Kiều Nữ Thương Hộ Không Làm Thiếp

Chương 92 - Chương 83

/134


Bên ngoài nhà của Phương Tú Phong đỗ một chiếc xe ngựa đẹp đẽ quý giá, Tống Trạc ôm nàng lên xe ngựa, đem nàng phóng tới trên đầu gối, gắt gao ôm vào trong lòng ngực.

Dưới lớp áo choàng lông chồn lộ ra một góc áo cưới của nàng, Tống Trạc thực giận, muốn xé nát một thân áo cưới này ngay lập tức. Nhưng mặt trên thêu thùa lại làm đầu óc hắn trống rỗng, thêu thùa bình phàm, không hoa lệ, không huyễn mắt, lại nơi chốn lộ ra nghiêm túc.

Tống Trạc chỉ cảm thấy tâm một trận đau đớn, nàng là thật sự muốn gả cho người kia, không phải buồn bực hắn, không phải giận dỗi hắn, nàng là thật sự muốn rời khỏi hắn!

Tống Trạc gắt gao ôm nàng, mặt chôn đến hõm vai hương mềm của nàng, hô hấp tất cả đều là hương thơm của nàng, cánh tay dài ôm nàng thật chặt, như muốn khảm thân mình kiều mềm ấy vào trong lòng ngực, nhưng cho dù nàng an tĩnh ở tại trong lòng ngực hắn, hắn mạnh mẽ ôm đến như thế, lại có một loại cảm giác bắt không được, tùy thời sẽ mất đi.

Tống Trạc đưa Ninh Khanh về Ninh gia liền vội vã rời đi.

“Lưu Nhị Tân đã chạy đi đâu?” Tống Trạc điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, âm thanh lạnh lùng nói.

“Lưu Nhị Tân quả nhiên liên hệ đồng lõa, đi về hướng Ngọa Hổ sơn.” Thanh Ảnh nói.

“Thu lưới!” Tống Trạc vung roi ngựa, lãnh một đám người đi Ngọa Hổ sơn.

Lần này thả Lưu Nhị Tân tuy rằng là vì Ninh Khanh, nhưng cũng là vì dẫn xà xuất động.

Lưu Nhị Tân không có làm hắn thất vọng, hoảng không chọn lộ quả nhiên liên hệ đồng lõa.

Tống Trạc lãnh nhân mã một đường đuổi tới Ngọa Hổ sơn, cùng đám người Lưu Nhị Tân xé sát ở bên nhau, mắt thấy sắp chế phục được những người này, Thanh Hà đột nhiên kêu to: “Điện hạ, có sơn tặc!”

Khuôn mặt tuấn tú của Tống Trạc trầm xuống.

Tuyến đường này, rõ ràng chính là hắn buộc đám người Lưu Nhị Tân đi lên, hắn đã sớm làm người điều tra qua, phụ cận không hề có sơn tặc! Ý định ở chỗ này lấp kín đám người Lưu Nhị Tân, vì sao đột nhiên sẽ có sơn tặc xuất hiện!

Đám sơn tặc kia đã vọt lại đây, Tống Trạc cũng bất chấp nhiều như vậy, chỉ phải xé sát.

Cuối cùng vẫn là sát ra trùng vây, Lưu Nhị Tân cũng bắt được, nhưng không bắt được hai cái đồng lõa của hắn, mà hắn lại thiệt hại hơn mười người, phía sau lưng còn bị thương một đao.

“Trạc đệ!” Tống Huyền đột nhiên xuất hiện, cười lạnh nói: “Ngươi như thế nào bị thương?”

Mắt phượng của Tống Trạc lóe lên hàn quang: “Đa tạ ngươi chiếu cố.”

“Không biết ngươi đang nói cái gì.” Tống Huyền cười nói: “Bất quá, lúc ta tới vừa vặn đụng phải đồng lõa của Lưu Nhị Tân, thuận tay bắt được bọn họ.”

Tống Trạc lau vài giọt vết máu trên mặt, cười như không cười liếc mắt nhìn Tống Huyền một cái: “Chúc mừng Thái Tử điện hạ lại lập công đầu.”

“May mắn mà thôi, đi thôi.”

Trong mắt Tống Trạc xẹt qua tia trào phúng, cũng không màng vết thương trên lưng, xoay người lên ngựa.

“Nơi này là Việt Thành, nghe nói, mẹ kế nhà ngươi chính là người Việt Thành.” Tống Huyền đột nhiên nói, “Kiều khách nhà ngươi cũng là người Việt Thành, luận lên, cũng coi như biểu muội của bổn cung, hôm nay


/134

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status