rõ công việc của mình, tính toán phải mua một căn nhà, không thể cứ ở mãi trong căn khách sạn hào hoa mà Phó Sơn an bày, đó là phòng khách chuyên dụng của người cao tầng liên hợp hội.

Trước khi tan sở, Hứa Tiểu Ngũ tìm tới, nói: " Tiểu Thiên, ngươi có chỗ ở hay không? Ta nghe nói ngươi từ bên ngoài tới."

Tần Tiểu Thiên nói: " Đúng vậy, ta đang định tìm chỗ ở."

Trên mặt Hứa Tiểu Ngũ lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng nói: " Vừa lúc, gần đây ta mới thuê một phòng, a a, ngươi có thể cùng tới ở hay không? Tiền thuê phòng chúng ta chia đôi, chỗ đó không tệ, rất gần chỗ làm, ngồi xe chỉ cần mười phút, là phòng trên lầu, có mười bảy tầng, có ba gian phòng, gian phòng phía bắc còn trống, a a, ngươi có thể đến ở."

Tần Tiểu Thiên sửng sốt, không nghĩ tới Hứa Tiểu Ngũ lại có đề nghị này. Suy nghĩ chốc lát, hắn nói: " Ta có thói quen ở một mình, sẽ không quấy rầy ngươi."

Hứa Tiểu Ngũ cười nói: " Ngươi không biết, thuê phòng rất mắc, tiền lương của ta chỉ đủ thuê phòng, không còn dư bao nhiêu, phải có ba người cùng ở, mới có thể để dành được chút tiền, a a, Tiểu Thiên, ta nói ngươi cũng đừng tức giận...thu nhập của ngươi còn ít hơn ta, phải nhớ muốn thuê phòng thì có thể rất khó."

Hắn không lo Tần Tiểu Thiên không đến ở, lại nói: " Như vậy đi, ngươi cứ đi tìm trước, nếu như không có phòng thích hợp, sẽ tới tìm ta."

Tần Tiểu Thiên cười nói: " Được, có lẽ ta sẽ tìm ngươi."

Hứa Tiểu Ngũ nói: " Được rồi, Lam đại mỹ nữ có lệnh, a a, tối nay nàng mời khách, hoan nghênh ngươi mới tới gia nhập tiểu tổ chúng ta. Chờ một lát tan sở, ngươi đi cùng ta, chỉ là tiệm cơm kế bên, đây là quy củ của tiểu tổ chúng ta, hễ có người mới đến, Lam lão bản sẽ mời khách."

Tần Tiểu Thiên rất không muốn đi, nhưng hắn hiểu rõ ràng, muốn thuận lợi dung nhập xã hội của con người, thì phải học được cách giao tế. Hắn không phải không hiểu chuyện này, mà là có thói quen tự do tự tại, không thích bị câu thúc, nói: " Đều là người tiểu tổ chúng ta sao?"

Cùng con người uống rượu ăn cơm, trong trí nhớ của Tần Tiểu Thiên, đó là chuyện rất xa xôi, trong lòng hắn cũng không mâu thuẫn.

Làm việc mấy ngày nay, hắn cảm giác mình còn có thể thích ứng, còn về phần uống rượu ăn cơm, hắn biết đây là cách con người thường dùng để liên lạc tình cảm.

Lam Hân Uyển là một người si mê công việc đến điên cuồng, nhưng cũng rất biết vui chơi, hơn nữa còn tìm cơ hội để chơi đùa. Tần Tiểu Thiên chỉ gặp nàng một lần, không có lưu lại ấn tượng gì, nhưng nàng không ngại mượn cơ hội này đi ăn cơm chơi đùa một phen. Sau khi tan sở, nàng liền dẫn nhân viên đi đến tiệm ăn bên cạnh.

Lam Hân Uyển bao cả một căn phòng hào hoa, bốn vách tường đều có màn hình điện não. Đó là đại thảo nguyên mênh mông không bờ, thảo nguyên mô phỏng có gió nhẹ từ từ kéo tới, giáp tạp cả hương vị của cỏ xanh. Có một cái bàn hình tròn lớn, bên trên dọn xong mười mấy ly tách chén dĩa.

Mọi người đi vào phòng, cởi bỏ áo ngoài, Hứa Tiểu Ngũ chọn món, phát ra tiếng vang, gọi người phục vụ cầm thực đơn tới. Hắn nói: " Tiểu Thiên, sau này chọn món và đặt bàn đều là nhiệm vụ của ngươi, a a, lần này...ngươi tới chọn món và rượu đi."

Lam Hân Uyển gật đầu nói: " Ân, Tiểu Thiên, ngươi tới chọn đi."

Tần Tiểu Thiên nhịn không được cười khổ, mình đã lâu không có ăn thức ăn của nhân gian, làm gì biết thức ăn nào ngon? Cầm thực đơn, quét mắt một lần, tiện tay để xuống, hỏi: " Có thể chọn tùy tiện phải không?" Nhìn thấy Hứa Tiểu Ngũ gật đầu, hắn bắt đầu chọn món.

Hứa Tiểu Ngũ trợn mắt há hốc mồm nhìn, lần đầu tiên hắn nhìn thấy người có trí nhớ siêu quần như thế, chỉ nhìn thực đơn một lần, đã bắt đầu chọn món.

Ngay sau đó hắn phát hiện không đúng, những thức ăn Tần Tiểu Thiên lựa chọn đều rất mắc tiền, nghe xong làm hắn đổ mồ hôi lạnh. Trong chốc lát, Tần Tiểu Thiên đã chọn mười tám món, Hứa Tiểu Ngũ vội vàng chen vào nói: " Vậy là đủ rồi, nhiều quá sẽ lãng phí!"

Hắn chụp lấy thực đơn, dựa vào ấn tượng nhìn xem, nói: " Tiểu Thiên, không phải món đắt tiền là ăn ngon..ngươi chọn đắt quá."

Tần Tiểu Thiên ngạc nhiên: " Không phải ngươi bảo tùy tiện chọn hay sao? A a, ta cảm thấy món ăn nơi này không đắt lắm."

Hứa Tiểu Ngũ thiếu chút nữa hộc máu, vậy còn không đắt? Món ăn chọn vừa rồi có thể tiêu mất tiền lương một tháng của hắn.

Lam Hân Uyển tựa hồ không nghe được, hỏi: " Tiểu Ngũ, các ngươi nói gì vậy?"

Hứa Tiểu Ngũ nói: " Lão bản, không...chúng ta không có nói gì."

Người phục vụ ở một bên nói: " Còn cần gọi nước không?"

Tần Tiểu Thiên cười hỏi: " Tiểu Ngũ, còn muốn ta chọn không?"

Hứa Tiểu Ngũ cuống quýt nói: " Ta chọn, ta chọn!" Hắn chọn bạch tửu và bia, vẫy tay cho người phục vụ rời đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Nếu chọn loại rượu đắt giá, tốn hao lớn hơn nữa, hắn cũng không dám để cho Tần Tiểu Thiên chọn bậy, thầm nghĩ: " Sau này chọn thức ăn phải khống chế một chút, tuy nói là đại mỹ nữ mời khách, trên thực tế vẫn là xài tiền công, dùng quá nhiều, Lam đại mỹ nữ nhất định sẽ căm tức."

Buổi ăn tổng cộng có mười người, ngoại trừ sáu người trong tổ Lam Hân Uyển ra, còn có bốn vị là bằng hữu của Lam Hân Uyển, đều là chức viên trong công ty Tư Cổ, trong đó có một người theo đuổi nàng.

Lam Hân Uyển giơ lên ly rượu, cười nói: " Hôm nay hoan nghênh thành viên mới của tiểu tổ chúng ta, Tần Tiểu Thiên tiên sinh, mặc dù công việc của hắn là tạp vụ, nhưng cũng là một công việc trọng yếu...ta đại biểu các thành viên hoan nghênh Tần Tiểu Thiên, mọi người cạn ly!" Từ trong miệng nàng toát ra vẻ khinh thường, mọi người nghe xong đều hiểu rõ ràng.

Nhưng thật ra mọi người đều cũng biết, chẳng qua chỉ là khách khí một chút. Từ tiệc rượu bắt đầu, không còn ai để ý tới Tần Tiểu Thiên, chỉ có Hứa Tiểu Ngũ còn nói vài câu với hắn.

Tần Tiểu Thiên cũng không để ý, chỉ cười cười uống rượu. Hắn cũng không ăn, người từng hưởng qua hết thiên hạ mĩ vị, đối mặt với một bàn thức ăn, cũng không có mùi vị gì.

Nhàn rỗi không có việc gì, Tần Tiểu Thiên bắt đầu quan sát mọi người.

Trong công việc, hắn chỉ nhìn thấy qua mặt mọi người vài lần, nhiều nhất chỉ nói mấy câu, đều là chuyện trong công tác, tỷ như gọi hắn châm trà hay pha cà phê, hoặc là đi lấy tài liệu. Hắn chẳng qua chỉ là một tạp vụ, không ai cảm thấy hứng thú đối với hắn.

Lam Hân Uyển tuy ba mươi mấy tuổi nhưng nhìn qua chỉ chừng hai mươi hơn, mày liễu mắt phượng, mũi ngọc môi anh đào, trong người phàm có thể coi là mỹ nữ xinh đẹp, từ nhỏ còn được danh xưng, hai mươi lăm tuổi có học vị bác sĩ, được công ty Tư Cổ mời về, bởi vậy nàng có vốn để kiêu ngạo.

Con người ở nguyên giới sống lâu, một là vì hoàn cảnh tốt, linh khí nhiều, hai là do y học và khoa học kỹ thuật phát triển cao. Thế giới con người của nguyên giới hấp thu rất nhiều y thuật đặc hữu của tu chân giới, hơn nữa còn kỹ thuật trung tây y mang đến từ địa cầu, cho nên trình độ y liệu của con người cực cao. Tại nguyên giới con người đều có cơ hội học tập tu chân, mặc dù chỉ tiếp xúc một chút bên ngoài, cũng có thể làm cho người ta sống lâu hơn.

Trong bốn trợ thủ, Ngô Khởi lớn tuổi nhất, người mới hơn bốn mươi tuổi, tóc đã hoa râm. Hắn thiếu chút nữa trở thành đạo sư của khóa đề tiểu tổ, đáng tiếc Lam Hân Uyển lại đến, đẩy hắn xuống vị trí trợ thủ thứ nhất, trong lòng vẫn không phục khí. Tư cách hắn lớn, uy tín cũng tương đối cao trong tiểu tổ.

Angela trẻ hơn Ngô Khởi, quan hệ với hắn rất tốt, cũng không phục Lam Hân Uyển, nhưng trình độ nàng kém cỏi nhất trong bốn trợ thủ, cho nên xếp hạng thứ tư.

Lưu Kiên và Kim Thừa Chung đều là bạn học của em trai Lam Uyển, là người do nàng thu nhận, bởi vậy xem như là người của Lam Hân Uyển.

Tần Tiểu Thiên dưới sự giải thích của Hứa Tiểu Ngũ, hiểu rõ người trong tiểu tổ này, không nghĩ tới một tổ nhỏ chỉ có năm người mà lại chia làm hai phái, nếu thêm Hứa Tiểu Ngũ và mình, vậy là ba phái, hai người bọn họ dĩ nhiên xem như phái tiêu dao, bởi vì bất luận là Lam Hân Uyển hay Ngô Khởi, cũng không để mình và Hứa Tiểu Ngũ vào mắt.

Tần Tiểu Thiên từng thử nói chuyện với mọi người, nhưng đám nhân viên nghiên cứu chỉ trả lời kiểu lễ phép xã giao, còn chuyện của họ nói Tần Tiểu Thiên không thể xen vào, toàn là thuật ngữ chuyên nghiệp, Tần Tiểu Thiên nghe được giống như lọt vào trong sương mù, không biết nói gì. Hứa Tiểu Ngũ cười trộm không thôi, nhỏ giọng nói: " Tiểu Thiên, bọn họ đều là nghiên cứu cuồng, nào, chúng ta uống rượu dùng bữa thôi."

Sau khi tiệc rượu chấm dứt, Lam Hân Uyển đề nghị tiếp tục đi chơi, Tần Tiểu Thiên đã mất hứng, cười nói: " Ta còn có việc muốn làm, không đi, các vị cứ đi đi."

Hứa Tiểu Ngũ cũng nói: " Ta cũng có giấy tờ cần xử lý, a a, ta đi với Tiểu Thiên."

Đám người Lam Hân Uyển nhìn họ rời đi cũng không giữ lại, chỉ nói vài câu khích lệ Tần Tiểu Thiên, đoàn người hưng phấn đi chơi tiếp.

Tần Tiểu Thiên sau khi ra cửa, thì thuấn di đi, làm Hứa Tiểu Ngũ ra tới cũng không thấy bóng dáng của hắn, không thể làm gì khác hơn là một mình trở về.

Tần Tiểu Thiên trở lại khách sạn, lên lưới điện não tìm chỗ ở.

Phòng ốc cho thuê tại Hải Châu Thị, bất luận là phòng ở hay phòng thuê, giá tiền cũng cao. Tần Tiểu Thiên không thiếu tiền, cho nên hắn lựa chọn loại phòng ốc cao giá.

Khu nhà ở tốt nhất là ở thành nam, nơi đó gần núi. Dưới sự trợ giúp của liên hợp hội, hắn mua một biệt thự, giá tiền ước chừng bảy triệu, dùng kim tạp của trưởng lão liên hợp hội mua, do Úc Mông Bạch và Lưu Đông chạy tới nhận nhà, phụ trách sửa sang trang trí lại.

Tần Tiểu Thiên cũng không biết, tòa biệt thự kia rất nổi danh, không phải khu nhà bán, nguyên là thuộc về đại lão bản của một xí nghiệp nổi tiếng thuộc Hoàng Tinh, bởi vì là liên hợp hội muốn mua, hắn phi thường vui vẻ nhường ra, giá tiền cũng cực thấp, chẳng qua chỉ lấy chút ít phí dụng, bất cứ đại thương gia của xí nghiệp nào, có thể kết giao được với liên hợp hội, đó là chuyện cầu xin còn không được.

Úc Mông Bạch nhìn thấy Tần Tiểu Thiên trên lưới điện não, nhắn nhủ một tin tức, nói có một bằng hữu tìm hắn. Trong lòng Tần Tiểu Thiên kỳ quái, quen biết bằng hữu tại Viêm Tinh cũng không nhiều lắm, là ai tìm mình?

" Trình Kiến Côn?"

Tần Tiểu Thiên kinh ngạc, người này làm sao tìm được mình? Từ sau khi chia tay lần trước, hắn vẫn không tìm được Trình Kiến Côn, ngay cả Trình gia cũng không có đi qua, trong lòng có chút ngạc nhiên, hỏi: " Nếu như hắn rảnh rỗi, mời hắn tới Xuyên Thị, a a, ngươi chịu trách nhiệm tiếp đãi."

Úc Mông Bạch nói: " Chỉ sợ hắn không tự mình tới được, trừ phi ngài...ngài đi đón."

Tần Tiểu Thiên ngạc nhiên nói: " Tại sao?"

/98

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status